"Võ công thật đẹp mắt! Sư tỷ, tỷ thật sự rất đẹp." Lăng Phong nhìn không khỏi cao hứng, chờ Tạ Lâm Lam thu kiếm xong, cư nhiên đi tới nắm lấy ngọc thủ của nàng, không ngừng tán tụng.
Lần này Tạ Lâm Lan rơi vào hiểm cảnh, mặc dù bị Lăng Phong nắm ngọc thủ hết sức thoải mái, nhưng dù sao nam nữ thụ thụ bất thân, nếu như để truyền ra ngoài, sư tỷ mình còn gì là thể diện? Bất quá nhớ tới Lăng Phong trước kia đã nói qua muốn kết hôn với mình, lấy mình làm vợ, Tạ Lâm Lan khuôn mặt thoáng chốc trở nên đỏ bừng.
Lăng Phong thấy vậy, hỏi: “Sư tỷ, tỷ làm sao vậy?”
Tạ Lâm Lan bối rối, vội vàng dùng sức rút tay ra, một mặt nhìn Lăng Phong, một mặt oán giận nói: “Ngươi cũng lớn rồi, vậy mà ngôn hành cử chỉ một điểm cũng không chú ý, để người ta chê cười thì làm sao! Ôi chao!" Vừa nói vừa xoay người rời đi.
Có lẽ Tạ Lâm Lan trong lòng ngượng ngùng khẩn trương, nên chạy quá mau, không cẩn thận, vấp phải một hòn đá suýt nữa ngã xuống.
Lăng Phong tay mắt lanh lẹ, duỗi tay chụp tới, đem nàng ôm vào lòng mình, thân thể mềm mại của nữ nhi tràn ngập hương thơm, hắn lật ngang cánh tay bế nàng đứng lên.
“Ư~~~” Tạ Lâm Lan chưa bao giờ gặp cảnh xấu hổ như vậy, nên có chút giãy giụa.
Lăng Phong bên tai nàng nhắc : "Sư tỷ, cẩn thận!" Một tay vừa vặn đặt trên mỹ đồn của Tạ Lâm Lan, một trận xúc cảm cực kỳ tiêu hồn truyền lên, khiến cho tiểu đệ đệ của hắn nhất thời dựng đứng, chọc đúng vào tiểu phúc của nàng.
Tạ Lâm Lan đã vốn là thiếu nữ hoài xuân, tự nhiên hiểu rõ Lăng Phong thân thể phản ứng là chuyện gì, vì vậy vô cùng xấu hổ, dùng bàn tay nhỏ véo hắn một cái, thấp giọng nói: “Ngươi, ngươi đại bại hoại!”
"Sư tỷ, ta, ta không có..." Lăng Phong cực lực giải thích.
Tạ Lâm Lan mặt đỏ như ráng chiều, dùng sức đẩy hắn ra, chậm rãi cúi đầu, nhẹ giọng nói:"Về nghỉ đi, sáng mai ta bắt đầu truyền thụ võ công cho ngươi..." Nói rồi, chạy nhanh xuống núi.
Lăng Phong ngửi thấy dư hương trên người Tạ Lâm Lan còn lưu lại, cả người đều chìm đắm trong xuân sắc ảo tưởng, nghĩ đến kỷ xảo nam nữ hợp hoan bên trong Tiêu dao Ngự Nữ tâm kinh, hắn dục hỏa lại càng bành trướng đến không chịu nổi...
Sáng sớm hôm sau, Tạ Lâm Lan quả nhiên tuân thủ hứa hẹn, bắt đầu cùng Lăng Phong tiến hành truyền thụ võ công. Tạ Lâm Lan đối với Lăng Phong hết lòng chỉ điểm "Hoa Sơn quân tử kiếm pháp", đây là Hoa Sơn kiếm pháp lúc ban đầu mới nhập môn, sau đó còn có "Hoa Sơn Ngọc Nữ kiếm pháp", "Thanh phong thập tam kiếm pháp"," Hoa Sơn nhật nguyệt kiếm pháp", lợi hại nhất đương nhiên phải kể tới "Hoa Sơn độc cô cửu kiếm", không biết bao nhiêu tà phái ma giáo đều táng thân vì kiếm pháp này..
