Editor: Waveliterature Vietnam
“Đường Lăng, là Đường Lăng xuất hiện.” Một binh lính của hội đồng Tinh Tú sợ hãi hét lên.
Bởi vì quá khẩn trương mà tay cầm súng của hắn ta cũng hơi run lên, xém chút đã bóp cò.
Nhưng hắn ta cũng không làm thể, bởi vì đạn dược của vũ khí nóng không thể nào xuyên qua được lá chắn màu tím của cánh cửa bí ẩn kia.
Cho nên, tất cả chỉ có thể trơ mắt nhìn, Đường Lăng xuất hiện trước mặt bọn hắn, sau đó ném ra hết cái xác này đến cái xác khác.
Bốn cái xác của tâm phúc của Thất Long, sau đó đến thi thể của Kiro, cuối cùng là --- thi thể của Thất Long.
Thật sự là khó tin!
Thất Sát vậy mà đã chết? Hắn ta là ai chứ? Hắn ta là nhân vật quan trọng của hội đồng Tinh Tú, là một thiếu niên thiên tài, đường đường là Thập Lục Tinh Tú, vậy mà hắn ta lại chết? Bị Đường Lăng giết chết?!
Không thể nào! Rõ ràng là bọn họ vừa tiến vào cánh cửa thần bí kia chưa đến một tiếng đồng hồ.
Không nhận được một chút lợi ích nào mà đã chết?
Ai nấy đều có cảm giác hoảng hốt, nhưng sự thật đã bày ra trước mắt, thi thể của Long Thất chết còn chưa nhắm mắt, nói rõ là hắn ta chết không cam tâm đến mức nào.
Ba người trong kia, trừ Đường Lăng ra thì còn ai có khả năng giết chết hắn ta chứ?
Ở ngày đối đầu đầu tiên, Đường Lăng đã nói một câu, hắn nhất định sẽ giết chết Long Thất, lúc đó có rất nhiều người nghe thấy.
Bây giờ đã thành sự thật rồi sao?
Đường Lăng không thèm để ý đến mấy tên binh sĩ đang trợn mắt há mồm kia, hắn chỉ quay người, bước vào trong cửa lần nữa, nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt của cả đám người.
World News, sức nóng do Nữ Hoàng mang lại vẫn còn chưa hoàn toàn tan biến, lúc này lại có một tin cực sốc leo lên đầu đề.
Không sai, tin tức cực sống này là do Đường Lăng mang đến.
“Đối đầu với hội đồng quân đội, trong lúc giằng co, giết chết Thất thiếu.”
“Thập Lục Tinh Tú từ nay mất đi một người, Long Thất chết thảm trong tay Đường Lăng”
“Thiên tài ngã xuống, Long Thất bỏ mình, Đường Lăng chính thức vùng lên”
Đúng vậy, tin tức của Đường Lăng lần thứ ba xuất hiện trên World News, lần này lại có phần lớn truyền thông sử dụng hai chữ “vùng lên“.
Nếu như nói lần đầu tiên là Đường Lăng chỉ mới xuất hiện trong mắt mọi người, lần thứ hai là chứng minh được thực lực của hắn, đến lần thứ ba thì đã giết chết Long Thất, có thể coi đó là một khẳng định sự tồn tại của một thiên tài trẻ tuổi.
Cấp độ này trong tâm trí của mọi người, chỉ cần có thể trưởng thành thuận lợi, đảm bảo sau này có thể có năng lực ảnh hưởng đến cả thế giới.
Dùng hai chữ “vùng dậy” là vô cùng thích hợp.
Huống hồ hắn lại là con trai của Đường Phong, sự kỳ vọng của mọi người dành cho hắn lại cao thêm một bậc.
“Đường Lăng, được xếp vào danh sách sao băng. Chính thức treo thưởng toàn thế giới một trăm vạn tinh tệ, dù bắt sống hay giết chết.”
“Treo thưởng mười vạn tinh tệ cho người cung cấp manh mối quan trọng.”
Bên trong phòng họp lớn của hội đồng Tinh Tú, phó hội trưởng chính thức tuyên bố một quyết định vô cùng quan trọng với tất cả những nghị viên.
Ở hội đồng Tinh Tú, có ba danh sách giết người theo thứ hạng, thứ nhất là danh sách sao băng, thứ hai là danh sách tinh diệt, cuối cùng là danh sách tinh hủy.
Danh sách sao băng là danh sách được xếp hạng thấp nhất, danh sách cao nhất chính là danh sách tinh hủy. Đường Phong đã từng nằm trong danh sách tinh hủy, xếp hạng thứ nhất trong danh sách tinh hủy.
