Sau khi phiên vân phúc vũ thỏa thuê, Tử Lăng mở mắt ra, mơ màng ngắm nhìn Lăng Phong, yếu ớt nói:" Thiếu gia, nếu mỗi ngày đều có thể như vậy với người thì thật tốt."
Lăng Phong mỉm cười dùng tay nâng cằm nàng lên, ôn nhu nói:" Yên tâm, sẽ có một ngày như thế, chỉ sợ đến lúc đó nàng hô to, a, thiếu gia, thiếp không được rồi, người tìm tỷ muội khác đi."
" Thiếu gia, người trêu thiếp." Tử Lăng hờn dỗi dùng đôi tay trắng ngọc ngà đánh vào ngực Lăng Phong.
" Ta nói thật mà, nam nhi chí ở bốn phương, mỹ nữ ta muốn chinh phục còn rất nhiều. Cho nên mới đến Hoa Sơn để học bản sự, làm một đại anh hùng, nhất định phải có chút bản lĩnh mới được. Vẻ vang mà từ các thủ đoạn lừa bịp là chưa đủ. Tử Lăng, nàng có nguyện ý để ta làm đại anh hùng hay là một tiểu cẩu hùng?" Lăng Phong nghiêm mặt hỏi.
Thấy Lăng Phong một thân chính khí hiên ngang, Tử Lăng cũng không nhịn được mà cười, cũng đã sớm quen với cách nói của hắn như vậy, mím miệng cười tủm tỉm đứng lên, rời khỏi người hắn, mạnh mẽ chống thân thể mềm mại lên, hầu hạ tiểu thiếu gia của mình mặc quần áo.
Lăng Phong mặc xong quần áo, đột nhiên cảm thấy có vài điểm không đúng, vội vận lực, liền phát hiện thấy nội kình trong người cuồn cuộn, trong lòng thất kinh:" Tuy sau mỗi lần mình song tu, lực lượng trong cơ thể đều đề thăng thêm một chút, nhưng sao đêm nay lại tăng mạnh như vậy, lại là lần đầu tiên cảm giác được.
Mặc dù Tử Lăng cũng là cực phẩm danh khí chi nhất( một trong những cực phẩm), nhưng cũng không thể giải thích được vì sao lại có thể đề thăng nhanh chóng như thế. Nhưng cũng không thể không thừa nhận, sau khi phóng túng song tu với Tử Lăng, nội kình của mình quả thật tăng lên nhanh chóng. Mặc kệ là do nguyên nhân gì, mình cũng phải làm cho rõ ra."
Lăng Phong vắt óc không nghĩ ra lời giải, mặc xong quần áo, lại nhìn lại ** Tử Lăng xấu hổ thẹn thùng vừa mới mặc xong quần áo, đang muốn sửa sang lại quần áo với đầu tóc, lại bị Lăng Phong ôm cổ, trêu đùa:" Còn chải cái gì, dù sao buổi tối chúng ta cũng phải làm thêm lần nữa, sáng ngày mai chải bù cũng được."
Tử Lăng bị Lăng Phong mạnh mẽ ôm lấy đi ra phía ngoài cửa, mặc dù vẻ mặt mắc cỡ đỏ ửng lên, nhưng vừa nghĩ tới bệnh chung của nữ nhi, về phần mấy tiểu nha đầu trong phủ này, đều biết rõ đại thiếu gia nhà giàu đều là phong lưu đức hạnh, chuyện tình giữa thiếu gia với tỳ nữ cũng chỉ là chuyện thường mà thôi, Tử Lăng trong lòng Lăng Phong thấy hơi sốt ruột, dù sao chim sẽ biến thành phượng hoàng, lối tắt nhanh nhất chính là nằm lên người chủ nhân a.
Tử Lăng tính tình nhu thuận, hơi chần chừ một chút, Lăng Phong đã mở cửa phòng, ôm lấy nàng đi ra ngoài.
Mấy tiểu nha hoàn đứng hầu ngoài cửa đều mang theo vẻ mặt kinh ngạc cùng hâm mộ nhìn Tử Lăng tóc tai lòa xòa. Nhưng cũng biết chủ nhân làm việc đều tùy tâm sở dục( thích là làm), cho nên kệ hắn làm gì, cũng sẽ không ngạc nhiên quá mức.
" Thiếu gia, người muốn dẫn thiếp đi đâu?" Tử Lăng nhịn không được nhẹ giọng hỏi.
