CHƯƠNG 3
Frege chậm rãi mở mắt, ánh nắng sáng sớm rơi trên sàn nhà, bức màn trắng tinh bị gió thổi trúng khẽ dập dờn.
Hắn nghiêng đầu, thấy khuôn mặt một nam nhân say ngủ.
Tóc đen ngắn hết sức gọn gàng, dù ở trong ngục giam ba năm, màu da vẫn khoẻ mạnh, đường nét sâu sắc như được khắc và khóe môi kiên nghị, mọi thứ đều y như trong trí nhớ. Cánh tay hữu lực của y ôm mình, thân thể mang sức sống sinh mệnh gắt gao kề vào lưng mình, truyền lại ấm áp thân thể.
Bao lâu rồi? Căn phòng này vẫn luôn vắng vẻ như một ngôi mộ, chỉ còn lại có hơi thở cùng tiếng tim đập của mình.
Hiện tại, trong phòng xuất hiện hơi thở một người khác.
Thân thể Frege hết sức mệt mỏi, hôm qua chiến sự vừa kết thúc liền bị Jincy kéo vào phòng. Hai người dây dưa cùng một chỗ như dã thú động dục, mãi cho đến khi hắn mất đi ý thức mới thôi….
Nhớ tới thật điên cuồng, Frege có chút buồn bực nhắm mắt lại, một cảnh làm tình hôm qua hiện ra trước mắt, tuyệt đối không giống mình…
Hắn giật giật thân thể một chút. Buổi sáng hôm nay phải đến hoàng cung một chuyến, nói với bệ hạ tình huống hôm qua, sau đó tìm kiếm người thay thế Tướng quân Lander, sau đó phải đi bố trí lại phòng thủ tòa thành. Lander đã làm phản, phản quân chắc chắn đã biết vị trí phòng thủ mỏng yếu nhất cả thành, phải lập tức thay đổi, phòng ngừa phản quân lại tiến công.
Tướng quân Lander… Nhớ tới nam nhân kia, Frege không khỏi có chút ảm đạm. Hắn cùng Lander quen biết ba năm, trên thực tế, Lander là người tiếp nhận vị trí vốn là của Jincy, quản lý quân phòng ngự coi giữ cả Aron, là một người cực kỳ quan trọng.
Không ngờ người như Lander cũng sẽ phản bội… A, kỳ thực cũng không nên nói phản bội, có lẽ Lander nói rất đúng, quốc gia này đã vô phương cứu chữa.
Quốc gia này bị bệnh, ta phải chữa trị nó, làm nó dần tốt lên!
Lần đầu tiên gặp mặt hắn, Lander nói với hắn như thế, nam nhân kia là ôm một trái tim cứu vớt quốc gia mà tới. Nhưng gã lại phát hiện phương pháp duy nhất cứu vớt quốc gia này chính là hủy diệt nó, lúc này mới dứt khoát gia nhập phản quân.
Còn thiếu niên gọi là Luthe kia, gạt bỏ lập trường đối địch, Frege cảm thấy tương lai y chắc chắn sẽ trở thành một người rất giỏi. Không, phải nói, y đã trở thành một người như vậy, y có tiềm chất người lãnh đạo ưu tú, cho nên…. Mọi người mới có thể ủng hộ y.
Những người có khát vọng đó đại khái đều đến chỗ y sao, đến cuối cùng… Quốc gia này còn lại những ai? Đến cuối cùng, lấy cái gì chống lại y đây? Dù Tướng quân Kaddis ở đây, vẫn sẽ thờ ơ với lời mời của đứa trẻ kia sao?
Đến cuối cùng, ai sẽ còn ở lại? Cùng mình đứng sóng vai, cùng nhau bảo hộ vương triều mục nát?
Ánh nắng ngoài cửa sổ càng sáng ngời, Frege chậm rãi nhắm mắt lại, trước mắt là một mảnh bóng tối, nhưng thân thể lại cảm thấy ấm áp và an tâm lâu ngày không gặp…..
Hắn chậm rãi mở mắt, nhẹ đẩy cánh tay nam nhân đè trên người mình ra, chậm rãi ngồi dậy, vừa định vươn chân xuống giường, không ngờ liền bị người ấn ngã trên giường, lập tức, một thân thể cường tráng đè lên.
” Đi đâu?”
