Kinh Phá Thiên Không

Chương 118: Chương 118: Kết nghĩa




Cả đám người Kinh Thiên sau khi xem qua một màn vừa rồi của Đoạn Không thì tâm tình đều kích động cười lớn mà tiếp tục đi vào phòng trò chuyện.

Nhu Thủy lấy từ không gian trữ vật ra một vò rượu rồi để lên bàn cho cái đám này thỏa thích mà uống.

Ảnh Tử cười ha hả quay sang nói với Đoạn Không: "Thôi ngươi bỏ cái Kiếm tông này đi, theo chúng ta trời cao biển rộng tha hồ mà trổ tài"

Đoạn Không ấp úng một hồi: "Việc này…"

Kinh Thiên quay sang nói: "Không sao cả, ta đã nói với Tông chủ của ngươi rồi, sau khi mọi việc ở đây kết thúc thì ta có thể đem ngươi đi, cho dù ngươi ở lại Kiếm tông thì cũng không có cơ hội trổ tài gì đâu"

Đoạn Không nghe tới đây tuy tâm tình kích động nhưng vẫn lo lắng gì đó, một hồi sau hắn mở miệng nói: "nô tài chỉ là một phế vật mà thôi, may mắn lắm mới vào được Kiếm tông, nếu rời đi…"

Ảnh Tử nhìn sang, tức giận nói: "Phế vật cái quái gì, tại đám Kiếm tông không có mắt nhìn mà thôi, mặc dù gia quy của ta không thu nhận người ngoài, nhưng ta có thể nói cho sư phự ở Thiên Minh học viện một tiếng, chắc chắn lão ta sẽ thu nhận ngươi vào học a"

Đoạn Không nghe Ảnh Tử nói tới Thiên Minh học việc thì hai mắt tỏa sáng, phàm là ở nhân tộc thì ai lại không biết học viện này. Hắn đứng thẳng dậy rồi ôm quyền đa tạ một cái.

Năm người cứ ngồi đó liên tục cười nói với nhau. Được một lúc thì Ảnh Tử vì một phút quá hưng phấn mà vỗ bàn một cái.

"Ta quyết định rồi"

Hình Phong và Kinh Thiên quay sang nhìn hắn.

"Quyết định chuyện gì"

Còn Nhu Thủy thì vẫn lặng yên ngồi kế bên nhìn hắn với đối mắt thâm thúy. Cái tính tình tùy hứng này của Ảnh Tử thì từ lúc biết nhau tới giờ nàng đã quen quá rồi. Chỉ sợ một hồi hắn lại đưa ra quyết định động trời nào đó.

Quả đúng như Nhu Thủy nghĩ. Ảnh Tử nhìn qua Đoạn Không, Kinh Thiên và Hình Phong nói.

"Chúng ta kết nghĩa anh em đi, từ nay về sau gọi là Tứ Bại Hoại"

Nghe được lời này xong thì Hình Phong, Kinh Thiên và Đoạn Không đều trợn mắt ngạc nhiên nhìn hắn, còn Nhu Thủy chỉ đành lắc đầu cười khổ.

Bỗng nhiên Ảnh Tử quay sang nhìn Nhu Thủy.

"À quên hình như thiếu phần của ngươi a"

Nhu Thủy cười khổ rồi phất tay.

"Chuyện này ta không tham dự, các ngươi thích thì tự chơi với nhau đi"

Ảnh Tử cười ngượng rồi không quay sang nhìn ba người còn lại.

"Thấy ý kiến của ta thế nào"

Hình Phong suy nghĩ một hồi thì cho ý kiến

"Ta không phản đối"

Kinh Thiên thì cười rồi nói

"Đệ thấy việc này có chút ý tứ, đệ không phản đối"

Còn về Đoạn Không thì hắn cứ trầm ngâm ngồi đó không biết đang suy nghĩ cái gì, một hồi sau mới mở miệng.

"Nô tài không dám a, dù sao nô tài chỉ là phế vật, bối cảnh gia tộc thì lại bình thường, không dám trèo cao"

Ảnh Tử ánh mắt giật giật rồi tức giận mắng.

"Dài dòng cái gì, hai tên kia đồng ý hết rồi, chúng ta không ngại thì ngươi ngại làm chi"

Nói xong Ảnh Tử dõng dạc vỗ ngực một cái rồi nói

"Quyết định vậy đi, từ nay ta làm lão đại, Hình Phong lão nhị, Kinh Thiên lão tam, còn Đoạn Không ngươi lão tứ, được không"

Kinh Thiên nghe xong cũng chả thấy có vấn đề gì nên đồng ý. Dù sao hắn cũng nhỏ tuổi hơn Hình Phong và Ảnh Tử. Còn Đoạn Không thì lại không có ý kiến gì.

Lúc này bỗng nhiên Hình Phong đứng lên nói.

"Cái rắm, chức lão đại ta ngồi mới đúng, ngươi có tư cách gì, ta đây sinh trước ngươi hai tiếng"

Ảnh Tử tức giận nói lại.

