“Phong Lạc, định vị m nhân vật của vị diện cho ta.”
Phong Lạc có chút ngạc nhiên, ký chủ thế mà lại biết cửa hàng của hệ thống có thứ này.
“Ký chủ, cái này cần 200 điểm tích lũy.”
Nhiễm Bạch nói đến dứt khoát:
“Mua.”
Điểm tích lũy đối với cô mà nói căn bản không có tác dụng gì, mua cái định vị cũng coi như là vật có tác dụng.
“Ok, ký chủ.”
Nhiễm Bạch nhìn bản đồ trong đầu, phía trên có một cái chấm đỏ, ghi ba chữ Tô Dạ Hiên.
Mà bên cạnh Tô Dạ Hiên còn có hai người phụ nữ, hai người đang đi về phía khách sạn, vừa nhìn liền biết muốn đi làm gì.
Nhiễm Bạch nhếch miệng cười, cô thích nhất kiểu xoát giá trị ngược này.
Phong Lạc nhìn thấy Nhiễm Bạch cười, thật lòng cầu phúc cho Tô Dạ Hiên, hi vọng hắn không bị ký chủ giày vò quá thảm.
...
“Tô Bạch?”
Mạc U Anh đang mua sắm trong một trung tâm thương mại, lúc nhìn thấy Nhiễm Bạch trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Nhiễm Bạch cong cong khóe môi:
“A, chào chị.”
Về phần Nhiễm Bạch tại sao tới nơi này thì...
Bởi vì...
Phía sau mỗi một câu chuyện giữ bá đạo tổng giám đốc cùng cô bé lọ lem đều sẽ có một vị hôn thê pháo hôi!
Mặc dù vị diện này đã tan vỡ, nhưng mà các nhân vật cơ bản đều vẫn tồn tại.
Mà Mạc U Anh liền rất không may trở thành vị hôn thê pháo hôi này.
Thân là một pháo hôi vì để gia tăng tình cảm của nam nữ chính, chuyện cần làm chính là làm nữ phụ ác độc.
Điển hình là có mấy đặc điểm sau:
Gia thế tốt: vì nam nữ chính có trở ngại càng lớn, đến cuối cùng tình cảm của nam nữ chính sẽ càng tốt hơn.
Dung mạo diễm lệ: bởi vì phải nghịch cảnh với dung mạo bạch liên hoa điềm đạm đáng yêu của nữ chính.
Tính cách ngang ngược càn rỡ: chuyên môn của nữ phụ ác độc.
Mạc U Anh một thân quần áo hàng hiệu, trang dung diễm lệ, nhìn vào liền làm cho người ta cảm thấy một loại dáng vẻ đanh đá.
“Em tìm chị?”
Mạc U Anh cũng không nhớ kỹ mình có thân thiết với vị đại tiểu thư này, muốn nói tới quan hệ, cô chẳng qua là Tô Bạch - em gái của vị hôn phu mà thôi.
Nhiễm Bạch gật đầu, cười ôn nhu nói:
“Tương lai chị là chị dâu của em, vì sao em không thể tới tìm chị?”
Mạc U Anh nghe nói như thế, trong lòng vui sướng, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn cô ta đều là 'loại người như cô không xứng với Tô Dạ Hiên', cô ta quả thực suýt bị tức chết, cô ta có điểm nào không xứng với Tô Dạ Hiên chứ? Luận gia thế, luận giá trị nhan sắc, cô ta đều không ké, hiện tại chính miệng em gái của Tô Dạ Hiên thừa nhận, cô ta là vị hôn thê của Tô Dạ Hiên, sao cô ta có thể không vui cho được?
Trong mắt Mạc U Anh mang theo thành ý cười:
“Ha ha, đương nhiên có thể. Không biết em tới tìm chị có chuyện gì không?”
Nhiễm Bạch cong cong khóe môi, dùng giọng nghi ngờ:
“Lúc nãy em nhìn thấy anh trai đi cùng một cô gái vào khách sạn, em còn tưởng đó là chị, thế nhưng bây giờ gặp chị ở đây, mới phát hiện, nguyên lai không phải.”
Mạc U Anh nắm chặt tay, loại đàn ông ưu tú như Tô Dạ Hiên là hôn phu của cô ta, đương nhiên cô ta sẽ cảm thấy đắc ý, nhưng nếu như vị hôn phu lại ở cùng với người khác, vậy cô ta chắc chắn sẽ bị toàn bộ giới thượng lưu cười vào mặt, rùa vàng đến miệng còn để bị cướp mất, đến lúc đó gia tộc cũng nhất định sẽ thất vọng về cô ta.
“Bọn họ đi đâu rồi?”
Nhiễm Bạch cong cong khóe môi:
“Ngay tại khách sạn Phỉ Ngu.”
Mạc U Anh thở dài một hơi, nếu không phải Tô Bạch nói cho cô ta, cô ta còn thật không biết vị hôn phu của mình thế mà lại lên giường cùng người khác.
Nghĩ đến như thế, ánh mắt Mạc U Anh nhìn Nhiễm Bạch càng phát ra thiện ý:
“Bạch Bạch, cám ơn em đã nói cho chị, về sau nếu là anh trai của em có chuyện gì, em cứ đến nói với chị nhé.”
Nghe Mạc U Anh nói vậy, Nhiễm Bạch cười xán lạn, mười phần thuần lương ngây thơ nói:
“Em biết rồi.”
Mạc U Anh nhìn thấy Nhiễm Bạch như vậy, trong lòng suy nghĩ, Tô Bạch này xem ra chính là một con nhóc đơn thuần, được Tô Gia bảo hộ quá đến mức không rành thế sự, ngược lại cô ta có thể lợi dụng một phen, cũng có thể biết tình huống của Tô Dạ Hiên:
“Bạch Bạch, chúng ta là bạn tốt đúng không.”