Đánh giá: 8.0/10 từ 1 lượt
Minh Thư:
Tử Văn ca, Phật đã dạy: Nếu như dùng năm trăm lần ngoái đầu ở kiếp trước thì mới đổi được một lần gặp thoáng qua ở kiếp này. Còn em, chính là dùng tới ngàn lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được một lần gặp mặt anh khi dừng chân nghỉ ở kiếp này. Nhưng có lẽ chỉ vì chưa đủ nên em không thể bồi anh suốt những năm tháng cuối cùng.
Lúc trước, em chưa từng tin có kiếp sau tồn tại nhưng giờ đây em lại hy vọng điều đó là sự thật. Em không muốn anh ở kiếp sau vì em mà hoài phí đi thời gian. Từng nghe, con gái là tình nhân kiếp trước của cha, vì vậy, kiếp này hãy để em làm con gái anh đi.
----
Ninh Tử Văn:
Minh Thư à! em hãy cứ đi một cách chậm rãi. Kiếp này em cính là người yêu là năm tháng hạnh phúc đầy gian khổ của anh. Em giống như ánh mặt trời trong đêm tối mờ ảo. Em là hoa hồng đỏ, là nốt chu sa chẳng thể xóa nhòa trong lòng anh.
Bình luận truyện