Kỵ Sĩ Hành Trình

Chương 41: Chương 41: Khẩu khí to lớn




Trách không được Hầu Tước Mammon tức giận như vậy, không có so sánh thì không có tổn thương, quân đoàn Hùng Ưng đã từng chỉ có hai binh đoàn bộ binh và một binh đoàn kỵ binh, tổng cộng 1 vạn năm ngàn người, đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nhưng đây là thời kỳ hòa bình. Quân đoàn Hùng Ưng là một trong năm đại quân đoàn vệ quốc của vương quốc Faustin, có được một vạn năm ngàn người là dư xài, nhưng mà trong thời gian chiến tranh, một vạn năm ngàn người thì có vẻ quá mức đơn bạc, huống chi còn gặp phải tình huống giảm quân số, thế là Hầu Tước Mammon không thể không nghe theo mệnh lệnh của Quốc Vương bệ hạ, cho phép tư quân của quý tộc, lính đánh thuê và mạo hiểm giả gia nhập vào quân đoàn.

Trải qua bốn năm chiến tranh, quân đoàn Hùng Ưng vừa đánh tan biên chế vốn có vừa gây dựng lại, sau khi gây dựng lại lại bị đánh tan, tới tới lui lui vô số lần, bây giờ quân đội thuần chính nhất, chỉ có binh đoàn thứ nhất, binh đoàn thứ tư, và một bộ phận của binh đoàn thứ hai. Mà trong đó tinh nhuệ nhất chính là binh đoàn thứ nhất. Phần lớn binh đoàn thứ tư là từ tân binh tạo thành, có chiến lực hơi thấp hơn binh đoàn thứ hai(do tư quân của các đại quý tộc, lính đánh thuê và một phần tàn binh của quân doàn thứ nhất trước kia tạo thành), nhưng so với binh đoàn thứ ba hoàn toàn do mạo hiểm giả và tư quân của quý tộc nhỏ tạo thành, thì không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

Lúc này Hầu Tước Mammon chính là vì binh đoàn thứ ba mà tức giận, binh đoàn này cồng kềnh, chiếm gần một phần ba vật tư và quân lương của quân đoàn Hùng Ưng, nhưng sức chiến đấu lại không bằng một nửa binh đoàn thứ nhất, còn kém hơn cả binh đoàn thứ tư, như là một cái u ác tính, mọc ở dưới nách con hùng ưng vốn nên giương cánh bay lượn (ý chỉ quân đoàn Hùng Ưng). Nhưng mấy lần Hầu Tước thỉnh cầu lại bị Quốc Vương bệ hạ bác bỏ, hắn trà trộn quan trường quanh năm cho nên đã sớm nhìn ra, những quý tộc nhỏ kia đều bám vào dưới xúc tu của đại quý tộc, muốn động bọn hắn, trừ phi dao động căn cơ của vương quốc, nếu không thì đừng hòng làm được.

Bây giờ còn cách thời gian ước định tụ hợp không đến năm ngày, dưới loại tình huống này binh đoàn thứ ba thế mà chỉ có mấy đội ngũ đến, đây quả thực là không đem quân lệnh coi ra gì, xem ra hắn lại phải giáo huấn đám khốn nạn này một chút. Hầu Tước đang phẫn nộ, không có chút nào ý thức được hắn đem chính mình cũng cùng chửi, hắn cũng là quý tộc.

Đương nhiên, tại trong mắt Hầu Tước Mammon, gia tộc Hầu tước nhà hắn đã có uy tín lâu năm, là quý tộc chân chính, đám quý tộc nhỏ kia không xứng được tính là quý tộc, chỉ là một đám nhà giàu mới nổi dựa vào cố gắng của tiền bối mà thôi, chỉ cần qua đời thứ ba, hầu như những quý tộc này đều sẽ lụi tàn, đổi thành một chút quý tộc mới phát lên đài, đào thải bọn hắn, thay thế bọn hắn, chỉ có những đại gia tộc từ Bá Tước trở lên, mới thật sự là quý tộc.