Hoa Sơn kiếm pháp chính như Tạ Lâm Lan nói, đều là nhẹ, nhanh và sắc bén tựa như gió, quỷ dị phức tạp càng làm cho người khó lòng phòng bị, từ điểm này mà nói, Tiêu Dao kiếm pháp và Hoa Sơn kiếm pháp cực kì giống nhau, hơn nữa Hoa Sơn kiếm pháp mấy trăm năm tích lũy, càng thêm bác đại tinh thâm, chỉ là Tạ Lâm Lan kinh nghiệm giang hồ không đủ, khó tránh khỏi phát huy không ra uy lực lớn nhất . Hơn nữa bởi vì tích lũy nhiều năm, phái Hoa Sơn kỳ thật cũng không có người chính thức có thể đem Hoa Sơn tuyệt học toàn bộ tập hết, tứ đại trưởng lão, chưởng môn, sư nương kỳ thật đều là mỗi người nghiên cứu một thứ, hơn nữa cũng còn chưa tới đạt đến đỉnh cao, nhưng mặc dù Lục Thanh Phong chỉ là luyện Độc cô cửu kiếm đến tầng thứ bảy, cũng đã đủ để tung hoành võ lâm, trở thành võ lâm minh chủ, bởi vậy có thể thấy được Hoa Sơn kiếm pháp lợi hại thế nào.
Tạ Lâm Lan vừa truyền thụ võ nghệ cho Lăng Phong, vừa nói: "Sư đệ, ngươi thiên tư vô cùng tốt, chỉ là nội kình còn khiếm khuyết. Từ hôm nay, ta lấy kiếm pháp của các đại môn phái trên giang hồ truyền cho ngươi, có được không?"
Có thể có mỹ nữ sư tỷ truyền thụ kiếm pháp cho mình, Lăng Phong vô cùng vui vẻ nói: "Đa tạ sư tỷ, ta nhất định sẽ cố gắng luyện tập, không phụ nỗi khổ tâm của tỷ!"
Tạ Lâm Lan mỉm cười nói: "Ngươi và ta h là đồng môn, nơi này cũng chỉ còn lại chúng ta, sư đệ, ta dạy cho ngươi vốn là tất nhiên, không cần khách khí!"
Kể từ đó, cả ngày lẫn đêm, Lăng Phong cơ bản đều là theo Tạ Lâm Lan cùng nhau luyện tập võ nghệ, thỉnh thoảng sư nương cũng tới kiểm tra một lần, đối với Lăng Phong tiến hành chỉ điểm. Mặc dù nói Lăng Phong không có cơ hội một mình tu luyện võ công Tiêu Dao phái, nhưng rất nhiều võ học tương thông, hơn nữa Hoa Sơn kiếm pháp cùng Tiêu dao kiếm pháp lại tương tự. Lăng Phong chỉ cần đem Tiêu dao tâm pháp tu luyện tốt, về phần dùng chiêu thức, kiếm pháp đao pháp của phái khác, kỳ thật đều là thứ yếu.. Cao thủ chân chính so chiêu, so đấu chính là nhanh, tàn nhẫn, chuẩn, đương nhiên còn có nội kình vô thượng.
Tạ Lâm Lan đối với Lăng Phong truyền thụ thật là không chừa lại chút gì, nàng đem tất cả những gì mình biết, chỉ điểm Lăng Phong sử dụng nhiều loại kiếm quyết. Với thiên tư thông tuệ, thường thường có thể tự mình suy ra, làm cho Tạ Lâm Lan cảm thán không thôi. Đương nhiên, Tạ Lâm Lan toàn tâm toàn ý, cũng làm cho Lăng Phong thêm cảm động.
