Uy lực của linh hỏa phù không nhỏ, nhưng không đủ đốt
chết Kim Chu, bọn tiểu trùng tử này trời sinh có thể chống cự độ nóng
cao, ngược lại linh phù cháy bừng làm Tần Tiểu Thiên rất khó chịu.
Rất nhiều Kim Chu tràn vào, nhưng lần này Kim Chu khác hẳn, là Kim Chu
màu đen, từ trong miệng chúng phun ra một tia vụ khí chua, hỏa diễm
thiêu đốt lập tức nhỏ xuống.
Kim Chu chiến đấu được vụ khí chua bao phủ, càng lộ ra vẻ tinh thần, phát ra tiếng kêu chói tai, tiếp tục phát khởi công kích.
Tần Tiểu Thiên rất không cam lòng, thân thể nếu một lần nữa hóa thành
trạng thái linh hồn, hắn sẽ không cách nào chịu được. Đột nhiên hạ thể
lại bị một con Kim Chu cắn, hận đến hắn phẫn nộ kêu to, một loại cảm
giác bi ai nảy lên trong lòng.
Nếu bị đám tiểu trùng tử nhàm chán này bức đến bước cuối cùng, thật sự là vô cùng uất ức!
Lần này Tần Tiểu Thiên xuất ra một hỏa tiên lôi ngọc phù, hét lớn: " Mẹ
kiếp, cùng chết đi!" Nhưng không đợi Tần Tiểu Thiên bóp vỡ hỏa tiên lôi
ngọc phù, một trăm lẻ tám quang điểm trong cơ thể hắn đột nhiên đã động.
Một trăm lẻ tám năng lượng hóa thành mỏng manh như sợi tóc bỗng nhiên
dũng xuất, quấn kín hỏa tiên lôi ngọc phù, chỉ năm giây, hỏa tiên lôi
ngọc phù hóa thành tro bụi, bị quang điểm trong cơ thể cắn nuốt.
Tần Tiểu Thiên khóc không ra nước mắt, không nghĩ tới quang điểm ngay cả hỏa tiên lôi ngọc phù cũng có thể cắn nuốt.
Nhưng chuyện xảy ra kế tiếp lại làm cho Tần Tiểu Thiên mừng rỡ. Quang
điểm năng lượng lộ ra bên ngoài cơ thể, trong phút chốc quấn quanh Kim
Chu.
Tần Tiểu Thiên không biết, trong cơ thể Kim Chu có một loại kim khí hợp
thành hiếm thấy, còn có năng lượng đặc hữu của sinh vật, chính là năng
lượng mà quang điểm cần thiết. Quang điểm năng lượng sau khi cắn nuốt
một Kim Chu, tựa hồ rất thích, lập tức đánh về phía Kim Chu khác.
Nửa giờ sau, Kim Chu trong phòng kim khí đã bị đảo sạch trống không.
Tần Tiểu Thiên kinh ngạc phát hiện, một trăm lẻ tám quang điểm trong cơ
thể đang chậm chạp di động, chậm phi thường, mà một trăm lẻ tám sợi chỉ
nhỏ năng lượng, giờ phút này đã theo chỗ động khẩu bị phá nơi vách kim
khí kéo dài ra ngoài.
Hắn cẩn thận ngồi xuống, cẩn thận quan sát sự biến hóa trong cơ thể.
Sợi chỉ năng lượng dùng mắt thường thì nhìn không thấy, vô hình vô sắc,
lúc có lúc không, chỉ có Tần Tiểu Thiên có thể cảm ứng được rõ ràng.
Phía dưới phòng kim khí là một sào huyệt thật lớn, vô số đường hang nhỏ
kéo dài ra bốn phương tám hướng, bên trong có vô số Kim Chu, mà năng
lượng tế ti( sợi chỉ nhỏ) chia làm một trăm lẻ tám sợi, lọt vào từng ngõ ngách khác nhau.
