Kinh Thiên

Chương 29: Chương 29: Lựu đạn yêu đan




Dưới đáy cốc Kinh Thiên say mê tập luyện vũ kỹ. Lúc luyện đao, lúc luyện kiếm, lúc lại ôn luyện ‘Kinh thiên Bộ’ và dĩ nhiên ‘Kinh Thiên Cước’ cũng được Kinh Thiên ôn luyện một cách nghiêm túc. Bởi đây vốn liếng của Kinh Thiên để tồn tại trong thế giới Lạc Hồng này, thế giới tu luyện giả, thế giới lấy võ vi tôn. Trời tối Kinh Thiên lại lấy thịt yêu thú ra thưởng thức, lúc thì nướng, lúc thì hấp, lúc thì xào, lúc thì rán…sau đó nghỉ ngơi, đả tọa tu luyện ‘Kinh Thiên Quyết’. Mọi thứ nhàm chán như vậy cứ lặng lẽ trôi, thời gian trôi nhanh cũng đã ba ngày nữa trôi qua. Kể từ lúc Kinh Thiên chủ động nhảy xuống đáy cốc (vực) này cũng đã được năm ngày.

Đến lúc này sự thuần thục vũ kỹ của Kinh Thiên cũng đã có một bước tiến rõ rệt, đặc biệt là việc sử dụng đao, kiếm bằng tay trái. Có thể nói giờ đây Kinh Thiên có thể cầm đao, kiếm bằng cả hai tay cùng một lúc, tùy tâm tùy ý xuất đao chiêu hoặc kiếm chiêu. Mức độ thuần thục tất cả vũ kỹ của Kinh Thiên đã đạt lên một cấp độ mới là đại thành. Đây là một mức độ thành thục vũ kỹ đáng mơ ước mà không phải tu luyện giả nào cũng đạt được. Tuy nhiên Kinh Thiên cũng vẫn chưa hiểu biết lắm về những khái niệm này. Anh chỉ biết tu luyện và cảm nhận, thấy còn không gian tiến bộ thì cứ tu luyện, còn về khái niệm, lý giải Kinh Thiên cũng không hiểu và không quan tâm lắm. Bởi vì cũng chẳng có ai chỉ điểm và giải thích cho anh cả.

Đến ngày thứ sáu không gian tiến bộ về vũ kỹ của Kinh Thiên bắt đầu chậm lại và rất khó tiến bộ thêm. Đây là hạn chế tu về tu vi của Kinh Thiên khiến cho không gian tiến bộ của vũ kỹ bị giới hạn. Tu vi tu luyện linh lực của Kinh Thiên cũng có một chút tiến triển, nhưng vẫn còn một khoảng cách nữa để có thể tiến lên Nhân vương cảnh nhị giai. Điều khiến Kinh Thiên phiền muộn nhất là đến lúc này lương thực dự trữ của anh đã hết. Tiếp tục ở dưới đáy cốc sẽ không còn gì để ăn mà trở lên trên thì vẫn còn một con yêu thú cấp hai sơ giai đang chờ và sẵn sàng biến Kinh Thiên thành bữa tiệc của nó.

Buồn chán và không có việc gì để làm Kinh Thiên bắt đầu suy nghĩ miên man.

“Luyện đan thì không có đủ nguyên liệu, lý thuyết thì cũng thuộc làu làu. Nghiên cứu chút trận pháp xem có gì hay không vậy?” Kinh Thiên tự nhủ.

Trận pháp là một trong những pháp môn vô cũng huyền ảo dùng dẫn động, điều khiển, phân bố, chuyển đổi các dạng năng lượng trong vùng trận pháp, nó tập hợp rất nhiều những đồ hình tạo nên những cấu trúc phức tạp. Trận pháp được sử dụng và ứng dụng cho rất nhiều nghề nghiệp, sản phẩm… hỗ trợ cho quá trình tu luyện tại thế giới Lạc Hồng. Thậm chí trận pháp còn được ứng dụng cả trong chiến đấu như ảo trận, sát trận, kiếm trận, hộ trận, kết giới… Một trong những ứng dụng của trận pháp trong luyện khí là trận pháp phân giải năng lượng. Đây là trận pháp tương đối đơn giản mà hầu hết luyện khí sư nào cũng biết. Ứng dụng của nó rất phổ biến để tạo ra những sản phẩm cần thiết cho cuộc sống như tạo ra bóng đèn, tạo ra lửa, tạo ra năng lượng để vận hành phi thuyền, rút năng lượng từ những vật chứa linh khí cung cấp cho sát trận, ảo trận…

Trong số những nguyên liệu ẩn chứa linh khí thường được các trận pháp sư hay luyện khí sư sử dụng để rút năng lượng ra bao gồm: Linh ngọc các phẩm và yêu đan của yêu thú, ngoài ra còn có một vài nguyên liệu đặc biệt khác nữa…

“Yêu đan cũng có thể rút năng lượng ra được sao?” Kinh Thiên tự hỏi.

