Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 697: Chương 697: Tai họa bốn phía




Ninh Úc nghe vậy liếm liếm môi Ninh Tương Y, lưu luyến không rời.

“Bản vương cũng không quan tâm, nếu không được ta mang hoàng tỷ về nước, bọn ta cũng phải lo chuyện của mình!”

Ninh Úc nói với Tư Vô Nhan và Tiêu Uyên, không thể nghi ngờ là hắn đang uy hiếp, Đại Dục có thuốc nổ, nhưng bọn họ không có, mà nói đến thể lực thực lực, bọn họ kỳ thật rất cần Ninh Úc, chứ không phải Ninh Úc cần bọn họ.

Đám người nháy mắt tâm tư hỗn loạn. Thấy bọn họ không nói lời nào, Ninh Tương Y không nhịn được đánh Ninh Úc một cái. Lúng túng cười nói, “ bốn nước có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chịu, Ninh Úc chỉ nói nhảm thôi...mà lại, Tư Vô Nhan, ngươi cũng không thể nói chuyện dễ nghe một chút sao?”

Tư Vô Nhan bực bội lắc đầu một cái, “Không thể!”

Tiêu Uyên cũng cười cười, hỗ trợ hoà giai, “Nói ra đây cũng là chuyện của Ngọc Hành, làm phiền nhiếp chính vương và Ngọc Kỳ Vương ra tay giúp đỡ, trẫm cảm kích vô cùng, tại đây, ta kính nhiếp chính vương và Ngọc Kỳ Vương một chén, hi vọng có thể đồng tâm hiệp lực, cùng nhau kháng địch!”

Tư Vô Nhan hừ một tiếng, nhưng vẫn ngửa đầu uống rượu.

Ninh Úc cười lạnh, cũng uống rượu.

Thấy hai người cuối cùng cũng thuận theo hạ họa, Tiêu Uyên nói với Tư Vô Nhan, “ nói ra có rất nhiều chuyện phải làm phiền Ngọc Kỳ Vương, chúng ta bây giờ gặp phải loại cổ độc này vô cùng phức tạp, mà cũng không có cách phá giải… Trong địa lao của Trẫm đầy người trúng độc, bọn họ đều là con dân Ngọc Hành, mong Ngọc Kỳ Vương cứu giúp!”

Tư Vô Nhan híp mắt, “Có thuốc độc thì sẽ có thuốc giải, trẫm cái khác không thông thạo,dùng loại độc này là sở trường!”

Tiêu Uyên vui mừng, “Như thế tốt lắm, đa tạ Ngọc Kỳ Vương!”

Ninh Tương Y lại nói, “ chỉ sợ không dễ dàng như vậy, cổ độc bản tính vốn không dễ giải, mà lại đối phương còn thay đổi cổ độc, rõ ràng đối phương cũng có một vị cao thủ dùng độc.”

Tư Vô Nhan sắc mặt thay đổi, nghĩ nghĩ, vẫn nói, “Trẫm sau khi nhận được thư của nhiếp chính vương, liền có điều hoài nghi, trước khi đến đã có tin tức xác thật, Đồng Loan Nghi mất tích, nàng hạ độc chết một nam nhân một lòng thích nàng, rời khỏi Ngoc Kỳ.”

Mọi người sắc mặt nghiêm trọng lên.

“Xem ra người giúp đỡ đối phương, chính là nàng không sai...”

Ninh Tương Y còn muốn nói gì đó, đột nhiên một tiếng kêu chói tai truyền đến! Trong đầu nàng đau đớn!

Hoá ra là con khỉ kia, chẳng biết lúc nào nhảy vào trong đại sảnh! Tiếng kêu của nó khiến Ninh Tương Y đau đầu không thôi! Ninh Úc giật mình, vội vàng trừng mắt đi qua! Nhưng kỳ dị lại không cách nào khống chế con khỉ nhỏ ngậm miệng lại!

Sau đó La Khải liền đuổi theo phía sau bắt nó lại! Thuận tiện chặn miệng lại! Hắn quỳ xuống…

“Vương gia, thuộc hạ thất trách! Cái con khỉ này đột nhiên nổi điên chạy về phía lại nay…

Nhưng Ninh Úc lúc này làm gì chú ý tới hắn? toàn bộ tâm trí hắn đều đặt ở Ninh Tương Y!

“Nàng vẫn khỏe chứ?!”

Vừa nãy Ninh Tương Y hét thảm một tiếng, khiến Tư Vô Nhan và Tiêu Uyên đều vây quanh, cho dù bọn họ không thoải mái với Ninh Úc, nhưng đối với Ninh Tương Y, bọn họ cũng rất cảm kích.

Ninh Tương Y sắc mặt trắng bệch, nằm trong ngực Ninh Úc, đột nhiên đứt quãng nói.

“Không hay rồi, ta nghe được, có người đang ra lệnh, muốn tấn công cửa phía Đông!”

Tiêu Uyên nghe vậy kinh hãi!”Cửa phía Đông nhiều dân cư nhất! Cái này, là thật sao?!”

Ninh Úc mặc dù thương Ninh Tương Y hiện tại, nhưng vẫn dành thời gian cãi một câu, “Là thật, hoàng tỷ có thể nghe hiểu tin tức bọn họ truyền đi bằng thánh thạch!”

Tiêu Uyên lúc này mới không nghi ngờ gì, liền vội vàng đứng lên hạ lệnh, sai người mang một vạn người tiến về Đông Môn trấn áp!

