Kiều Kiều Sư Nương

Chương 153: Chương 153: Gặp lại đệ tử Hoa Sơn






Biện pháp để Lăng Phong tìm người thật sự không có nhiều, bất quá may là Nam Cung thế gia thanh danh trên giang hồ không nhỏ, rất có uy vọng. Đường Tư Tư có ý tưởng muốn tìm người trong thiên hạ, ai qua được Cái Bang. Lăng Phong bừng tỉnh đại ngộ, trực tiếp tìm đà chủ phân đà Hàng Châu của Cái Bang

Đà chủ phân đà Cái Bang Hàng Châu La Thiên Tứ vừa nghe Nam Cung thế tử Nam Cung Vũ đến tự nhiên dung lễ long trọng tiếp đãi. Lăng Phong cho biết ý đồ của mình, La thiên tứ không cần suy nghĩ nói ngay “thế tử, người về chờ vài canh giờ, chúng ta sẽ có tin của tiểu thư cho người”

Lăng Phong mỉm cười “không được, ta sợ muội tử gặp chuyện không may. Ta ở Thái bạch lâu chờ tin ngài. Khi nào có tin phiền ngài cho người vào đó thông tri ta một tiếng nha”

La thiên tứ gật đầu đáp ứng, lập tức phân phó các đệ tử tìm đến nơi Nam Cung Tình hạ lạc. Cái thuận thủy nhân tình này, Cái Bang không có lý do nào để từ chối

Lăng phong thấy vậy bớt lo, mang theo Đường Tư Tư du lịch khắp nơi chờ tin

“Ngày hôm qua ta nghe nói nàng muốn đi hội nhân, chỉ là không biết sẽ đi với ai ước hội?”

Lăng phong hỏi Đường Tư Tư

“Một đại soái ca, sao vậy? Chàng ghen à?”

Đường Tư Tư cười khanh khách

Lăng Phong nói “Không phải, ngày hôm qua nói là nữ sao hôm nay thành nam rồi?”

Đường Tư Tư nhếch cái miệng nhỏ nhắn hờn dỗi “Chàng muốn quản thiếp sao?”

Lăng Phong nói “Ta hảo tâm thôi, sợ nàng ước hội cùng bằng hữu rồi biến mất luôn, nếu không mời huynh đệ Cái Bang cùng tìm”

“Không biết, thiếp hẹn đều là nổi danh trong võ lâm: mỹ nữ cùng hiệp nữ đấy”

Đường Tư Tư thuyết.

Lăng Phong “nghe khẩu khí nàng, người này rất có địa vị a”

Đường tư tư “Vừa nghe mỹ nữ mắt chàng phát sáng rồi, đại sắc lang, thiếp không nói cho chàng”

Lăng phong “Vậy nàng bây giờ không tìm nàng ta à?”

Đường Tư Tư mỉm cười “Phu quân nàng ta còn tìm được, tìm nàng để làm chi. Nghiêm chỉnh chút, thiếp không về Đường Môn, cùng chàng trực tiếp quay về Nam Cung gia. Chàng trong hai ngày này hướng cha ta cầu hôn a”

Lăng Phong sợ nhất chuyện này nhưng lại không thể cự tuyệt đành phải nói “Cầu hôn sợ rằng cha nàng không đồng ý, ta có thê tử rồi mà”

Đường Tư Tư nói “Chàng sợ gì chứ, cha ta hiểu ta rõ nhất mà. Chàng lại giáo huấn Từ Hoằng Đào, hơn nữa chúng ta gạo nấu thành cơm rồi, cha thiếp sẽ không đồng ý sao?”

Lăng Phong gật gật đầu “Vậy tốt rồi, nàng gả vào nhà ta cần phải nghe lời ta a”

“Hừ, phải nhanh cho thiếp cái khoái hoạt kia a.”

“Nàng nghĩ muốn khoái hoạt đơn giản sao, một hồi ta mở phòng cho nàng tha hồ kêu, mời toàn bộ Hàng Châu cùng nghe nha”

“Chàng…chỉ được cái xấu!”

“Ha ha ”

Lại Thái bạch lâu, lúc này Lăng Phong mới xuất hiện, tiểu nhị lập tức nhận ra, liền hoan nghênh “Thế tử người đến rồi. Không biết hôm nay người cần gì?”

“Vẫn như cũ, ngươi chuẩn bị đồ nhắm cùng với một hồ Thái bạch tửu. Có gian phòng nào yên tĩnh chút không?”