Bản chất của yêu đan là nơi tích tụ tinh hoa của yêu thú, nó cũng tương tự như đan điền của tu luyện giả là nơi lưu trữ linh lực. Nhưng năng lượng trong yêu đan của yêu thú không hoàn toàn là linh khí. Chính vì lý do đó nó không được các tu luyện giả hấp thu linh khí giống như sử dụng linh ngọc để tu luyện.

Tên Kinh Thiên ngáo ngơ chưa hoàn toàn hiểu hết các công dụng của linh ngọc, mặc dù có linh ngọc nhưng anh vẫn chưa bao giờ dùng nó hấp thu để tu luyện. Kinh Thiên chỉ đơn giản nghĩ linh ngọc là một loại tiền dùng cho việc mua bán ở thế giới này. Thêm vào đó luôn trong tình trạng rách túi nên Kinh Thiên cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ dùng linh ngọc cho việc tu luyện.

Trong thế giới Lạc Hồng, nghề nghiệp Trận pháp sư và Luyện Khí sư có rất nhiều điểm tương đồng và tương hỗ cho nhau. Vì các luyện khí sư sử dụng rất nhiều các loại trận pháp trong quá trình luyện khí tạo ra những sản phẩm, vật dụng… Do vậy thường một luyện khí sư sẽ là người tương đối hiểu về trận pháp, và một trận pháp sư ít nhiều cũng biết luyện khí. Bởi khi sử dụng trận pháp các trận pháp sư phải tạo ra trận bàn, sử dụng những nguyên liệu đặc biệt của trận pháp để khắc họa các hồ hình lên trận bàn, khắc họa trận pháp lên vật dụng nào đó… Không phải cứ trở thành một luyện khí sư thì sẽ là một trận pháp sư, và ngược lại không phải là một trận pháp sư thì sẽ trở thành một luyện khí sư. Bởi muốn trở thành một luyện khí sư thì tu luyện giả phải là tu luyện giả có hệ linh lực ‘Hỏa hệ’. Còn trở thành một trận pháp sư thì không yêu cầu về hệ linh lực của tu luyện giả, mà yêu cầu về linh thức, khả năng phân tích, tổng hợp, tưởng tượng, hình tượng hóa… có thể nói tư tưởng của trận pháp sư có một số nét tương đồng với nghề họa sĩ. Một trận pháp sư đạt đến cấp độ huyền thoại là một trận pháp sư có thể sử dụng linh lực của mình tạo ra những đồ hình trận pháp dùng cho chiến đấu, phòng thủ. Đây là đẳng cấp cực cao của trận pháp sư không phải trận pháp sư nào cũng có thể đạt được.

Sau khi lầm bầm tự hỏi, Kinh Thiên lôi trong túi trữ vật ra một đống yêu đan của yêu thú. Số lượng yêu đan mà anh hiện có bao gồm mười một viên yêu đan cấp một trong túi trữ vật của Ninh Bạch Trắc và ba viên yêu đan mà Kinh Thiên tự kiếm được trong quá trình săn giết yêu thú chuẩn bị cho việc tiến vào Vân Long thành. Tổng cộng hiện tại trong tay Kinh Thiên có mười bốn viên yêu đan cấp một các loại.

“Cái trò chơi này hay đấy, thử vận dụng xem thế nào? Đằng nào cũng chẳng có việc gì làm. Hơn nữa cũng nên tập luyện tí trận pháp, chứ trước giờ toàn lý thuyết không có thực hành gì cả.” Kinh Thiên tự nhủ khi nhìn đống yêu đan trước mặt.

“Trận pháp cũng liên quan chút đến cả luyện khí nữa à. Lần trước có lấy được mấy quyển sách luyện khí lần trước có lấy được trong động phủ của một luyện khí sư. Nhân tiện mang ra nghiên cứu luôn xem nào.” Kinh Thiên tự nhủ và lôi trong nhẫn trữ vật ra ‘Luyện khí quyết’ (mấy thứ này anh lưu trong nhẫn trữ vật).