Thật không nghĩ tới, con của ông ta, một thanh niên mới mười lăm tuổi đã leo lên được danh sách sao băng, hơn nữa còn treo thưởng một trăm vạn tinh tệ, trong danh sách này có năm mươi người, hắn xếp hạng bốn mươi bảy.
Những người có thể viết tên vào danh sách này đều là những người không tốn bao lâu đã thành danh, thực lực hơn người, những nhân vật lớn làm ra chuyện kinh thiên động địa.
Có tên trong danh sách, không những có nghĩa là hội đồng Tinh Tú sẽ vận dụng tất cả lực lượng để truy sát, hơn nữa còn treo thưởng kếch xù, lợi dụng lực lượng của cả thế giới để đuổi giết.
Rất nhiều nghị viên của hội đồng đều cho rằng, đề tên Đường Lăng vào trong danh sách liệu có phải là chuyện bé xé ra to, nhưng lần lại phó hội trưởng lại đích thân tuyên bố, sau khi ngẫm nghĩ lại thân phận của Đường Lăng, đã không còn nghị viên nào có thêm ý kiến nữa.
Cho nên, ngày thứ hai sau tin tức Đường Lăng giết chết Long Thất bùng nổi thì đã có thêm một tin tức gây sốc hơn.
“Treo thưởng một trăm vạn, hội đồng Tinh Tú và cha con nhà họ Đường thù hận kéo dài.”
“Một thanh niên giá cao nhất, Đường Lăng trị giá một trăm vạn.”
“Không chết không thôi, bóp chết ngay từ lúc còn trong trứng nước, danh sách sao băng lại tăng thêm một người”
“Bốp” một tiếng, Đường Long ném tờ báo xuống mặt bàn, hắn ta không ngờ, hội đồng vậy mà lại đề tên Đường Lăng vào trong danh sách sao băng.
Có khi nào tên Đường Lăng kia sẽ chết trước khi hắn ta tự tay động thủ giết chết hắn không? Trong lòng Đường Long, Đường Lăng chỉ có thể là đối thủ của hắn ta, hắn ta sẽ không cho phép người khác giết chết Đường Lăng quá sớm.
Chính vì Đường Lăng mà trong lòng hắn ta có một khe hở, chỉ khi hắn ta tự tay giết chết Đường Lăng mới có thể làm khe hở này biến mất, để cho nội tâm viên mãn.
Huống hồ, lần này Đường Lăng đã giết chết Long Thất, Thập Lục thiếu Tinh Tú sau này sẽ kề vai sát cánh cùng hắn ta chiến đấu, một người sẽ ở cạnh hắn ta chinh phục thế giới, một điều thôi cũng đã rất quý báu rồi.
Cái chết của Long Thất khiến Đường Long vô cùng phẫn nộ.
Thân là người dẫn đầu của Thập Lục Tinh Tú, nếu thù này hắn ta không tự mình báo thì hắn ta còn mặt mũi nào để dẫn đầu mọi người?
“Đường Lăng. Nhất định phải là tự tay tôi giết.” Đường Long hạ quyết tâm, sau đó gọi cận vệ thân tín của mình đến.
“Đi giúp tôi lan truyền tin tức, treo thưởng một trăm vạn tinh tệ cho người có thể cung cấp được tung tích của Đường Lăng. Nhớ kỹ, quan trọng nhất chính alf tung tích của Đường Lăng, tuyệt đối không được ra tay giết chết, nếu không sẽ trở thành kẻ thù của Đường Long tôi.”
“Được, Long thiếu.”
Sau khi cận vệ thân tín của Đường Long lui xuống, có một binh lính đi đến phòng của hắn ta, người này đến để thay Nữ Vương hỏi Đường Long một chuyện.
Khi nào xuất phát đi Bến Cảng Hắc Ám?
Đã nửa tháng, từ khi trở về từ đại hội Truy Nguyệt. Đường Long luôn bận…. Đột phá một chi cảnh cuối cùng, chính là rèn luyện bản thân thấu hiểu sức lực chín trâu hai hổ của mình hơn, và cũng để loại bỏ hết tạp chất còn lại trong cơ thể mình ra.
Điều này vô cùng gian nan, dù là đã qua hơn nửa tháng nhưng hắn ta vẫn chưa hoàn toàn đạt được mục tiêu này.