"Ngươi mà cũng đòi làm lão đại, ta đây mới xứng, đứng qua một bên mà làm lão nhị đi"

Hai tên này vô duyên vô cớ lại cãi nhau tiếp, thật sự chuyện gì chả hiếm lạ gì, coi riết rồi cũng quen.

Hai tên cãi nhau được một hồi không phân ra thắng bại thì Nhu Thủy lại đi tới.

"Quyết định rút thăm đi, ai rút được thăm dài hơn thì người đó làm lão đại"

Ảnh Tử và Hình Phong thấy thế thì gật đầu đồng ý. Rồi mỗi tên tự rút thăm. Sau một hồi đem ra so thì Ảnh Tử cười lớn.

"Ha ha ha, nói với ngươi rồi đừng tranh với ta"

Hình Phong tức giận.

"Ngươi…"

Nhưng mọi việc đã được quyết định. Hình Phong chỉ đành thở dài ngao ngán "Ta không phục a"

Lúc này Ảnh Tử đổ đầy rượu vào rồi mỗi người tự trích ra một giọt máu.

"Sau khi uống xong chén rượu này chúng ta là huynh đệ, còn cái gì mà chết cùng ngày cùng tháng cùng năm thì bỏ đi, ta khẳng định tứ đại thiên tài chúng ta không chết nổi đâu. Nhưng có phúc cùng hưởng có họa cùng chia thì phải có"

Sau khi nói xong thì cả bốn người uống cạn chén rượu. Ảnh Tử cười nói quay sang vỗ vai Hình Phong một cái, nhìn hắn với ánh mắt châm biếm.

"Lão nhị a, từ nay ta là đại ca của ngươi rồi"

Hình Phong trán nổi gân xanh, hất tay của Ảnh Tử ra rồi nói.

"Cút, cút, cút, ta không quen ngươi"

Ảnh Tử thấy Hình Phong biểu hiện như thế thì càng cảm thấy cao hứng, thật sự đùa giỡn với tên này quá lý thú đi.

Ảnh Tử quay sang nhìn Kinh Thiên với Đoạn Không.

"Lão tam, lão tứ a"

Kinh Thiên với Đoạn Không vẫn chưa thích ứng được ngay, một hồi sau mới đáp lại.

"Đại ca"

Ảnh Tử nghe hai người gọi đại ca thì cười không khép miệng được, thật sự quá sung sướng rồi.

Hình Phong thấy hắn cao hứng như thế thì trợn trừng mắt mà nhìn, nhưng một lúc sau hắn nghĩ ra cái gì đó rồi đứng dậy ôm quyền nói.

"Lão đại a, dù sao người cũng là lão đại, chúng ta lại vừa kết nghĩa anh em, ngươi cũng phải có quà gì chứ"

Ảnh Tử nghe Hình Phong nói tới đây thì sững người lại, khép miệng không cười được nữa. Lúc này hắn đành bất đắc dĩ mà mò mò trong không gian trữ vật xem có gì không. Một hồi sau thì lấy ra ba viên thuốc màu đen để trên bàn.

Hình Phong, Nhu Thủy và Kinh Thiên thấy ba viên thuốc này thì bỗng nhiên nhìn Ảnh Tử với ánh mắt quái lạ, còn Đoạn Không thì mờ mịt không biết tại sao ba người họ lại có ánh mắt như thế.

Ba người đều nghĩ tới không lâu trước đây tên này cũng từng lấy ra một lần rồi. Đó là Huyễn Tử đan, dùng để hại con gái nhà lành.

Ảnh Tử thấy ba người dùng ánh mắt quái lạ nhìn mình thì hắn dường như hiểu ra, rồi nhanh miệng giải thích.

"Hiểu lầm, hiểu lầm rồi, đây là ba viên độc đan gọi là Huyễn Vụ đan a, dùng để tạo ra khói độc, nhiều lúc giúp ích cho việc đào tẩu hoặc là làm suy yếu kẻ địch"

Hình Phong, Nhu Thủy và Kinh Thiên sau khi nghe hắn giải thích xong thì thở ra một hơi, thật sự là dễ làm người ta hiểu lầm mà.

Còn Ảnh Tử thì khuôn mặt buồn bã đứng đó, từ sau lần ấy lấy Huyễn Tử đan ra thì đã để lại ấn tượng không tốt cho ba người này rồi, mất hết cả thanh danh của ta, từ nay về sau cứ lấy ra đan dược thì lại bị họ hiểu lầm chết mất.

"Ta không có gì tặng ba người, chỉ có mấy viên Huyễn Vụ đan này mà thôi, nó có thể đầu độc cả những tên tam phẩm đỉnh phong, hoặc có thể độc chết nhị phẩm nữa, nên cẩn thận mà dùng"

Hình Phong, Kinh Thiên và Đoạn Không nghe hắn nói xong thì đem ba viên thuốc này cất vào người.

Sau đó bọn họ nói chuyện với nhau tới giữa khuya thì ai nấy tự về phòng của mình. Kinh Thiên sau khi về phòng thì hắn ngay lập tực nhắm mắt đả tọa, chuẩn bị ở trạng thái tốt nhất để ngày mai chữa trị cho nữ nhi của Kiếm Si.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.