“Tốt, dự án đầu tư vào Nhật Bản kia giao cho anh phụ trách, đầu tháng sau tôi sẽ mời cổ đông dự đại họp, đừng quên trở về.”
“Yên tâm đi tổng giám đốc, chuyện này tôi sẽ thay ngài làm tốt.”
Phong Dục tắt máy di động, chấm dứt cuộc nói chuyện cùng tổng giám đốc
Lóng lánh ánh trăng che kín toàn bộ bầu trời đêm tối tăm, tựa như một màn tơ lụa màu đen bên viên kim cương quý giá, một vòng trăng tròn cao cao bắt tại phía chân trời, bốn phía phát ra ánh quang nhu hoà, Đoàn Úy Kì ngồi trên chiếc ghế dài ở ban công, tao nhã vén hai chân, thu hồi di động, vừa muốn đứng dậy đi xuống phòng khách, chỉ thấy cách đó không xa, Hà Duyệt Vũ cố hết sức ôm kính thiên văn, hướng đến bể bơi đi đến.
Hắn không khỏi nhíu mày. Cô nàng này lại làm cái quỷ gì? Cư nhiên đem kính thiên văn nhiều năm khổ cực tìm kiếm của hắn đi ra
Nhìn nàng mặc quần áo rộng thùng thình, hai chân trắng nõn dưới ánh trăng lại càng thêm sáng, mái tóc dài bị vén lên, vài sợi tóc bướng bỉnh rớt xuống trán nàng
Hà Duyệt Vũ thở hổn hển đem kính viễn vọng đứng vững vàng, cái miệng nho nhỏ lại thở bật ra hơi, hiển nhiên là rất mệt
Nàng từ đầu tới đuôi đều không chú ý tới hắn, giống như hắn hoàn toàn không tồn tại vậy, bắt đầu nghiên cứu cái kính viễn vọng, làm cho Đoàn Uý Kì không khỏi hoài nghi tới mị lực nam tử của hắn
Mặc kệ nói như thế nào, hắn cũng đứng ở đó khá lâu rồi, mà tiểu nữ nhân này cư nhiên biến hắn thành người vô hình, chẳng lẽ hắn tồn tại bạc nhược như thế ?
Thuận theo tầm mắt của nàng, hắn nhìn xa xôi về bầu trời đêm
Tối nay, ánh trăng xác thực liêu nhân, gió đêm khinh đưa, làm cho bề mặt hồ bơi xao động, lăn lộn ra vô số gợn sóng nho nhỏ
Bóng đêm như vậy, thật là lãng mạn
Hà Duyệt Vũ cách đó không xa xoay người, nhếch lên cái mông no đủ, chỉnh trương khuôn mặt nhỏ nhắn đụng vào kính viễn vọng, một hồi xoay hướng bên này, một hồi lại xoay hướng bên kia, làm hắn muốn hung hăng chộp tới, ôm nàng vào trong lòng
Hắn nhẹ nhàng đứng lên, chậm rãi đến gần nàng,“Cô đang nhìn cái gì?”
Thanh âm đột nhiên phát ra làm Hà Duyệt Vũ sợ đến suýt ngã xuống đất, kinh hoàng thất thố xoay thân nhìn đến hắn sau, trong lòng mới tự trấn an mình lại
“Oa! Anh làm sao có thể ở đây ?” Khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, trái tim đập bịch bịch, Đoàn Úy Kì ban đêm, cho dù mặc quần áo màu đen , thoạt nhìn cũng mê người như trước
Bầu trời màu đen vào đêm hè, hắn tồn tại như một pho tượng , thật sự là hại nàng khẩn trương một phen
Đoàn Úy Kì vừa buồn cười vừa tức giận nói:“Ở đây là nhà tôi, tại sao tôi không được ở trong nhà tôi?” Tiếp theo hắn cúi đầu nhìn vào kính thiên văn,‘Cái đó có gì khiến cô chú ý sao?”
“Dĩ nhiên rồi!” Rất nhanh khôi phục thần trí, nàng không nghĩ tới mỗi lúc gặp hắn trái tim lại đập nhanh như vậy, nhất định không thể để lộ cho hắn biết, nếu không nhất định sẽ bị hắn cười cho đến chết.