Vành tai bị khoang miệng ấm áp bao lấy, giọng nam thấp được phóng đại vô hạn bên vành tai, mà một bàn tay của nam nhân theo phần eo di chuyển lên.
” Ngô…..” Frege phát ra tiếng thở dốc, ngón tay không kiềm được bắt lấy bả vai rắn chắc của nam nhân. “Jincy….”
” Đi đâu?” Ngón tay nam nhân dừng lại trước ngực hắn, lượn vòng xuôi theo nhũ tiêm nhỏ bé.
” Ta phải đi xử lý chuyện hôm qua…” Frege khẽ giãy giụa trong ngực y. “Buông ta ra…”
Jincy cắn vành tai hắn như trừng phạt, đầu ngón tay thô bạo ấn xuống nhũ tiêm.
Kích động này làm thân thể sau hoan ái dị thường mẫn cảm của Frege lập tức căng lại.
” A…” Ngón tay hắn bắt lấy bả vai Jincy, nhịn không được dùng sức, chân cũng gập lên, đầu gối lơ đãng chạm đến giữa hai chân nam nhân.
Thân thể Frege không khỏi cứng ngắc một cái, tính khí đối phương đã cứng lên, cho thấy dục vọng cường thịnh của y.
Đại khái là liên quan đến việc bị nhốt ba năm sao….
Frege hơi lui lại, nhưng dưới thân chính là giường, hắn chung quy không thể đào lỗ bỏ trốn.
” Ta phải đi đến chỗ quốc vương…” Hắn nhỏ giọng nói, chân còn cứng ngắc ở đó, đầu gối chống lấy tính khí cương cứng của nam nhân.
” Chỗ quốc vương? Tại sao?” Jincy hỏi, nụ hôn ôn nhu rơi trên môi Frege, bất đồng với thô lỗ hôm qua, là ôn nhu triền miên.
Nhịp thở Frege nặng nề, vì tính khí hỏa nhiệt của đối phương đang nhẹ vuốt ve đầu gối hắn. Phảng phất như cảm giác toàn thân đều tập trung tới đó, làm hắn không thể bỏ qua. Dương cụ cực nóng kia hôm qua không kiêng nể gì tiến vào mình như vậy, xỏ xuyên xâm phạm thân thể mình, giống như trước kia…
Frege nhẹ thở dốc, trả lời câu hỏi của nam nhân. “Vì…. Ân… Chuyện này phải báo cáo… Ân… Báo cáo cho bệ hạ…..”
” Vậy sao?” Jincy nhẹ giọng hỏi.
Đầu ngón tay y vò nắn điểm nổi trước ngực Frege, tiểu quả màu đỏ nhanh chóng sung huyết đứng thẳng, một khoái cảm bé nhỏ nhanh chóng lủi qua lưng Frege như rắn. “A… Jincy….”
Âm thanh rên rỉ mê người phảng phất như không thuộc về mình. Frege khó chịu nghĩ, nhạy bén cảm thấy tính khí nam nhân lại căng to ra một vòng, tình cảnh giao hoan hôm qua từng màn hiện lên trong đầu, làm thân thể nhanh chóng có phản ứng.
” Quốc gia như vậy… Để nó diệt vong thì tốt.” Jincy ôn nhu nói, cúi thân xuống, khẽ ngậm lấy nhũ tiêm bên kia của Frege. Đầu lưỡi ác ý liếm thật mạnh bộ phận sung huyết đứng thẳng, sau đó chậm rãi đánh vòng.
” A… Jincy…. Đừng….” Frege không khỏi cong thân lên theo động tác nam nhân.
Jincy phát ra tiếng cười trầm trầm. “Bất kể ngươi cố gắng ra sao, quốc gia này đã định trước sẽ bị diệt vong.”
” Không…. Đừng….” Ánh mắt Frege trở nên mơ hồ. Quốc gia này không thể hủy diệt ngay lúc hắn ở đây, hắn không thể…. Trơ mắt nhìn nó diệt vong…. Hắn phải bảo hộ Bitsia, vì hắn đã đáp ứng người kia…
Nhìn Frege vẻ mặt thẩn thờ, Jincy bỗng nhiên tóm lấy tóc vàng nhạt của hắn, kéo hắn đến trước mặt mình.