Kim Chu chạy trốn tứ tán, nhưng căn bản không còn kịp nữa, năng lượng tế ti giống như thanh kiếm tiên vô địch, trực tiếp xuyên qua thân thể của
Kim Chu, không tới một giây, Kim Chu đã hóa thành tro bụi.
Năng lượng tế ti cắn nuốt càng nhiều đồ vật, thì năng lượng sở hữu lại
càng lớn, dần dần, năng lượng tế ti xảy ra biến hóa, chúng nó mở rộng
ra, một phân liệt thành hai, sau đó lại phân liệt thành bốn, rất nhanh
đã đem Kim Chu cắn nuốt không còn.
Quang điểm trong cơ thể Tần Tiểu Thiên lại sáng lên một chút, làm cho
hắn càng vui mừng là một trăm lẻ tám quang điểm đang bắt đầu vận chuyển, đây là kết quả mà hắn mơ tưởng.
Nguyên bổn nghĩ rằng sau khi cắn nuốt hết Kim Chu thì năng lượng tế ti
sẽ trở về trong cơ thể, ai ngờ năng lượng tế ti cũng không có quay lại,
mà là ghim nhập vào bức vách do Kim Chu ngưng tụ mà thành, cũng bắt đầu
phân giải kim khí đặc thù trong đó.
Chỉ chốc lát thời gian, cả sào huyệt của Kim Chu đã hoàn toàn phân giải. Năng lượng tế ti tiến vào một bước lớn mạnh, trực tiếp cắm vào trong
cát kim khí, phân giải kim khí và hết thảy vật chất hữu dụng.
Quang điểm trong cơ thể nổi lên ánh sáng, mặc dù vẫn còn rất yếu ớt, nhưng Tần Tiểu Thiên vẫn có thể phát hiện.
Hắn phát hiện mỗi một quang điểm lại xuất hiện thêm một trăm lẻ tám
quang điểm khác, ý nghĩa lại sinh trưởng ra một tầng đầy đủ, theo năng
lượng tế ti hút được năng lượng từ từ điền đầy quang điểm, tầng quang
điểm kế tiếp từ từ sáng lên.
Năng lượng tế ti đã phân liệt thành mấy vạn sợi, từ dưới đất kéo dài đến bốn phương tám hướng.
Tần Tiểu Thiên giống như một mầm móng đang sinh sôi, đem rễ cây xâm nhập dưới mặt đất, sào huyệt Kim Chu ở bên dưới sụp đổ, thì cũng là đem hắn
hoàn toàn chôn sống, nào ngờ một trăm lẻ tám sợi tế ti tự động sinh ra
một không gian kim khí, mà Tần Tiểu Thiên lại ngồi thẳng bên trong.
Thời gian một năm trôi qua, một trăm lẻ tám sợi năng lượng tế ti chung
quanh Tần Tiểu Thiên đã hoàn toàn thật hóa, tựa như một trăm lẻ tám cây
cột tinh thể chống đỡ một viên kim khí hình tròn. Tâm thần của Tần Tiểu
Thiên đắm chìm trong cơ thể, chung quanh thân thể xảy ra tình huống nào, hắn một chút cũng không rõ ràng, tất cả tin tức sở hữu đều nhờ năng
lượng tế ti đi ra ngoài truyền trở lại.
Một trăm lẻ tám chủ rễ phân liệt xuất ra hàng triệu rễ con, chúng cần
thêm tài liệu, dùng Tần Tiểu Thiên làm trung tâm, chung quanh một ngàn
dặm phạm vi, hết thảy vật chất hữu dụng đều bị đảo sạch, chỉ còn lại có
vô số cát đá phế khí.
Cả mặt đất trầm xuống dưới hơn mười thước, hình thành một vùng thung lũng hơn một ngàn dặm.