Lăng Phong mỉm cười nói:" Tới thư phòng, viết một bức thư gửi cho cha ta."
Tử Lăng rốt cục cũng bị Lăng Phong dẫn tới thư phòng, thở một hơi thật dài.
Đứng ở cạnh bàn, Lăng Phong nhấc cây bút lông lên, nhìn xuống tờ giấy tuyên thành trắng như tuyết, khí dồn xuống đan điền, rồi đột nhiên múa bút viết nhanh, trên tờ giấy tuyên thành thật dài, nhanh chóng viết một đoạn cuồng thảo(lối “Thảo thư-một kiểu viết chữ của TQ”viết kiểu tự do), cúi xuống nhìn tự tán thưởng mình, mỉm cười nói:" Tử Lăng, nàng xem chữ ta viết như thế nào? Có tiến bộ chút nào không?"
Tử Lăng hé miệng mỉm cười, cũng không khen chữ đẹp, chỉ im lặng không lên tiếng.
Lăng Phong nhìn Tử Lăng nói:"Tử Lăng, nàng nói chữ ta viết rốt cục có đẹp hay không?"
Tử Lăng ôn nhu nói:" Thiếu gia, lão gia vẫn luôn ghét đọc cái lối “thảo thư” này, người thích nhất nhìn chữ “khải thư”. Không thì như này vậy, để thiếp lấy thư của người viết lại theo lối “khải thư” nhé?" Nói xong nàng nhấc bút lên, quay về bức thư nhà của Lăng Phong mà sao chép lại.
Tử Lăng lớn hơn Lăng Phong ba tuổi, Lăng Phong lúc bình thường không thích học thầy đọc sách viết chữ, rất nhiều bài học đều do Tử Lăng làm thay, Tử Lăng có thể coi như là một nửa thầy giáo của Lăng Phong.
Nhớ lại năm xưa, lúc Lăng Phong bị Tử Lăng(ở đây nó viết là Thanh Lăng, nhưng xét thấy Tử Lăng thì hợp hơn) ôm vào lòng dạy viết chữ, cũng lòng hươu dạ vượn, lấy lòng không ngừng, nhưng vì kính sợ Tử Lăng lớn tuổi hơn mình nên không dám làm bậy, thế nhưng giờ hai bên đã không thể tách nhau ra, thậm chí đã đến mức thân mật khăng khít không rời.
Tử Lăng tính tình dịu dàng vô cùng, mặc kệ Lăng Phong có đưa ra yêu cầu gì đều cắn răng chấp nhận, huống hồ bản thân mình còn là cơ thiếp.
Lăng Phong ôm lấy Tử Lăng, trong lòng nhịn không được hơi thấy kích động, không, phải là kích thích, hắn hơi khom lưng, mạnh mẽ tự trấn áp bản thân mình, rốt cuộc thì cũng nhịn không nổi, đột nhiên xoay người lại ôm lấy thân thể mềm mại của giai nhân, đem Tử Lăng đặt trên thư án(bàn để trong phòng sách), thuận tay kéo áo tơ của nàng xuống, không nói không rằng, từ phía sau mạnh mẽ xâm nhập vào cơ thể nàng, bắt đầu ra ra vào vào.
Tử Lăng hơi nao nao, vừa mới bị Lăng Phong đặt trên bàn, bị cây gậy thịt kia chọc vào ngọc thể thì không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, kinh hoảng quay đầu lại, nhìn khuôn mặt dữ tợn của Lăng Phong, run giọng nói:" Thiếu gia, người đây là..."
Lăng Phong thở hổn hển, ôm chặt lấy mỹ phụ dịu dàng này, thấp giọng nói:" Vừa rồi làm còn chưa đã, giờ thì làm nốt đi, nàng mê người thế này, khiến ta thèm muốn chết a!"
Tử Lăng giờ mới hiểu được, quỳ trên bàn cười ngượng ngùng, nghĩ không được thiếu gia mình lại dám làm cái chuyện hoang đường đến mức này, dám ở thư phòng làm cái trò này. Có điều cũng phải công nhận, mình với Lăng Phong đã sớm chỗ nào cũng có thể hành động được rồi.