“Ngươi nghĩ đến ai!” Phảng phất như hiểu rõ nội tâm hắn, hai đồng tử như dã thú của Jincy nháy mắt co rút lại, nói như uy hiếp. “Nhìn ta! Nếu ngươi còn nghĩ đến nam nhân kia nữa, ta sẽ phá hủy quốc gia này ngay bây giờ.”
Vì lời y, thân thể Frege co rúm lại, tóc bị giữ chặt, hắn đành phải vươn tay ôm cổ Jincy.
Động tác yếu đuối lại ỷ lại như vậy làm tâm tình Jincy lập tức tốt lên, y cúi đầu hôn cánh môi mềm mại như đóa hoa trước mặt. “Chỉ cần ngươi ở bên cạnh ta, ta liền giúp ngươi bảo hộ quốc gia này….”
” Jincy…..” Frege nhẹ thở dài, chậm rãi đáp lại nụ hôn bá đạo của nam nhân, một tay ôm cổ Jincy, một tay khác chậm rãi di động ở ***g ngực rộng lớn của y. Đầu ngón tay mềm mại lướt qua ngực, sau đó là cơ bụng, thắt lưng đường nét ưu mỹ mà tràn ngập sức bật, cuối cùng dò xét hướng tới hạ thể Jincy, nhưng khi hắn sắp chạm đến bộ vị hưng phấn sung huyết kia, cổ tay lại bỗng nhiên bị nắm lấy.
” Ân…” Đồng thời, đầu lưỡi hắn cũng bị Jincy linh hoạt quấn lấy — tên này bị nhốt ba năm, kỹ thuật hôn trái lại một chút cũng chưa thụt lùi… Ngô, đầu lưỡi cũng sắp tê rụng.
Lúc môi Jincy rời khỏi, chỉ bạc vắt ngang khóe miệng hai người, lộ vẻ vô cùng mê hoặc trong mắt Jincy. Y nhịn không được vươn ngón tay thâm nhập khoang miệng Frege, đầu ngón tay nhẹ vân vê đầu lưỡi mềm mại, lưỡi đối phương lập tức quấn lấy, trượt vào giữa kẽ tay y, nhẹ vuốt ve.
Y mê muội nhìn khóe mắt Frege lộ ra yêu mị, liên tục xâm phạm khoang miệng hắn, thóa dịch không thể nuốt chảy xuống dọc theo khóe môi, rơi trên ngực hắn….
Y thu mạnh tay. Còn tiếp tục như vậy, y liền nhịn không được….
Frege bỗng nhiên vươn thân qua, sau khi họ xa cách ba năm, lần đầu tiên chủ động hôn Jincy.
” Jincy…..” Ôm cổ y, Frege hôn y như khiêu khích. Jincy khép hờ mắt lại, hưởng thụ thời khắc này.
Chỉ cần… Chỉ cần Frege ở bên cạnh y, còn mục đích, y có thể không hỏi, dù chỉ là vì bảo vệ quốc gia mục nát này. Dù lịch sử đã định quốc gia này sẽ diệt vong, dù thế kỷ mới không thể mở ra….
Chỉ cần Frege mong muốn…
Frege hôn thân thể cường hãn to lớn của nam nhân, buông bỏ tôn nghiêm thần quan, cúi đầu ngậm lấy tính khí nam nhân.
Lúc tính khí bị ngậm lấy, một luồng nhiệt tuôn về phía bụng, Jincy không khỏi phát ra tiếng rên nhẹ.
Tính khí cực đại dù ngậm cũng cảm thấy miễn cưỡng, nhưng lúc khoang miệng mẫn cảm cảm thấy sức nóng cùng sinh mệnh lực chỗ kia, thân thể Frege cũng sinh ra phản ứng, không nhịn được khát khao nhiều hơn. Hắn gian nan chuyển động đầu lưỡi, thử mang khoái cảm sinh lý đến cho nam nhân.
Khi cảm thấy ngón tay thon dài của nam nhân khẽ luồn vào tóc hắn, Frege bắt đầu chậm rãi phun vật cứng của nam nhân ra. Hắn trái lại có chút kinh ngạc, ban nãy mình cư nhiên ngậm toàn bộ thứ đó. Hắn vươn đầu lưỡi quấn lấy đầu đỉnh sung mãn, chậm rãi vẽ vòng, đầu lưỡi nhẹ đâm miệng chuông, chỗ đó tựa hồ còn lưu lại khí tức *** hôm qua, vừa nghĩ đến từ nơi này bắn ra thứ từng lấp vào thân thể mình, Frege càng thêm khó nhịn.