Luyện Khí quyết là một pháp quyết luyện khí tương tự như pháp quyết luyện đan. Nó cũng hướng dẫn tu luyện giả cách thức rèn luyện nguyên liệu thành các vận dụng, bình khí… Điểm tương đồng của cả hai loại pháp quyết này đều có hướng dẫn tu luyện giả cách thức khống hỏa. Cái pháp quyết khống hỏa của luyện khí sư này thì thua xa pháp quyết khống hỏa của Luyện đan quyết mà Kinh Thiên có được, nên anh chỉ lướt qua. Còn pháp môn luyện khí khiến Kinh Thiên rất ngạc nhiên và mở rộng tầm mắt.

Pháp quyết luyện khí là phương pháp sử dụng lửa hòa tan kim loại dung hợp một số phụ gia… sau đó đúc thành hình sản phẩm theo ý muốn của luyện khí sư. Một số những vật phẩm đặc thù hoặc quá lớn thì phải đúc thành những chi tiết nhỏ sau đó ghép lại với nhau… tùy thuộc vào tính năng của sản phẩm mà nó kết hợp với trận pháp đi kèm. Ví dụ như đan đỉnh thì đi kèm với trận pháp khống hỏa, phi thuyền đi kèm trận pháp phân giải năng lượng, và trận pháp tạo chân không để nâng phi thuyền lên… có thể nói một sản phẩm có thể kết hợp nhiều trận pháp với nhau. Điều khiến nhận thức của Kinh Thiên bị phá vỡ là các luyện khí sư ở thế giới Lạc Hồng này khi đúc sản phẩm họ không dùng khuôn đúc, mà sử dụng linh thức của mình tạo ra các khuôn đúc để định hình nguyên liệu luyện khí khi chúng được hòa tan ở dạng lỏng.

“Cái này cũng hay đấy, nếu có cơ hội thử luyện khí xem thế nào?” Kinh Thiên lẩm bầm khi nghiên cứu Luyện khí quyết.

Phụ tài của trận pháp có thể giải thích đơn giản nó giống như những vật liệu bán dẫn của thời đại công nghệ mà Kinh Thiên đã từng sống. Các kỹ sư của thời đại công nghệ sử dụng vật liệu bán dẫn tạo ra các bản vi mạch, bo mạch, các cấu trúc chip điện tử… Còn ở thế giới Lạc Hồng nơi Kinh Thiên đang mày mò thì các vật liệu phụ tài này được các trận pháp sư sử dụng tạo ra các đồ hình kết nối với nhau, giải phóng năng lượng, tạo ra ảo trận, sát trận, động cơ đẩy phi thuyền…

Tìm hiểu Luyện khí quyết chủ yếu Kinh Thiên nghiên cứu phương pháp hòa tan phụ nguyên liệu đế sử dụng khắc họa lên trận bàn, hoặc khắc họa lên sản phẩm nào đó.

Lục lọi lại những tài liệu mà Kinh Thiên có được, cũng như một số nguyên liệu Kinh Thiên đạt được của Ninh Bạch Trắc. Kinh Thiên cũng có được một số nguyên liệu đủ dùng cho thực hành trận pháp.

“Thử tạo trận pháp rút năng lượng từ yêu đan này xem thế nào? Mất công nghiên cứu mà chưa có cơ hội thực hành.” Kinh Thiên tự nhủ và quyết định thực hành.

Trận pháp rút năng lượng từ yêu đan của yêu thú thường được các trận pháp sư khắc họa lên các trận bàn. Khi cần dùng thì sẽ đặt yêu đan của yêu thú lên trên trận bàn đã được khắc trận pháp này để rút năng lượng ra cho một mục đích nào đó như: cung cấp năng lượng cho mắt trận, cung cấp năng lượng cho phi thuyền…

Nguyên liệu luyện khí mà Ninh Bạch Trắc thu thập cũng chẳng được bao nhiêu. Kinh Thiên quyết định thử tay nghề luyện khí của mình bằng cách luyện trận bàn rút năng lượng từ yêu đan và linh ngọc ra để thử tay nghề của mình.

Vận dụng linh lực tạo ra lửa nung chảy kim thiết, sử dụng linh thức tạo khuôn đúc trận bàn. Kinh Thiên thực hiện lưu loát các bước luyện khí, chẳng mấy chốc đã tạo ra một trận bàn hình tròn. Tất nhiên nó chưa được khắc họa trận pháp, chỉ là một cái đĩa bằng kim loại hình tròn, có lòng hơi lõm xuống một chút. Vì là một hình thể rất đơn giản nên Kinh Thiên dễ dàng hoàn thiện quá trình luyện khí.