Tử Lăng thân thể vừa mới **, sau khi bị Lăng Phong khiêu khích, khoái cảm lại trỗi dậy, hiện giờ ngọc thể bị Lăng Phong xâm nhập, càng khiến cả người tê dại, không thể phản kháng lại, đành phải quỳ trên thư án, hắn đứng lên ngồi xuống gì cũng mặc. Mặc dù động tác của Lăng Phong mạnh mẽ điên cuồng, khiến nàng hơi khó chịu, nhưng cũng chỉ nhíu mày nhẫn lại, thực hiện bổn phận của một tỳ thiếp như mình.
Đang lúc mưa gió cực kỳ dữ dội, đột nhiên nghe thấy một tiếng "Két", cửa thư phòng đã bị mở ra.
Lăng Phong giật hết cả mình, ngẩng đầu lên nhìn, còn tưởng là tiểu thị nữ nào lớn mật dám xông vào quấy rối chuyện tốt của mình.
Tử Lăng ở dưới người Lăng Phong cũng giãy dụa ngẩng đầu lên, khuôn mặt đỏ bừng.
Nhưng nhìn kỹ mới thấy, ba người đều ngây cả ra. Người vừa mới đi vào chẳng phải là dâm tặc Cửu Vĩ Hồ(Cáo chín đuôi) Thanh Lăng đó sao???
Cữu Vĩ Hồ Thanh Lăng đứng ở cửa, trợn mắt há miệng nhìn cảnh này, cả người cứ đơ ra như một bức tượng mỹ nhân, cứng ngắc không thể động đậy gì được.
Vốn từ lần Lăng Phong và Tử Lăng cứu Cửu Vĩ Hồ Thanh Lăng, nàng vẫn luôn coi Tử Lăng như thân tỷ muội của mình, lúc Lăng Phong bị phạt diện bích, Thanh Lăng vẫn ở Lăng Phủ với Tử Lăng.
Có một đoạn thời gian, Tử Lăng tự trách mình đã hại Lăng Phong bị phạt, phiền muộn mà sinh bệnh, may mà có Cửu Vĩ Hồ Thanh Lăng làm bạn, Thanh Lăng vì Tử Lăng thậm chí không quản ngại gì một mình xông đến Hoa Sơn để gặp Lăng Phong, mang tin tức của Lăng Phong ở Hoa Sơn về cho Tử Lăng.
Từ điểm này mà nói, Cửu Vĩ Hồ cùng Tử Lăng so với thân tỷ muội còn thân hơn. Hôm nay nàng vừa nhận được một tin trọng yếu, vì thế bèn vội vã chạy tới tìm Tử Lăng. Chúng nha hoàn nói cho nàng biết Tử Lăng đang ở thư phòng, nàng cũng chẳng nghĩ Lăng Phong sẽ ở đấy, bởi vậy mới đẩy cửa đi vào, kết quả là làm ra một màn gặp gỡ xấu hổ như thế này.
Thấy Lăng Phong đang đè Tử Lăng trong thư phòng mặc ý giao hoan, mà Tử Lăng luôn dịu dàng thủ lễ lại chỉ còn mặc ý phục phần trên, quấn chặt cùng một chỗ với Lăng Phong, tình cảnh khiến người khác sợ hãi này làm phương tâm nàng rung động không thôi.
Mặc dù Cửu Vĩ Hồ được gọi là dâm tặc, nhưng dù sao cũng là thân nữ nhi, lại còn là xử nữ, nhìn thấy chuyện như vậy cũng không tránh khỏi ăn không tiêu.
Tử Lăng cũng sợ ngây người, nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của Thanh Lăng, thấy nàng nhìn được cảnh xấu hổ này, cảm thấy không còn mặt mũi nào nữa, mặc dù muốn từ dưới người Lăng Phong tránh ra, thế nhưng cả người nàng vì cuộc giao hoan kịch liệt vừa rồi cùng sự kinh hãi đã mềm nhũn như bún, không còn một chút sức lực.
Lăng Phong chỉ mỉm cười, vẫn còn theo quán tính cố đẩy đẩy thêm vài cái nữa, cấp cho mình và Tử Lăng một khoái cảm khác thường, mà phần eo đang chuyển động của hắn, là vật duy nhất trong thư phòng có thể chuyển động.
Thấy Lăng Phong vẫn đang ra vào thân thể như hoa như ngọc của Tử Lăng, Cửu Vĩ Hồ trên mặt không khỏi lộ ra vẻ xấu hổ và phẫn uất, quay đầu chạy đi, không dám nhìn lại cái cảnh chọc mắt người này nữa.