” Ân ân….” Hắn nuốt cả tính khí vào, cảm thấy thứ cực đại kia làm miệng mình căng hết mức, sau đó, tựa như trái tim cổ động khoang miệng. Hắn bắt đầu chậm rãi phun ra nuốt vào, phát ra tiếng thở dốc thô nặng.
Làm tính khí cực đại xỏ xuyên cổ họng mình, lúc lui ra hút lấy đầu đỉnh căng đầy, Frege bị khí tức khí quan nam tính phát ra làm cho ý loạn tình mê, liên tục phun ra nuốt vào. Mà ngón tay nam nhân còn cắm trong tóc hắn, ấn đầu hắn, làm tính khí cắm vào sâu trong cổ họng hắn.
” Thật giỏi…. Frege….” Nam nhân thở gấp trầm thấp như dã thú, ưỡn thân theo tiết tấu của Frege, làm tính khí mình xâm phạm khoang miệng mềm mại của đối phương.
Giúp nam nhân khẩu giao như vậy, thân thể lại càng lúc càng hưng phấn. Frege phát hiện phân thân mình chưa đụng chạm liền cương cứng đang run rẩy giữa hai chân, nhịn không được vươn tay bọc vuốt. Nhưng vừa vuốt được mấy cái, cổ tay lại bị nam nhân bắt lấy, hắn giương mắt, cơ hồ là ủy khuất nhìn Jincy.
Jincy cười với hắn, âm thanh trầm thấp mà dồn dập. “Ta giúp ngươi…”
Nói xong, làm Frege đổi hướng đè lên người mình.
Frege thuận theo góc độ thay đổi, tiếp tục phun ra nuốt vào dục vọng Jincy. Mà phân thân hắn vừa vặn áp sát trên môi đối phương, đành phải vặn vẹo vòng eo ma sát môi nam nhân.
” Đừng nháo…” Jincy trầm trầm cảnh cáo, sau đó không chút báo trước ngậm lấy phân thân Frege.
Frege run một cái, khoang miệng ấm áp của đối phương bọc quanh phân thân hắn, đầu lưỡi linh hoạt đùa bỡn đầu đỉnh làm hắn lập tức nhuyễn người, chỉ có động tác phun ra nuốt vào của miệng vẫn ra sức liên tục.
Thân thể Frege rất lâu rồi không nếm qua tư vị ***, lưỡi nam nhân kỹ thuật cao siêu, không quá một hồi liền bức hắn đến sát mức cao trào. Mà hậu huyệt vẫn trống không cũng bị ngón tay y xâm nhập, thân thể Frege lập tức co rúm lại, nghĩ đến xâm phạm sắp gặp, hắn lại cảm thấy một khát vọng vô danh.
Cổ họng bị tính khí nam nhân xâm phạm, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở mơ hồ. Jincy chỉ thâm nhập một ngón tay vào hậu huyệt, nhẹ vuốt ve nội bích, liền gợi lên nhiều dục vọng hơn, dịch ruột non bắt đầu tích cực tiết ra…
Frege bỗng nhiên thẳng thể dậy, ngay cả phân thân cũng thoát khỏi miệng nam nhân, ngồi một bên há miệng thở dốc. Jincy dựa vào đệm dựa mềm mại, thoáng hiện ý cười nhìn Frege có chút chật vật. “Sao thế?”
Frege mím môi, không nói lời nào, chỉ lo thở dốc.
” Đến!” Nam nhân ôn nhu ra lệnh.
Frege vươn thân ngồi lên người y, chân mở ra hai bên thân nam nhân, chống cúc huyệt ướt át trên dục vọng cao ngất. Thời khắc này, Frege có phần nhút nhát, chăm chú nhìn bản thân trong đôi mắt đen kia, vẫn là nguy hiểm và dục cầu thuộc về bóng tối.
Hắn hình như rất lâu rồi không cùng y nhìn nhau như vậy.
A, đã ba năm.
Ba năm, dù đối với nhân loại mà nói, cũng không thể tính là thời gian quá dài. Đây là thời gian người bình thường có thể chờ đợi, là thời gian để lãng phí.
Nhưng với Frege mà nói, đoạn thời gian này tựa hồ đặc biệt dài đăng đẵng, trong ba năm này, hắn giống như chỉ còn lại thể xác đang hoạt động, vẫn chấp hành ước định kia.