Bước tiếp theo là khắc họa trận pháp rút năng lượng lên trên chiếc đĩa này, kết hợp với một trận pháp nữa để tạo ra ngọn lửa từ linh ngọc, hoặc yêu đan. Vì nếu chỉ rút năng lượng ra mà không tạo ra công năng gì, thì năng lượng sẽ tan vào trong không khí, trở về với tự nhiên.

Hòa tan nguyên liệu sử dụng cho trận pháp cũng rất dễ dàng và đơn giản đối với Kinh Thiên. Do đã dùng nhiều thời gian để nghiên cứu về trận pháp, đặc biệt là Minh văn cơ sở, nên việc khắc họa hai trận pháp này đối với Kinh Thiên cũng không phải là việc khó khăn. Chỉ mất khoảng nửa giờ đồng hồ anh đã hoàn thiện cả hai trận pháp đơn giản này.

Đem linh ngọc bỏ vào trong trận pháp sử dụng linh thức và linh khí kích hoạt trận pháp, một ngọn lửa cháy bùng lên trên trận bàn. Ngọn lửa cháy lớn hay cháy nhỏ tùy theo điều chỉnh của người vận hành trận bàn, đưa linh khí của mình vào trận bàn để tăng tốc quá trình rút năng lượng từ linh ngọc ra khiến cho ngọn lửa cháy lớn hơn. Hoặc giảm linh khí của mình đi để làm cho ngọn lửa nhỏ lại…

“Như vậy là thành công rồi, cũng đơn giản a”. Kinh Thiên tự mãn lẩm bẩm, trên tay cầm trận bàn tung hứng.

“Còn yêu đan thì sao? Việc rút năng lượng từ đó ra chắc cũng giống như linh ngọc. Nhưng nếu như vậy thì đơn giản không à. Nếu khắc trực tiếp trận pháp lên yêu đan thì sao?” Kinh Thiên thầm nghĩ.

“Thử xem sao?” Kinh Thiên đi đến một quyết định mà chưa ai thực hiện, khắc trực tiếp trận pháp này nên yêu đan.

Nghĩ là làm Kinh Thiên liền đem yêu đan và lài liệu khắc họa trận pháp ra để thực hành. Cầm yêu đan cấp một của yêu thú trên tay Kinh Thiên bắt đầu sử dụng các nguyên liệu trận pháp để khắc họa trận pháp rút năng lượng trong yêu đan lên chính yêu đan. Việc ghi nhớ đồ hình trận pháp và khắc họa trận pháp đối với Kinh Thiên thật sự tương đối đơn giản, bởi khả năng ghi nhớ và hình tượng của anh cực kỳ tốt.

Mọi việc diễn ra rất suôn xẻ, chỉ mất chưa đầy mười lăm phút, Kinh Thiên dễ dàng hoàn thiện việc khắc trận pháp lên trên yêu đan. Nhưng khi trận pháp vừa hoàn thiện xong một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng Kinh Thiên, linh giác và cảm giác của Kinh Thiên báo hiệu nguy hiểm ập đến. Kinh Thiên vội vàng ném ngay yêu đan anh vừa hoàn thiện trận pháp ra xa, cùng lúc đó anh quay đầu bỏ chạy theo hướng ngược lại. Kinh Thiên chạy ra xa khỏi chỗ ngồi được khoảng hơn chục mét thì một tiếng nổ chát chúa vang lên sau lưng anh. Sức ép của vụ nổ từ phía sau lưng khiến Kinh Thiên ngã bổ nhào, đất đá từ vụ nổ bắn tung tóe vung vãi khắp nơi. Dưới đáy cốc một hố sâu hơn một mét đường kính rộng gần hai mét được hình thành sau vụ nổ.

Kinh Thiên lồm cồm bò dậy từ dưới đất và lẩm bẩm.

“May mà ném nó ra xa nhanh cộng thêm quay đầu bỏ chạy cũng nhanh, khoảng cách từ vụ nổ đến chỗ mình cũng phải gần ba chục mét nên sức ép của vụ nổ chỉ làm mình ngã bổ nhào. Chứ nếu cầm nó trên tay không chết cũng mất một lớp da.”

Đúng vậy vụ nổ của yêu đan cấp một tương tương một đòn tự bạo của yêu thú cấp một. Sức mạnh của vụ nổ gây ra lớn, với tu vi của Kinh Thiên cũng chỉ tương đương yêu thú cấp một không bị trọng thương mới là lạ.

