Editor: Waveliterature Vietnam
“Long Bảy, tính huống chính là như vậy, chúng ta nên làm gì đây?” Một người lính đứng trước Long Bảy và báo cáo tất cả cho Long Bảy.
“Ngươi đang giỡn mặt với ta, phải không?” Long Bảy vô thức mở miệng, liếm môi và mở hai mắt như một con rắn.
Trong bốn ngày qua, sáng nay Đường Lăng cuối cùng cũng đã bắt đầu hành động.
Họ xuất hiện từ nơi ẩn náu nhưng kỳ lạ là ba người không ở cùng nhau, họ được chia thành hai đội.
Một đội chỉ gồm Đường Lăng, đội còn lại gồm hai an hem của Lạc thị.
Ban đầu, bất kể là bọn họ chia thành nhiều đội, sức mạnh của Hội đồng sao cũng đủ để nghiền nát họ.
Điều bất ngờ là dù là Đường Lăng hay anh em nhà Lạc thị, đi bên cạnh họ lúc nào cũng có năm con quái vật áo choàng đen.
Điều đó chứng minh rằng quái vật áo choàng đen được kiểm soát bởi ba người họ.
Nhưng vấn đề trước mắt đó là Long Bảy rốt cuộc phải lựa chọn như thế nào?
Chia binh lính thành nhiều đội sao? Cách này không thực tế, những người lính bình thường, cho dù có bao nhiêu cuộc chạm trán với quái vật áo choàng đen thì cũng sẽ đều thất bại, phải có những người có thể hạ gục chúng mới có thể chiến đấu với chúng.
Tuy nhiên, trong trận chiến với chiếc áo choàng đen, chỉ có Long Bảy cùng với một vài cấp dưới của anh ta nhưng cùng lắm cũng chưa đầy năm người.
Đừng quên, cũng không thể đánh giá thấp Đường Lăng. Nếu chia nhau ra, đó sẽ là cơ hội cho anh ta phá vỡ Hội đồng sao.
“Haha.” Long Bảy lấy một điếu xì gà và có một làn khói dày đặc từ lỗ mũi xuất hiện. Sau đó, anh ta nói: “Bây giờ, tại sao còn quan tâm đến Đường Lăng? Tất cả mọi người đều phải tập trung vào Lạc Tân, trước khi cô tiết lộ điểm bắt đầu, phải bắt được cô ta. Đừng bận tâm với Đường Lăng, bắt anh ta chỉ là vấn đề thời gian. “
Long Bảy đã đưa ra quyết định hợp lý nhất bởi bây giờ việc phá giải địa điểm bí mật số 9 là ưu tiên hàng đầu.
Chỉ cần Hội đồng sao có thể phá vỡ vị trí số 9 trước, việc bắt giữ Đường Lăng sẽ trở nên vô cùng dễ dàng.
Rốt cuộc, Khoa Lạc đã nhận ra rằng có hai trận pháp trong địa điểm bí mật số 9. Nói tóm lại, nếu trận pháp đầu tiên bị phá giải hoàn toàn, rất có khả năng kiểm soát được thứ gì đó hoặc thậm chí là kiểm soát trận pháp.
Vậy thì, lúc đó, Đường Lăng liệu có thoát được không?
Hơn nữa, với sự khôn ngoan của Long Bảy, không khó để anh ta suy ra rằng những quái vật áo choàng đen này có liên quan đến địa điểm bí mật số 9. Có phải chúng sẽ lấy được món quà của việc phá giải trận pháp thứ hai trước?
Chúng quả thực rất mạnh, mặc dù sức mạnh tấn công không đáng kể, nó chỉ hiệu quả với những người lính bình thường, nhưng khả năng phòng thủ mạnh mẽ của chúng đã thực sự kìm hãm đội của anh ta.
Vì vậy,.... Trận pháp nặng thứ ba phải được phá giải trước.
Đường Lăng nghĩ mình quan trọng như thế nào? Bằng cách này, ngươi nghĩ mình có thể cho Lạc Tân thêm thời gian sao? Không thể nào!
**
Đúng như mong đợi.
Tất cả những người trong Hội đồng sao đều theo dõi Lạc Tân và Lạc Ly, không ai quan tâm đến Đường Lăng.
Trong cuộc va chạm chiến lược, ngay cả Đường Long cũng không phải là đối thủ của Đường Lăng, huống chi là Long Bảy?
Ngồi trước tượng đài bằng đá, Đường Lăng bắt đầu bắt tay vào việc phá giải. Anh tính toán rằng mặc dù Lạc Tân có thể kéo dài rất nhiều thời gian cho anh, nhưng anh không chắc chắn, sau khi bắt đầu thực hiện thì liệu có xảy ra tình huống bất ngờ nào không?
Nếu có, thì thời gian của anh là rất hạn chế, anh ta phải phá giải nhanh hết mức có thể trong thời gian giới hạn này, mới có thể phá giải được trước Hội đồng sao.
Tượng đài bằng đá này dường như không có bất kỳ manh mối nào.
Tuy nhiên, sau ba ngày nghiên cứu, Đường Lăng đã có những ý tưởng nhất định để phá giải trận pháp này.
