Kiều Hoa Khó Dưỡng

Chương 55: Chương 55: Mỹ nhân ngư x công tước biến thái 13




Editor: hungtuquy

Ngọn đèn dầu lay động trong cung điện tinh mỹ to lớn cùng tiếng nhạc du dương say đắm lòng người.

Các phu nhân ăn mặc dương váy tiên lệ, trong tay cầm ly rượu vang đỏ cười nhạt nhìn nhau. Các nam nhân cũng ăn uống linh đình. Một góc trong điện, quốc vương Iverson cau mày, vẻ mặt không vui.

“Không phải nói, đêm nay có công tước đại nhân đến sao?” Thế nào đến bây giờ còn không có nhìn thấy người.

Đứng bên cạnh quốc vương chính là người đàn ông gầy yếu hôm nọ, giờ phút này cúi đầu, rũ mắt nói: “Bệ hạ, công tước đại nhân nói lần này sẽ tới.”

Iverson ninh mi, không nói lời nào. Có chút bực bội cầm cúp bạc phóng tới một bên.

Bỗng nhiên, ánh mắt hắn dừng lại, hô hấp cũng chậm đi. Người đàn ông gầy yếu theo tầm mắt hắn nhìn lại, cũng sửng sốt.

Chính là hai người bước vào không giống con người, mà như từ trong truyện cổ tích bước ra.

Người đàn ông tuyệt mỹ kia mọi người cũng không xa lạ, là công tước tôn quý của đế quốc, chính là cô gái kia, lại làm người xem đến ngây người.

Cô ước chừng mười lăm tuổi, một đầu tóc bạc thẳng bị cuốn thành cuộn sóng, rối tung ở sau lưng, ở phía trước đoan hơi hơi củng khởi, trên búi tóc có một kẹp tóc lóe ngân quang, con ngươi màu lam giống như biển rộng, nước gợn nhộn nhạo, chỉ là liếc mắt một cái, khiến cho người nhịn không được mà muốn trầm luân.

Cô có làn da trắng nõn sáng trong, thậm chí có thể nhìn đến mạch máu màu xanh lá. Một thân lễ phục đạm kim sắc, phác hoạ ra thân hình nhỏ xinh, eo thon một tay có thể ôm hết, còn có cần cổ thon dài.

Cô dường như có chút khẩn trương, gắt gao dựa vào bên người nam nhân, ánh mắt hơi hơi rung động, giống như thiên sứ sa đọa ở thế gian.

Cana tỉ mỉ trang điểm không thể nghi ngờ làm người không rời được mắt, chính là Molde lúc ấy nhìn thấy cũng ngây người.

Cô trang điểm bất đồng với người khác, không có đem mặt đồ đến trắng bệch, cũng không có đem cái miệng nhỏ đồ đến đỏ bừng, chỉ là nhàn nhạt tô một tầng. Cố tình không người dám nói cô không đẹp.

Molde tuy rằng sớm đã liệu đến tình cảnh này, chính là chân chính nhìn thấy mọi người phát ngốc, vẫn là hơi hơi nhíu mày.

Cana khẩn trương nắm tay hắn, cô chưa từng nhìn thấy nhiều người như vậy, ánh mắt của mọi người làm cô có chút sợ hãi.

Các quý tộc trơ mắt nhìn Molde nắm tay thiếu nữ đi đến một bên bưng lên chén rượu, công tước cúi người đối thiếu nữ nói cái gì, dẫn tới thiếu nữ sáng lạn cười.

Hai người đứng chung một chỗ, hồn nhiên trở thành một bức hoạ tuyệt mỹ, nhất tần nhất tiếu đều làm người muốn ngừng mà không được.

“Allah, ta muốn cô ấy.” Iverson nữa ngày mới phản ứng lại bỗng nhiên mở miệng nói.

Allah gục đầu xuống, cung kính nói: “Bệ hạ có thể trực tiếp dò hỏi công tước đại nhân, thiếu nữ này có thân phận gì?”

Iverson vội vàng gật gật đầu, tâm tư di động, vốn dĩ bất mãn đối với Molde cũng không còn. Chỉ có đối với thiếu nữ tò mò, còn có kinh diễm.

Hắn vốn tưởng rằng trên đời không có ai có thể đẹp bằng công tước Molde, chính là hiện tại lại phát hiện nguyên lai cũng không phải không có, chỉ là hắn còn không có phát hiện.

“Công tước Molde.” Iverson bước nhanh đi đến trước mặt Molde, ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn Cana, “Cô gái này là ai?”

Đôi mắt Molde sâu thẳm, cười khẽ ra tiếng: “Ngô vương, đây là con gái ta.”

Giọng nói không cao không thấp, chính là hiện tại toàn bộ cung điện lâm vào một mảnh yên tĩnh, lúc này mọi người đều đang rất sốc.

Tuy là Iverson cũng không nghĩ tới, con hái? Nếu như là sự thật, chẳng phải là công tước ở tuổi mười ba, mười bốn tuổi liền sinh hài tử?

Các quý tộc hai mặt nhìn nhau, chính là tin tưởng. Nếu không phải như vậy, thế nào sẽ xuất hiện thiếu nữ có mĩ mạo như vậy. Nếu nhưn là công tước đại nhân, đích xác có khả năng sinh ra hài tử sinh đẹp như vậy.

Sắc mặt Iverson có chút khó coi, hắn thích thiếu nữ này, chính là thiếu nữ này lại là con của Molde.

Hắn bất mãn Molde đã lâu, hắn thân là quốc vương nhưng vẫn không có thực quyền, toàn bộ đế quốc chỉ biết Molde, mà không biết hắn là quốc vương.

Nếu hắn muốn cưới thiếu nữ này, thân phận Molde càng thêm khó có thể đánh vỡ.

Ánh mắt hung ác nham hiểm dừng lại ở trên người Cana, Cana rụt rụt thân mình, lôi kéo ống tay áo Molde: “Cha...” Thanh âm kia so với ca sĩ đế quốc còn muốn dễ nghe hơn, chỉ là hai chữ “ cha*”, liền trằn trọc triền miên.

*Cha: phụ thân

Iverson căn bản khống chế không được chính mình, hắn trầm giọng hỏi: “Công tước Molde, cô gái này tên là gì?”

Molde đạm nhiên cười, ngón tay dừng ở trên vai lỏa lồ của thiếu nữ, nhẹ giọng nói: “Tên là Cana.”

Hắn nghiêng đầu, hướng tới Cana nói: “Cana, đây là quốc vương bệ hạ.”

Cana cái hiểu cái không gật gật đầu, hồi tưởng những điều lúc trước Molde đã dạy, tay nhỏ trắng nõn nhắc tới làn váy, nửa cong thân thể, ngây thơ thỉnh an: “Bệ hạ.”

Iverson vươn tay, nhịn không được muốn hôn vào bàn tay mảnh khảnh của cô.

Mới vừa làm ra động tác, lại không nghĩ bị Molde đánh gãy, hắn cúi đầu, chậm rãi hôn lên trán cô: “Cana, làm thực tốt.”

Thiếu nữ nghe thấy Molde khích lệ, tươi cười như hoa, hai tròng mắt cong cong.

Thần sắc Iverson âm tình bất định, hắn dám khẳng định, Molde là cố ý, cố ý không cho hắn tiếp xúc với cô.

Thần sắc Molde nhàn nhạt, khóe miệng ngậm cười, tuấn mỹ như thiên thần, tỉ liếc thiên hạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.