Vì sao hắn cảm thấy không hiểu hoàng tỷ đang nói gì? Xa cách gặp lại, giữa bọn họ lại xuất hiện khoảng cách lớn như vậy sao?
Nhưng bất kể như thế nào, lời này của Ninh Tương Y vẫn ngăn được hành động liều mạng của Ninh Úc, hắn cũng muốn nhìn xem, cái nữ nhân đáng ghét này còn có thể nói ra lời gì!
Ninh Tương Y thấy Ninh Úc dừng lại, nhẹ nhàng thở ra, cho là mình thuyết phục được hắn, liền nhanh chóng suy nghĩ, sau đó cũng đem những điều Tuyết Liên “xác nhận” nói ra.
Một câu một câu, kém chút khiến Ninh Úc tức chết!
“Nhiếp Chính Vương, trước kia ta chọc giận ngươi, còn giết nữ nhân người yêu là ta không đúng!”
“Thế nhưng ngươi cũng không nên vì hận ta, mà đến thảm sát người Tuyết Tộc..”
“Oan oan tương báo, bây giờ ta đã biết sai, ngươi cũng không thể xem ta là hoàng tỷ của ngươi mà rộng lượng tha cho ta một con đường sống không?”
“Trong bụng ta còn có con, ta cũng muốn thành hôn! Lúc này ngươi giết ta cũng không phải một xác hai mạng, mà là một xác ba mang!”
Nói xong, nàng nắm lấy Thu Hành Phong một mặt kiên định nói, “ ta chết hắn cũng sẽ không sống nổi, là một xác ba mạng!”
Lúc này Ninh Úc nhìn Ninh Tương Y một chút, lại nhìn Thu Hành Phong một mặt đang ngơ ngác một chút, cái kìm trong tay cuối cùng cũng bị bẻ gãy làm mấy đoạn!
“Ninh Tương Y!!!!”
Đừng cản hắn, hắn phải đi giết cái tên nam nhân đáng chết kia!
Hắn còn muốn mở đầu óc nữ nhân kia ra nhìn xem! Có phải là nhồi cỏ vào?!
Thấy Ninh Úc lại một lần nữa hùng hổ! Hắn nghiến răng nghiến lợi âm trầm nói, gần như muốn bắt nàng lại treo cổ!
Ninh Tương Y nháy mắt nổ tung!
Nàng thực sự không hiểu, nàng cũng đã thành tâm thành ý xin lỗi, vì sao Ninh Úc vẫn không buông tha cho nàng! Nhưng trước mắt đối phương rõ ràng đã phát điên! Nếu không đi ngay chỉ sợ không đi được! Vì mạng nhỏ này, nàng không thể không bỏ chạy!
“Ninh Tương Y! Nàng dám chạy thử xem!”
Sau lưng, giọng nói Ninh Úc tràn ngập lửa giận khiến chân Ninh Tương Y nhũn ra, tiểu tâm can nhảy dựng lên, nàng dứt khoát nhảy lên lưng Thu Hành Phong.
“Đi mau đi mau, sư phụ, ta cảm giác hắn muốn giết người!”
Thu Hành Phong cũng như đối mặt với đại địch, Ninh Úc đối với hắn vô cùng căm ghét, cách vách núi xa như vậy hắn cũng cảm nhận được, tầng tầng sát khi đang dâng lên bên kia, nếu bọn họ không đi thì chết chắc!
Thấy Ninh Tương Y lại còn thân mật bò lên trên lưng Thu Hành Phong, Ninh Úc thật muốn hộc máu!
Lúc này hắn hận mình vì sao chưa xông phá lên được năng lực cấp chín? Nếu hắn đạt tới cấp chín, tốc độ trên không, hắn nhất định có thể tự tay tách hai người kia ra!
Không! Trọng điểm không phải cái này! Trọng điểm là những cái hoàng tỷ vừa mới nói kia là sao? Nàng muốn thành thân! Nàng còn muốn thành thân? Nàng dám thành thân!
Thật sự cả người hắn đều muốn nổ tung!! Đáng chết! Nữ tử độc ác kia còn dám kết hôn?!
“Ninh! Tương! Y!”
Xa xa, giọng nói Ninh Úc vẫn truyền tới, Thu Hanh Phong cõng Ninh Tương Y chạy nhanh chóng! Ninh Tương Y sau khi nghe thấy tê cả da đầu, vội vàng tựa đầu vào trên lưng sư phụ làm khép nép!
Nhưng nghĩ đối phương cũng không biết bay, nàng cũng liền thoải mái một chút, nhưng trong lòng nghĩ đến lại sợ không thôi.
Quá dọa người, khí thế nam nhân kia thật sự là quá dọa người!
Đây rốt cuộc là thâm thù đại hận cỡ nào mới phải làm đến như thế...
Nàng thật sự rất chân thành nói xin lỗi mà...
Ninh Tương Y ấm ức, vì tình cảm trước khi mình mất trí nhớ có chút không cam lòng, cái nam nhân này không nhớ tình cũ chút nào, hắn thật vô tình!
Ninh Tương Y chạy… Nàng lại dám chạy!
Ninh Úc mím thật chặt môi mỏng! Hai con mắt gần như muốn phun lửa! Hắn rất ít khi bộc lộ dạng cảm xúc này ra ngoài, nhưng lần này, Ninh Tương Y thật sự muốn chọc giận chết hắn!