Lăng phong nói

“Có, lầu ba chữ Thiên, có một phòng”

Tiểu nhị vừa dẫn đường vừa nói

Vừa qua lầu ba, Lăng Phong không thể không cảm than thế giới này nhỏ thật nhỏ a, oan gia gặp nhau.

Trong một căn phòng trang nhã lầu ba, một bàn vừa vặn bảy người, ba nam bốn nữ. Hai tiểu mỹ nhân đều là tuyệt thế chi tư, không thua chút nào so với Đường Tư Tư bên cạnh Lăng Phong. Phân biệt là Nga Mi ngọc nữ Đường Vũ Vi, thiên kim Mộ Dung thế gia Mộ Dung Thanh Thanh, thiên kim Công Tôn thế gia Công Tôn Ngọc Chân

Hơn cả tam đại mỹ nữ, ba nam nhân cũng không kém, đều là cao thủ trong thế hệ mới danh chấn giang hồ. Người cầm đầu ngọc thụ lâm phong tiêu sái phiêu dật, mắt lộ ra ánh sao khí độ trầm ngưng –Ngọc Lang Quân Mộ Dung Kiệt

Một người là đại sư huynh Hoa Sơn phái Lục Thừa Thiên, chưởng môn Võ Đang Trường Thanh đạo trưởng với danh xưng “Kiếm chiến tam giới”

Đạo trưởng còn hơn Mộ Dung Kiệt và Lục Thừa Thiên, thêm vài phần tiêu sái phiêu dật, như là lạc vào phàm trần. Khí chất luận đều viễn siêu hai vị kia

Lục Thừa Thiên cùng Lăng Phong đều là địch thủ một mất một còn, Mộ Dung Thanh Thanh từng là nữ nhân của mình, nàng còn không biết Nam Cung Vũ chính là Lăng Phong, bằng không nhất định nổi điên mà kích sát hắn. Mộ Dung Kiệt từng là bại tướng dưới tay. Thực là không phải oan gia không gặp nhau a

Còn Vân Tùng cùng Công tôn ngọc chân là lần đầu gặp hắn thôi

Nhiều tuấn nam mỹ nữ họp hội một chỗ, Lăng Phong cầm tay Đường Tư Tư đi tới tự nhiên là bộc phát xung thiên

“Tặc…”

Đường Vũ Vi đứng lên mắng đầu tiên

“Đường nữ hiệp, ngươi tốt xấu gì cũng là môn nhân Nga My, nói chuyện cũng nên tôn trọng một chút”

Đường Tư Tư không cam lòng yếu thế “ngươi muốn đánh, Đường Tư Tư ta phụng bồi tới cùng”

“Đường Tư Tư!”

Mọi người kinh hãi, cho dù chưa thấy qua Đường Tư Tư nhưng cũng nghe qua Đường Môn có một đóa hoa hồng đầy gai, chính là thiên kim Đường Môn Đường Tư Tư.

Đường Tư Tư đắc ý không buông tha “Ta cùng hôn phu trong phòng với nhau, ngươi xông vào là không lễ phép rồi cư nhiên còn nói xấu tướng công ta. Đường Vũ Vi, đừng tưởng rằng ngươi là người Nga My phái là giỏi rồi a!”

“Tư Tư, chấp nhặt làm gì. Nàng là ni cô, việc này có thể lý giải”

Lăng Phong mỉm cười “Chư vị, ít ngày nữa ta sẽ cưới Đường cô nương. Hy vọng lúc đó chư vị đến Nam Cung thế gia uống với ta vài chén.”

Tuy rằng Lăng Phong tự cao tự đại, võ công cao cường nhưng mà người ở đây đều là nhân vật tầm cỡ giang hồ. Tứ đại thế gia hay là liên minh phái, phái Võ Đang là võ lâm đại phái, Hoa Sơn cũng là Võ lâm minh chủ, chẳng lẽ vì một bữa cơm mà cùng chính đạo là địch sao

Lăng Phong tốt xấu cũng là thế tử Nam Cung gia, hơn nữa anh tuấn bất phàm hào khí vô cùng, có một phong thái làm người khác kính sợ. Hơn nữa với khí chất bên ngoài của hắn, làm cho tam đại thanh niên cũng vì đó và tâm phục

Tại bàn, ngoại trừ Đường Vũ Vi hận nhất có thể kể tới Lục Thừa Thiên. Nhưng mà lúc này hắn không có phát tác, Mộ Dung Thanh Thanh nhãn tình sáng lên, người trước mắt cùng Nam Cung Vũ thật giống a, hơn nữa ngày càng thành thục tràn ngập mị lực. Nếu không phải mình giao trái tim cho Lăng Phong rồi giờ này chắc cũng sẽ chết mê vì hắn

