Kiều Nữ Lâm Gia

Chương 183: Chương 183: Thiếu






Editor: Puck - Diễn đàn

“Ngươi có gan đừng chạy.” Lâm Thấm xì mũi coi thường.

“A Thấm, a Thấm.” Giọng Lâm Hàn càng ngày càng gần.

Lâm Thấm nghe được vẻ lo âu và ân cần trong giọng nói của hắn, chột dạ cười cười, bước nhanh chạy đến, trong miệng hét lên: “Con dê con đâu? Con dê con biết bơi đâu?”

Chạm mặt Lâm Hàn, lại kéo hắn điên khùng hỏi: “Nhị ca, ca có thấy con dê con của muội không? Con biết bơi ấy?”

Lâm Hàn không giải thích được, “A Thấm, nhị ca không thấy.”

Lâm Thấm dậm chân, “Chính là con Cao tiểu bàn mới đưa cho muội, muội đi tìm nó, không thể không tìm thấy nó.”

Chạy dọc theo bờ sông, bước chân nhẹ nhàng khác thường.

“A Thấm, đợi nhị ca một chút.” Lâm Hàn vội đuổi theo phía sau.

Lâm Thấm tìm thấy con dê con kia ở trên bờ.

Nàng cười híp mắt ngồi xổm người xuống, “Con heo con biết bơi, ta đặt tên cho nó là tiểu Du, ngươi tên là tiểu Thủy đi. Tiểu Thủy, nào, chúng ta bơi một lần nữa, để cho nhị ca ta mở rộng tầm mắt.” Nhanh nhẹn nhào qua ôm lấy con dê con, cười ném nó vào trong nước.

“A Thấm, sao muội lại như vậy.” Lâm Hàn thấy muội muội ném con dê con vào trong nước, cảm thấy quá tàn nhẫn, kinh ngạc lên tiếng ngăn cản.

Con dê con rơi vào trong nước, lập tức ra sức rẽ nước, không chỉ bơi rất nhanh, tư thế vẫn rất đẹp.

“Nhị ca nhanh lên, nó còn mạnh hơn tiểu Du.” Lâm Thấm cười mắt như trăng lưỡi liềm trên trời, “Tiểu Du cũng nhanh, nó cũng nhanh, nhưng nó dễ nhìn hơn tiểu Du nhiều. Nhị ca còn nhớ rõ dáng vẻ của tiểu Du không? Rất ngốc nha.”

“Dĩ nhiên nhớ.” Lâm Hàn không khỏi cười cười.

Sau khi Lâm Thấm từ ôn tuyền sơn trang trở về nhà đã triệu tập người cả nhà lại để xem heo con biểu diễn bơi nước, a Đại, a Khuynh còn có tiểu Y Y cao hứng nhất, ba hài tử đều vui sướng như điên rồi.

Đừng nói tiểu hài tử nhìn vui vẻ, ngay cả đại nhân đều cảm thấy rất thú vị, bao gồm Lâm Hàn một người bình thường nghiêm túc.

“Vào ngày nghỉ lễ muội mời mọi người đến Thấm viên xem heo con dê con và đại Bạch tiểu Bạch cùng bơi chung.” Lâm Thấm hào hứng nói.

Lâm Hàn tưởng tượng đến cảnh tượng ngỗng trắng mang theo ngỗng trắng nhỏ nhàn nhã bơi qua bơi lại trong nước, heo con và dê con ở bên cạnh quấy rối, vui vẻ ẩn hiện trên mặt.

“Đúng rồi, a Thấm, Sở Vương điện hạ đâu?” Đến lúc này Lâm Hàn mới nhớ đến chuyện đứng đắn.

Lâm Thấm nhìn ngó chung quanh, “Đúng rồi, Cao tiểu bàn đâu? Hắn đặc biệt đến đưa con dê nhỏ cho muội, đưa con dê nhỏ rồi hắn chạy đâu?” Giơ tay đẩy Lâm Hàn, “Nhị ca, ca mau đi tìm hắn đi, đừng để hắn chạy loạn nhà chúng ta.”

Lâm Hàn cau mày, “Hắn đi rồi sao?”

Lâm Thấm cười hì hì, “Hắn tới đưa con dê con, hiện giờ con dê con trong nước, hắn không biết chạy đâu. Nhị ca, ca mau đi tìm hắn đi.”

Lâm Hàn hoài nghi nhìn muội muội, “Được, nhị ca đi tìm hắn.”

Thật sự rời đi, đi tìm Cao Nguyên Dục.

Lâm Hàn tìm thấy Cao Nguyên Dục ở Hàn viên.

Cao Nguyên Dục đang đứng trên cầu cong bằng đá, ngóng nhìn về phía Thấm viên đấy.

“Sở Vương điện hạ.” Lâm Hàn nghiêm mặt đi tới chào.