Thay ta…. Bảo hộ quốc gia này.
Người kia trước khi chết dùng hết khí lực cuối cùng nói ra những lời này.
Bảo hộ quốc gia mục nát này, bảo hộ quốc gia sắp bị bánh xe lịch sử nghiền qua, dù, nó thật sự không đáng để bất cứ ai bảo hộ…
Bảo hộ quốc gia này.
Những lời này phảng phất như một tờ khế ước trói buộc Frege. Hắn tựa như một con côn trùng nho nhỏ bị buộc lên quốc gia mục nát này, hủy diệt.
Không phải hôm nay, chính là ngày mai.
Bước chân lịch sử, ai cũng vô pháp ngăn cản. Hắn nhớ tới thiếu niên tóc cam có phong phạm vương giả kia.
Y là được lịch sử chọn ra, đã định sẽ là người lật đổ quốc gia vỡ nát này.
Nhưng Frege không thể không chắn trước mặt y.
Mà người có thể hỗ trợ mình…. Frege nhìn Jincy.
” Bảo hộ không….” Hắn thì thào tự nói. “Cùng nhau bảo hộ quốc gia này không?”
Tựa hồ không ngờ Frege sẽ nói ra việc này, Jincy cau mày, nhẹ nâng tay lên, xoa mặt hắn. “Nếu đây là mong muốn của ngươi…” Y nhẹ giọng hứa hẹn.
Frege hơi hạ thân thể xuống, làm hậu huyệt ngậm lấy đầu đỉnh cực đại của đối phương, sau đó thở gấp dừng ngay đó.
Jincy vừa vươn tay đè eo Frege, lại bị hắn đẩy ra. “Đừng động…. Để ta….”
Không cử động, Jincy nắm chặt nắm tay. Y không có ý kiến với lời Frege, tự nguyện để Frege đến hưởng thụ như vậy, hơn nữa chậm rãi chinh phục hắn.
Đúng, chinh phục.
Lần đầu tiên thấy Frege, y chính là nghĩ như vậy, linh hồn cao quý của y bị cầm cố trong thân thể nhân loại, vĩnh viễn không có được tự do, đây là hình phạt của Chư thần đối với y. Nhưng khi y nhìn thấy Frege, y nghĩ, có lẽ hình phạt không nhất định là hình phạt. Chỉ cần y vẫn còn sức mạnh, chắc chắn có thể đạt được thứ y muốn đạt được.
Jincy hơi nheo mắt lại, chằm chằm nhìn gương mặt đắm chìm trong *** của Frege, đầu ngón tay vuốt ve má hắn.
” Ngươi là của ta…..” Y mê muội nói.
Đối phương nghiêng mặt qua, vươn đầu lưỡi hồng nhạt, chậm rãi quét qua lòng bàn tay y, mang đến cảm giác tê dại, động tác này trong mắt Jincy tình sắc nói không nên lời.
Frege vươn tay ôm cổ Jincy, phân một nửa sức nặng thân thể lên người đối phương.
Ngón tay Jincy theo bả vai Frege, trượt dọc theo cột sống ưu mỹ.
” Ân ân….” Frege phát ra tiếng thở dốc ***, lông mi thật dài buông xuống, bên trên có treo hạt nước rất nhỏ, đại khái là nước mắt hoặc mồ hôi, lúc này cũng không có người để ý.
Miệng hắn hơi mở ra, phát ra rên rỉ khàn khàn, hơi thở cực nóng phun trên cổ Jincy, sau đó đong đưa vòng eo.
Hậu huyệt đã bị khuếch trương hôm qua dễ dàng ngậm lấy đầu đỉnh, sau đó bắt đầu mút vào như cái miệng. Frege cũng không trực tiếp ngồi xuống, mà chậm rãi nâng thân thể lên, lập tức lại chậm rãi ngồi xuống, nhưng khi hậu huyệt vừa nuốt đầu tính khí vào lại lập tức nâng lên.
” Ngô…. Ngươi…..” Jincy nắm chặt nắm tay, động tác này quả thực muốn bức điên người. Tiểu huyệt phun ra nuốt vào tựa như một lưỡi đao đang đục khoét lý trí y. Còn là đao cùn, lưỡi dao không sắc bén mà sát người đến kịch liệt.
