CHƯƠNG 48: PHIÊN NGOẠI (HẠ)
32. Có thể tha thứ chuyện đối phương thay lòng đổi dạ không?
Thẩm : Có.
Vương : Không.
Nghiên : Theo tính cách của hai người mà nói, hình như . . . chính xác.
33. Khi hẹn nhau, nếu đối phương đến trễ một giờ nhị vị sẽ làm gì ?
Thẩm : Vẫn đứng chờ hắn tới.
Nghiên : Cả đời?
Thẩm : Cả đời.
Nghiên : Còn Vương công tử thì sao?
Vương ( chọn mi ) : Hắn là đại hiệp, đại hiệp thủ tín trọng nghĩa, sao có thể đến trễ.
Nghiên : Ta nói nếu . . .
Vương : Không có nếu!
Nghiên : hảo hảo, không có thì không có.
Thẩm : . . .
34. Thích nhất phần nào trên thân thể đối phương ?
Thẩm : Tay cùng ánh mắt.
Vương : Ôm ấp.
Nghiên ( bừng tỉnh đại ngộ ): Nguyên lai Vương công tử thích được Thẩm Lãng ôm a.
Vương ( cười tươi như hoa ): Cô nương có ý kiến ?
Nghiên ( lau mồ hôi ) : Nào dám a.
35. Bộ dáng nào của đối phương là đẹp nhất?
Thẩm : Cười, cùng thời điểm hắn đỏ mặt.
Vương : Cười . .
Nghiên : Các ngươi thật ăn ý, giống nhau như đúc.
36. Thời điểm hai người ở bên nhau, lúc nào hai người sẽ cảm thấy căng thẳng ?
Thẩm : Hắn có đôi khi rất không an phận.
Nghiên : Không biết chuyện không an phận gì lại làm cho Thẩm đại hiệp có tự chủ siêu cường phải tim đập gia tốc nhỉ?
Thẩm : . . .
Vương : Ngươi thật muốn biết ?
Nghiên : Ngươi không nói ta cũng đoán được.
37. Có nói dối đối phương không? Ngài có giỏi nói dối không ?
Thẩm : Thẩm mỗ sẽ không làm hành vi vi phạm lương tâm. . .
Vương : Gạt người là sở trường của ta
38. Khi làm chuyện gì cảm thấy hạnh phúc nhất ?
Thẩm : Quy ẩn giang hồ, không quản thế sự.
Vương : Đương nhiên phải có thêm hảo tửu, mỗi ngày cùng nâng ly nói chuyện phiếm vui vui vẻ vẻ mới không uổng cuộc đời này.
39. Có từng cãi nhau ?
Thẩm : Không có.
Vương : Hắn căn bản không biết hai từ tức giận viết như thế nào !
40. Cãi nhau thế nào ?
Nghiên : Vấn đề này không cần hỏi.
41. Kiếp sau có hy vọng tiếp tục làm người yêu không ?
Thẩm : Đương nhiên hy vọng.
Vương : Ân.
Nghiên ( nghi hoặc ) : Vương công tử không phải không tin luân hồi chuyển thế sao ?
Vương ( cười tươi như hoa ): Cô nương lại muốn có ý kiến sao ?
Nghiên : Không có, tuyệt đối không có.
43. Khi nào thì cảm thấy mình được yêu ?
Thẩm : Khi ở bên ao chỗ sa thành, cũng có cảm giác này.
Vương : Ngay khi thấy hắn xuất hiện trên thuyền.
Nghiên : Vương công tử luôn luôn chờ Thẩm đại hiệp sao?
Vương : Đây là lần đầu tiên từ khi bình sinh ta đặt cược mà không chút nắm rõ.
Thẩm ( thở dài ): Thực xin lỗi.
Vương ( chăm chú nhìn ): Cho nên ta đã thắng cược.
44. Phương thức biểu đạt tình yêu của ngài là gì ?
Thẩm : Bảo hộ hắn, bao dung hắn.
Vương : Cùng hắn quy ẩn giang hồ.
45. Khi nào cảm thấy ” hắn không còn thương ta ” ?
Thẩm : Trước khi ta biết tâm ý của hắn, vẫn luôn cho rằng hắn chán ghét ta, mà sau khi biết, thì chưa từng hoài nghi tình cảm của hắn.
Vương : Đêm ở sa mạc, thời điểm hắn lựa chọn Chu Thất Thất.
Nghiên : Vương công tử quả nhiên rất để ý a. . .
46. Ngươi cảm thấy đối phương giống loài hoa gì ?
Thẩm : Vẻ đẹp như hoa đào, tính tình như hoa lê.
Vương : Phẩm tính như lan, khí độ như tùng.
47. Hai người có từng giấu diếm nhau chuyện gì chưa?
Thẩm : quá khứ có.