Còn người tâm không động chính là Công Tôn Ngọc Chân. Nàng lần đầu nhìn thấy Lăng Phong đã bị khí chất cùng mị lực thuyết phục. Đối diện với tam đại võ lân tài tuấn, trước khi Lăng Phong đến Lục Thừa Thiên cùng Mộ Dung Kiệt hơi thở không thu liễm, vân tùng quá cứng nhắc. Khi Lăng Phong đến, thật sự đỡ hơn

“Nam cung thế tử, không ngờ như vậy. Ta giới thiệu cho ngươi một lần, vị này là Vân Tùng, Hoa Sơn Lục Thừa Thiên, vị này là xá muội Thanh Thanh, bên cạnh là Công Tôn cô nương…”

Mộ Dung Kiệt vốn định giới thiệu Đường Vũ Vi, vừa thấy tình hình này cũng đành từ bỏ “có thể mọi người hiểu lầm a, có duyên quen biết sao không cùng ngồi đối ẩm tán gẫu?”

Đường Tư Tư tính đi, Lăng Phong giữ nàng lại, nói với Mộ Dung Kiệt “mời không bằng tương ngộ, một khi Mộ Dung công tử như thế ta đành quấy rầy thôi”

Nói xong liền ngồi xuống

Đường Tư Tư rất tức giận chu cái miệng nhỏ nhắn, hiển nhiên không hài lòng thái độ của Đường Vũ Vi

Đường Vũ Vi cũng thế, không thèm nhìn tới Lăng Phong.

Mộ Dung Kiệt kính rượu Lăng Phong “lần trước tại Tô Châu, thế tử vì đại ca ta chính tay đâm cừu gia, lại cứu đại tẩu ta về, ta nên kính tạ ơn ngươi mới đúng”

Lăng Phong nói thầm trong lòng “ngươi đương nhiên muốn cảm tạ ta, ta giúp ngươi loại bỏ đại ca, sau này Mộ dung thế gia trong tay Mộ Dung Kiệt ngươi rồi. Tiểu tử ngươi một bụng ý xấu người khác không biết mà thôi, Trầm Ngọc Quân đã sớm nói cho ta rồi”. Bất quá Lăng Phong không bận tâm đến sự tình Mộ Dung thế gia, tốt nhất là hắn đuổi Trầm Ngọc Quân đi luôn đi, mình có thể ung dung cưới nàng rồi. “Nói gì vậy, chúng ta tứ đại thế gia vốn đồng căn liên chi, đại ca ngươi cũng là đại ca ta. Khách khí làm gì.”

“Nam cung thiếu hiệp bản lĩnh rất cao, diễm phúc lại sâu, không nghĩ tới vừa mới cưới tân thê hôm nay lại nạp thiếp”

Lục Thừa Thiên nói còn chưa xong Đường Tư Tư đã nói “ta cùng Đình Đình chính là tỷ muội, cái gì là nạp thiếp?? Ta là Nam Cung phu nhân, cưới hỏi đàng hoàng”

Lục Thừa Thiên á khẩu không thể trả lời được, tuy rằng hận Lăng Phong nhưng không thể đắc tội với Đường Tư Tư, phía sau nàng là cả Đường Môn a. Khó trách nói tam đại quý tộc, Lục Thừa Thiên tuy rằng là đại đệ tử Hoa Sơn nhưng không phải thế tử danh môn vọng tộc, xuất môn bần cùng mặc dù có chút danh tiếng sau này nhưng cũng chỉ là nhất thời, cảm giác là nhà giàu mới nổi không phải gốc quý tộc. Là thế gia mặc dù trong giang hồ không có thanh danh hiển hách nhưng chỉ cần báo tên gia môn cũng làm người ta sợ hãi.

Lăng Phong thân là Nam Cung thế tử, thê tử hắn là thiên kim Tây Môn thế gia, nay lại cưới thêm thiên kim Đường Môn, hơn nữa tứ đại thế gia đồng căn liên chi. Phúc khí loại này không phải ai cũng có. Lục Thừa Thiên có bản lĩnh cưới được một thiên kim thế gia cũng chẳng là gì cả, trừ phi lên làm chưởng môn Hoa Sơn, điểm này khiến Lục Thừa Thiên không phục.

“Đường cô nương, rượu mừng cô nương cùng thế tử ta nhất định sẽ tới”

Mộ Dung Kiệt hòa giải “Thế tử, ngày quyết chiếnNam Cung thế gia cùng Hồ Điệp môn đã gần tới, không biết ngươi cùng bá phụ chuẩn bị sao rồi?”