Tại trong mắt Hầu Tước Mammon, so với binh đoàn thứ ba giá áo túi cơm, binh đoàn thứ hai nhìn thuận mắt hơn nhiều, ví dụ: binh đoàn thứ nhất là trực hệ, có thể nói là con trai trưởng của Hầu Tước Mammon, là hi vọng trong tương lai, cũng là vốn liếng và kiêu ngạo lớn nhất của hắn; binh đoàn thứ tư là con út, còn rất trẻ, nhưng rất nghe lời, cần Hầu Tước quan tâm chăm sóc, huấn luyện, có tiềm lực rất lớn; binh đoàn thứ hai là con riêng, mặc dù không cần quan tâm như hai binh đoàn kia, nhưng hắn vẫn phải chăm sóc một chút; binh đoàn thứ ba thì hoàn toàn là một đám rác rưởi, hắn nhắm mắt làm ngơ là tốt nhất. Hầu Tước Mammon có tính tình thẳng thắn, định nghĩa bốn binh đoàn bộ binh như vậy trong lòng. Còn binh đoàn kỵ binh? Ừm, binh đoàn này là cục cưng của Hầu Tước, mặc dù hiện nay binh đoàn này do bạn nối khố kiêm đối thủ cũ củ hắn -Hầu Tước Sandrew chỉ huy.

Sau khi đuổi đi quan truyền lệnh, Hầu Tước Mammon dùng ngón cái vuốt mi tâm, chiến đấu là càng ngày càng dễ đánh, nhưng Hầu Tước cảm giác chính mình ngày càng mệt mỏi hơn, bên trong giới quý tộc từng thế lực vì lợi ích mà cãi cọ, việc vặt vãnh của mấy đại binh đoàn đều cần Hầu Tước Mammon xử lý từng việc một, lại thêm Hầu Tước ghét nhất binh đoàn thứ ba, Hầu Tước Mammon không khỏi nghĩ đến, sau khi chiến tranh kết thúc trở nên rảnh rỗi chính mình có nên nghỉ ngơi một chút hay không.

“Lại làm thêm một năm nữa!” Hầu Tước thì thào nói, thêm một năm nữa chiến tranh chắc là sẽ kết thúc, đây là mấy tháng gần đám cao tầng của Faustin đạt thành nhận thức chung, nếu như còn không kết thúc được chiến tranh với Charles, thì vương quốc Faustin sẽ điều động đặc sứ, tiến về mẫu quốc- đế quốc Omer, thỉnh cầu đế quốc Omer tham dự điều đình. Faustin chỉ là một tiểu vương quốc có hai trăm vạn dân, theo phòng tác chiến của Vương Đô cùng đại thần tài chính cộng đồng tính toán, trải qua bốn năm chiến tranh, Faustin đã tổn thất hơn 10 vạn nhân khẩu, trong đó tuyệt đại đa số vẫn thanh niên trai tráng, nếu như tiếp tục đánh tiếp thì căn cơ quốc gia sẽ dao động.

Đương nhiên, Charles tổn thất càng lớn, bởi vì chiến tranh cũng xảy ra trên lãnh thổ Charles, Hầu Tước Mammon dám chắc chắn, Charles chí ít cũng tổn thất gấp rưỡi Faustin, huống chi nhân khẩu và thực lực của Charles vốn đã hơi thua kém Faustin, lúc này chính là xem ai ngã trước. Hầu Tước Mammon tin tưởng, Faustin tuyệt đối không phải là quốc gia ngã trước.

“Chờ công phá thành Conor, kỵ binh...” Hầu Tước dùng ánh mắt thâm thúy nhìn thành Conor, cân nhắc càng xa, tại trong mắt Hầu Tước, thành Conor giống như đã bị đánh hạ.

“Cái gì? Để cho ta phái binh đoàn kỵ binh đi vào sâu trong sơn mạch Bering! Binh sĩ, ngươi không phải đang nói đùa chứ!” Trong một chiếc lều vải khác, một người đàn ông trung niên có thân hình cao lớn quát hỏi một vị binh sĩ mang tin tức nửa quỳ trên mặt đất.”Kỵ binh sao có thể tiến vào sơn mạch Bering, huống chi vẫn là tiến vào trong rừng rậm! Là ta nghe lầm sao?” Người đàn ông trung niên nói rất nghiêm khắc.

Binh sĩ mang tin tức cũng không bởi vì thanh âm nghiêm khắc của hắn mà lộ ra vẻ khiếp đảm, không kiêu ngạo không tự ti nói: “Đây là mệnh lệnh của vương tử.”