“Tôi nghe radio nói, ánh trăng hôm nay là tròn nhất trong bảy mươi năm qua, cho nên ta mới tìm kính viễn vọng để xem, lỡ như may mắn có thể gặp được hằng nga tỷ tỷ với lại thỏ ngọc nha.”
Nàng ngây ngô cười cười, lại tiếp tục điều chỉnh kính viễn vọng.
Nhìn bộ dáng nàng hưng trí như thế, Đoàn Úy Kì không khỏi lắc đầu cười khổ,“Thời đại này còn có người tin tưởng có hằng nga sao ?”
“Anh thật là không lãng mạn tí nào!” Nàng nhíu mày nhìn hắn,“Anh làm ơn phát huy trí tưởng tượng xa một chút đi.”
“Được rồi.” Hắn một tay khoát lên vai của nàng, dời nàng đi,“Như vậy tôi cũng muốn xem hằng nga tỷ tỷ với thỏ ngọc có ôm nhau đi dạo phố không.” Nói, hắn khom người nhìn kính viễn vọng,“Hôm nay trăng xác thực rất tròn, nhưng mà vì sao tôi cũng không thể thấy hằng nga ?”
“Đó là bởi vì anh ngốc a!” Hà Duyệt Vũ một tay đẩy hắn sang bên kia,“Đi ra, tôi muốn xem!” Hắn không chút di chuyển.“Nhưng kính viễn vọng này là của tôi.”
“Nhưng mà nó là do tôi khổ sở mang ra!”
Nàng thập phần bá đạo lại dùng lực đẩy hắn một chút, không ngờ chính mình lại bị phản tác dụng lực đẩy lui vài bước. Nam nhân vẫn đứng vững vàng tại chỗ cười khẽ.“Tiểu thư, nếu tôi nhớ không lầm, chủ nhân chân chính của nó là họ Đoàn chứ không phải họ Hà đi ?”
Cô nàng này hành vi thật đúng là ngây thơ đến cực điểm, bất quá càng làm cho hắn không hiểu là, vì sao chính mình cũng ngây thơ giống như nàng ?
“Đoàn Úy Kì!” Nàng bất mãn, chân đạp tam thất bước,“Anh đừng có lúc nào nhắc đến chuyện anh là lão bản của tôi được không ?”
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Hắn cố ý nhíu mày ,“Đừng quên cô hiện tại là viên chức nhận tiền lương của tôi.” Vừa nghe đến điều này, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hà Duyệt Vũ lại nổi giận.“Khó trách anh dùng Kim Mạt Lị làm thư kí, bởi vì tư duy ý tưởng của hai người đều giống nhau !”
“Vì sao tôi không phát hiện tôi cùng nàng có tư duy giống nhau?” Trên mặt nàng rõ ràng thể hiện sự nghen tuông làm cho Đoàn Uý Kì cảm thấy vui vẻ lạ thường
“Giống nhau , hai người các ngươi đều đối đãi khắc nghiệt với cấp dưới!” Chỉ cần nghĩ đến ngày đó hắn trước mặt mọi người giáo huấn nàng, lòng của nàng liền cảm thấy khó chịu
“Nha, nguyên lai là như vậy a!” Hắn cố ý chọc giận nàng, gật gật đầu,“Nói như vậy, không phải là vật hợp theo loài sao? Nếu đúng như cô nói, vậy tôi với nàng quả thật là trời sinh một đôi.”
Hà Duyệt Vũ tức giận liếc mắt nhìn hắn,‘Muốn tôi chúc anh với Kim Mạt Lị đầu bạc đến lão, vĩnh kết đồng tâm không ?”
Chương 6.2
“Tốt!” Hắn bất cần đời nhún nhún vai,“Thấy cô có thành ý như vậy, ngày mai tôi nhất định sẽ đi mua hoa cầu hôn với cô ấy”
Hắn càng nói, sắc mặt của Hà Duyệt Vũ càng khó xem
“Tiểu Vũ, cô làm sao vậy ? Sắc mặt khó xem như thế, có chuyện gì sao ?” Đoàn Úy Kì cảm thấy thật vui vẻ
Nàng ai oán trừng mắt hắn , thở phì phì đem kính viễn vọng sang một bên,“Đêm nay ánh trăng thật sự là tệ hết biết rồi, hơn nữa tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu, Đoàn tiên sinh ở lại chỗ này ráng suy nghĩ xem nên dùng lời ngon tiếng ngọt nào mà cầu hôn đi !”