Ánh mắt anh nhanh chóng quét qua hòn đá, dường như những tượng đài bằng đá này rất bình thường, nhưng chỉ cần quan sát cẩn thận, những viên đá chất thành bực tượng này thực tế, cứ sau 5 phút sẽ tạo ra một sự thay đổi.
Giống như, trên viên đá được sắp xếp ở hàng thứ tư, hàng thứ năm của bức tượng, cứ sau năm phút, nó sẽ thay đổi vị trí, sang hàng thứ ba, hàng thứ sáu...
Mục đích của sự thay đổi liên tục này là để ẩn đi điểm kích hoạt thực sự của trận pháp.
Có, phương thức cuối cùng này yêu cầu kích hoạt. Nó không phải là điểm khởi đầu có thể được sử dụng để mở mảng.
Trước hết, việc khó khăn đầu tiên trong việc phá giải trận pháp này là tìm được điểm bắt đầu.
“Không thể đứng ở đây mà suy luận ra được điểm bắt đầu được mà phải đi tới dưới viên đá để suy luận ra một cách cụ thể. Bởi vì, theo nguyên tắc của trận pháp, có hàng chục ngàn cách để ẩn điểm bắt đầu, cho dù là bức tượng đá này cũng có hàng chục cách để ẩn điểm bắt đầu. “
“Vì vậy, phải đi theo viên đá. Trước tiên, hãy xác định cách ẩn điểm bắt đầu trong khoảng thời gian này, như vậy thì có thể tìm ra điểm bắt đầu dựa trên quy luật của cách này.”
Đây là những gì Lạc Tân nói với Đường Lăng.
Quả thực, nó rất khó. Nếu đó là một phương pháp chung để phá giải trận pháp thì hẳn là sẽ mất rất nhiều thời gian để tìm điểm bắt đầu này.
Tuy nhiên, Đường Lăng đã tận dụng tài năng của mình.
Bởi vì anh có bản năng chính xác, anh có thể nhanh chóng quan sát sự khác biệt tinh tế của từng viên gạch, và sau đó theo những khác biệt này, quy luật thay đổi của chúng sẽ sớm được Đường Lăng tìm ra.
Miễn là có được quy tắc, việc tìm điểm bắt đầu sẽ không còn quá khó khăn nữa.
**
Lạc Tân và Lạc Ly vẫn ở trong vòng tròn của Hội đồng sao.
Mặc dù Long Bảy đã có chút nhận ra Lạc Tân chính là đang diễn kịch, nhưng anh ta không thể nhẫn nại được, và cuối cùng vì sự nóng nảy của mình, anh ta đã theo dõi Lạc Tân.
Dù sao người có thể phá vỡ trận pháp là cô ta, không phải Đường Lăng. Cô ta diễn trò như vậy chắc chắn là muốn để mình mất kiên nhẫn đúng không?
Đơn giản chỉ cần trực tiếp bắt Lạc Tân là được, không phải sao?
Ý nghĩ này xuất hiện nhiều lần trong đầu của Long Bảy, nhưng anh buộc phải kìm lại.
Nếu không có những con quái vật mặc áo choàng đen, tất nhiên anh ta có thể trực tiếp bắt Lạc Tân. Bất kể cô ta có ngoan cố hay không, Long Bảy tự tin rằng mình có nhiều cách để ép cô ta nói ra điểm bắt đầu.
Nhưng tất cả là tại những con quái vật mặc áo choàng đen! Mặc dù chúng không có mối đe dọa nào với anh, nhưng chúng lại có thể trì hoãn thời gian. Long Bảy sợ rằng Đường Lăng sẽ đến và tấn công bất cứ lúc nào.
So với Đường Long, Long Bảy không quyết đoán được như vậy. Đó chính là vì anh ta thực sự rất thông minh, nhưng lại rất do dự, lo được lo lo mất.
Do đó, Lạc Tân rất dễ dàng khống chế Long Bảy trong hơn nửa giờ.
Trong nửa giờ qua, Đường Lăng cuối cùng đã xác định được điểm bắt đầu của trận pháp nặng thứ ba.
“Hàng thứ hai, hàng thứ ba là viên đá này. Theo luật kích hoạt, khi người lạ đến và phá giải trận pháp này, họ không cần máu và cũng không cần vẽ biểu tượng đặc biệt để kích hoạt”
Đường Lăng đứng dậy và đi đến tượng đài bằng đá, đưa tay ra, rồi nhẹ nhàng đặt tay lên điểm bắt đầu mà anh nghĩ là đúng.
Tiếp theo, chỉ cần chờ đợi. Nếu điểm bắt đầu này là chính xác, trận pháp thứ ba sẽ được kích hoạt hoàn toàn trong vòng năm phút.
Sở dĩ như vậy là để khi có người vô tình chạm vào bức tượng đá sẽ không chạm được vào điểm bắt đầu.
Theo logic thông thường, mặc dù có thể sẽ vô tình chạm vào điểm bắt đầu nhưng cũng không thể đặt tay lên điểm bắt đầu trong năm phút được.
