Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 338: Chương 338: Nói xấu




“Vô liêm sỉ!”

Ninh Tương Y sống rất lâu chưa bao giờ gặp người kiểu này, cái quái gì cũng nói được!

Bọn họ đây là muốn trả đũa sao? Thừa dịp tất cả mọi người không hiểu chân tướng mà đổi trắng thay đen, cho thiên hạ biết toàn bộ định kiến ác ý?

Nếu như nàng đi, một người Đại Dục đi cứu người Lâu Diệp, chắc chắn là nói không trong sạch, hết đường chối cãi! Nếu như nàng không đi, trải qua tuyên truyền từ miệng bọn họ như vậy, người Lâu Diệp sẽ có một loại quan niệm chủ quan, cho rằng nàng đúng là không buông tha người, giết chủ mưu còn chưa đủ, ngay cả những người vô tội kia đều không buông tha!

Đây là cả một ngàn người!

Coi như Long Thành Vô Cực trở về, chuyện đã xảy ra, hắn sẽ còn vì một người ngoài như nàng, đem sự thật tuyên truyền lại ra ngoài? Nói người ác chính là Long Thành Thính Tuyết, bị trục xuất trở về nước là lỗi của Long Thành Thính Tuyết? Nghĩ đến muốn giết người diệt khẩu cũng là Long Thành Thính Tuyết? Đây tất cả đều là cha mẹ và muội muội của hắn muốn bôi đen cho Ninh Tương Y, nên thiết lập cái bẫy? Sẽ không có!

Nói cho cùng bọn họ mới là người một nhà, nàng là người ngoài!

Ninh Tương Y siết chặt nắm đấm, không thể để cho bọn họ thành công, nếu không Lâu Diệp nàng sẽ không ở lại được, cho dù ở lại cũng khó mà mà làm được gì?

Còn nữa, nàng sẽ không cho Long Thành Thính Tuyết cơ hội tẩy trắng mình đâu! Hơn nữa còn dám đổ tội cho nàng,giẫm lên nàng để tẩy trắng mình sao? Chờ coi!

“Công chúa! Người muốn đi đâu?!”

Ninh Tương Y không quay đầu nói.

“Ta muốn đi giết người!!”

Tư Không giật mình, liền vội vàng đem huynh đệ của mình tụ họp lại, cùng đi theo Ninh Tương Y! Vị tiểu tổ tông này muốn giết người cũng không sao! Nhưng nếu để nàng bị thương bọn họ sẽ chết thảm với Ninh Úc!

Lúc này người của Hoa Thành đa số đều đi Thiên Ưng đài, nơi này… Tương đương với Thái Thị Khẩu của Đại Dục, mà lúc này, phía trên đầu đều bọc khăn trùm đầu, không thấy rõ mặt mũi, nhưng nhìn đi lên đều đang bị thương, lúc này từng người yên tĩnh quỳ ở đó, không hề có một chút tiếng động!

Rất nhiều người dân đều không hiểu cho lắm, vì sao nhiều người quỳ gối trên đài như vậy? Cái này… Hẳn là muốn giết bọn họ?

Mà trên đài cao, trừ một tên chủ trì và đại thần bên ngoài, còn có lão Lâu Diệp Vương, Lão Vương phi, còn có Long Thành Thính Tuyết đều ở đây!

Mà dưới đài càng nhiều người, mùa đông, tất cả mọi người không có gì làm, cho nên nghe có động tĩnh, đều đi tới nhìn xem, cuối cùng là xảy ra chuyện gì.

Đám người Lâu Diệp không kiềm chế được như người Đại Dục, nhìn thấy nhiều người quỳ trên đài, đám người không khỏi hỏi: “Bọn họ là ai? Họ đã phạm tội gì?!”

Lúc này, đại thần chủ trì nhìn lão Lâu Diệp Vương, có chút nơm nớp lo sợ tiến lên, ngồi ở vị trí, la lớn.

“Yên tĩnh—- yên tĩnh!”

Đám người giọng nói dần dần nhỏ xuống, người đại thần này tuổi đã lớn, có râu quai nón, nhưng lúc này sắc mặt uể oải, dường như đang rất khổ sở! Rất lâu mới mở miệng nói…

“Hôm qua.. tiểu công chúa Lâu Diệp trở về, đồng hành, còn có Cố Quốc công chúa Đại Dục.”

Cho nên mọi người đều có chút kỳ lạ, mặc dù tin tức hạn chế, nhưng hôm qua bọn họ vẫn biết tiểu công chúa được đưa về, chỉ là bọn họ không cũng không biết chuyện gì, không đoán nổi.

“Lần này, tiểu công chúa bị Đại Dục đưa về, cũng không phải là bởi vì bản thân tiểu công chúa thiếu sót gì, mà là đám người này…!Thân là đại thần Lâu Diệp, thân là tuỳ tùng của công chúa, bọn họ đến Đại Dục, không chỉ không giúp công chúa chọn phu quân, ngược lại còn vì ích kỷ của bản thân, báo thù riêng, bởi vậy mới làm Đại Dục Hoàng đế tức giận!”

“Tàng Kiếm chắc tất cả mọi người đều biết, là dũng sĩ mạnh thứ hai Lâu Diệp, thế nhưng cũng bởi vì sư huynh hắn đã bỏ mạng trong tay Cố Quốc công chúa Đại Dục, hắn liền cùng sứ thần Bổ Cát cấu kết, Đại Dục hãm hại Cố Quốc công chúa, làm cho thanh danh hao tổn, cho nên, Đại Dục Hoàng đế giận dữ! Mới đưa tiểu công chúa trở về, mà Cố Quốc công chúa cũng tới theo, muốn Lâu Diệp ta cho cái giải quyết.”

