Thời gian đến xế chiều bốn giờ, phần lớn người cũng tỉnh, Locke rời giường, bắt đầu chào hỏi thuộc hạ của hắn.
“Đi, đi ra ngoài doanh trại uống rượu! Hôm nay nóng quá ta không ngủ được!” Locke phàn nàn nói.
“Lão đại, vạn tuế!” Các đội viên của Locker đối với việc lập tức có thể uống rượu miễn phí vô cùng vui mừng.Thời tiết hôm nay rất nóng, chỉ có rượu mạch ướp lạnh mới khả năng giảm bớt sự khô nóng trong người họ.
“Kane, ngươi mang các huynh đệ đi quán rượu Green Palm trước, gọi cho mỗi người một chén rượu mạch, lại đặt trước cho ta một phòng, nói cho bà chủ quán, ghi nợ vào tên của ta; Hans, ngươi cùng ta đi tìm Joshua trung đội trưởng.” Locke phân phó nói.
“Tốt, lão đại“. Hai người hồi đáp.
Locke mang theo Hans đến lều của Joshua đại thúc:“Joshua đại thúc, đi uống rượu á!” Vừa mới đến nơi, Locke liền hướng về phía Joshua đại thúc giống như cũng vừa tỉnh không lâu hô.
“Biết rõ, tiểu tử ngươi nói nhỏ một chút,đầu ta đều bị ngươi gọi đến chấn động rồi.” Joshua đại thúc trêu ghẹo nói.
“Đại thúc đi mau a, ngoài doanh trại, Giza trấn, quán rượu Green Palm, ta đã sắp xếp người đi đặt phòng trước.” Locke nói.
“Ừ, đi thôi.” Joshua đại thúc mặc một bộ trang phục hàng ngày, liền đi theo Locke.
“Đây là Hans đi, ngươi trở nên cường tráng không ít a.” Joshua đại thúc đối với người trẻ tuổi cùng trấn này có một chút ấn tượng.
“Đúng vậy a đại thúc, ta hiện tại đối với thân thể của mình rất hài lòng, đánh ba tên Charles moi rợ không thành vấn đề.” Hans tiếp lời nói.
“Vẫn là cái tên này có thể ăn cho nên mới cường tráng như vậy,một ngày hắn có thể ăn gấp đôi lượng cơm của ta.” Locke nói giỡn.
“Quân nhân chính là muốn có thể ăn! Ngươi xem đại thúc ta ăn một bữa bao nhiêu. Mặc dù thân hình của ngươi tạm được, nhưng vẫn còn gầy.”
Joshua đại thúc đối thân hình của Locke không phải rất hài lòng.Bây giờ, Locke cao một mét 76, nặng 150 cân, kỳ thật hắn so với đại đa số binh sĩ còn cao hơn một đoạn, thân hình của hắn rất cân xứng,nhưng so với Joshua đại thúc cao một mét 9, nặng gần 300 cân thì xác thực không tính là gì,ngay cả Hans cũng cao tới một mét tám,nặng hơn 200 cân.
Ba người bọn họ cười cười nói nói,đi hướng ngoài doanh trại.
Ngoài doanh trại,Giza trấn đã từng là lãnh thổ của vương quốc Charles, hai tháng trước,sau khi vương quốc Faustin đánh xuống hẻm núi Fermer, vương quốc Charles liền không còn chỗ hiểm nào để phòng ngự, 3 đại quân đoàn phân ba đường thượng trung hạ tiến công vào sâu trong lãnh thổ vương quốc Charles,trực chỉ thủ đô -thành Otis, một đương nghiền ép đến nay. Hùng ưng quân đoàn theo nam bộ bọc đánh tiến công, bởi vì đoạn đường này quân địch chống cự rất yếu ớt hoặc có thể nói là không có, cho nên quân đoàn trưởng quyết định tản đội ngũ ra, đem hai vạn người của bốn bộ binh đoàn, chia ra thành từng đại đội,bình quân 500 người thành một đội, tham dự tấn công các thôn trấn, khi tấn công thành thị hoặc là lãnh địa lớn thì một lần nữa chỉnh hợp thành từng binh đoàn, một binh đoàn có 5000 người,bộ chỉ huy chỉ để lại binh đoàn kỵ binh cùng binh đoàn lính hậu cần,tổng cộng 1 vạn người phòng thủ quân bộ.