Người đàn ông trung niên tắt tiếng, hắn đương nhiên là nhận ra, trước ngực người này có huân chương xám trắng của quân đoàn Hùng Sư, đây là không giả, mà lại nhìn kỹ thì nó không giống với huân chương Hùng Sư bình thường, huân chương của người mang tin tức có một vòng hoa văn tinh mỹ ngoài rìa, đây là tiêu chí đại biểu cho cận vệ của vương tử.

Người đàn ông trung niên trầm ngâm một lát nói: “Thế nhưng là chúng ta lập tức muốn công phá thành Conor, ngày phá thành, chính là ngày mà quân bộ ước định tất cả binh đoàn kỵ binh vây kín, lúc này ta không thể đem binh đoàn kỵ binh điều đi.” Người đàn ông trung niên nói như chém đinh chặt sắt.

“Ta chỉ là truyền đạt mệnh lệnh của vương tử, đại nhân ngài làm thế nào, thì sau đó vương tử tự nhiên sẽ xử lý.” Người mang tin tức nói.

Lúc này người đàn ông trung niên cảm thấy rất khó khăn, mệnh lệnh và mệnh lệnh xung đột lẫn nhau, hắn đương nhiên là biết rõ cái nào nặng cái nào nhẹ, nếu như không phải binh sĩ đưa tin đeo huân chương cận vệ của vương tử, thì hắn đã sớm đem binh sĩ này đuổi đi ra.

“Ta cần cùng Mammon Hầu Tước bàn bạc một chút, ngươi đi theo ta.” Người đàn ông trung niên cân nhắc hồi lâu rồi nói.

Người đàn ông trung niên này chính là Hầu Tước Sandrew, nắm giữ binh đoàn kỵ binh tinh nhuệ nhất của quân đoàn Hùng Ưng, cũng là cha vợ của Nam Tước Kedozzi. Không giống với bộ dáng già nua của Hầu Tước Mammon, mặc dù Hầu Tước Sandrew có tuổi không kém hơn Hầu Tước Mammon bao nhiêu, nhưng thực lực của hắn cường đại khiến vẻ bề ngoài của hắn hơi trẻ hơn so với tuổi, vị này là người cường đại nhất của quân đoàn Hùng Ưng, là kỵ sĩ thực tập đỉnh phong.

Một lát sau, Hầu Tước Sandrew đã đuổi tới doanh trướng của Hầu Tước Mammo. Sau khi nghe hắn nói tóm tắt, Hầu Tước Mammon cũng trầm mặc.”Vì sao?” Hầu Tước Mammon mở miệng hỏi, mặc dù quân nhân lấy phục tùng mệnh lệnh là thiên chức, nhưng bọn họ đã sắp hưởng thụ được thành quả thắng lợi. Hầu Tước Mammon vẫn là nghĩ không ra, vì sao vương tử Kensell vốn vẫn luôn anh minh lại hạ đạt một mệnh lệnh ngu xuẩn như thế, mà lại mệnh lệnh này chỉ là nói để binh đoàn kỵ binh đi vào sơn mạch Bering, cũng không hạ đạt nhiệm vụ cụ thể cần chấp hành.

“Đây là cơ mật, Hầu Tước chỉ cần thi hành mệnh lệnh này là đủ...” Binh sĩ truyền tin nói.

“Im ngay! Nói cho ta, vì sao?” Hầu Tước Mammon nổi giận hướng về phía binh sĩ truyền tin quan quát.

“Nói đi, nguyên nhân là cái gì? Ta tin tưởng vương tử Kensell sẽ không vô duyên vô cớ hạ đạt loại mệnh lệnh ngớ ngẩn này, nhất định là có nguyên nhân.” Hầu Tước Sandrew cũng nói theo, mặc dù hắn và Hầu Tước Mammon là bạn nối khố, kiêm đối thủ cũ, nhưng ở trong lúc mấu chốt, Hầu Tước Sandrew và Hầu Tước Mammon luôn có ý kiến nhất trí.