Lão bách tính nghe xong, đều cảm thấy cái Đại Dục công chúa này có chút độc ác không buông tha người, nàng giết người trước, mà lại... thanh danh dễ dàng lụi bại như vậy, chắc chắn là do bản thân mình thiếu hụt! Dù sao không có lửa làm sao có khói!

Thấy dân chúng lộ ra biểu tình không vui, đại thần kia tiếp tục nói, “Bây giờ, Cố Quốc công chúa cũng là vì hợp tác hai nước mà đến đây, cũng nói, trước khi đưa ra giải quyết, bàn lại hợp tác, cho nên, vì lắng lại lửa giận của Cố Quốc công chúa, Vương phụ quyết định, xử tử một ngàn người này!”

Hắn một câu hộ lên sóng to sóng lớn!

“Dựa vào cái gì giết bọn họ!” Có người không phục hộ nói,” chỉ xử tử kẻ chủ mưu chăng phải được rồi sao?!”

“Đúng vậy! Đại Dục khinh người quá đáng! Tiểu công chúa vô tội bị liên lụy còn không muốn tìm bọn họ tính sổ, bọn họ vậy mà đi một tấc lại muốn tiến một thước lọc sao?”

“Khinh! Cố Quốc công chúa cái gì, xem ra cũng không phải là người tốt! Còn cầm chuyện hợp tác áp đặt Lâu Diệp hay sao? Không thể giết, một người cũng không thể giết!”

” Cố Quốc công chúa kia cút khỏi Lâu Diệp, cút khỏi đây!”

“Cố Quốc công chúa cút khỏi Lâu Diệp!!”

Người dân từng người tức giận, cuối cùng mặt đỏ tới mang tai, tiếng hô cũng càng to! Ngồi trên đài cao Long Thành Thính Tuyết yếu ớt cười, nàng chính là muốn ăn miếng trả miếng, chính là muốn chiến trước thời cơ!

Tính hoàng huynh tức giận thế nào… Còn có phụ vương cùng mẫu hậu điểm yếu ở đâu nàng đều nắm rõ! Vậy mà Ninh Tương Y, muốn nàng thanh danh lụi bại, xám xịt trở về Đại Dục sao!

Cái gì hợp tác, Lâu Diệp của nàng không cần!

Thấy người dân tức giận vừa hung ác! Trên đài không ít người cũng uốn éo người phản kháng, chỉ là bọn họ trên đầu đều bị bọc vải bố, không biết ánh mắt của bọn họ, cho nên người ở dưới đài cũng xem như bọn họ là đang giận, phẫn nộ, đang kêu oan thôi!

Đại thần chủ trì thở dài, cho dù người dân tức giận, hắn cũng nhất định phải giết những người đó! Bởi vì chỉ có bọn họ chết rồi, mới có thể đặt vững tội ác lên đầu Ninh Tương Y! Mà người dân càng phẫn nộ, tiểu công chúa càng vui vẻ!

Hiện tại, chỉ cần tranh thủ trước khi Ninh Tương Y đến giết hết những người đó là được, trước đó đã nghe người ta thông báo, là nàng không đến, không đến là vừa đẹp! Gánh vác lấy một ngàn cái mạng người này, mà chạy về Đại Dục đi!

“Hành hình!”

Mười tên đao phủ tiến lên, Lâu Diệp tử hình cũng khác với Đại Dục, không cần chặt đầu, chỉ cần một đao xuyên tim là đủ! Mà lại là giết bắt đầu từ địa vị thấp, để tên tội nhân cầm đầu cảm giác được cái chết tới gần mà sợ hãi sám hối!

“Không thể giết!”

Không ít người dân muốn rách cả mí mắt vì bị phẫn! Cái Cố Quốc công chúa kia là thứ gì! Vậy mà thẩm vấn không thẩm đã giết người ngay! l

Nhưng bọn họ dù sao cũng là người dân, lúc này nhìn thấy trên đài toàn máu tươi, nào dám tiến lên? Ở trong lòng đều đem Ninh Tương Y mắng trăm ngàn lần, nguyền rủa!

Một chút đã chết hơn một trăm người, trên đài cao một mảng máu tươi, rất nhiều người đều không đành lòng quay đầu đi chỗ khác, hoặc là tức giận cắn răng nhìn, vậy mà không ai nhận ra, những người kia vì sao phải che đầu, sao một tiếng hét thảm đều không có!?

Giờ khắc này, bọn họ chỉ đem Đại Dục cả Cố Quốc công chúa kia hận đến cực hạn!

Bố Cát là người quỳ phía trước nhất, nghe thấy sau lưng từng thi thể ngã xuống đất, còn có mùi máu tươi, người trung thành như hắn lần đầu tiên bị lửa giận phá hủy! Hận không thể đem Long Thành lọc Thính Tuyết ra chém nghìn mảnh!

Đi theo đây đều là huynh đệ của hắn! Bọn họ đều quá trung thành, căn bản sẽ không nói lung tung, sao nhất định phải giết bọn họ, còn muốn đổ tội cho người khác?

Cái chết tới gần, lúc này hắn chỉ có phẫn nộ! Không có sợ hãi!

Lúc này, một giọng nói tức giận xa xa truyền đến…

“Thật có lòng, không hổ danh là vô địch thiên hạ, Long Thành Thính Tuyết, ngươi thật sự làm cho ta mở rộng tầm mắt!”.

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.