Kỹ Năng Tranh Thủ Tình Cảm (Kỹ Năng Tranh Sủng)

Chương 9: Chương 9: Ngoại quải




Nỗ lực trợn mắt, nàng phát hiện trước mặt mình kì diệu xuất hiện một bảng quản lý trò chơi.

Nàng mặt không chút thay đổi nhấn vào nút phong thư đang lóe ở dưới.

“Đào đào thân khải: Bảng quản lý này lúc vừa vào không gian đã tùy thân mang theo, chỉ là phải đến lúc lần đầu tiên sử dụng kỹ năng tranh thủ tình cảm, khiến cho long nhan vui vẻ mới đạt được điểm kỹ năng, phân bố điểm xong mới sử dụng được. Tính năng cụ thể xin mời tự động tìm hiểu.

P/s: Nếu cảm thấy bảng quản lý gây trở ngại tầm nhìn, có thể thu nhỏ lại. (Còn thân mật dùng mũi tên đỏ chỉ vào phím thu nhỏ)”

— Tiểu Tiểu

Ấn X để đóng cửa sổ lại.

Tiết Bích Đào một chút cũng không thấy ngạc nhiên, đến kịch tình phó bản mà, nếu không có bàn tay vàng, chắc khó có thể lạc quan.

Nàng nhất định trở về khiếu nại!

Đừng nghĩ có thể trốn thoát.

Bất quá ban đầu trong trò chơi, nàng thích đơn độc đánh quái phát tiết tinh lực, chưa từng chơi qua kịch tình phó bản. Hệ thống bổ sung là dạng gì cũng không biết.

Vì vậy nàng tò mò mở điểm thuộc tính, lập tức nhảy ra một cái khung

“ Bạn hiện tại có 5 điểm kỹ năng tranh thù tình cảm. Mời lựa chọn vài loại hình để tăng điểm dưới đây”

Phía dưới cùng là ba khoản chọn lựa: Thuộc tính cá tính, thuộc tính thân thể, thuộc tính tinh thông.

Nàng nhấn vào thuộc tính cá tính, lập tức nhảy ra mười lựa chọn khác, phía sau còn có một ô trống nhỏ.

[Vui tươi]

[Xinh đẹp]

[Ôn nhu]

[Hoạt bát]

[Lãnh diễm]

[Cao quý]

[Khí phách]

[Không dễ bị hãm hại] (Tức, bị hãm hại hoàng đế cũng không tin)

[Dễ dàng hãm hại người] (Tức, cho dù hãm hại hoàng đế cũng tin)

[Cảnh giác] (Tức, cảnh giác với những nguy hiểm ngay từ ban đầu)

Nhắc nhở: 7 hạng mục đầu mười điểm thuộc tính là mãn cấp, ba hạng mục sau mỗi mục 30 điểm mới mãn cấp. Điểm kỹ năng tổng cộng có 100, xin cẩn thận khi lựa chọn.

Tiết Bích Đào trên đầu xuất hiện hắc tuyến, ba hạng mục sau đều rất bá đạo, đáng tiếc cần tới ba mươi điểm.

Tổng thể khác phức tạp, nhưng thời điểm hoàng đế chưa có ấn tượng với nàng rất quan trọng.

Vì thế nàng điền “1 điểm” ở ba dòng cuối.

Tiện đà lôi thuộc tính thân thể ra, như cũ xuất hiện một đống văn tự.

[Thanh âm ngọt]

[Thanh âm thánh thót]

[Thanh âm mềm mại]

[Thanh âm khí phách]

[Thân kiều thể nhuyễn]

[Thể chất khỏe mạnh]

[Da thịt trắng noãn]

[Tóc tai đen nhánh]

[Chân dài eo nhỏ]

[Thể trọng nhẹ nhàng]

[Dễ dàng sinh dưỡng]

[Hương thơm tự nhiên] (hương thơm tự do)

Trời đất, thanh âm khí phách là thế nào, lúc nãy ở thuộc tính cá tính có “khí phách” là nàng đã muốn nôn rồi.

Việc cấp bách nhất là phải dưỡng thân thể cho tốt, hoàn hảo ngày hôm qua cẩu hoàng đế mới đến một lần, bằng không nàng tuyệt đối đã muốn đi gặp Phật.

Vì thế cộng một điểm ở “Thể chất khỏe mạnh”.

Tiếp theo mang thuộc tính tinh thông xem qua, cái này cũng bình thường, không ngoài cầm, kì, thi, học, vũ, võ, đạn, xướng, xạ, ngự, thuật.

Nàng nghĩ muốn tăng ở “Xạ” và “Ngự”

Cảm xúc lúc chơi cung thủ vẫn còn, hiện tại chắc cũng dễ dùng.