Giza trấn chính là một tiểu trấn ở nam bộ vương quốc Charles. Cái trấn nhỏ này vừa mới trải qua chiến hỏa tẩy lễ, đi tại ven đường,có thể thấy được phòng ở bị đốt thành than cốc,những tên ăn mày có sắc mặt đen nhánh ở khắp nơi. Những người này cúi đầu dùng ánh mắt sợ hãi cùng kinh hoảng,nhìn trộm về phía đám người Locke. Thường phục quân đội của vương quốc Faustin đã vạch trần thân phận của đám người Locke. Chiến tranh phá hủy đi một chút đồ vật, hai tuần lễ trước doanh đội của Locke công chiếm nơi này, máu và lửa làm cho những người còn sót lại của trấn nhỏ này học cách tiếp nhận những người xa lạ.
Chủ nhân của quán rượu Green Palm là một người tiểu nhân, nghe nói lúc quân đội của vương quốc Faustin còn chưa đến,hắn đã phản bội tổ quốc của mình,thông qua việc bán đứng lực lượng phòng ngự của nơi này, cũng chính tay bắt lấy trấn trưởng.Sau đó,hắn dâng ra một số lớn tiền vàng, thành công thu hoạch được cành ô liu của Kedozzi Nam Tước.Quán rượu Green Palm là sản nghiệp duy nhất còn kinh doanh trong trấn, đối tượng phục vụ của nó là các binh sĩ trong quân doanh.
Có rất nhiều binh lính nguyện ý đến đây uống rượu bởi vì:Một là nơi này có rất ít cao tầng của quân doanh, tối cao cũng chỉ là tiểu đội trưởng, ở nơi này,các binh lính có thể nói thoải mái, tùy ý uống rượu khoác lác oẳn tù tì; Hai là giá cả ở nơi này rất thấp, bởi vì đây là khu chiếm lĩnh,tiền của vương quốc Charles đã sắp không còn tác dụng, hiện tại Diller là đồng tiền mạnh, một ly rượu mạch lớn chỉ cần một mai đồng Diller,rẻ hơn một nửa so với trong doanh trại,cuối cùng là nơi này còn phục vụ một ít vấn đề nhạy cảm. Bởi vì chiến hỏa tác động đến, rất nhiều nữ nhân nghèo đói đều tới đây kiếm một phần thu nhập thêm.Các nàng có người là tự nguyện, có người thì bị cưỡng bức, nhưng trong chiến tranh,luật pháp của nơi này không còn tác dụng, không ai sẽ quan tâm các nàng. Bởi vì giá cả rẻ tiền mà lại các nàng so với những nữ nhân ở quân nhu doanh càng mới mẻ cho nên quân kỷ lại nghiêm ngặt cũng quản không được các binh sĩ, theo việc này có xu thế càng làm càng lớn, các cao tầng cũng đều mở một con mắt nhắm một con mắt. Kỳ thật tại khu chiếm lĩnh thì đây là chuyện thường, năm nay bởi vì chiến tranh xảy ra trên lãnh thổ,khiến cho rất nhiều bình dân ở tầng dưới chót của vương quốc Charles không thể canh tác, không canh tác thì bọn hắn ăn cái gì? Chỉ có thể bán máu bán thịt...
Đoàn người Locke đi vào bên trong quán rượu Green Palm, mới vừa vào cửa một cỗ mùi mồ hôi nồng đậm cùng tiếng ồn ào đập vào mặt, xem ra đã có không ít người đến đây. Quả nhiên, bọn hắn nhìn đến không ít gương mặt quen thuộc,bọn Locke cũng lẫn nhau mỉm cười,gật đầu ra hiệu. Joshua đại thúc càng là được hoan nghênh, dù sao nơi này còn có không ít thành viên trong trung đội hắn.Làm một trong bốn người trung đội trưởng có thực quyền trong doanh đội, Joshua đại thúc cũng coi như là một vị cao tầng,có không ít người tiến lên ân cần thăm hỏi hắn nhưng Joshua đại thúc chỉ là hơi gật đầu.
“Lão đại, chỗ này!” Một tiếng hô to truyền đến, quả nhiên đám người Kane đã chiếm cứ mấy cái bàn ở góc khuất, xem ly rượu mạch trên bàn bọn hắn vẫn còn nguyên, xem ra bọn hắn còn đang chờ đám người Locke.
