Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 666: Chương 666: Trừng phạt nhỏ




Ninh Úc cười, hai mắt có chút nheo lại, dùng ánh mắt uy hiếp liếc qua mắt nàng, dọa nàng lập tức co rụt tựa như con thỏ nhỏ, tay nhỏ cất kỹ, không dám động loạn.

Sau đó vô thức lắc đầu, gạt ra một nụ cười cứng đờ, nghiêm túc nói.

“Không có… Khoảng cách gần xem xét... Ta ta cảm giác vẫn thật sự thích ngươi...”

“Cảm giác?”

Ninh Úc không vui đưa tay bấm vào lưng nàng một cái, bởi vì ngứa, thân thể nàng giống như bị chạm điện co rụt lại vào ngực Ninh Úc, lập tức, hai người càng gần sát! Nàng cũng có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể nóng trực của đối phương! “Không không không! Không phải cảm giác này!”

Ninh Tương Y vừa trốn tránh móng vuốt hắn, vừa yếu ớt nói.

“Ta vẫn yêu ngươi! Ta xin thề!”

Ninh Úc vừa tức vừa muốn cười, nhưng nghe được nàng nói như vậy, vẫn không nhịn được nói.

“Ta cũng yêu nàng.”

“Ừm…”

Ninh Tương Y không biết dùng biểu cảm gì để đối mặt với tên bệnh tâm thần! Xung quanh còn có nhiều người như vậy, cung nhân, người qua đường, mẹ và cha nuôi, hắn làm kiểu này cũng được à?

Tuyết Liên cũng bị câu này làm như bị đóng đinh ngay tại chỗ, có chút không rõ tình trạng bắt đầu bối rối.

Thấy Ninh Tương Y mất tập trung, Ninh Úc có chút bất mãn, nắm cằm của nàng lên buộc nàng nhìn mình!

“Ta nói ta yêu nàng, nàng đáp lại ta như vậy sao?”

“Vậy… Vậy muốn đáp lại làm sao?”

Ninh Tương Y trợn to hai mắt muốn khóc không ra nước mắt, kẻ xấu xa làm nàng trong lòng đã khóc rồi! Làm gì bây giờ, nàng cho rằng Nhiếp chính vương này là người thần kinh, nhưng lại không có kinh nghiệm đối phó với bệnh thần kinh!

Ninh Úc khẽ thở dài một cái, ngón tay hướng lên, từng chút từng chút vuốt ve môi của nàng.

Một sự chiếm hữu nguy hiểm tràn ngập, khiến Ninh Tương Y muốn lui, thế nhưng cả người đều bị Nhiếp Chính Vương vòng trong ngực, khí thế cưỡng chiếm độc đoán kia, khi nàng không chỗ có thể trốn!

Làm sao đáp lại, không phải rõ ràng là hắn đang diễn sao?

Bàn tay Ninh Úc hơi siết chặt.

“Nàng còn nói nàng mang con người khác, hả?”

” Một chữ “ừm” tràn ngập uy hiếp, khiến Ninh Úc càng thêm xích lại gần, hơi thở hai người chạm nhau, khiến lòng bàn tay Ninh Tương Y đều ướt mồ hôi.

Nhưng nàng không thể nói dối, nhẹ gật đầu, sau đó vội vàng nói.

“Ngươi làm gì sư phụ rồi?”

“Sư phụ?” Ninh Úc trong mắt lóe lên tia sáng không rõ.

Ninh Tương Y vội vàng nói, “Sư phụ là người thân quan trọng nhất của ta! Ngươi… Ngươi không làm gì hắn chứ?”

Người thân?

Ninh Úc nhẹ nhàng cười một tiếng.

“Hắn muốn cưới nàng, còn lừa dối nàng, để ta luôn không tìm thấy nàng, nàng nói, ta nên làm gì trừng phạt hắn mới được đây?”

Rõ ràng giọng điệu rất nhỏ nhẹ, nhưng Ninh Tương Y nghe ra từ giọng nói của hắn sát ý cuồn cuộn với Thu Hành Phong!

“Hắn... Ngươi không thể làm thế này! Hắn là. …. Là phu quân của ta, hôm nay là ngày đại hôn của ta và hắn… Còn có đứa bé này…”

Ninh Tương Y còn chưa nóiọn lọc xong, môi của nàng liền bị ngón tay Ninh Úc chặn lại!

Một khắc này, Ninh Úc không còn cười, sắc mặt lạnh lẽo âm trầm, có cảm giác như bão tố sắp đến!

Một cái tay khác của hắn cũng buông Ninh Tương Y ra, nhưng Ninh Tương Y không hề cảm thấy nhẹ nhõm, mà cảm giác run sợ kinh hãi càng thêm mãnh liệt!

Ninh Úc híp mắt nhìn chằm chằm nàng, sau đó có chút bực bội đưa tay nới lỏng cao cổ mình, hắn thật sự cảm thấy, tiểu yêu tinh này không làm hắn tức chết là không chịu được! Nàng cũng dám ở trong ngực hắn nói muốn gả cho người khác?

Mới doạ nàng một chút, đã thấy được bộ dạng nàng sợ hãi khiếp sợ mình như vậy, khiến hắn thật sự giận nàng cũng không thể hung ác nội, thật sự là đánh cũng không nỡ, mắng chửi cũng không được!

“Muốn cứu mạng hắn?”