Bất quá hiện tại chưa cần lo lắng cái này, cùng ôn tuyền hành cung giống nhau, trước tiên chiếm được một vị trí trong tim hoàng thượng đã.

Lưu lại một điểm cũng tốt.

Ấn nút “Hoàn thành”, hệ thống lại nhảy ra một khung nhỏ:” Ngài còn một điểm thuộc tính, xác nhận rời khỏi?”

“Đồng ý”

Hôm nay kinh hỉ cùng kinh hách cũng không ít, nàng nhìn lượng ánh sáng bao quanh, cảm thấy được vẫn là buổi tối tái trở mình có điều,so sánh tốt, miễn cho bên trong rỗng tuếch càng chịu kích thích. (?)

Nàng mới không tin hệ thống có thể trời giáng thần vật tặng nàng bàn tay vàng.

Có điểm thuộc tính, nàng quyến rũ hoàng đế cũng dễ hơn một chút. Hoàng đế vui vẻ nhiều lần, thuộc tính kỹ năng lại tăng thêm, hiển nhiên là rất tốt.

Đem bảng quản lý thu nhỏ lại, Tiết Bích Đào đánh giá giờ cũng xấp xỉ, chút nữa còn hầu hạ hoàng thượng lên triều, cũng lười trở lại giường ngủ tiếp.

Chỉ ngồi dậy nửa mình, nàng rảnh rỗi đánh giá dung nhan hoàng đế.

Hôm qua trời tối, đèn cổ đại cũng không đủ sáng, nàng lại thường cúi đầu, động một tí lại thất thần. Không có nhìn kĩ.

Tóc đen mày kiếm, mũi cao thẳng, cằm góc cạnh rõ ràng. Người ngủ say mà hé môi bạc, có thể tưởng tượng được là lạnh lùng vô tình thế nào.

Về phần mắt, nàng nhớ mang máng là một đôi mắt phượng hẹp dài.

Do ham muốn mà đôi lúc nheo lại, có loại cảm giác như bị tính kế.

Người này, làm hoàng đế thì coi như tùy tính, làm nam nhân cũng là rất nguy hiểm.

Nhìn đến mê mẩn, vai bị bàn tay to nắm lấy cũng không biết, thẳng đến khi nghe thấy câu:”Nhìn đã chưa?”, nàng mới giật mình kinh ngạc.

“Vâng” Nàng gật đầu, không có dư thừa tâm trạng khen ngợi gì cả, cũng không làm nũng phản bác.

Hắn cười, đem nàng ôm vào lòng ngực.

Nàng tựa như mèo con cọ cọ hắn, tiện đà ngoan ngoãn rúc vào.

“Trẫm vừa nãy nghĩ, cho ngươi thăng lên vị tài nhân đi.” Mới ngủ dậy thanh âm có chút khàn khàn, hắn liền khụ một tiếng.

Hắn nhớ rõ thời điểm lần đầu thị tẩm, tỷ tỷ nàng cũng xin ân điển này. Chỉ là nói năng uyển chuyển hơn. Hắn cũng đã định đem nàng ra làm bia ngắm. Đế vương vốn là vậy, không có gì áy náy. Nhưng dù gì hắn cũng có ý tứ muốn bồi thường, cho nên đáp ứng.

Hiện giờ thấy Bích Đào hầu hạ tốt, hắn liền chủ động nói ra.

“Vẫn là thôi đi.” Nàng vô ý thức túm túm tóc, mềm mại chọc vào má đào. “Hoàng thượng ghi tạc trong lòng, đợi tới thời điểm thiếp thân được tấn thành mỹ nhân rồi vừa vặn hạ chỉ một lần được không ạ?”

Nói trực tiếp, không kiêng kị, giống như chắc chắn nàng sẽ lại được tấn phong.

“Sao?” Hàn Tử Kì nhướng mày, thời điểm hắn đối với nữ nhân còn hứng thú, luôn thực khoan dung. Ít nhất sẽ không lập tức tức giận mà sẽ nghe giải thích một chút.

“Nếu không thiếp cùng tỷ tỷ lại giống nhau, đều bị gọi là Tiết tài nhân. Mỗi khi có người kêu, thiếp thân cũng không biết là gọi ai. Nhất định sẽ tạo nên trò cười.” Tiết Bích Đào nhỏ giọng tỉ mỉ nói, nghĩ nghĩ, càng làm những sợi tóc xõa tung trên lòng ngực kiên cố kia. Giọng nói mềm mại lại cất lên:” Hoàng thượng, có được không?”

Hoàng đế đem nàng ôm thật chặt, lại đem cằm đặt lên đỉnh đầu nàng, cười nhẹ:” Đứa ngốc ồn ào này.”