Lăng Phong mỉm cười Không phải ta mạnh miệng, chứ Hồ Điệp môn có gì phải sợ, ta chỉ lo lắng âm mưu lớn của Ma giáo đằng sau thôi”

“Thế tử nói vấn đề này cũng là sầu lo của Vân Tùng, ngày đó gặp Tĩnh Du tiên tử, nàng cũng lo như vậy. Nàng cảm thấy danh môn chính phái chúng ta phải ngồi xuống mà bàn đại sự một phen”

Vân Tùng lúc này mở miệng nói

Lăng Phong sửng sốt “Vân thiếu hiệp, ngươi thấy Tĩnh Du tiên tử?? Ở nơi này sao?”

Vân Tùng mỉm cười “ngày đó cũng chỉ là ngẫu ngộ mà thôi, ta dạo chơi tại Nhạn Đãng sơn, không nghĩ gặp tiên tử cưỡi hạc đến cùng nhau du lịch. Tiên tử đối với thế tử cũng là khen không dứt miệng, cho rằng thế tử là bất thế kỳ tài trong thanh niên đồng lứa. Hôm nay diện kiến, quả nhiên không giống bình thường”

Nói đến Tĩnh Du tiên tử, ánh mắt Vân Tùng lộ ra vẻ say mê.

Lăng Phong thản nhiên “Nga, phải vậy không? Ta với Tĩnh Du tiên tử cũng có duyên gặp mặt nhưng chưa từng nghe nàng khen ta như vậy. Bất quá người trong miệng nàng khen không dứt chỉ có một người”

“A, không biết trong lời khen của Tĩnh Du tiên tử là người phương nào ha?”

Vân Tùng tò mò hỏi, những người khác đồng vẻ ngạc nhiên

Lăng phong nói “Hoa Sơn…”

Lục Thừa Thiên nghe vậy trong lòng nhất thời kinh hoảng, dù sao tại Hoa Sơn phái, trong số những nhân vật danh chấn võ lâm, cũng chỉ có hắn cùng Đàm Uyển Phượng.

“Lăng Phong”

Lăng Phong trấn tĩnh “Hoa Sơn Lăng Phong, chính là kẻ bị các ngươi coi là đại nghịch bất đạo, là phản đồ không thể tha thứ”

Nói xong mắt nhìn chằm chằm vào Lục Thừa Thiên.

“Ngươi nói bậy”

Sắc mặt Lục Thừa Thiên hơi đổi có chút phẫn nộ nói

Lăng phong nói “nhất chiến Điểm Thương, nhị chiến Tây Môn, một người chiến tứ đại thế gia, Hoa Sơn Lăng Phong một tháng xưng hùng võ lâm. Sau cùng quyết chiến với tại Tĩnh Du tiên tử thượng nguồn lạc hà, được Tĩnh Du tôn sùng cực điểm. Nếu Lục đại hiệp hoài nghi lời ta nói, có thể đến đối chứng Tĩnh Du tiên tử”

Mộ Dung Kiệt gật đầu “Không sai, tuy rằng tứ đại thế gia không nguyện nhắc đến chuyện lúc trước bao vậy tiễu trừ Lăng Phong, nhưng hắn thật mạnh, thực là kỳ tài trăm năm khó gặp. Điểm này các trưởng bối tứ đại thế gia đều nhất trí”

Mộ Dung Thanh Thanh nghe tên Lăng Phong, mắt sáng ngời “Kỳ thật đến nay ta không tin Lăng Phong làm ra sự tình đại nghịch bất đạo, Lục thiếu hiệp có phải là có hiểu lầm hay không?”

“Hừ!”

Lục Thừa Thiên vỗ bàn đứng dậy “việc Hoa sơn phái chúng ta, không cho phép người ngoài nhúng tay. Lăng Phong khi sư diệt tổ, thiên địa bất dung, hắn đã có kết cục. Không thể tưởng giờ vẫn còn người đối với hắn nhớ mãi không quên a!”

Đường Tư Tư không phục nói lại “Công đạo tại nhân tâm. Cho dù Lăng Phong xuất thân là môn nhân Hoa Sơn, nhưng là thuộc về võ lâm. Các ngươi khiến không ít nhân tài phải chịu oan khuất a. Năm đó có Phong Thanh Dương, Sau có Lệnh Hồ Xung…bất quá ta cảm thấy rất kỳ quái, mỗi một người bị Hoa Sơn xem là phản đồ đều là anh hùng, đại tông sư vạn người kính ngưỡng”

“Ta không biết các ngươi có tâm tư gì, nhưng mà ta có thể nói cho các ngươi, Lăng Phong chết là chuyện đáng làm. Hắn không thể là Phong Thanh Dương càng không thể thành Lệnh Hồ Xung.”