Joshua đại thúc còn đang chào hỏi người xung quanh, Locke mang theo Hans đi về phía bàn của tiểu đội hắn.”Các ngươi uống trước đi, ta còn có việc muốn cùng Joshua trung đội trưởng bàn bạc, Kane, đi gọi cho Hans một chén.” Locke đối thành viên của tiểu đội phân phó nói.
“Được rồi, lão đại.” Kane gật đầu nói, thuận tiện đưa cho Locke một cái chìa khóa, đây là chìa khóa phòng trên lầu mà họ đặt trước.
“Hans, ngươi cùng các huynh đệ uống rượu, ta đi cùng Joshua đại thúc bàn bạc ít việc.” Locke lại nói với Hans.
“Ừ, ngươi đi đi.” Hans gật đầu nói, nhìn xem quầy rượu không xa,Kane đã cho hắn bưng một ly rượu mạch ướp lạnh tới, Hans cười lộ ra một hàm răng vàng, hắn cũng thích cái này.
“Các huynh đệ uống trước đi, lát nữa ta xuống.” Locke dứt lời liền hướng phía Joshua đại thúc đi đến.
“Lão đại, đi thôi.”
“Yes Sir~, lão đại.”
“Lão đại, chúng ta chờ ngươi.“... Các thành viên của tiểu đội cũng nhao nhao nói.
“Đại thúc, chúng ta lên thôi.” Locke hướng về phía Joshua đại thúc nói,Joshua đại thúc còn đang trò chuyện với các binh sĩ đến ân cần thăm hỏi hắn.Nghe xong, hắn liền đối với Locke gật gật đầu, đối với người xung quanh nói:“Ta còn có việc, các ngươi tiếp tục uống đi.”
“Tốt, đội trưởng.”
“Đội trưởng, gặp lại.”
“Đội trưởng,lát nữa nhớ xuống uống với chúng ta một chén nha.”
Những binh sĩ này cũng không phải không có ánh mắt, nhao nhao gật đầu đồng ý. Lúc nãy, Locke dùng 'Đại thúc' để xưng hô Joshua trung đội trưởng cũng là có ý riêng, việc này thể hiện hắn cùng trung đội trưởng có mối quan hệ không giống bình thường. Trong quân doanh,lúc nào cũng có tranh đấu,một cái xưng hô nho nhỏ cũng thể hiện hậu trường của Locke không tầm thường, làm cho người có tâm nghe qua cũng khiến lực ảnh hưởng của Locke trong lúc vô hình tăng lên không ít. Huống chi,tại khoảng thời gian này,hắn cùng trung đội trưởng nói chuyện gì, người hơi có cấp độ chắc là đều có thể đoán được, sắc mặt của mấy tên lính xung quanh biến đổi.
Locke cùng Joshua đại thúc theo chỗ ngoặt ở quầy rượu đi lên tầng hai, trong lúc đó cũng cùng đang ở quầy rượu bà chủ gật đầu ra hiệu một cái. Đó là một nữ nhân có tóc quăn màu hồng, vẫn còn phong vận, tên là Hạ Thiến. Dù sao bọn họ cũng uống rượu, bàn chuyện trong quán nhà nàng,cùng nàng chào hỏi là đương nhiên. Hạ Thiến liếc mắt đưa tình, biểu thị biết rõ. Cái này yêu tinh thật mê người, Locke thầm nghĩ.
Trên tầng hai có một dãy năm sáu cái phòng, Locke cầm chìa khóa tìm tới phòng của mình,mở cửa. Gian phòng không lớn, không đến 20 mét vuông, trong phòng có một cánh cửa sổ, xuyên thấu qua cửa sổ có thể nhìn thấy xanh biếc dãy núi ở phương xa, gần cửa sổ có một cái bàn,mỗi bên bàn có một chiếc sô pha, cửa ra vào có một bức bình phong không tinh xảo nhưng tương đối đẹp mắt, bên cạnh để một cái giá áo cỡ nhỏ, trên mặt bàn bày hai ly pha lê, hai bình rượu mạch,bình làm từ thủy tinh, nắp làm bằng gỗ. Gian phòng được bố trí chỉnh tề,khiến người ta cảm thấy rất dễ chịu. Locke đã tới qua một lần, dù là người chưa bao giờ học đòi văn vẻ như hắn cũng cảm thấy uống rượu ở chỗ này rất có cấp bậc, tạo ấn tượng sâu đậm cho hắn.Locke chắc chắn rằng bà chủ là người rất biết làm ăn.