Ninh Úc hơi nghiêng đầu, Ninh Tương Y sắc mặt tái nhợt vì áp lực khó thở đó.

Nhưng nàng vẫn gật đầu, sát khí hắn càng nặng!

Ninh Úc lạnh lùng nhếch môi.

“Hôn ta đi.”

“Hả?” Ninh Tương Y tưởng mình nghe lầm.

Ninh Úc lại cảm thấy đã tìm được cách để trừng phạt nàng!

Ánh mắt giằng co nổi lên một chút đỏ, yết hầu nhấp nhô, thấp giọng nói với nàng.

“Nếu muốn để hắn sống, thì nàng ngoan ngoãn hôn ta.”

Giọng nói trêu tức truyền đến còn hết sức trầm thấp, khiến Ninh Tương Y che lỗ tai! Cái giọng nói gợi cảm đáng chết kia, khiến toàn thân nàng nóng lên, không rõ rốt cuộc là vì cái gì!

Chẳng lẽ trước kia nàng thích và nam nhân này như vậy sao? Hắn mới tới gần một chút nàng đã cảm thấy không chống đỡ được?

Thế nhưng trước mặt mọi người! Sao nàng có thể làm chuyện này?

Ninh Tương Y vừa nghĩ tới còn có mẹ và cha nuôi ở ngay sau lưng, xung quanh còn có nhiều dân chúng, thị vệ, và cung nhân như vậy... Nàng đã cảm thấy đủ xấu hổ!

Nàng sao có thể ngoan ngoãn được?

Nàng muốn nhảy xuống ngựa, thế nhưng một tay Ninh Úc liền nhẹ nhàng ôm nàng, Ninh Tương Y kinh ngạc phát hiện sức mạnh của nàng không thể lay chuyển được người đàn ông này nữa! Hắn ta mạnh cỡ nào?!

“Hoàng tỷ, nếu muốn đứa nhỏ trong bụng khỏe mạnh, tốt hơn là nên ngoan ngoãn.”

Ninh Úc giả bộ hù dọa nàng, nhưng Ninh Tương Y thật đúng vô thức ôm lấy bụng mình, cảnh giác nhìn hắn!

Sắc mặt nàng thay đổi, thật tình không biết Ninh Úc yêu đôi mày lanh lợi của nàng đến chết, hơi thở dần trở nên không đều, giọng nói cũng trở nên nghẹt thở.

“Nếu nàng không muốn Thu Hành Phong chết, không muốn những người Liên Quốc này chết, thì ngoan ngoãn nghe lời...”

Ninh Tương Y nháy mắt ấm ức nhìn hắn, “Nghe lời thì người sẽ bỏ qua cho bọn ta à?”

Nàng thế mà lại ý nghĩ ngây thơ như thế?

Ninh Úc không nhịn được dán đến gần nàng thêm, chỉ cần tiến tới một chút nữa, hắn liền có thể ngậm lấy đôi môi ngọt ngào khiến người nổi điên kia!

“Nàng không thử thì làm sao biết được?”

Giọng nam trầm thấp khiến toàn thân Ninh Tương Y lại có cảm giác tê dại!

Bởi vì mang thai, thân thể nàng trở nên cực kỳ nhạy cảm, còn tiếp tục như vậy, nàng sẽ run chân cũng không có sức!

Ninh Úc vẫn ung dung nhìn chằm chằm nàng, nhìn khuôn mặt nàng lóe lên những biểu cảm khác nhau như bảng màu! Ngửi thấy cơ thể nàng, hắn đột nhiên cảm thấy đủ kiên nhẫn, liềnmuốn trở nên xấu xa mà trêu chọc cô.

“Vậy… hôn một cái thôi?”

Sau hồi lâu, Ninh Tương Y muốn ra điều kiện với hắn.

Ninh Úc có chút nhíu mày.

“Đến khi tôi hài lòng mới thôi.”

Như vậy sao được! Ninh Tương Y xấu hổ cắn chặt môi dưới, tuy rằng lần trước đã làm mọi chuyện với người đàn ông này, nhưng lúc đó hắn ta đang trong trạng thái vô thức, không phải lúc này toàn lực tác động vô cùng tỉnh táo!

Thấy nàng do dự, Ninh Úc cười thầm, trên mặt lại một dáng vẻ tĩnh mịch còn nguy hiểm.

“Xem ra nàng không muốn làm như vậy?”

“Không có…” Nếu như không làm hắn vui vẻ, những người ở đây đều chết chắc, Nhiếp Chính Vương, hắn đã bao vây toàn bộ Liên Quốc!

Ninh Tương Y nghĩ thầm, dù sao bọn họ cũng đã làm chuyện nên làm, trước đây nàng không phải đã hôn Thường Hỉ, hôn người đàn ông này … hôn đi … hôn thôi!

Nàng ở trong ngực Ninh Úc xoay người, hai tay nhẹ nhàng níu lấy y phục của hắn rồi ngẩng đầu nhìn hắn.

“Vậy… Ngươi hài lòng, thì phải bỏ qua bọn họ.”

Ninh Úc đã không chờ nổi, hai mắt chăm chú nhìn nàng, trong mắt cơn sóng ngầm đang cuộn trào mãnh liệt.

Thấy Ninh Úc không trả lời, Ninh Tương Y cố gắng coi như xung quanh không có ai, nhắm chặt mắt lại, nhẹ nhàng đưa môi của mình lên..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.