Chạy vài bước, Cửu Vĩ Hồ bỗng xoay người lại, nhìn một đôi tuấn nam mỹ nữ đang đờ đẫn ở trong phòng, hung hăng cắn đôi môi anh đào, đóng cửa đánh sầm một tiếng.
Đợi tiếng bước chân vội vã của Cửu Vĩ Hồ Thanh Lăng đã đi xa, Tử Lăng nằm ở trên bàn, cảm thấy mình xấu hổ đến mức nguyện chết ngay tại chỗ thì mới tốt. Không biết vì sao, Tử Lăng đối với Thanh Lăng có một cảm giác đặc biệt, ngoại trừ Lăng Phong ra, Thanh Lăng là người nàng quan tâm nhất.
Lăng Phong ngây người một lúc, rồi tiếp tục làm chuyện mang bản sắc đại anh hùng, ôm chặt lấy giai nhân **, cố gắng dùng sức, động tác càng thêm cuồng bạo, dường như muốn "hành" chết giai nhân trước thư án.
Dưới những động tác cuồng mãnh(điên cuồng mãnh liệt) của Lăng Phong, Tử Lăng chỉ trong chốc lát đã quên béng đi ngại ngùng, thở hổn hển, kêu **, gần như đã bị thủ đoạn cao siêu của hắn làm cho hồn bay lên trời, đâu còn nhớ được chuyện thường của thế gian?
Sau lúc lâu, mây tan mưa tạnh, Lăng Phong đem chân dương của mình rót vào ngọc thể Tử Lăng, ôm lấy thân thể nàng, thở dài nặng nhọc, ngồi trên ghế mà ngẩn ra.
Tử Lăng dần tỉnh táo lại, nằm ở trước ngực Lăng Phong, yếu ớt cảm thán, vừa nãy thật tuyệt vời.
Lăng Phong đối với chuyện tuyệt vời vừa nãy đúng là lưu luyến không rời. Vì thế ôm Tử Lăng ngồi ở trên ghế, lại một lần nữa chậm rãi kết hợp cùng với nàng. Tử Lăng chỉ sợ bản thân mình sẽ ngã xuống cái ghế, ôm chặt lấy hắn mà run giọng cầu hoan.
Lăng Phong cùng Tử Lăng ** trắng trợn, hết ngồi, đứng nằm, nằm sấp...đủ mọi tư thế đều khiến nàng được hưởng thụ, khiến cho giai nhân ngọc thể run rẩy, ở trên người hắn ngất đi nhiều lần, mới bắt đầu mây tan mưa tạnh thật, mặc quần áo cùng hắn, giúp đỡ lần nhau đi đến phòng ăn, cùng Hương Lăng vừa mới tỉnh dậy dùng bữa.
Hương Lăng vừa mới nếm thử trái cấm, mừng vui vô cùng, nhìn ánh mắt của Lăng Phong cũng khiến nàng cảm thấy thẹn thùng. Lăng Phong thấy mỹ nữ vui sướng như thế, ưu sầu trong lòng cũng tan hết, ôm lấy Tử Lăng để nàng ngồi trên đùi mình, tùy ý hôn hít vuốt ve.
Mà Tử Lăng bị Cửu Vĩ Hồ Thanh Lăng chứng kiến cảnh mình cảm thấy xấu hổ nhất, tất cả tự tôn cùng ngượng ngùng đã mất hết, không hề chống đối lại. Đối với hành vi hôn hít khắp ngọc thể nàng của Lăng Phong, chỉ ngửa đầu rên rỉ, thanh âm nũng nịu khiến Lăng Phong càng thêm kích thích.
Lăng Phong đuổi tất cả tiểu nha hoàn ra khỏi phòng ăn, tay kiên quyết cởi bỏ quần áo của Tử Lăng, ôm lấy mỹ nữ dịu dàng thành thục này, mở miệng mút lấy ** của nàng, ở trước mặt Hương Lăng đang giương mắt đờ đẫn mà biểu diễn một màn hương diễm.
Cuối cùng, Lăng Phong dứt khoát ra lệnh cho Hương Lăng cũng cởi bỏ quần áo, gia nhập vào giữa hai người mình, ở căn phòng thường ngày dùng để ăn uống, biểu diễn một mà 3P, khiến cho nhị nữ thở gấp, khắp người mềm nhũn, lúc này mới chịu dừng lại, cùng các nàng lõa thể ôm nhau cùng một chỗ, bón cho nhau ăn xong bữa cơm thật dài này.