Nói xong, nàng xoay người sẽ rời đi, không ngờ Đoàn Úy Kì lại nhanh hơn kéo lấy cổ tay của nàng, mắt mang ý cười, cánh môi giơ lên,“Thực vô tình, chẳng lẽ cô nhẫn tâm để lão bản một mình ở đây chịu gió đêm?”
“Tôi chỉ là hiểu ý để anh ở lại suy nghĩ cho việc ngày mai cầu hôn a!”
Nàng nghiến răng nghiến lợi.
Hắn để sát mặt vào nàng, giả vờ ngửi ngửi.“Sao tôi giống như ngửi được hương vị ghen tuông thế ?”
“Có sao?” Hà Duyệt Vũ khí cực bại hoại muốn giãy khỏi tay hắn, nhưng là hắn lại không chịu buông ra, nàng đành phải ở ngoài miệng ra vẻ ta đây.“Lão bản, đề nghị anh nên xem lại mũi của mình, khứu giác của anh quả thật rất có vấn đề.”
“Tốt, tôi sẽ nghe theo lời đề nghị của cô”
Rốt cuộc nhịn không được khát vọng với nàng. Đoàn Úy Kì đột nhiên ôm nàng vào lòng mình, bàn tay ôm eo nàng, cúi đầu, hai người bốn mắt nhìn nhau, nhìn hai đôi mắt to tức giận của nàng, chỉ cảm thấy nàng như vậy cực kì xinh đẹp
Hà Duyệt Vũ bị hắn nhìn dưới đáy lòng kinh hoàng, ánh mắt cũng trở nên mê loạn, nàng theo bản năng liếm liếm đôi môi của mình, nhưng động tác theo bản năng này lọt vào mắt hắn lại trở thành mị hoặc
“Anh , anh muốn làm gì?” Hảo khẩn trương nga! Hà Duyệt Vũ trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh Romantic. Dưới màn đêm, ánh trăng liêu nhân, hoàn cảnh lãng mạn như vậy, có phải là thường thấy trong vở kịch không ta ?
Hắn dùng tay kia nâng cằm của nàng lên, gương mặt tuấn mỹ cúi sát xuống,“Cô đoán đi? Có lẽ……” Hắn đột nhiên cười gian giống ác ma,“Chúng ta có nên làm chuyện của người trưởng thành……” Một cái hôn khẽ dừng ở trán của nàng, ẩm ướt, mềm mại, động tác mềm nhẹ kỳ cục.“Thành…… Người trưởng thành?” Trái tim của nàng đã muốn nhảy ra !“Anh …. Anh là nói……”
“Đúng vậy.” Hắn trêu cợt, trầm cười ra tiếng. Tiểu nữ nhân này rõ ràng là khẩn trương hiện rõ trên mặt, nhưng bên ngoài lại biểu hiện ra bộ dạng trấn an vô cùng
Khi còn chưa hiểu rõ nàng, hắn cũng không dám đến gần nàng quá, một phần là vì hắn chưa sẵn sàng, phần còn lại là vì ghen tị trong lòng
Dù sao nàng cũng có quan hệ với Lăng Tiêu Nhiên, có lẽ hắn sợ hãi, một khi lấn quá sâu vào tình cảm với nàng, đổi lấy cũng chỉ là đau xót, cho nên mấy ngày nay , hắn luôn áp lực, nhưng càng cùng nàng ở chung, hắn lại càng phát hiện. Tâm của chính mình đã sớm bị nàng bắt được …
Hắn thích nàng……
Không, hắn yêu nàng. Hắn mạnh mẽ đặt môi mình lên môi nàng. Hắn căn bản không tin thế gian tồn tại cái gì tình yêu, đó bất quá chỉ là một hình thức, cho đến khi tiểu nữ nhân này xuất hiện, hắn mới phủ định ý nghĩ này của chính mình
Nàng thiên chân, đáng yêu đơn thuần, thậm chí ngốc nghếch, làm chuyện không để ý trước sau, luôn để hắn thu dọn lại hậu quả
Nhưng tâm của hắn vẫn không khống chế được bị nàng hấp dẫn, mỗi ngày chỉ cần nhìn thấy nụ cười của nàng là hắn như cảm thấy được an ủi
Hà Duyệt Vũ bị hắn hôn cả người run run, thân thể không thể khống chế được nữa, nhưng là…… Vì sao hắn chỉ hôn nàng , không có hành động tiến thêm ? Chẳng lẽ là chính mình mị lực không đủ?