Binh sĩ mang tin tức thấy hai vị đại nhân đều có dáng vẻ muốn từ chối nhận mệnh lệnh, nghĩ đến lời vương tử nhắc nhở trước khi đi, phải tất yếu làm tất cả quân đoàn xuất binh cứu giúp công chúa Angelina, người mang tin tức rốt cuộc nói ra nguyên nhân: “Bởi vì công chúa Angelina.....”

Sau khi nghe hắn nói rõ, hai vị Hầu Tước lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra. “Vị Vương Hậu Kent này thật sự là càng ngày càng quá mức!” Hầu Tước Mammon có tính tình nóng nảy, trực tiếp chỉ mặt gọi tên mắng ra. May mắn lúc này trong lều vải chỉ có hai vị Hầu Tước và binh sĩ mang tin tức, không phải vậy thì lời này truyền đi, không biết sẽ nhấc lên sóng gió cỡ nào.

“Vấn đề bây giờ là muốn phái bao nhiêu binh sĩ đi tiếp ứng, trừ kỵ binh thì còn phái bao nhiêu bộ binh đi, chỉ dựa vào kỵ binh tìm kiếm tại biên giới dài dằng dặc là không thể nào, huống chi sơn mạch Bering là sơn mạch phụ thuộc của rừng rậm Mofi, cũng không phải là một mảnh đất an toàn.” Hầu Tước Sandrew không phàn nàn, chửi bới giống như Hầu Tước Mammon, mà là tỉnh táo đưa ra kiến giải của mình.

Hầu Tước Mammon cũng thu liễm sự phàn nàn, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, hắn đã nhìn Angelina lớn lên, có thể nói trong đám Hầu Tước ở Vương Đô, khi còn bé, Angelina công chúa chỉ chịu an ổn ngủ trong ngực hắn, hắn đã sớm đem công chúa Angelina xem như cháu gái của mình. Sau khi thu được tin công chúa rất có thể sẽ gặp nan, trừ Quốc Vương và vương tử Kensell, thì người sốt ruột nhất chính là hắn, đương nhiên Hầu Tước Mammon sẽ không biểu hiện ra ngoài, hắn sẽ dùng hành động thực tế, để chứng minh điều này.

“Phái ba đại đội của binh đoàn kỵ binh, bộ binh thì phái binh đoàn thứ tư đi, vừa vặn cũng là luyện binh.” Hầu Tước Mammon vung tay lên, làm ra quyết định.

Nghe Hầu Tước Mammon nói như thế, Hầu Tước Sandrew cố nén xúc động vỗ bàn.”Không có khả năng! Ta nhiều nhất là phái một đại đội kỵ binh đi, ta không đồng ý điều động binh đoàn thứ tư, lần công phá thành Conor này, binh đoàn thứ tư sẽ là chủ lực, ngươi đem bọn hắn phái đi ra, thì để binh đoàn công nào thành? Binh đoàn thứ nhất sao? Sau đại trận chiến ở hẻm núi Fermer, đến bây giờ binh đoàn thứ nhất còn chưa khôi phục lại, ta không đồng ý điều động binh đoàn thứ nhất công thành!” Hầu Tước Sandrew thở phì phì nói một hơi.

“Không phải còn có binh đoàn thứ hai nha.” Hầu Tước Mammon yếu ớt nói. Hắn và Hầu Tước Sandrew giống như hai cực của nam châm, ngươi yếu thì hắn mạnh, ngươi mạnh thì hắn yếu, đừng nhìn lúc bình thường, Hầu Tước Mammon luôn có tính tình rất nóng nảy, mà Sandrew Hầu Tước thì là người hiền lành, lúc này Hầu Tước Mammon tự giác thấy đuối lý, nhưng vì Angelina thân ái của hắn, hắn chỉ có thể giả sợ trước, hy vọng bạn nối khố có thể đồng ý với ý kiến của hắn.

“ Ngươi cũng biết rõ binh đoàn thứ hai liên lụy rất lớn, nếu xảy ra chuyện gì thì ai gánh trách nhiệm này.” Hầu Tước Sandrew vẫn không đồng ý, hai người còn đang tranh chấp.

Mà người mang tin tức của chúng ta đâu, lúc này hắn đã sớm bị Hầu tước Mammon dọa sợ, hơn nửa binh đoàn kỵ binh? Toàn bộ một binh đoàn bộ binh? Hầu Tước đại nhân, khẩu khí của ngài thật to lớn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.