“Trẫm đáp ứng ngươi.”

Tiết Bích Đào vui vẻ nhe răng cười.

“Bất quá ngươi cũng đáp ứng với trẫm một điều kiện.” Hắn chậm rãi nói.

Được rồi, nàng biết mà, hoàng đế trước nay đều là gian thương!

Nửa điểm thua thiệt cũng không chịu.

“Đừng học tỷ tỷ ngươi, trẫm nhìn ngươi kiềm chế tính tình, không để ý người khác, mệt muốn chết.” Hoàng đế tưởng tượng thôi đã cười, nữ nhân trong hậu cung hắn mặt dù không nhiều lắm, nhưng các loại tính cách cũng gần như đủ hết, ngẫu nhiên cũng có vài phi tần vì tranh thủ tình cảm mà sửa lại tính tình của mình.

Nhưng người trong lòng ngực hắn đây tuyệt đối là sửa không giống.

Liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.

Nàng lại cứ khăng khăng không nhận ra, vẫn vui vẻ giả làm tiểu băng sơn mời hắn sủng ái. Làm hắn có điểm thú vị khi xem diễn, nhưng lại không đành lòng để nàng tự gây sức ép cho mình.

Quên đi, vẫn là tính tình thật sự của nàng hợp ý hắn.

Mềm mại, đáng yêu, trêu một cái lại phản ứng mãnh liệt. Làm hắn có cảm giác rất thành tựu.

Không giống với những nữ nhân ôn nhu kính cẩn nghe theo, cho dù có làm bộ giận dỗi, cũng thời khắc dò xét, sợ hắn vung tay áo bỏ đi, rất giả tạo.

Tiết Bích Đào nghe xong, có chút tức giận.

Tốt thôi, nàng cực cực khổ khổ thiết kế, nghiền ngẫm nhân vật, cũng không dễ dàng gì. Liền như vậy bị phủ định, làm cho người ta xấu hổ lại oan ức. Giống như những việc làm trước đây đều là hát hí khúc để người ta vui vẻ vậy.

Bất quá nghe trong lời nói hắn hình như là ý cười, không có ý bực bội, nàng cũng có điểm an ủi.

Ít nhất sẽ không vì vậy mà bị ghét bỏ, nàng còn cơ hội phấn đấu!

Nàng quyết định thật nhanh đem bảng thuộc tính ra cộng một điểm vào mục “Thanh âm mềm mại”, cùng hoàng đế làm nũng:” Hoàng thượng, hoàng thượng khi dễ người…..”

Hoàng đế nghe xong, liền cảm thấy tối hôm qua nàng uyển chuyển mềm mại đều không bằng bây giờ, mềm như sợi bông, bay bổng đảo qua tai hắn, muốn bắt cũng không bắt được.

Nhất thời thầm nghĩ, khi nào đó lại dày vò nàng một hồi, chắc chắn sẽ được nghe thấy thanh âm rên rĩ thở dài này.

Bàn tay vỗ vỗ mông nhỏ xinh đẹp của nàng, trêu đùa:” Trẫm hiện tại cũng không có công phu khi dễ ngươi, ngươi nếu muốn trẫm khi dễ, cũng phải để tới tối rồi mới nói, được chưa?”

Tiết Bích Đào lại lúng túng. Cẩu hoàng đế này trong đầu cũng chỉ toàn mấy chuyện này!

“Tốt lắm, đứng dậy giúp trẫm thay quần áo.” Nói xong, gọi cung nữ bên ngoài đem đồ dùng rửa mặt vào.

Nàng xem trên lưng hoàng đế có mười đạo vết cào hoặc thâm hoặc nhạt thì có điểm đỏ mặt.

Khụ, nàng rõ ràng đã cắt móng tay ngắn rồi mà.

Đủ có thể thấy lúc ấy nàng hạ không ít khí lực.

Hoàng đế thấy động tác thắt nút áo của nàng cũng không xong, đỏ ửng trên mặt lại không giảm, tâm tình lại sung sướng:” Ngươi thân thể không tốt, nếu khó chịu hôm nay cũng đừng đi thỉnh an.”

“Tạ hoàng thượng ân điển.” Nàng đi qua hành lễ tạ ơn, ngoài miệng đáp lời, nhưng lại tính toán như cũ muốn đi.

Cũng không cần phản bác, phỏng chừng hoàng đế cũng là thuận tiệc nhắc tới, không quan tâm nàng cuối cùng có đi hay không.

Hàn Tử Kì sau khi ra khỏi cửa đem việc này dặn dò Triệu Trung Tín, người đầy nhẹ nhàng khoan khoái đi vào triều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.