Cao Nguyên Dục giống như mới từ trong mộng thức tỉnh, vội vàng làm lễ với Lâm Hàn, “Lâm nhị ca.” Trên mặt hắn hiện ra vẻ mắc cỡ, “Lâm nhị ca, ta tới đưa cho Lâm Thấm con dê con. Đưa dê con xong, ta không nỡ đi, còn định từ xa… từ xa lại tưởng tượng… con dê con đang bơi, Lâm Thấm đang nhìn nó, sắc trời đẹp, mặt nước chẳng gợn sóng…” Càng nói càng không mạch lạc, trên gương mặt tuấn mỹ dâng lên vẻ đỏ bừng.

Trước khi đến Lâm Hàn đầy ngập tức giận, sau không thấy Cao Nguyên Dục quấn lấy Lâm Thấm, tức giận đã biến mất một chút, hiện giờ càng thêm đồng tình với Cao Nguyên Dục rồi, giọng ôn hòa nói cho hắn biết, “A Thấm rất thích con dê con kia, nói con dê con không chỉ bơi nhanh, tư thế vẫn còn rất đẹp.”

Trong mắt Cao Nguyên Dục lóe lên ánh sáng vui sướng, nóng bỏng nói: “Vậy ta lại huấn luyện thêm mấy con vật biết bơi, chọn tư thế xinh đẹp đưa cho nàng!”

Lâm Hàn thấy hắn như vậy, trong lòng hơi mềm nhũn, đặc biệt căn dặn hắn, “Về sau nếu điện hạ đến Lâm gia, kính xin gặp mặt gia phụ gia mẫu hoặc ca ca tẩu tẩu trước. Trực tiếp tới gặp a Thấm không được hợp tình hợp lý.”

Cao Nguyên Dục nghe thấy giọng Lâm Hàn không còn nghiêm nghị như ngày trước, như có vài phần nhả ra, càng vui mừng hơn, hân hoan nói cảm ơn, “Đa tạ Lâm nhị ca. Lâm nhị ca, ngài hòa khí hơn trước nhiều.”

Lâm Hàn khẽ mỉm cười.

“Mời điện hạ đến hàn xá uống ly rượu mừng.” Lâm Hàn khách khí mời.

“Nhất định, nhất định.” Cao Nguyên Dục cười nói: “Lâm nhị ca tiểu đăng khoa, nhất định phải tới chúc mừng. Nhị ca ngài chọn một thời điểm tốt, ta và Lâm Thấm, a Vi đều đã lớn rồi, không thích hồ nháo. Nếu vào ngày trước, khi tỷ tỷ lập gia đình, đại ca lập gia đình, chúng ta đều náo động phòng đấy.”

Nhớ tới chuyện cười khi còn bé đám người Lâm Thấm từng làm, Lâm Hàn cũng cười.

Hắn cũng cảm thấy mình vận khí tốt. Khi hắn lập gia đình muội muội đã là đại cô nương, sẽ không nghĩ đến náo động phòng nữa.

Cao Nguyên Dục vỗ vỗ trán, “Nhìn trí nhớ của ta đây! Ta đặc biệt sai người làm một chiếc roi ngựa tốt cho tiểu đệ đệ Dương gia, sao lại quên đưa cho hắn chứ? Nhị ca, ta đi đây, đi đưa cho tiểu đệ đệ Dương gia."

Lâm Hàn đỏ ửng mặt, gật gật đầu: “Đi đi.” Giọng nói thân thiết hơn ngày trước nhiều.

Cao Nguyên Dục mừng rỡ.

Hắn vẻ mặt tươi cười rời khỏi phố Trường Anh, đi tới phủ Hộ Quốc công.

Dương Dục thấy hắn thật vui mừng, “Sở Vương ca ca, ca đã đến rồi?”

Cao Nguyên Dục cười nói: “A Dục, ta mới từ phố Trường Anh tới, cho người làm một chiếc roi ngựa cho đệ, đặc biệt đưa tới cho đệ.”

Roi ngựa này làm nhỏ hơn người lớn dùng, tiểu hài tử dùng tiện tay, hơn nữa đây là dùng bạch ngân hương mộc làm thành, không chỉ đẹp mắt còn là vị thuốc, bên trên điêu khắc hoa văn nuôi ngựa cổ xưa lại chân thật, Dương Dục nhìn, yêu thích không buông tay.

“Sở Vương ca ca thật tốt.” Dương Dục vui mừng cám ơn.

Cao Nguyên Dục cười cười xoa đầu nhỏ của hắn, “Lâm nhị ca kêu ta tới.”

Dương Dục càng vui mừng rồi, cười đến mắt híp thành đường chỉ, “Đệ đi nói cho tỷ tỷ, hì hì.”

Cao Nguyên Dục cũng cười, cưỡi ngựa một lúc với Dương Dục, hắn mới rời đi.

Dương Dục không nỡ để hắn rời đi, “Sở Vương ca ca dạy đệ một lúc đi.”

Cao Nguyên Dục nhìn sắc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.