Vương : Từng có.
Nghiên : Các ngươi không muốn biết?
Thẩm : Chuyện đã qua đi, cần gì hỏi nhiều.
48. Ngài cảm thấy tự ti vì?
Thẩm : khán đạm liễu tiện hảo, sao phải tự ti? ( không hiểu câu đầu là nói gì, dịch ra là ‘ thấy phai nhạt / lãnh đạm là được ‘ thấy sao sao ấy )
Vương : Bản công tử là đệ nhất thiên hạ, sao có thể tự ti, chê cười!
Nghiên : . . .
49. Quan hệ của hai người là bí mật hay công khai ?
Thẩm : Sẽ không cố giấu diếm, nhưng cũng không quá lộ liễu, thuận theo tự nhiên là được.
Nghiên : Thẩm đại hiệp quả nhiên là quân tử thẳng thắn a.
Vương : Chuyện cùa mỉnh cần gì phải đi trông nom ánh mắt người khác ?
Nghiên ( cười ) : Hiểu.
50. Ngài có cảm thấy tình yêu với đối phương có thể duy trì vĩnh viễn không?
Thẩm ( mỉm cười ): ân.
Vương : đương nhiên.
Nghiên : Khó được Vương công tử thẳng thắn như vậy.
51. Xin hỏi ngài là công hay thụ ?
Nghiên : Ta trước xin giải thích hàm nghĩa của công thụ, công chính là chỉ người khi thân mật sẽ chiếm vị trí chủ đạo, mà thụ thì ta nghĩ hai vị cũng đã hiểu được rồi nhỉ.
Vương ( tự tiếu phi tiếu ): Đáp án của vấn đề này có phải cô nương cũng đã biết rồi không?
Nghiên : Thực sự là . . .
52. Vì sao quyết định như vậy ?
Thẩm : Tự nhiên mà vậy.
Vương : Ta cũng từng tự hỏi . . .
53. Ngài có hài lòng với tình hình hiện tại ?
Thẩm : Ân.
Vương : . . .Hoàn hảo. (Dạ Liên : lâu lâu ta mới thấy có thụ nói vậy nha )
54. Địa điểm lần đầu H?
Thẩm : Ở trên hoang đảo.
Vương : Ở bên vách đá.
Nghiên : Đủ tính nguy hiểm nha. . .
55. Cảm giác lúc đó ?
Thẩm : đau lòng, đau lòng.
Vương : sắp chết.
Nghiên : Vương công tử không còn cảm giác nào khác sao ?
Vương ( cười ) : Cô nương muốn ta nói gì ?
Nghiên : Câu hỏi tiếp theo.
56. Bộ dáng lúc ấy của đối phương ?
Thẩm : Ánh mắt mê loạn.
Vương : Hắn luôn nhẫn nại, thực làm người ta không đành lòng.
57. Vào sáng hôm sau, câu nói đầu tiên là ?
Thẩm : Buổi sáng gió lạnh, coi chừng hàn.
Vương : Trời đã sáng.
58. Số lần H của một tuần?
Nghiên : Hai vị, một tuần chính là chỉ bảy ngày.
Thẩm ( cười ) : Cô nương hỏi thật cẩn thận.
Nghiên : Này. . cái kia. . . Câu hỏi không phải do ta ra, nên . . .
Thẩm ( ôn nhu nhìn về phía đối phương ): Tùy tâm tình.
Vương : Hắn sẽ không miễn cưỡng người khác.
Nghiên : Hiểu được, xem ra là tùy vào tâm tình của Vương công tử mà phán định a.
59. Thấy lý tưởng nhất là H mấy lần một tuần?
Thẩm : Thân thể chỉ là một loại phương thức để trao đổi tình cảm, tùy tình là được rồi.
Nghiên : Đáp án của Thẩm đại hiệp thật là tiêu chuẩn, có thể xác định rõ ràng chút không?
Thẩm : Đại để là một ngày một lần.
60. Như vậy thì, H như thế nào ?
Thẩm : Ta sẽ không miễn cưỡng hắn, hắn cảm thấy được là tốt rồi.
Nghiên : Chỉ là Vương công tử am hiểu nhất là chuyện phong nguyệt, chẳng lẽ không chủ động sao?
Thẩm : ( cười, không nói )
Vương : ( bình tĩnh, coi như cái gì cũng không nghe )
Nghiên : Tổng kết, kỳ thật hai người này ở phương diện H thực ăn ý.
61. Nơi mẫn cảm của ngài là ?
Thẩm : Thắt lưng.
Vương : Ngực.
62. Nơi mẫn cảm của đối phương là ?
Thẩm : Ngực, cổ, còn có. . . Cô nương không nên biết.
Vương : Đúng vậy, cô nương tuổi còn trẻ, có một số chuyện không nên hỏi rõ ràng mới tốt, giống như đáp án của câu hỏi này vậy.