Hôn nồng nhiệt phương hưu, nàng nhớ lại cách thức câu dẫn nam nhân trên màn ảnh, sau đó cố ý cúi đầu, động tác này làm cho Đoàn Uý Kì buồn cười. Nữ nhân này có biết chính mình đang làm gì không ?
“Úy Kì……” Nàng câu hạ cổ hắn, ghé vào lỗ tai hắn , làm cho thanh âm của mình gợi cảm lên một chút
“Đêm dài , trăng sáng, không bằng chúng ta……” Nói đên đây, nàng mất tự nhiên nhìn thấy hắn trừng mắt nhìn mình, cố gắng làm ra thần thái khiêu khích.“Chúng ta trở về phòng đi?” Nàng mị nhãn như tơ kéo hắn, liên bước nhẹ nhàng, tính xây dựng nên không gian lãng mạn, kết quả –
“A –” Phù phù!
Đại khái là diễn trò diễn quá mức nhập thần, Hà Duyệt Vũ đã quên phía sau chính là bể bơi, chỉ nghe thấy một tiếng thét chói tai, hà đại tiểu thư cả bị rớt xuống nước …………..
Đoàn Úy Kì chậm rãi mở hai mắt, khi tầm mắt của hắn dần dần trở nên rõ ràng, chỉ thấy trước mắt một đôi mắt to đang tò mò nhìn hắn
“Tiểu Vũ?” Ngày hôm qua nàng té vào bể bơi, hắn vội vàng nhảy xuống vớt nàng lên, hắn đã nói cô nàng này là cao thủ gây chuyện, ngay cả lúc lãng mạn nhất cũng bị nàng phá huỷ, bất quá, chuyện xảy ra kế tiếp là ngoài ý của hắn, khi hắn ôm nàng, chuẩn bị đưa nàng vào nhà tắm, nàng đột nhiên đẩy ngã hắn lên giường, sau đó nói một câu làm người ta cười sặc sụa —–
“Ngươi đã làm chuyện yêu sao?”
Sau đó không đợi hắn phản ứng , nàng gục xuống người hắn, bắt đầu cưỡng hôn hắn — nếu môi chạm môi cũng gọi là hôn
Kế tiếp, sự tình giống hệt như kịch bản, hai người hôn môi, giao triền, không ngừng kích tình nhau, làm cho hắn nhịn không được muốn nuốt cả nàng vào bụng
Thẳng đến rạng sáng, hai người mới nặng nề ngủ, không nghĩ tới vừa mới mở to mắt, liền nhìn thấy nàng đang tò mò nhìn hắn
Hắn không dám nói mình từng qua bao nhiêu nữ nhân, nhưng tình trường vô số, người như nàng hắn vẫn là gặp lần đầu tiên
Hơn nữa ngày hôm qua rõ ràng là lần đầu tiên của nàng ? Nữ nhân hẳn là để ý đến lần đầu tiên của chính mình đi, chẳng lẽ nàng không khóc vài tiếng, nháo vài cái, lại đánh vai hắn muốn hắn phụ trách, hoặc là xấu hổ đến trốn vào chăn không dám gặp người sao ? Tóm lại.
Tốt nhất là không nên giống như bây giờ, nàng mở to đôi mắt vô tội nhìn hắn
“Ngươi ngủ có được không?” Nàng cười hì hì hỏi.
Đoàn Úy Kì ninh mày ngồi dậy, nàng cũng ngồi chồm hỗm trước mặt hắn, cẩn thận đánh giá sắc mặt hắn.
“Đêm qua……” Nàng ho nhẹ hai tiếng,“Ngươi cảm giác thế nào? Ta có làm ngươi đau không ?” Nghe thế , cằm hắn suýt chút nữa rơi xuống. Câu này là từ nàng nói sao?
“Tiểu Vũ……” Không đợi hắn trả lời, nàng lại kéo hắn vào phòng tắm,“Nhanh đi rửa mặt đánh răng, một hồi đi ra chúng ta cùng nhau ăn bữa sáng nga.” Nói xong. Nàng còn kiễng chân lên hôn hắn một cái, sau đó vui vui vẻ vẻ chạy ra phòng ngủ.
Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của nàng, Đoàn Úy lắc đầu, xem ra cùng nàng yêu đương, nhất định sẽ có rất nhiều chuyện bất ngờ
Đi vào phòng tắm, mới phát hiện chính mình khăn mặt cùng bàn chải đánh răng đều bị nàng lấy đến đây, bên cạnh còn có dao cạo râu.
Tiểu nữ nhân này …… Nàng rốt cuộc là ở đây ra ? Bọn họ triền miên suốt đêm hôm qua, chẳng lẽ nàng không mệt sao ? Hắn rửa mặt đánh răng cạo râu, bỗng nhiên nhớ tới nàng nếu là lần đầu tiên, vậy quan hệ của nàng và Lăng Tiêu Nhiên là cái gì ?
Chương 6.3
“A! Đau quá!” Đang trầm tư suy đoán, hắn nghe được tiếng thét chói tai từ ngoài cửa, tiếp theo là thanh âm rơi vỡ
Sau đó hắn chạy ra phòng khách lại nghe thấy mùi gì đó khét khét …
Hà đại tiểu thư cả người mặc một chiếc áo sơ mi, đáng thương hề hề ngồi xổm ở góc tường, hai tay để ở lỗ tai, những mảnh vỡ lớn ngổn ngang kế bên
Hắn vội vàng tắt lửa, bưng nồi cháo từ trên bếp xuống, ngô……
Hương vị thật là …
Hắn ngồi xỗm trước mặt nàng,“Rốt cuộc làm sao vậy?”
Nàng lập tức đưa tay đến trước mặt hắn, khổ sở nói:“Nóng quá!”
Đoàn Úy Kì nhìn hai bàn tay nhỏ bé trước mắt, mấy ngón tay sưng đỏ, thậm chí có mấy chỗ còn ra bọt nước, hắn cảm thấy căng thẳng, nhanh chóng kéo tay nàng đi xả nước ,“Em có thể nói là em làm cái gì phòng bếp của anh không ? Còn có……” Hắn liếc mắt nhìn người nàng,“Cái áo sơmi này là từ đâu ra, em vừa rồi còn mặc áo ngủ, sao lại thay áo sơ mi của anh ?”
“Người ta chỉ là muốn giúp anh làm bữa sáng tình yêu thôi.”
Hà Duyệt Vũ cảm thấy chính mình thật sự tồi tệ, ngay cả bữa sáng cũng làm không được, tuy rằng trên danh nghĩa nàng là người hầu của hắn, nhưng là bữa sáng mỗi ngày đều là do chủ nhân hắn làm giùm
Vì muốn thành lập hình tượng thục nữ đoan trang trước mặt hắn, cho nên nàng quyết định học tập làm một người vợ hiền, không nghĩ tới chưa kịp làm gì, bữa sáng đã bị phá hỏng
Bữa sáng tình yêu ? Đoàn Úy Kì không biết nên khóc hay nên cười lắc đầu, đem nàng ôm vào phòng ngủ, tìm thuốc giúp nàng, từ sau khi nàng xuất hiện trong cuộc sống của hắn, hắn phát hiện cái hòm thuốc của nhà hắn dị thường phát huy tối đa công dụng, trước kia một năm cũng không dùng một lần, bây giờ thì một ngày là hai ba lần mở ra
“Làm ơn em từ nay về sau tránh xa phòng bếp ra, nếu lại bị anh phát hiện em bước vào phòng bếp nửa bước, anh không ngại sử dụng bạo lực cho em nhớ “
Hắn tuy rằng ngoài miệng thì uy hiếp như vậy nhưng động tác lại dịu dàng cực kì
Hà Duyệt Vũ nhịn không được chu miệng lên ,“Người ta chính là muốn sáng tạo một ít không khí lãng mạn thôi, trong phim không phải như vậy sao ? Sau khi nữ chính cùng nam chính có quan hệ, nữ nhân vật chính hiền thục sẽ mặc chiếc áo sơ mi của nam chính lên, giúp nam chính chuẩn bị bữa sáng tràn ngập tình yêu……” Nói xong. Nàng lôi kéo áo sơ mi trên người ,“Anh cũng biết áo sơ mi của anh đơn điệu bao nhiêu mà ! Trừ bỏ màu trắng thì là màu đen, cái áo sơ mi này là em vất vả lắm mới có thể tìm ra a”
Nàng vừa nói vừa điều chỉnh hai đôi chân dài loã lồ, động tác vô tình này làm cho Đoàn Uý Kì huyết mạch sôi sụt, cho tới bây giờ, hắn rốt cục mới phát hiện nữ nhân này căn bản là ngu ngốc chính gốc !