Ngày hôm đó Lăng Phong thi triển một lần Hoa Sơn quân tử kiếm pháp , một bên quan khán Tạ Lâm Lan cười nói:" Sư đệ, ngươi có thiên chất thông minh, bảy ngày ngắn ngủn đã có thể thành tựu! Phải biết rằng Quân tử kiếm pháp này biến chiêu phức tạp, tinh thâm ảo diệu, đổi lại đệ tử bình thường, không có một năm rưỡi, quả quyết không thể luyên được. Thế nhưng ngươi không hề luyện trước, mà lại đạt tới mức lô hỏa thuần thanh như thế, thật sự làm cho người ta kinh ngạc.”
Lăng Phong mỉm cười nói:"Đó là do được Tạ sư tỷ chỉ dạy, ta mới có thể thành tựu giống như bây giờ ." Hắn trong lòng thầm nghĩ, kỳ thật cô ngay lần đầu truyền thụ, ta đã dung hội quán thông (hiểu ngay lập tức) rồi, chỉ là không có biểu lộ ra, sợ dọa cô, nếu như nói thật, bây giờ một trăm Tạ Lâm Lan liên thủ vị tất đã là đối thủ của Lăng Phong ta.
Tạ Lâm Lan mỉm cười nói:" Ngươi cũng đừng quá cao hứng, ngươi rốt cuộc luyện thành như thế nào, còn cần chính thức đối địch mới có thể biết."
Lăng Phong nói:" Sư tỷ, nếu không chúng ta đến đối luyện (đấu luyện) một chút, thế nào?"
Tạ Lâm Lan cũng hứng thú, đối diện Lăng Phong nói:" Cũng tốt, vậy ngươi cũng nên cẩn thận."
Lăng Phong giơ cao trường kiếm trong tay , nói:" Xin sư tỷ chỉ giáo." Nói rồi rút trường kiếm ra, bắt đầu thủ thế.”
"Sư đệ, xem chiêu." Tạ Lâm Lan nói, chỉ nghe “Keng” một tiếng vang lên, một cổ kiếm khí bức người như hồng nhật ngút trời hướng thẳng Lăng Phong phóng đến.
Tạ Lâm Lan rút Ngọc Phượng kiếm ra khỏi vỏ. Tựa như chính thức đối địch rất nghiêm túc như đao thật chân thương, luyện tập nhưng cũng là thực chiến.
Lăng Phong nắm chặc phân thốn, nhưng cũng không có thể quá mức yếu thế, huy động trường kiếm, điểm thẳng tới trước người nàng!
"Keng!"
Hai kiếm giao kích, Lăng Phong chỉ dùng chưa tới một phần trăm nội kình, kết quả bị kiếm khí kịch chấn một chút, lui về phía sau nửa bước. Tạ Lâm Lan cử chỉ ung dung, dáng vẻ nhàn nhã.
Lăng Phong làm bộ tức giận không phục, trường kiếm vung ra, Quân tử kiếm chiêu như thủy ngân tiết địa, kiếm khí từng đợt từng đợt lao thẳng tới Tạ Lâm Lan.
Tạ Lâm Lan dùng Ngọc Nữ kiếm pháp đồng thời hóa thành quang ảnh đầy trời , dễ dàng đem Lăng Phong bao phủ trong đó.
“Keng keng keng keng……”
Một trận kiếm kích giao hưởng, như xé rách bầu trời, đinh tai nhức óc.
“Ầm!”
Một tiếng nổ vang lên.
Sau hơn chục hiêp, Lăng Phong cố ý lộ ra một điểm sơ hở, kết quả bị Tạ Lâm Lan nắm lấy cơ hội, huy kiếm công thẳng vào, Lăng Phong nhất thời trúng phải kiếm khí cường đại, ngã sấp xuống ngoài một trượng “Keng……” một tiếng, trường kiếm cũng rơi xuống đất.
Tạ Lâm Lan cũng không có nghĩ đến muốn cùng Lăng Phong đánh nhau, lại càng không muốn hắn thương tổn! Cảnh này làm cho nàng thất kinh, bởi vì nàng cảm giác mình không biết tại sao xuất lực lại mạnh như thế? Nhưng Lăng Phong bị đánh bại té mạnh trên mặt đất điểm này không giả!
Tạ Lâm Lan vội vàng thu hồi Ngọc Phượng kiếm, phi tới bên người Lăng Phong!