Y thật sự không chịu đựng được, phát ra tiếng gầm thấp như dã thú, lập tức đè Frege đổ lên giường mềm mại.
Frege kinh ngạc ngã trên giường, ánh mắt chuyển một hướng, sau đó tính khí hỏa nhiệt liền xâm phạm hắn.
” A…..” Tim phảng phất như cứng lại, tất cả cảm giác của hắn toàn bộ tập trung đến hạ thể, phân thân cực đại đâm hết vào, trong phút chốc, ngay cả âm thanh của hắn cũng bị chiếm đoạt.
Jincy cũng không chậm rãi trừu động như lúc trước, mà mạnh mẽ va chạm như trừng phạt, cả căn phòng đều là tiếng thân thể va chạm và khí tức *** sinh vật hùng tính phát ra.
Hai chân Frege bị gấp ngược đến ngực, hoa huyệt bị tính khí nam nhân lấp đầy, mãnh liệt ra vào.
” A….. Nhẹ… Nhẹ một chút….” Bắt lấy bả vai Jincy, Frege tính đào thoát khỏi sự khống chế của nam nhân.
Nhưng giãy giụa mức độ này càng châm đốt dục vọng nam nhân, một bàn tay Jincy kéo hai tay Frege qua đỉnh đầu, chặt chẽ đè cổ tay hắn lại. Mà vòng eo đong đưa của hắn càng như một lời mời nhiệt tình nào đó.
” A a…. Jincy………” Một điểm nào đó trong dũng đạo bị nam nhân thô bạo va chạm, trải qua một đoạn thời gian tiền diễn ban nãy, Frege lập tức đến cao trào.
” A…. Bắn, Jincy… A… Thật tuyệt….” Frege đã đánh mất lý trí, trong ánh mắt màu lam chứa đầy dục vọng, thét chói tai phóng thích dưới thân nam nhân.
Bất luận là mị thái lúc cao trào hay cám dỗ trung thực thân thể của Frege, đều làm Jincy không thể chống cự, y thở dốc thô nặng, trải qua một trận trừu sáp mãnh liệt, gầm nhẹ phun ra dịch thể nồng mạnh trong thân thể mê người phía dưới.
” Ân ân…. A….” Huyệt khẩu mãnh liệt co rút lại vì cao trào, phảng phất như muốn ép khô tính khí nam nhân. Dù dịch thể đối phương đã bắn tràn đầy ở bên trong, nhưng huyệt đạo vẫn cứ co rút lại quen tính.
” Muốn nữa không?” Jincy cúi đầu hôn Frege mang vẻ mặt mê muội khó thấy trong ngực, răng nhẹ cắn gặm đôi môi mềm mại của hắn. “Muốn nữa không…?”
” Ân…. Ta….” Frege vẫn đắm chìm trong dư vị cao trào, qua một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại.
Nam nhân ôm hắn, đang hôn thân thể sau cao trào của hắn. Trên làn da trắng nõn là hôn ngân hồng nhạt như cánh hoa, dấu vết đêm qua còn chưa thối lui, sáng nay lại lưu lại cái mới…
Frege có chút xấu hổ vùi đầu trong ngực Jincy, hai chân thon dài vẫn còn vòng lấy eo thân cường tráng của đối phương, phân thân của nam nhân vẫn còn trong thân thể hắn. Hình như phóng thích ban nãy cũng không làm nam nhân thỏa mãn, một trận ma sát như có như không làm hung khí trong dũng đạo lại căng lớn lên.
Frege thử dịch ra, Jincy cũng không ngăn cản.
” Ngô…” Frege cọ xát khăn trải giường sau lưng, đong đưa vòng eo thử làm thân thể lui về phía sau. Mị nhục non mềm hậu huyệt bị kéo theo, dán khít tính khí lại căng lớn của đối phương.
Còn chưa rời khỏi một nửa, hắn liền dừng lại thở, dư vị cao trào còn chưa hoàn toàn biến mất, động tác như vậy rõ là nguy hiểm lại kích động.
Hắn ngẩng đầu, thấy nam nhân đang nheo mắt nhìn mình, trong đôi mắt đen kia vừa là cười nhạo vừa là yêu chiều.
Cắn cắn môi, Frege lại lui ra sau, cảm giác rút ra làm hắn không khỏi lại rên rỉ. “Ân ân… A… A…”
“Muốn nữa không?” Nam nhân cúi đầu cắn cắn tai hắn.