Mà cứ sau năm phút, trận pháp sẽ thay đổi.
Nếu Đường Lăng tìm được điểm bắt đầu chính xác, thì trận pháp sẽ được bật.
Nếu Đường Lăng tìm sai, theo như lời của Lạc Tân, Đường Lăng có thể phải đối mặt với hình phạt vô cùng đáng sợ.
Nhưng Đường Lăng không hề có chút căng thẳng nào, anh ấy tự tin 100%.
Một phút.
Hai phút.
Bốn phút, bốn phút hai mươi bảy giây... Bàn tay của Đường Lăng đã được đặt vào điểm kích hoạt đó trong vòng bốn phút và hai mươi bảy giây.
Ở trong thị trấn, ánh sáng ban mai vẫn không thay đổi, sau đó đột nhiên lóe lên vài lần, giống như đèn điện trong nhà có điện áp không ổn định. Sau đó, ánh sáng bắt đầu biến mất một cách không thể giải thích được, rồi cả thị trấn đột nhiên bị bóng tối bao phủ.
Tất cả những người đi đi lại lại trong thị trấn đột nhiên biến mất một cách khó hiểu.
Gió bắt đầu thổi dữ dội hơn, cây cối trong thị trấn bắt đầu rung lắc dữ dội. Những tảng đá lớn bị thổi bay. Đèn đường trong thị trấn bắt đầu nhấp nháy, những chiếc cột lắc lư và phát ra âm thanh chói tai.
“Gió thật mạnh.” Cơn gió này rất dữ dội, ngay cả Đường Lăng cũng có chút đứng không vững. Anh dựa vào các cây cột và miễn cưỡng đứng vững được một chút, nhưng mắt anh vì gió quá mạnh nên không tài nào mở ra được.
Tại thời điểm này, có những điều kỳ lạ trong cơn gió, xuất hiện những tiếng khóc lớn và tiếng cười không thể diễn tả được.
Giọng nói này không biết bắt đầu từ đâu, nó từ mọi hướng truyền đến, nhưng khi truyền đến tai thì đều mang theo một sự phẫn nộ vô cùng lớn
“Sự thay đổi này rốt cuộc là chỉ ở trong mắt một người hay là toàn bộ thị trấn?” Bây giờ không có ai đứng xung quanh Đường Lăng, chỉ có năm tên quái vật áo choàng đen đứng lặng lẽ bên cạnh anh.
Nhưng như vậy thì có tác dụng gì? Anh có biết điều khiển nó không? Những con rối này chỉ được sử dụng để tấn công Long Bảy. Trên thực tế, chúng không có sức mạnh chiến đấu nào khi ở gần Đường Lăng bởi chúng chỉ tuân theo lệnh của Lạc Ly đó là đi theo Đường Lăng.
“Đường Lăng, gió lớn như vậy mà ngươi vẫn không quay lại à?” Ngay khi Đường Lăng có chút mê man, một giọng nói đột ngột truyền đến tai Đường Lăng.
Lúc này, gió đã nhỏ hơn một chút.
Đường Lăng ngước lên và bây giờ anh đã có thể mở mắt ra. Anh thấy một người đàn ông trung niên kỳ lạ đang đứng trước mặt mình.
Người đàn ông này có ngoại hình điển hình của bang Quảng Minh, diện mạo trông bình thường, nhưng trông hơi ủ rũ, và góc hàm dưới khiến anh ta trông hơi nghiêm túc.
“Ngươi là ai?” Đường Lăng chắc chắn là anh căn bản là không có quen biết người này, anh chỉ đến đây để phá giải trận pháp mà thôi.
Trong lòng anh đã rất rõ ràng rằng khi kích hoạt trận pháp nhất định sẽ có một sự thay đổi lớn như vậy. Điều anh phải làm tiếp theo là tìm ra con đường của trận pháp, và sau đó phá giải nó theo quy luật. Nhưng con đường đó nằm ở đâu?
Đường Lăng có chút bối rối.
Lúc này, người đàn ông trung niên kia không nói gì mà tiến lên nắm lấy cánh tay Đường Lăng, nói đùa: “Gì vậy? Ngươi thậm chí không nhận ra ta à? Đi theo ta!”
Cái quái gì thế này? Đường Lăng theo bản năng vùng vẫy và rồi bất ngờ phát hiện ra sức mạnh của mình không thể nào chống lại sự kiểm soát của người đàn ông trung niên này.
Bằng bản năng chính xác, anh có thể dễ dàng đánh giá rằng sức mạnh của người đàn ông trung niên này chỉ là sức mạnh của một người bình thường.
Không, ngay cả sức mạnh của người thường cũng không tốt bằng, tiêu chuẩn này phải chăng là sức mạnh của những người trưởng thành trong nền văn minh trước đây?
Làm thế nào mà mình lại không thể thoát khỏi sự kiểm soát của anh ta? Đường Lăng bất ngờ nhìn lên và thấy rằng mặc dù gió vô cùng lớn, hơn nữa bầu trời lại vô cùng tối thế nhưng lại có một vòng trăng vàng nằm trên bầu trời.