Kim Bài Điềm Thê, Tổng Giám Đốc Sủng Hôn 1314

Chương 1: Chương 1: Sự phản bội máu chó




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Em và Tô Bắc, kỹ thuật của ai tốt hơn?”

“Cô ta cũng không cho tôi chạm vào, nào có quyến rũ như em!”

Tô Bắc đứng trước cửa phòng khách sạn, giọng nói quen thuộc truyền ra từ bên trong.

Cô có chết cũng sẽ không nghe nhầm, giọng nói chứa đầy tình dục này là giọng bạn trai cô! Còn người phụ nữ kia chính là bạn thân của cô Diệp Nhiễm!

Bọn họ! Sao bọn họ có thể làm chuyện này!

Tô Bắc không dám tin nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, quần áo lộn xộn dưới đất, hai người lõa thể trên giường đang triền miên!

Cô nhất thời như bị sét đánh, cả người cứng đờ, đầu óc trống rỗng.

“Đáng ghét!”

Giọng nũng nịu của Diệp Nhiễm vang lên lần nữa, dịu dàng đến độ xương cũng mềm.

Theo tiếng rên rỉ của Diệp Nhiễm, nước mắt mà Tô Bắc cố nén rốt cuộc rơi xuống.

Đồ lừa gạt! Tất cả đều là đồ lừa gạt!

Gì mà thích nhất đời này! Gì mà bạn thân tốt nhất! Tất cả đều là nói dối!

Tô Bắc không nhịn nổi hận ý trong lòng nữa, cô tháo chiếc nhẫn tình nhân xuống, ném mạnh lên giường, đánh thức đôi gian phu dâm phụ tùy ý vuốt ve.

“Diệp Nhiễm! Cô gọi tôi tới! Là muốn tôi nhìn cô và bạn trai tôi lên giường thế nào sao?!”

Tô Bắc gào thét: “Hay! Hay lắm!”

Cô xoay người, cố nén nước mắt, định rời khỏi căn phòng tràn ngập sự phản bội này.

Nhưng cô mới đi mấy bước, cảm thấy sau gáy chợt đau nhức.

Trước mắt Tô Bắc biến thành màu đen, chợt xoay người, chỉ thấy Diệp Nhiễm cầm một cái gạt tàn thuốc, khóe môi nở nụ cười như ý.

“Muốn trách thì trách… của cô”

Của tôi? Ai của tôi?

Tô Bắc dần mất ý thức, chìm vào bóng tối.



Đến khi Tô Bắc tỉnh lại, cơ thể đau đớn, không khí toàn là hơi thở nam nữ hoan ái.

“Ừm…” Tiếng rên rỉ vô thức phát ra từ miệng Tô Bắc.

Người đàn ông trên người cô liên tục chuyển động, động tác càng dữ dội.

Người đàn ông tán công mãnh liệt hoàn toàn thức tỉnh ý thức Tô Bắc, mặt cô đỏ ửng, liên tục đẩy ngực người đàn ông, định khước từ khoái cảm cuộn trào.

Nhưng sức lực Tô Bắc quá nhỏ, người đàn ông phía trên chẳng động đậy gì.

Cô định lớn tiếng kêu cứu, nhưng chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào!

Trong bóng đêm, Tô Bắc không thấy rõ người đàn ông rốt cuộc là ai, chỉ có thể lắc lư theo động tác của người đàn ông.

Đau đớn và khoái cảm, dần dần xâm chiếm đầu Tô Bắc.

Đêm dài miên man, ánh trăng ngượng ngùng.



Trời còn chưa sáng hẳn, Lộ Nam đã dậy.

Đầu anh rất nặng, rất choáng váng, mơ màng.

Anh hồi tưởng lại tối qua, ở khách sạn Hilton, uống hai ly rượu, anh cũng thấy có gì là lạ, liền đứng dậy về phòng. Chuyện sau đó, anh chỉ nhớ mơ hồ.

Quay đầu nhìn người phụ nữ nằm bên cạnh, mặt cô ẩn trong bóng tối, không thấy rõ ngũ quan.

Lộ Nam khẽ cau mày.

Tối qua người uống rượu cùng anh người phụ trách của công ty Minh Sâm, dạo này bọn họ đang cố gắng lấy lòng mình, muốn có quyền mở rộng vùng đất mời của tập đoàn Thịnh Thế.

Nhưng không ngờ, bọn họ lại dùng cách thấp kém này, đưa phụ nữ lên giường mình! Đáng tiếc, Lộ Nam anh không dễ bị tính toán như vậy!

Anh nhặt quần áo lộn xộn dưới đất, ung dung mặc vào, giơ tay nhấc chân đều phong độ.

Lộ Nam không quan tâm người phụ nữ này có hình dạng thế nào. Đẹp hay xấu đều không cách nào thay đổi sự thật mình bị tính toán. Dĩ nhiên, nếu dám tính toán trên đầu mình, đám tiểu nhân kia cũng nên chuẩn bị gánh vác hậu quả!



Lúc Tô Bắc tỉnh lại, người đàn ông bên cạnh đã không còn, chỉ có giường lớn nhăn nhúm và cơ thể bủn rủn liên tục nhắc nhở cô, những gì tối qua cô gặp phải.

Lời nói dối, phản bội, tính toán, mất trinh!

Tất cả những gì xảy ra hôm qua, như con trùng cắn chặt, khiến cô muốn nổi điên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.