Người bên cạnh Tiêu Uyên cấp tốc cầm lệnh bài Tiêu Uyên đi điều binh.

Ninh Tương Y bởi vì đau đầu, được đưa đến nghỉ trên giường trong Thiên Điện, mấy người vây quanh nàng, thấy nàng sắc mặt trắng bệch, không khỏi hỏi Ninh Úc đây là chuyện gì!

Ninh Úc sắc mặt nặng nề, hận không thể bóp chết con khỉ kia, Ninh Tương Y không thở ra hơi, yếu ớt nói.

“Bởi vì ta cũng trúng cổ độc…”

Cái này đám người cũng biết, chỉ là thấy nàng bình thường cũng không có gì khác lạ, liền quên chuyện này.

“Tiêu Chu và những người kia không thể trực tiếp khống chế ta, là bởi vì cơ thể ta cao hơn bọn họ, cho nên ta cũng có thể mượn khỉ nhỏ nghe được chỉ thị của bọn họ, cũng giống gian lận…”

Nàng mỉm cười, đột nhiên nói với Ninh Úc.

“Ta nhìn thấy nhân số bọn họ đông đảo, nếu muốn tốc chiến tốc thắng, một vạn người chỉ sợ không đủ, Ninh Úc, người đi Đông Môn giúp bọn họ đi?”

Ninh Úc lắc đầu, “Nàng như bây giờ, ta không thể rời khỏi nàng!”

“Không sao đâu...” Ninh Tương Y nói, “ chúng ta còn có một ngàn lính tinh nhuệ ở đây, ta không sao, ngươi mau đi đi, tránh đêm dài lắm mộng.”

Tiêu Uyên thấy Ninh Tương Y rất nghiêm trọng, lại nói, “ nhiếp chính vương, trẫm cho người thêm năm ngàn người, nhưng hi vọng trong quá trình người trấn áp… Có thể cố gắng bắt sống.”

Ninh Úc có chút không kiên nhẫn nhíu mày, Ninh Tương Y vỗ vỗ tay hắn, “Để ngươi đi, là hi vọng người có thể bắt những người bị khống chế kia bắt sống về, giao cho Tư Vô Nhan nghiên cứu, chúng ta cũng không thể bị động như vậy mãi!”

Ninh Úc lúc này mới nhíu mày đứng dậy, không yên lòng nhìn nàng một cái.

“Vậy nàng ở đây nghỉ ngơi, ta sẽ mau chóng trở về!”

Nói xong, hắn nghiêm túc nhìn La Khải một chút, “Ta sẽ để người lập công chuộc tội, bảo vệ tốt cho Công chúa!”

“Vâng, vương gia!”

Ninh Tương Y yếu ớt ngẩng đầu, đưa mắt nhìn Ninh Úc rời đi.

Tiêu Uyên và Tư Vô Nhan đợi ở nơi này, cũng có chút khó xử, Tư Vô Nhan lại nói

“Tình huống bây giờ đã nghiêm trọng như vậy rồi sao? Bọn họ ở đâu ra nhiều người như vậy tiến đánh cửa thành?”

Ninh Tương Y lắc đầu, “Ta cũng không rõ, nhưng trong lúc nghe được tin, cảm thấy có rất nhiều bóng người …”

Tiêu Uyên trấn an nàng, “Không sao, chúng ta cũng nhiều người, cho dù bọn họ có nhiều người, cũng không đủ công kích.. “Chỉ là khó tránh khỏi chết người. C

Ninh Tương Y không biết làm sao trấn an hắn, lúc này, La Tiểu Thất đột nhiên chạy tới!

“Công chúa! Không hay rồi, con khỉ kia lại bắt đầu kêu to!”

La Khải nghe được, chuẩn bị giống như như lần trước, để con khỉ dẫn bọn họ đi tìm người, nhưng như vậy cũng quá phiền phức…

Ninh Tương Y nói, “Ngươi trực tiếp đi mang nó đến đây!”

“Thế nhưng…” Như thế công chúa chẳng phải lại bị đau đầu sao?”

“Không có thời gian lề mề, mang tới đây!”

Nàng lớn tiếng, La Khải vẫn phải nghe lệnh, Tiêu Uyên có chút lo lắng nói,” như vậy được không? Nàng nghe thấy những âm thanh kia dường như rất khó chịu…”

Ninh Tương Y xoa xoa trán, “Ta luôn cảm thấy bọn họ đột nhiên có động thái, sẽ không đơn giản như vậy, chúng ta không có nhiều thời gian trì hoãn.”

Con khỉ rất nhanh bị mang tới, âm thanh của nó vừa sắc vừa bén, khiến người nghe, thật giống như có người kéo căng dây cung vù vù!

Ninh Tương Y chỉ cảm thấy trong đầu giống như có người cầm búa không ngừng gõ vào! Hai mắt nháy mắt đỏ lên!

Cuối cùng Ninh Tương Y mồ hôi đầm đìa phất phất tay, La Khải vội vàng chặn miệng con khỉ lại!

Ninh Tương Y sắc mặt tái hơn, mang theo một tia khó hiểu!

“Cửa phía Tây… Cửa phía Tây cũng có quân địch!”

Tiêu Uyên đột nhiên đứng dậy, “Ta đi trấn áp!”

Quân địch bất thình lình hiện thân ở hoàng thành, khiến con dân của hắn lâm vào trong nguy hiểm, hắn làm Hoàng đế Ngọc Hành, không thể ngồi yên chờ chết! O

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.