Nghiên : . . .Bản hủ nữ cũng đã đoán được . . .
63. Dùng một câu để hình dung đối phương khi H ?
Thẩm :Yêu nhiễu mị hoặc, khó kìm lòng nổi. (nhiễu : triền, quấn )
Vương : Tuần tự như tiến ( tiến hành như chất lượng ), ôn nhu đa tình.
64. Thẳng thắn mà nói, ngài có thích H không ?
Thẩm : Này đương nhiên.
Vương :Việc tiêu hồn như thế, sao lại không thích? ( tiêu hồn là mất hồn )
65. Nhị vị thường H ở đâu ?
Thẩm : Trong phòng.
Vương : Trừ bỏ lần đầu tiên, người có tính tình ôn hòa hiền hậu như hắn không có hưng trí tới nơi khác làm.
Nghiên : Nói như vậy Vương công tử thực muốn nếm thử ở nơi khác ?
Vương : Có gì không thể ?
66. Ngài muốn thử H ở nơi nào ?
Thẩm : Này chưa nghĩ tới.
Vương : Hắn chưa nghĩ, ta nghĩ làm gì, nghĩ cũng uổng công.
67. Tắm là trước H hay sau H?
Thẩm : Đều có.
Vương: ân.
69.Ngài có từng cùng người khác ngoài ái nhân phát sinh quan hệ không ?
Thẩm : Có.
Vương : Đương nhiên có.
70. Đối với ý niệm ” nếu không chiếm được tâm, ít nhất cũng chiếm được thân thể ”, ngài có đồng ý không, hay là phản đối?
Thẩm : Tại hạ tuyệt không làm như vậy, lưỡng tình tương duyệt mới có thể vui vẻ, nếu chỉ có được một khối thân thể thì có gì hạnh phúc ?
Vương : Muốn chiếm thân thể một người rất đơn giản, mà nếu không chiếm được tâm, có được thân thể thì có gì dùng?
71. Nếu đối phương bị côn đồ cưỡng gian, ngài sẽ làm gì ?
Thẩm : . . .Ta cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì.
Vương : Cường bạo hắn ? Phỏng chừng trước khi người nọ xuất môn đã đạp đầu vào cửa, nếu không chính là bị con lừa giẫm lên.
72. Ngài cảm thấy ngượng ngùng trước hay sao H?
Thẩm : Cả hai đều không .
Vương : Có gì phải ngượng ngùng.
73. Nếu có một người hảo hữu nó với ngài “Ta thực tịch mịch, cho nên chỉ tối nay thôi, thỉnh . . .” muốn cầu H, ngài sẽ?
Thẩm : Sau khi quy ẩn giang hồ, tại hạ không hề cùng bạn cũ liên hệ. Nếu nói là ”Bạn tốt”, thì chỉ có mình Miêu Nhi, y theo tính tình hắn, sao có thể nói ra những lời này.
Vương : Nếu vị bằng hữu kia là một mỹ nhân, ta đương nhiên sẽ không cự tuyệt, ha ha.
Nghiên : Hiện tại có Thẩm đại hiệp, ngài vẫn là không cự tuyệt sao ?
Vương : Phải . . ( nhìn biểu tình Thẩm Lãng, sửa miệng ). . mới là lạ.
74. Ngài cảm thấy mình có am hiểu H không ?
Thẩm : Hoàn hảo.
Vương : Bản công tử từ khi hiểu chuyện bên người đã không thiếu mỹ nhân, chuyện phong nguyệt có gì mà không tinh thông.
75. Còn đối phương ?
Thẩm : như hắn nói, hiểu rõ phong nguyệt.
Vương : Còn có thể làm người ta vừa lòng.
76. Khi H ngài hy vọng nghe gì từ đối phương?
Thẩm : Hắn thường áp lực không chịu phát ra âm thanh, kỳ thực nếu hắn ngâm nhẹ cũng được.
Vương : Hắn nói chuyện cực nhỏ, bất quá vẫn sẽ hỏi ta cảm thấy thế nào, nếu khó chịu, sẽ thay đổi tư thế.
77. Ngài thích thấy biểu hiện gì của đối phương khi H?
Thẩm : Bộ dáng say mê mê ly.
Vương : Hắn sẽ cười, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, nhạt như không có, nhưng phi thường ôn nhu.
78. Ngai cảm thấy có thể H với người khác ngoài đối phương không?
Thẩm : Không thể.
Vương : Sau khi ở với hắn, không thể chạm vào người khác.
79. Ngài có hứng thú với SM không ( SM trong BDSM, có gỉ thỉnh mọi người lên google tìm hiểu )
Thẩm : Không.
Vương : Ta thực ra rất hứng thú, đương nhiên, là ta SM người khác.
