Kỷ Nguyên Ánh Trăng Mờ

Chương 267: Chương 267: Trận pháp tổng hợp




Editor: Waveliterature Vietnam

“Rầm”, con búp bê đưa một tay lên, một tiếng sét kèm theo một ngọn lửa và một cú đánh dữ dội phát ra ở góc phòng làm việc của Đường Lăng, làm cho một âm thanh chói tai vang lên, cùng với đó là một ánh sáng đẹp mắt.

Sau đó, con búp bê lao ra với tốc độ nhanh hơn nhiều so với người bình thường, đấm hai cú đấm về phía tường của xưởng vẽ sau đó dừng hành động lại.

Đường Lăng hơi sửng sốt, sau khi động tác của con búp bê dừng lại một hoặc hai giây, thì anh mới chậm rãi phản ứng. Anh bước tới và nhặt con búp bê, nhìn thoáng qua nhưng rồi lại ném nó trở lại bàn làm việc.

Tại thời điểm này, trên bàn làm việc rất lộn xộn, nó chứa đầy mô tả về hoa văn ma thuật và trận pháp cơ thể.

Các công cụ khắc và vật liệu ảo cũng nằm rải rác ở mọi nơi. Ngoài ra, bộ bốn tập sách trận pháp cơ thể đã được Đường Lăng lấy ra thành công, mỗi bộ đều được mở và phân tán đều với nhau.

Tóc của Đường Lăng hơi dài, rối như tổ chim, anh tự túm tóc mình, nghĩ về hiệu ứng vừa nãy, sau đó tự nói với chính mình: “Cuối cùng, ta đã có thể ổn định tỷ lệ thành công ở mức 91%. “

“Trận pháp cơ thể tốc độ cơ bản một lần, tỷ lệ thành công phải là 100%.”

“Thật không may, tất cả đều được vẽ bởi các vật liệu ảo và luôn có những sai sót trong việc đánh giá hiệu ứng. Không có cách nào và cũng không còn gì để tìm hiểu nữa.”

Đường Lăng nói xong, đi vào nhà vệ sinh và rửa mặt bằng nước lạnh, vực lại tinh thần sau đó cẩn thận lấy hai hộp vật liệu thực quý giá từ kệ.

Một tháng trôi qua.

Đường Lăng đã hoàn thành việc giới thiệu toàn bộ các trận pháp cơ thể, và thậm chí còn thu được một trận pháp cơ thể đơn giản – trận pháp lửa sấm sét.

Đây là một sản phẩm đặc biệt của Đường Lăng tìm ra dựa theo các tài liệu khen thưởng mà nhà thừa kế để lại.

Đường Lăng vô cùng muốn sử dụng chúng.

“Phải bắt đầu rồi sao?”

Đường Lăng cầm cây bút quen thuộc và đôi mắt anh hơi phân tâm. Vì phải chạy đua với thời gian, Đường Lăng trong tháng này đã phải bị mất ngủ rất nhiều.

Đặc biệt là sau khi nghiên cứu chính thức những điều cơ bản của trận pháp vật lý, để có được độc lập với trận pháp phức tạp đầu tiên, anh ấy vẫn luôn bận rộn trong bốn ngày liên tiếp, cho dù thân thể của Đường Lăng là vô cùng mạnh mẽ nhưng anh cũng đã sắp chịu đựng đến cực hạn rồi.

Đường Lăng đã không biết trong một tháng vừa qua, thế giới bên ngoài có tai nạn nào xảy ra không? Tuy nhiên, câu nói phương pháp thứ ba có thể bị phá giải như một câu thần chú, nó mang lại áp lực rất lớn cho Đường Lăng bất cứ lúc nào.

Anh ấy thực sự muốn ra ngoài sớm.

Tuy nhiên, mỗi tài liệu thực chỉ có một bản sao và Đường Lăng không dám sử dụng nó trong tình trạng như vậy.

Sau khi tìm hiểu nền tảng của trận pháp cơ thể, Đường Lăng biết rằng các vật liệu được sử dụng trong trận pháp cơ thể là rất quý giá. Ngay cả ở trận pháp cơ thể cơ bản cấp thấp nhất, vật liệu cơ bản nhất cần thiết là máu của quái thú hạng hai.

Và không phải là bất cứ loại máu nào cũng được mà nó phải được lấy từ máu của cột sống và nó phải được lưu trữ bằng các phương tiện đặc biệt.

Do đó, việc ngôi nhà thừa kế chỉ để lại ba vật liệu thực sự cho anh là một chuyện thường tình.

“Ngủ trong một giờ, chỉ trong một giờ thôi.” Đường Lăng quyết định như vậy, rồi tùy ý ngã xuống sàn, nhưng trong vài giây, hơi thở của anh đột nhiên trở nên chậm chạp và nặng nề.

**

“Ngươi nghĩ những con quái vật áo choàng đen này sẽ có thể tấn công được ta sao?” Long Bảy nở một nụ cười tàn nhẫn, đá văng con rối của Lạc Ly, sau đó bước thêm một bước về phía Lạc Ly và Lạc Tân.