Đầu óc của nàng quả thật là không thực tế, ngay cả mấy bộ phim nhàm chán cũng noi theo, nói vậy,động tác hôm qua câu dẫn hắn , cũng là “mượn” từ phim điện ảnh ?! Thật sự là một nha đầu ngốc!
“Úy Kì……” Nàng đột nhiên gọi tên hắn.
“Ân?” Hắn tiếp tục giúp nàng bôi thuốc
“Cái kia……” Nàng liếm liếm cái lưỡi,“Chẳng lẽ anh không muốn nói gì với em sao ?”
“Nói cái gì?” Hắn ngồi xỗm trước mặt nàng, ngửa đầu nhìn nàng.
“Ách…… Tỷ như……” Khuôn mặt của nàng lại ửng đỏ,“KHông phải trong phim đều có , sau khi nam nữ nhân vật chính có quan hệ, nam nhân vật chính đều nói một câu rất quan trọng……”
“Nha?” Hắn giả vờ nhíu mày, hiểu được ngụ ý trong lời nói của nàng, bất quá hắn vẫn giả bộ,“Lời nói trọng yếu gi ?”
“Chính là cái kia……” Nàng ho nhẹ vài tiếng,“Chính là cái kia thôi……” Thấy vẻ mặt hắn mờ mịt, Hạ Duyệt Vũ có chút xấu hổ cắn cắn răng,“Anh … Anh có yêu em hay không ?”
“Có liên quan đến vấn đề này thì –” Hắn cố lộng huyền hư.
“Quên đi, coi như em chưa từng hỏi!” Nàng đột nhiên chu cái miệng nhỏ nhắn lên,“Hơn nữa em nhớ rõ, hôm nay anh phải đi cầu hôn Kim Mạt Lị”
Nàng nhảy xuống giường, xoay người bỏ chạy. Thật sự là mất mặt cộng thêm buồn bực! Nàng rốt cuộc đang làm gì ? Cư nhiên không biết xấu hổ lại hỏi người ta vấn đề này ?
“Nha!” Vừa mới vừa chạy đến cửa , chỉ cảm thấy một lực mạnh từ phía sau, giây tiếp theo, cả người nàng bị kéo vào một bờ ngực rộng lớn, ngay khi nàng còn đang giật mình, đôi môi nhỏ nhắn của nàng đã bị hắn nuốt hết
“Ngô……” Không công bằng! Hắn còn chưa trả lời đã hôn nàng, còn hôn bá đạo điên cuồng như vậy, nàng cảm giác chính mình sắp hoà tan vào hắn rồi ! Cả người giống như bay lên mây, vạn vật trước mắt đều hóa thành hư không, Hà Duyệt Vũ đầu óc hoàn toàn mơ hồ, không biết qua bao lâu, cuồng dã xâm nhập mới ngừng lại, nàng mờ mịt mở mắt to, xuất hiện trước mắt chính là vẻ mặt trêu chọc của hắn
“Đáp án này không phải là em đã hiểu rồi sao?” Thanh âm ôn nhu làm cho lòng nàng say say
“Cái gì…… Cái gì đáp án?” Nàng hoàn toàn bị làm cho hồ đồ. Hắn nhịn không được xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng,“Chính là em vừa nói như trong phim điện ảnh a”
“Nhưng là……” Nàng đáy lòng run lên, nháy mắt bị hạnh phúc che lấp, cao hứng đứng lên, nhưng lại cố nén trụ ,“Anh không phải nói muốn cầu hôn Kim Mạt Lị sao?”
“Nha đầu ngốc, anh hy vọng em nhớ kỹ, trong thế giới tình cảm của anh, Kim Mạt Lị chẳng khác nào người xa lạ, mặt khác……” Hắn bá đạo ôm lấy cằm của nàng,“Từ nay về sau, em hãy nhớ kĩ thân phận của em, em Hà Duyệt Vũ, chính là nữ nhân của Đoàn Uý Kì, nghe rõ rồi chứ ?”
Tuyên bố xong , hắn lại khí phách hôn trụ nàng, nhưng lúc này đây, sẽ không quang chính là hôn mà thôi….