Nghiên : Là SM Thẩm đại hiệp sao?
Vương : ( liếc Thẩm Lãng một cái ) Nếu thật sự trói hắn quất roi hắn, phỏng chừng hắn sẽ không rên một tiếng, như vậy thì có gì hảo ngoạn, vẫn là quên đi.
Nghiên : Vương công tử luyến tiếc thì cứ việc nói thẳng.
80. Nếu đối phương bỗng nhiên không tác cầu thân thể ngài nữa, ngài sẽ?
Thẩm : Hắn đại khái chán ghét ta đi.
Vương ( bật thốt ) : sao có thể !
Nghiên (bắt lấy đầu đề câu chuyện ): Ý Vương công tử là ” không có khả năng chán ghét Thẩm đại hiệp ” hay là ” không có khả năng không tác cầu thân thể Thẩm đại hiệp ”?
Vương : . . . Đều đúng.
81. Ngài đối với việc cưỡng gian có suy nghĩ gì?
Thẩm : thiên lý bất dung.
Vương : Ta tối xem thường người như thế, phế vật.
82. Chuyện thống khổ khi H là ?
Thẩm : không thống khổ, chỉ là khi bắt đầu nhìn bộ dáng liêu nhân của hắn là một loại giày vò.
Vương :Đau thì có, khổng có khổ.
83. Cho đến bây giờ, lúc H, lần nào khiến ngài cảm thấy hưng phấn nhất, lo âu nhất?
Thẩm : lần đầu tiên, ở trên hoang đảo.
Vương: lần đó không chỉ lo âu, càng thêm tuyệt vọng.
84. Từng bị đối phương chủ động hấp dẫn chưa ?
Thẩm : ( cười ) có.
Vương: này thực bình thường a.
85. Khi đó biểu tình của công là gì?
Thẩm : Dựa theo thủ đoạn của hắn, người ta sao có thể nhẫn được.
Vương : Nhíu mày, sau đó mặt hồng lên.
86. Công có hành vi cường bạo không ?
Thẩm : không có.
Vương : Hắn sao có thể làm được chuyện đó.
87. Lúc ấy phản ứng của bên thụ là ?
Nghiên : Này đề cho qua.
88. Đối ngài mà nói, ”đối tượng H ” lý tưởng là ?
Thẩm : Liên Hoa là tốt rồi.
Vương : Nếu là nữ tử, đương nhiên phải mềm mại quyến rũ. Nếu là nam tử, trừ hắn ra, chưa từng nghĩ tới ngoại nhân nào.
89. Đối phương có hợp lý tưởng của ngài không ?
Thẩm : Ân.
Vương: hoàn hảo.
90. Lúc H có từng sử dụng đạo cụ?
Thẩm : chưa từng.
Vương: không có.
91. Lần đầu tiên của ngài là khi nào ?
Thẩm : Khi hai mươi.
Vương : Ước chừng là khi mười ba tuổi.
92. Khi đó đối tượng có phải ái nhân không?
Thẩm : không phải.
Vương: không phải.
93. Ngài thích được hôn ở đâu nhất?
Thẩm : Đều được.
Vương: ngực.
94. Ngài thích hôn chỗ nào của đối phương nhất ?
Thẩm : Môi cùng mí mắt.
Vương : Cổ, dễ dàng chạm tới.
95 khi H, chuyện có thể lấy lòng đối phương là ?
Thẩm : Ôm hắn vào ngực.
Vương : Ôm hắn là được rồi.
96. Khi H thường nghĩ gì?
Thẩm : ( cười ) Khi đó còn có thể suy nghĩ gì khác sao?
Vương : Ngay cả ” nghĩ muốn gì ” cũng đều không có.
97. Số lần H một đêm?
Thẩm : Tùy tâm tình mà định, bình thường thì một lần chiếm đa số.
Vương : Ước chừng đều là một lần, bất quá cũng có ngoại lệ.
98. Khi H, quần áo là tự cởi hay là đối phương hỗ trợ ?
Thẩm : Lẫn nhau.
Vương : Đại đa số thời điểm là ta bị cởi hết, còn hắn vẫn y phục chỉnh tề.
99. Đối ngài mà nói, H là gì?
Thẩm :Sự thăng hoa của tình cảm.
Vương : Sự trao đổi của linh hồn.
100. Thỉnh nói một câu với đối phương .
Nghiên : Vấn đề cuối cùng, hai vị muốn nói gì với đối phương ?
Thẩm : Thời gian chúng ta ở chung dài như vậy, rất nhiều chuyện chưa từng nói rõ, Liên Hoa đều hiểu được.
Vương : Vương Liên Hoa chỉ nhận một mình Thẩm Lãng.
Thẩm ( cầm tay y, cười ) : Ta hiểu.
– Hoàn –