Đúng vậy, theo kế hoạch được đưa ra bởi Khoa Lạc, Long Bảy cuối cùng đã thành công trong việc xâm nhập vào ngôi nhà thừa kế.

Hơn nữa, vì đó là phương pháp phá giải hoàn hảo nên anh ta có thể đưa mọi người vào nơi này.

Do đó, Long Bảy mang theo bốn người ngươi tâm giao của mình, cùng với Khoa Lạc, đó chính xác là uy quyền mà Long Bảy có được, anh ta có thể đưa vô số người vào đây.

Từ lúc bước vào, Long Bảy đã vô cùng hào hứng và phấn khích. Anh ta cảm thấy cái giá phải trả cho việc này hơn một tháng qua là hoàn toàn xứng đáng.

Anh ta hiểu biết hơn nhiều so với anh chị em nhà Lạc thị. Ngay khi anh ta bước vào đây, anh ta đã nhìn thấy một số thứ rất tốt mà khó có thể gặp ở thế giới bên ngoài, như con thú cấp bốn và xương động vật của con thú tài năng.

Điều làm anh ta ngạc nhiên nhất là anh ta nhìn thấy một con thú cấp bảy.... Anh ta chỉ nhìn thoáng qua và thấy nó.

Nếu cẩn thận sắp xếp nó thì sao? Rốt cuộc, có quá nhiều thứ ở đây và chúng được xếp chồng quá lộn xộn.

Ngoài ra, mảnh đá năng lượng khổng lồ đó, hóa ra là loại tinh khiết cấp 2 của đá năng lượng, cũng như bộ não của đá nguồn và những thứ được đặt trong đá nguồn, đó có phải là kho báu thực sự không?

Điều khiến Long Bảy quan tâm nhất là có một ảo ảnh trong viên đá nguồn. Có vẻ như ảo ảnh đó là chìa khóa cho sự kế thừa này....

Long Bảy không thể chờ đợi thêm được nữa.

Tuy nhiên, có phải anh em Lạc thị kia có chút chướng mắt không? Ngoài ra, Đường Lăng đang ở đâu?

Long Bảy không phải là một người lỗ mãng. Khi anh ta vào đây, anh ta không vội vàng tấn công anh em Lạc thị. Anh ta muốn để cấp dưới của mình thử nghiệm trước xem ở đây có thể chiến đấu hay thậm chí là giết người được không?

Thật bất ngờ, kẻ thù vừa gặp đã vô cùng tức giận, Lạc Ly không thể giữ được kiên nhẫn, và anh ta bắt đầu tấn công Long Bảy bằng cách điều khiển con rối nhưng Lạc Tân đã ngăn anh ta lại.

Lạc Ly không suy nghĩ quá nhiều, anh đơn giản nghĩ rằng mình đã thành thạo kỹ thuật điều khiển và đã đến lúc lợi dụng những con rối cấp độ đầu tiên này rồi. Anh ta cũng nghĩ rằng Long Bảy chỉ đưa một vài người vào cho nên anh hoàn toàn có thể chiến đấu được.

Cho nên không chút nghĩ ngợi liền động thủ.

Lạc Tân ban đầu muốn lợi dụng việc Long Bảy không hiểu địa hình ở đây để trì hoãn thêm một chút thời gian, uy hiếp Long Bảy để anh ta không dám hành động một cách lỗ mãng, nhưng tất cả đều bị phá hủy bởi sự thiếu kiên nhẫn của Lạc Ly.

Sự thật nhanh chóng giáng cho Lạc Ly một cái tát cực lớn. Anh ta đã đánh giá thấp sức mạnh chiến đấu của Long Bảy. Không cần phải lo lắng về tỷ lệ thương vong của quân lính, và không cần lo lắng về những cú bắn của Đường Lăng, những con rối này chỉ có tác dụng kiềm chế Long Bảy mà tuyệt nhiên không có bất kì mối đe dọa nào cho anh ta.

Hơn nữa, bên cạnh Long Bảy bây giờ còn có thêm bốn người nữa, và tất cả họ đều có thể chiến đấu chống lại con rối.

Nếu Lạc Ly không học cách điều khiển con rối, thì sợ rằng khi chỉ mới bắt đầu chiến đấu trong ba phút anh sẽ ngay lập tức thua Long Bảy.

“Phốc”, Long Bảy mở bàn tay nắm lấy con rối và lè lưỡi liếm liếm máu trên người con rối.

Vào lúc này, anh ta chỉ cách anh chị em nhà Lạc thị ba đến năm mét. Mặc dù Lạc Ly đã cố gắng hết sức, mặc dù Lạc Tân đã cố kéo Lạc Ly né tránh, nhưng không có cách nào để bù đắp cho sự chênh lệch về sức mạnh giữa họ với Long Bảy.