“Tại sao yêu đan nó lại nổ nhỉ?” Kinh Thiên tự hỏi và bắt đầu suy xét lại toàn bộ quá trình.

Trận pháp rút năng lượng từ yêu đan thường được khắc họa lên trận bàn, ngoài ra nó còn kết hợp với trận pháp nào đó để chuyển hóa năng lượng được rút ra vào mục đích nào đó. Việc khắc họa trận pháp rút năng lượng của yêu đan ra lên chính yêu đan về cơ bản là sai về mặt nguyên tắc. Chỉ có anh chàng ngáo ngơ Kinh Thiên không ai dẫn đạo nên tò mò nghiên cứu làm bừa mới đem trận pháp này khắc họa lên chính yêu đan. Vấn đề thứ hai nữa là Kinh Thiên khắc họa sai một phần trận pháp trong quá trình khắc họa. Trận pháp rút năng lượng của yêu đan hay linh ngọc bao giờ cũng sẽ có một đường dẫn năng lượng ra bên ngoài. Từ đường dẫn năng lượng này kết hợp với một trận pháp khác để biến năng lượng được rút ra phục vụ cho nhu cầu nào đó. Nhưng khi Kinh Thiên khắc họa anh lại bị kín đường thoát năng lượng này lại. Bởi vậy năng lượng khi được rút ra không có chỗ để dẫn đi, do vậy năng lượng trong yêu đan bị kích hoạt và xáo trộn loạn xạ dẫn đến yêu đan nổ tung.

Trước Kinh Thiên cũng có tiền nhân thử nghiệm khắc họa trận pháp này lên yêu đan, năng lượng bị dẫn ra ngoài sẽ tan vào trong không khí và yêu đan phân ra trở thành cát bụi hòa vào vào thiên nhiên. Do vậy tu luyện giả ở thế giới Lạc Hồng chẳng bao giờ khắc họa những trận pháp như này lên chính yêu đan.

Sau khi suy xét và tìm được nguyên nhân sai lầm của mình, Kinh Thiên lẩm bẩm.

“Đúng là không thầy đố mày làm nên. Lần sau cẩn thận suy xét cho thật kỹ rồi hãy làm, như vừa nãy nguy hiểm thật!”

“À mà khoan đã, có thể làm cho yêu đan nổ tung? Khặc khặc khặc…” Kinh Thiên mỉm cười nham hiểm.

Bỗng trong đầu Kinh Thiên lóe lên ý nghĩ táo bạo. “Nếu có thể kiểm soát được thời gian nổ của yêu đan thì sao? Như vậy không phải là có thể tạo ra được một quả lựu đạn nổ sao?”

Lại một lần nữa Kinh Thiên bắt đầu nghiên cứu lại toàn bộ quá trình anh khắc họa trận pháp lên yêu đan, để từ đó có thể cải tiến trận pháp giúp Kinh Thiên có thể kiểm soát được thời gian yêu đan pháp nổ khi trận pháp được kích hoạt. Kinh Thiên miệt mài nghiên cứu và thử nghiệm các phương án mà anh nghĩ ra. Cứ mỗi lần cho rằng việc điều chỉnh trận pháp là đúng, Kinh Thiên lại khắc họa trận pháp mới lên một yêu đan để thử nghiệm.

“Thất bại rồi!” Kinh Thiên lẩm bẩm khi thử nghiệm một trận pháp mới khắc họa lên yêu đan. Lúc này năng lượng của yêu đan giải phóng hoàn toàn vào trong không khí, còn yêu đan thì phân giải trở thành một đống tro tàn.

“Boooom……” Một tiếng nổ chát chúa vang lên đất đá, bụi mù bay tứ tán khắp đáy cốc. Lại một lần nữa Kinh Thiên thất bại khiến yêu đan nổ tung. Do có chuẩn bị tinh thần từ trước, nên khi cảm nhận thấy sai lầm và khả năng yêu đan sẽ nổ Kinh Thiên liền dùng hết sức lực ném yêu đan ra xa. Chứ không để bị động như lần đầu tiên.

Suốt cả một ngày trời dưới đáy cốc, thi thoảng lại có tiếng nổ chát chúa vang lên. Kinh Thiên miệt mài nghiên cứu, cải tiến và thử nghiệm trận pháp theo ý tưởng điên rồ của anh.

“Boomm….” Lại một tiếng nổ lớn nữa vang lên. Nhưng lần này là kèm theo tiếng cười lớn của Kinh Thiên.

“Khà khà khà, thành công rồi. Cuối cùng cũng thành công.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.