Cô mở đôi mắt nặng trĩu của mình ra . Trên đầu cô là trần nhà trắng tinh , mùi thuốc khó ngửi của bệnh viện xông vào mũi khiến cô choáng váng . Ngoài cửa là thân hình quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn khiến cho cô sống mũi cay cay . Hắn là người vì cô hy sinh tất cả , từ tình cảm của ba mẹ , đến tình yêu đau thương của hắn , tiền tài , địa vị ... tất cả hắn đều vì cô mà từ bỏ . Vừa nghĩ đến đó trái tim chợt thắt lại , cô thở dốc một hồi
“ Tít ... tít ... tít ... “
Chiếc đồng hồ đo nhịp tim của cô réo ầm lên
Bác sĩ , y tá quần áo trắng dồn dập chạy vào . Hắn chạy nhanh đến , lớn tiếng gọi :
“ Ly nhiiii”
“ Tiên sinh hãy ngồi chờ kết quả “ - Sau đó y tá kia liền đóng rèm lại . Qua khe hở cô chỉ thấy rằng chiếc rèm dần che khuất khuôn mặt hằng đêm cô nhớ thương . Cổ họng nghẹn ngào gọi một cái tên
“ Hàn Ly “
--- ----
Hắn nhẹ cầm lấy bàn tay nhỏ bé tinh tế kia . Chỉ thấy rằng người cô dần xê dịch về phía hắn , cái đầu nhỏ tựa vào lồng ngực hắn , hai tay ôm chặt lấy eo hắn rồi híp mắt thỏa mãn . Thấy được một màn như vậy trái tim hắn như nở hoa , chỉ cần trong giấc mơ cô có thể tựa vào hắn mà an tâm ngủ như vậy là hắn đã mãn nguyện lắm rồi . Hắn nở nụ cười dịu dàng mà ân cần , thỏa mãn nhắm mắt ngủ
_________________