Lục Thừa Thiên trảm đinh chặt sắt nói

Đường Tư Tư mỉm cười “ta chỉ sợ lúc đó Lăng thiếu hiệp tá thi hoàn hồn…”

“Hừ!”

Lục Thừa Thiên lạnh nhạt “Đạo bất đồng bất kiến ngãi, ta thấy hôm nay nên chấm dứt tại đây. Chư vị, cáo biệt!”

Nói xong, đứng dậy rời đi

Đường Vũ Vi lúc này cũng đứng lên “tại hạ xin cáo từ, các vị xin tự nhiên!”

Nga Mi - Võ Đang vốn là thế giao, Đường Vũ Vi đứng lên, Vân Tùng cũng phải đứng lên cáo từ rời đi.

Sau khi ba người rời khỏi, Lăng Phong lúc này xin lỗi “Mộ dung huynh, thật ngại quá, đem khách của ngươi đuổi đi hết rồi”

Mộ Dung Kiệt nói “có sao đâu, Lục Thừa Thiên lòng dạ hẹp hòi khó trách trong Hoa Sơn phái địa vị hắn không bằng Đàm Uyển Phượng. Hơn nữa tứ đại thế gia chúng ta đồng khí liên chi, là người một nhà!”

Công Tôn Ngọc Chân nói “Ta còn nghe nói Đường Vũ Vi từng là hôn thê của lăng Phong, sau lại từ hôn”

Mộ Dung Thanh Thanh nói “Cũng chỉ có thể nói là ánh mắt của nữ nhân kia mà thôi, phỏng chừng nàng xem trọng Vân Tùng, nhưng Vân Tùng không coi trọng nàng đâu”

Đường Tư Tư nói “Đường Vũ Vi nữ nhân này, ta xem nàng muốn gả cho Lăng Phong nhưng người ta chưa chắc đã để ý nàng”

Nói xong hướng ánh mắt về phía Lăng Phong.

Lăng Phong cười ha hả “Các ngươi đừng nhìn ta! Đúng rồi, Thanh Thanh, Ngọc Chân, tỷ tỷ cùng mẫu thân ta, Đình Đình thường xuyên nhắc các ngươi, khó có cơ hội các ngươi cùng đến Hàng Châu vì sao không đến nhà ta một lần?”

Mộ Dung Kiệt nói “Ngươi còn nói, chờ ngươi đến vì những lời này a. Kỳ thật chúng ta sợ rằng quấy rầy ngươi tu luyện bởi vậy không dám đi đến nhà ngươi”

Công Tôn Ngọc Chân nói “Kỳ thật ta rất nhớ Vân tỷ cùng Đình Đình tỷ, xem ra nói không bằng gặp mặt. Tốt lắm chúng ta cùng đi”

Lăng Phong vui vẻ“Hảo a, kỳ thật các ngươi đến Hàng Châu, trực tiếp lại nhà ta ở luôn cũng được, dù sao cũng là người một nhà. Mặt khác người tu luyện là ta, chứ không phảiVân tỷ cùng Đình Đình”

“Chúng ta đi như thế nào?”

Mộ Dung Kiệt nói

Lăng Phong “Các ngươi hãy đi trước, ta còn muốn ở đây chờ một người”

“Cũng tốt, chúng ta về trước nói với người thân một tiếng, sau đó qua nhà ngươi”

Mộ Dung Kiệt nói xong liền đứng lên

Sau khi hàn huyên, Mộ Dung Kiệt mang theo Mộ Dung Thanh Thanh và Công Tôn Ngọc Chân rời khỏi Thái Bạch lâu.

“Ta hỏi chàng, có phải chàng coi trọng Mộ Dung Thanh Thanh và Công Tôn Ngọc Chân?”

Bọn họ vừa đi, Đường Tư Tư liền nắm tay Lăng Phong mà hỏi.

“Nhẹ nhẹ một chút…”

“Cho chàng bỏ tật hoa tâm”

“Kỳ thật, Mộ Dung Thanh Thanh sớm là nữ nhân của ta, một lần tứ đại thế gia bao vậy tiễu trừ Hoa Sơn, ta được nàng cho ăn…nàng ghen cái gì a”

“Chàng bại hoại!”

Đường Tư Tư tức giận, dùng sức nhéo hắn.

“A…”

Trên Thái Bạch lâu truyền đến một trận kêu la thảm thiết


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.