” A….. Đừng….” Frege tiếp tục lui về phía sau, rốt cuộc thoát khỏi cự thú tàn sát bừa bãi trong thân thể, phát ra tiếng thở dốc rất nhỏ.
Hậu huyệt truyền đến từng trận đau ê ẩm, còn một cảm giác tê dại khiến người ta run rẩy. Hậu huyệt quen tính co rút lại, Frege cảm thấy chất lỏng cực nóng từ huyệt khẩu co lại chậm rãi chảy ra.
” Ân…” Bộ vị mẫn cảm dù là dịch thể chảy qua cũng có thể khơi gợi khoái cảm còn lại.
” Không phải nói phải yết kiến quốc vương sao?” Jincy ác liệt hỏi. “Cứ đi như vậy sao?”
” Ngươi….” Frege trừng y.
Jincy vươn thân qua hôn hắn một cái. “Đừng trừng ta, ta sẽ nhịn không được….”
Frege vừa nghe, lập tức chuyển đầu ra, bên vành tai lại truyền đến tiếng cười khàn khàn mang *** của nam nhân. “Được, ta mang ngươi đi tẩy rửa một chút, sau đó liền đi gặp nam nhân vô dụng kia.”
Frege còn chưa phản ứng kịp, nam nhân liền vươn tay bế hắn từ trên giường, đi về phía căn phòng cực đại bên cạnh, trong đó có một hồ tắm cực lớn. Ở gần thần điện này có một dòng suối nước nóng tự nhiên, nước hồ tắm chính là được dẫn qua từ con suối đó.
Nước suối làm thân thể Frege run một chút, theo bản năng bám lấy bả vai Jincy.
Bế người tiến vào hồ tắm, Jincy lập tức bật cười, nhẹ vuốt tóc vàng nhạt của Frege, sương mù mờ mịt làm mọi thứ đều trở nên mông lung, y hôn tóc hắn. “Ta thích bộ dạng làm nũng của ngươi.”
” Đây cũng không phải làm nũng….” Frege dựa vào hõm vai nam nhân, nhỏ giọng kháng nghị.
” Ta coi là như vậy!” Jincy ôn nhu nói.
Frege trầm lặng không phản bác.
Mấy năm trước có một truyền thuyết —— Ám chi Kiếm đế, ở trong miệng người hát rong được xưng là Thần giết chóc.
Đến bây giờ, Kiếm đế Jincy đã mất tích ba năm, không ai biết y đi đâu, chỉ có mình cùng một số ít người biết, Jincy vẫn bị nhốt ở ngục giam Aron tầng thấp nhất.
Tay Frege vịn bả vai nam nhân, để phòng bản thân chìm vào trong nước, ngón tay nam nhân nhẹ vuốt ve lưng hắn, xoa bóp cho hắn, động tác ôn nhu.
Thần giết chóc sao? Những câu chuyện trong miệng người hát rong phần lớn không có người tin.
Nhưng là người hát rong nào bắt đầu truyền tụng? Là người nào bắt đầu nói Kiếm đế chính là Thần giết chóc…
—— họ làm sao biết được?
Jincy là vị thần duy nhất lưu lại trên đại lục này.
Lại là tượng trưng cho tử vong cùng hủy diệt.
” Jincy….” Frege vươn đầu lưỡi hôn bên gáy nam nhân, gần sát như thế, đầu lưỡi có thể cảm thấy máu huyết nhân loại chảy dưới làn da ấm áp.
Jincy vuốt ve tóc hắn, sau đó nụ hôn rơi vào môi hắn.
Frege ngẩng đầu tiếp nhận.
Jincy…. Chính là Thần giết chóc.
Chư thần trừng phạt sự tham lam cùng tàn nhẫn của y, phong ấn y trong thân thể nhân loại, sau đó để y một mình ở lại đại lục này.
Một mình, tịch mịch, ở lại một thế giới đã mất đi tín ngưỡng cùng chính trực.
Chính trị đen tối, chế độ mục nát, nhân dân đau khổ cùng côn đồ không chút tín ngưỡng.
Nếu ——
Bitsia đã định phải bị hủy diệt…
” Vậy cùng nhau đi, Jincy.” Frege nhẹ giọng nói, hôn môi đối phương.
Cùng nhau hủy diệt đi, theo quốc gia mục nát này.