"Sư đệ, ngươi không có thương tổn gì chứ!" Tạ Lâm lan lo lắng mà ân cần hỏi.
"Sư tỷ, tỷ thật là lợi hại, ta đau muốn chết......" Lăng Phong cố ý ôm lấy ngực nói.
Tạ Lâm Lan một trận lo lắng, nói:" Sư đệ, ngươi, ngươi bị thương ở chỗ nào?"
Lăng Phong cố ý chỉ vào trái tim của mình, nói:" Là nơi này, nơi này đau.”
Tạ Lâm Lan cầm lấy tay hắn, nói:" Đến đây, để sư tỷ xem một chút......" nói rồi, nàng muốn cởi y phục của Lăng Phong ra xem có phải bị tụ huyết hay không.
Ngay lúc này, Lăng Phong đột nhiên vươn hai tay ra ôm chặt lấy Tạ Lâm Lan, hì hì nói:" Sư tỷ, tỷ thật tốt, không bằng gả cho ta làm Tiểu nương tử nha......" Nói xong ôm Tạ Lâm Lan càng chặt, dán sát vào thân thể mềm mại của nàng.
Cảm giác thân thể hai người không còn một tia ngăn cách mà hòa lại làm một, Tạ Lâm Lan trong lòng nhắc nhở, nói:" Sư đệ, ngươi, ngươi nói bậy bạ gì đó?" Mặc dù trong khoảng thời gian này hai người rất thân cận, nhưng dù sao cũng là nam nữ thụ thụ bất thân, lần này đã đem Tạ Lâm Lan hù dọa một phen.
Ngửi mùi thơm trên người Tạ Lâm Lan truyền đến , Lăng Phong lửa tình càng bốc cao, thâm sâu nói:" Sư tỷ, ta không có nói bậy, ta đối với ngươi là thật tâm, gả cho ta đi."
Lần đầu tiên thân mật tiếp xúc với nam nhân như vậy , lại ngửi thấy mùi dương hương của nam nhân, Tạ Lâm Lan trong lòng dâng lên một cảm giác cực kỳ vi diệu , thân thể mềm mại như nước, thiếu chút nữa ngã vào trong lòng nam nhân, nàng cố hết sứ lấy lại tỉnh táo, nói:" Sư đệ, như vậy không được a, ngươi...... Ô a." Thì ra lúc nàng còn đang nói chuyện, tay của lăng phong đã mạnh bạo bao trùm lên trên ngực nàng, bên tai truyền đến thanh âm khiến nàng kích động đến cực điểm:" Để, sư tỷ, để ta sờ, a……thật mềm.”
Tay của Lăng phong rất ấm áp, cũng rất bá đạo, lại rất ôn nhu, từ lòng bàn tay hắn truyền đến một cổ nhiệt lực, nhiệt lực từ bộ ngực nàng truyền vào thân thể, tay hắn vuốt ve một lúc, đồng thời khiến cho nàng toàn thân ngứa ngáy, giống như có dòng điện rất nhỏ chạy qua. Trong phút chốc, Tạ Lâm Lan cảm giác được thân thể của mình mềm nhũn, một cổ tê dại từ tim truyền khắp toàn thân, cả người xụi lơ như nước, ngã vào lòng tiểu sư đệ.
Tạ Lâm Lan thân thể đã phát dục thành thục kiều diễm như hoa, đầy đặn phong mãn, giở tay nhấc chân phát ra khí chất ưu nhã mê người.
Lần đầu tiên nằm trên đất mà được vuốt ve thân thể sư tỷ, Lăng Phong trong lòng kích động vô cùng, bàn tay đặt tại ngực sư tỷ không ngừng nhào nặn, tay trái lần xuống phía dưới, vuốt ve đôi chân ngọc mềm mại bóng loáng của nàng.
" A......" Cảm giác được đau đớn, từ trong mê loạn, Tạ Lâm Lan đột nhiên thanh tỉnh, nghĩ đến hậu quả hai người cùng nhau trộm tình, trong đầu ngập tràn sợ hãi, lập tức không do dự, ngọc thủ vung lên, nhắm Lăng Phong tát một cái.