Hắn quay đầu phóng đi xuống núi, ban đầu hắn chỉ vì mình ở ngọn núi này nên thiết lập chốt quân ở chân núi, còn may hắn còn lệnh La Khải phòng bị nhiều lớp một chút, chỉ cần La Khải có thể giữ bọn họ lại một lúc, hắn có thể tự mình đến bắt cái nữ tử đáng ghét kia!
Đáng chết! Sau khi bị hắn bắt được, nàng chết chắc!
Thấy Vương gia nhà mình nổi giận đùng đùng vọt xuống dưới núi, móng ngựa bay lên, mang theo sát khí vô hạn!
La Tiểu Thất thật xa đã cảm thấy sợ hãi, vừa kiên trì đi lên trước, Ninh Úc đã lướt qua hắn như một gió!
Trong gió chỉ để lại hai chữ Vương gia nghiến răng nghiến lợi nói.
Đuổi theo!
La Tiểu Thất sững sờ, hắn chắc chắn không thấy Vương gia đâu! Vương Gia đã đi rồi?!
Hắn không khỏi hốt hoảng hô to, “Vương gia ngài chờ chúng thần một chút –”
Chờ? Ninh Úc hiện tại chỉ hận mình không có cánh, nếu không hắn đã sớm đến bắt cái vật nhỏ đáng ghét kia!
Hắn muốn đến bắt nàng, nhốt nàng ở trong lồng, nhìn nàng còn dám nói lời đáng ghét như thế hay không! Hắn kém chút bị nàng kích thích đến đột tử chết rồi!!
Ninh Tương Y trong lòng hoang mang rối loạn, “Làm sao bây giờ, sư phụ, ta cảm giác hắn sẽ không bỏ qua cho ta…”
Không cần Thu Hành Phong nói, Thu Hành Phong cũng cảm thấy, cái sát ý đáng sợ của Ninh Úc kia, thực tế quá dọa người! Bọn họ cũng không phải cô ý có con, vì sao Ninh Úc gần như muốn nhai luôn bọn họ?
Hai người chạy trốn thật nhanh, đường núi gập ghềnh, chỉ có ánh trăng chiếu sáng, sau khi xuống núi Ninh Tương Y nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần tùy tiện tìm một hướng chạy trốn là được, nhưng lúc này, bọn họ lại bị đám người ngăn lại!
“Công chúa!”
La Khải kinh ngạc nhìn Ninh Tương Y, Không thể tin nổi!
“Ngài thật sự còn sống.”
Hắn có chút kích động tiến lên, nhưng bị Thu Hành Phong đề phòng ngăn lại, ngay cả Ninh Tương Y cũng một mặt hoảng sợ!
Nàng nhảy xuống từ trên lưng Thu Hành Phong, thật nhanh nói, “sư phụ, nhất định phải tốc chiến tốc thắng! Nếu không, gã cưỡi ngựa sẽ sớm bị đuổi theo!”
Thu Hành Phong gật đầu, không thể che giấu, nếu không hai sư đồ bọn họ đều phải bỏ mạng!
La Khải thấy công chúa và người Vân Đỉnh Sơn ở cùng nhau đã thật bất ngờ, ngoài ý muốn hơn chính là, hai người bọn họ lại cùng nhau muốn động thủ với người bên mình!
Ninh Tương Y giúp không được gì, chỉ có thể ở một bên nhìn, ánh trăng mông lung, nàng nhìn về phía đường núi, tiểu tâm can đều muốn nhảy ra ngoài!
Làm sao bây giờ! Nàng cảm giác Ninh Úc giết tới nơi rồi! Hắn muốn tới bắt nàng! Hắn càng ngày càng gần!
Hoàn toàn chính xác Ninh Úc đang liều mạng tới, khoảng cách hai ngọn núi xuống chân núi vẫn rất xa, cho nên hắn dứt khoát từ bỏ, dùng khinh công nhảy vọt qua núi khác!
Ninh Tương Y! Nàng chờ đó!
Ninh Tương Y run lên, dường như cảm giác Ninh Úc đang nghiến răng nghiến lợi uy hiếp nàng! Còn đám người La Khải cũng vậy quanh Thu Hành Phong, người Vân Đỉnh Sơn cũng là kẻ địch của bọn họ, cho nên đám người La Khai trận địa sẵn sàng, trong lúc nhất thời khó mà phần thắng bại!
Thấy bọn họ đều chỉ vây quanh sư phụ, còn mặc kệ chính mình, Ninh Tương Y có chút mơ hồ, chẳng lẽ bọn họ cảm thấy mình không có uy hiếp, cho nên mặc kệ?
Lúc này không chạy thì chờ khi nào?!
Ninh Tương Y co cẳng liền chạy đi!
Vừa chạy, nàng còn có chút xấu hổ nhìn sư phụ một chút, không phải là nàng không có nghĩa khí, nàng thật sự cảm giác được sát khí xuyên thấu qua không khí truyền tới rồi!
Nàng chân mềm nhũn! Nếu không chạy nhất định chết chắc!
Thế nhưng nàng không ngờ chính là, nàng vừa chạy, những người vây quanh sư phụ lại không đánh nữa, trực tiếp đuổi theo nàng, giống như nàng so với sự phụ còn có uy hiếp hơn!