Nhưng mà, Bến Cảng Hắc Ám là một chuyện không thể chậm trễ được, dựa theo lời của Long Thất, trước tháng 12 phải đến được Bến Cảng Hắc Ám, nếu không sẽ không có được cơ hội nào.
Đường Long nhìn thời gian, bây giờ đã là đầu tháng 11, có lẽ nên xuất phát đi Bến Cảng Hắc Ám.
“Nói với Nữ Vương, ngày mai chúng tôi sẽ xuất phát.” Đường Long trả lời.
Nghĩ đến mình đã có một khoảng thời gian dài ở cạnh người đã về bên kia thế giới, tâm trạng vốn đang giận giữ vì Đường Lăng của Đường Long dần bình ổn lại, trong lòng mang theo một ít cảm giác ngọt ngào.
Tuy rằng người ấy đã về bên kia thế giới, nhưng tất cả mọi người trên thế giới này đều tán đồng một câu, chỉ có hắn ta --- Đường Long, mới là một đôi trời sinh của người kia.
…
“Hàn Tinh, chuẩn bị một chút đi, chúng ta sẽ xuất phát đến Bến Cảng Hắc Ám.” Cùng ngày, Hàn Trạch đã thu dọn hành lý xong, lúc này phân phó cho Hàn Tinh.
“Tại sao? Con không muốn đi, ở tại thành Thánh Thụ tốt bao nhiêu! Bốn mùa đều như mùa xuân! Còn nữa, sư muội vẫn còn đang đợi con dạy kiếm pháp cho cô ấy, con không thể thất hứa được. Con tuyệt đối sẽ không đi!” Hàn Tinh từ chối quyết liệt.
“Con không đi? Vậy thật đáng tiếc, cha vốn chuẩn bị truyền thanh kiếm Thanh Long này lại cho con, lần này con không đi, chỉ sợ sau này đợi đến khi cha chết con mới có thể có được thanh kiếm Thanh Long này.” Lúc nói chuyện, Hàn Trạch cầm một thanh kiếm vỏ xanh để lên bàn.
Cách vỏ kiếm cho nên không nhìn thấy được lưỡi kiếm, nhưng chỉ cần nhìn vỏ kiếm thôi cũng đủ biết thanh kiếm này không phải vật tầm thường. Trên vỏ xanh tản ra một ánh sáng rất kỳ dị, nhìn kỹ lại thì vỏ kiếm được chế thành từ một mảnh da động vật nào đó, ánh sáng tản ra kia chính là những chiếc vảy bên trên.
Tay cầm của thanh kiếm được làm từ hợp kim, chạm chỗ vuốt rồng, nhìn dữ tợn, mạnh mẽ, tràn đầy vẻ đẹp chết chóc.
Nhìn thanh kiếm Thanh Long, Hàn Tinh nuốt nước bọt, ôm lấy đầu mình, dáng vẻ hơi do dự, ấp a ấp úng nói “Nhưng mà tiểu sư muội, cô ấy nhất định sẽ rất thất vọng.”
“Được rồi, vậy thì con không cần đi. Tóm lại, Cửu Liên Hà Nhị sẽ chỉ xuất hiện ở tại Bến Cảng Hắc Ám, Tinh Quang U Minh cũng chỉ có Bến Cảng Hắc Ám mới là nơi sản xuất tốt nhất, còn có…..” Hàn Trạch thở dài một hơi, bộ dáng như thể đang tiếc thay cho Hàn Tinh.
“Khoan đã, cha, cha nói Bến Cảng Hắc Ám có Cửu Liên Hà Nhị?” Nét mặt của Hàn Tinh đột nhiên vô cùng chăm chú.
“Đúng vậy, có chuyện gì không?” Hàn Trạch làm ra dáng vẻ vô tội.
“Đây không phải, không phải là… Đây không phải là thứ có thể khẳng định được thời đại Tử Nguyệt có tồn tại hay sao?” Vẻ mặt của Hàn Tinh có chút khó tin.
“Nhưng Bến Cảng Hắc Ám có cơ hội, lần này xuất hiện Cửu Liên Hà Nhị….. Nếu như con quan tâm thì có thể đi tìm quan sĩ phụ tá, hoặc mấy người bạn tốt kia cả con, bọn họ đều là con của những người làm khoa học lớn, có lẽ họ sẽ có máy truyền tin tiên tiến đấy.”
“Sau đó, con có thể đăng ký vào diễn đàn Truy Nguyệt để nhìn thử, à, cha có thể cho con một tài khoản tạm thời, con có thể xem thử lần này Bến Cảng Hắc Ám có những cơ hội gì đi? Không phải chí có Cửu Liên Hà Nhị thôi đâu!”