“Các ngươi là muốn ngoan ngoãn chịu trói hay là lựa chọn cái chết? Ta sẽ cho các ngươi một cơ hội để được sống. Nếu ngươi bỏ lỡ nó, ngươi sẽ phải chết.” Long

Bảy vừa nói vừa vươn tay về phía Lạc Tân và Lạc Ly.

Lạc Tân chật vật né tránh, ánh mắt lại luôn nhìn vào vị trí ngôi nhà thừa kế của Đường Lăng.

Cô miễn cưỡng trấn tĩnh tâm trí và nói với Long Bảy: “Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể giết người ở đây mà không bị trừng phạt sao? Nơi này ắt hẳn là có quy tắc, là như thế này....”

Lạc Tân vừa nói chuyện vừa lấy một mảnh vật chất dữ dội được đặt ngẫu nhiên ở đây. Không có gì bất ngờ, một tia sấm sét không hề được báo trước rơi xuống chân Lạc Tân và phát nổ.

“Đây vẫn chưa phải là tất cả. Nếu ngươi giết bọn ta, tia sét này sẽ không chỉ dừng ở dưới chân ngươi mà nó sẽ đánh chết ngươi, chủ sở hữu ở đây hoàn toàn có thể thực hiện sự trừng phạt này.” Lạc Tân nói nhanh.

Trong khi Lạc Ly cắn răng chống đỡ, anh nhận ra lỗi lầm của mình và cho rằng chính mình đã gây ra phiền phức cho em gái mình.

“Ngươi nghĩ ta sẽ tin sao?” Long Bảy nhướn mày, chân anh ta đập mạnh xuống đất, và đột nhiên một cơn lốc thứ bảy tám như một con rắn khổng lồ trồi lên khỏi mặt đất, và bất ngờ vướng vào con rối của Lạc Ly, đem con rối của Lạc Ly rơi ra khỏi mái nhà và ngã xuống đất.

Từ đầu đến cuối, Long Bảy đã không thể thể hiện khả năng của mình, đây là lần đầu tiên anh ta thể hiện nó, hóa ra đó là một tài năng kép - tài năng gió, cộng với trạng thái “rắn” của tài năng sinh học.

Cơn lốc xoáy đã trở thành một con rắn khổng lồ trong tay anh ta, đó là sự kết hợp hoàn hảo của hai tài năng.

Tài năng có thể được gộp lại.

Điều này có nghĩa là gì? Điều đó cho thấy Long Bảy đã thành thạo khả năng tài năng của chính mình ở một mức độ rất cao.

Anh ta thậm chí không phải là một chiến binh mặt trăng màu tím, tuổi của anh ta cũng dường như không quá 20 tuổi, tài năng nói chung vào lúc này, những người như vậy thường chỉ có tài năng ở cấp thấp nhưng Long Bảy thực sự....

Đây rốt cuộc là loại thiên tài gì?

Lạc Tân hít một hơi thật sâu, chỉ sau đó cô mới biết kẻ thù khủng khiếp như thế nào, nhưng vì anh ta rất khủng khiếp, mà cô phải thỏa hiệp hoàn toàn sao? Không bao giờ!

Sau khi hạ được những con rối, Long Bảy nhảy xuống đất, và anh ta định sẽ trực tiếp đưa Lạc Tân và Lạc Ly đi, nhưng Lạc Tân sớm đã có sự phòng bị, cô kéo Lạc Ly về phía sau lưng mình.

Cánh tay của Long Bảy đánh xuống người Lạc Tân khiến một dòng máu chảy ra từ miệng của cô.

Sức mạnh của cô và Long Bảy cách nhau quá xa, bởi vậy Long Bảy chỉ cần tùy ý đánh ra một đòn tấn công thì Lạc Tân cũng không có cách nào để né tránh.

Tuy nhiên, Lạc Tân vẫn lau vết máu trên miệng, đứng trước Long Bảy và nói: “Không sao cả, ta cũng không cần phải chống cự. Nếu ngươi giết ta, ngươi sẽ biết hậu quả, nếu ngươi không tin, ngươi có thể xác minh một chút, liệu rằng việc giết người ở đây có bị trừng phạt không? “

Lúc này, bàn tay của Long Bảy đã sắp chạm vào Lạc Tân nhưng đột nhiên lại dừng lại trong không trung, và vẻ mặt anh ta trở nên do dự.

Lạc Ly cắn răng chịu đựng và việc nhìn thấy em gái mình một lần nữa để bảo vệ mình mà phải chịu khổ khiến trái tim anh bắt đầu nảy ra một ý tưởng điên rồ.

Nhưng Long Bảy đột nhiên mỉm cười và nói: “Yên tâm, ta sẽ để người của ta xác minh rằng lời nói của ngươi có đúng không? Tuy nhiên, trước tiên ta sẽ bắt các ngươi trước, việc tại sao có thể điều khiển những con quái vật áo choàng đen này? Quả thực là ta rất có hứng thú! “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.