“Nếu như cha đoán đúng, lúc này hẳn có rất nhiều thiếu niên thiên tài bắt đầu đi về Bến Cảng Hắc Ám rồi.” Hàn Trạch nói một cách chậm rãi, không có chút dáng vẻ nóng vội nào.
“Con muốn đi!” Hàn Tinh bỗng nhiên kích động.
“Không phải là con không đi sao? Quên đi, con vẫn đừng nên đi, ở đó thiếu niên thiên tài tụ lại, cha sợ con cũng đi chỉ tổ làm mất mặt.” Hàn Trạch lắc đầu, lần này ông ta lại không muốn Hàn Tinh đến Bến Cảng Hắc Ám.
“Con mặc kệ, con phải đi! Ai làm mất mặt chứ? Cũng không có nhiều người qua được mười chiêu dưới kiếm của con.” Hàn Tinh gào lên không phục.
“Không nói nữa, đưa thanh kiếm Thanh Long cho con, con phải xuất phát.” Lời nói của Hàn tinh vội vàng.
“Bây giờ, Thanh Long kiếm cũng không phải là cho con, con chưa phải là chiến sĩ Tử Nguyệt, sẽ rất khó sử dụng được nó. Ý của cha chính là, chờ sau khi từ Bến Cảng Hắc Ám về con mới có tư cách sử dụng nó.” Hàn Trạch đắc ý rung đùi.
“Cái gì?! Cha, người là tên lừa đảo!” Hàn Tinh đầy vẻ không phục.
“Tùy con, nói tóm lại là con có đi hay không?” Bên miệng Hàn Trạch mang theo vẻ tươi cười.
“Được, tiểu gia đi! Chờ xem, lão gia từ, cha chờ con vang danh ở Bến Cảng Hắc Ám đi.” Hàn Tinh khó chịu nắm lấy hành lý Hàn Trạch đã chuẩn bị xong cho mình, xoay người đi.
Mục tiêu --- Bến Cảng Hắc Ám.
“Truyền lệnh xuống, Thập Lục Tinh Tú toàn bộ đến Bến Cảng Hắc Ám.”
“Sử dụng lệnh thủ đô, tìm bảy người con của thủ đô, để cho họ đến Bến Cảng Hắc Ám.”
“Đồ nhi, bây giờ con nên đến Bến Cảng Hắc Ám, đi tìm cơ hội con nên có, gặp người con nên gặp.”
“Thiếu thái tử cũng đã xuất phát, đi về hướng Bến Cảng Hắc Ám.”
….
…..
“Bắc Khải, con nên xuất phát đi Bến Cảng Hắc Ám.”
“Sư phụ, con sẽ được gặp hắn không?”
“Nhất định sẽ gặp.”
“Nhưng mà, sư phụ, con vẫn vậy, nếu như hắn không thể thuyết phục được con, con sẽ không nghe theo số mệnh đâu.”
“Tùy con.”
…..
“Nam Vũ, xuất phát đi, đi đến Bến Cảng Hắc Ám.”
“Vâng, sư phụ, nhưng con sẽ không theo đuổi số mệnh.”
“Tóm lại, con chỉ cần nhớ kỹ, con ở chỗ của ta là do có người đưa tới, là số mệnh đã mở ra.”
...
“Tây Phượng, đây là lúc nên đến Bến Cảng Hắc Ám.”
“Sư phụ, chờ con trở lại, con sẽ luôn hầu hạ bên cạnh người.”
“Đứa nhỏ này, con muốn chống lại số mệnh sao? Đại ân như vậy con cũng muốn bỏ à?”
“Đại ân không dám quên, cùng lắm thì trả lại ân tình, sau đó lại trở về bên cạnh người.”
…..
“Đông Dương, đi thôi, Bến Cảng Hắc Ám đã phát ra triệu hoán rồi.”
“Sư phụ, con cho rằng số mệnh có thể biến ảo, lần này đi con không phải muốn đi tìm cơ hội, nếu gặp được người cần gặp, ai đi theo ai, đều dựa vào bản lĩnh cả.”
“Nếu con có thể làm được, thì con cứ làm.”
“Vậy người chờ tin xấu từ con đi, sư phụ.”
Thời đại cuối cùng cũng mở ra.
Ngay tại Bến Cảng Hắc Ám, vô số thiếu niên kỳ tài tụ hội lại, tạo thành một dòng chảy lật đổ thời đại.