Sau khi tốn hao một năm thời gian, Tần Tiểu Thiên sơ bộ nắm giữ một chút cách vận dụng quang điểm, hắn bắt đầu nếm thử cách khống chế tốc độ cắn nuốt, cũng lựa chọn tiến hành cắn nuốt, bởi vì hắn biết, lúc này năng
lượng hình thành tế ti đã tới gần một tòa thành thị của loài người, nếu
còn không khống chế, năng lượng tế ti có thể dễ dàng nuốt trọn một tòa
thành thị.
Hâm Tinh là một viên kim khí tinh, bên ngoài là do các loại kim khí cấu
thành, mà phía dưới tầng kim khí là nham thạch tầng, cho dù là nham
thạch thì cũng có kim khí trộn lẫn, xuống lần nữa mới là tầng nham tương nóng cháy.
Đương nhiên, ở nham tầng cũng không thiếu hụt những loại mỏ tàng tinh
thạch, chẳng qua là vì chôn giấu quá sâu trong lòng đất, nên sức người
không cách nào đào móc mà thôi.
Tần Tiểu Thiên phát giác, mỗi một quang điểm tự động hình thành một
không gian, khi thu tập đủ năng lượng sẽ tự động hình thành thêm một
tầng không gian khác, hắn mơ hồ cảm giác được, tự mình tu luyện đều là
vây vòng quanh chuyện này tiến hành, tất cả năng lực sở hữu đều là do
những năng lượng tế ti thu tập được.
Tần Tiểu Thiên gọi quang điểm trong cơ thể là Tinh Điểm, bởi vì là dùng
một trăm lẻ tám khối tinh thạch giá cấu mà thành, còn chủ rễ được gọi là Tinh Liên, năng lượng tế ti mở rộng ra ngoài được gọi là Tinh Thị Liên.
Tinh Thị Liên đã phân hóa thành hơn mười triệu sợi, dưới sự dẫn đạo của
Tần Tiểu Thiên, từ từ xâm nhập nham tầng, vô số quái thú sa trùng bị
Tinh Thị Liên phân giải cắn nuốt, vô số kim khí hóa thành tro bụi, mà
Tần Tiểu Thiên từng chút lớn mạnh dần lên.
Pháp môn tu luyện như vậy tại sơ kỳ và hậu kỳ lộ ra vẻ cực kỳ bá đạo, từ một khắc giá cấu thành công, Tần Tiểu Thiên đã bước lên con đường tu
luyện vô cùng thần kỳ.
Nhưng vật chất của một viên hành tinh, chỉ có thể cơ bản thỏa mãn giá
cấu đầy đủ Tinh Điểm và Tinh Liên, phải nhớ nếu muốn lục lọi sự ảo diệu
trong đó, thì cũng muôn vàn khó khăn, không đơn giản như xây dựng trúc
cơ.
" Các khu quang mỏ của Hâm Tinh phát sinh nguy cơ, quang mỏ kim khí lộ thiên tư nguyên khô kiệt."
Đây là thông báo mới nhất trên mạng lưới điện não.
Những chủ nhân của đại quang mỏ tại Hâm Tinh bắt đầu khẩn trương, đại
lượng quang mỏ chìm dần sụp xuống, nguyên bổn kim khí quang mỏ vốn rất
dễ dàng khai thải, trữ lượng đột nhiên trở nên rất nhỏ, thậm chí hoàn
toàn không có. Ngoại trừ chung quanh thành thị hơn mười dặm vẫn còn có
chút quang mỏ ra, những địa phương có tư nguyên trên tinh cầu cũng không còn tìm được quang mỏ kim khí nữa.
Căn cứ vệ tinh dò xét, cả tinh cầu đã rút nhỏ đi một trong năm phần,
nguyên bổn khắp nơi đều có kim khí vỡ phân bố cũng biến mất không thấy,
chỉ còn lại cát đát và bụi đất bình thường.
Biến hóa như thế khiến cho một mảnh khủng hoảng, nếu như tất cả quang mỏ của Hâm Tinh ngừng sản xuất, thì coi như cả triệu nhân viên công tác
gặp phải thất nghiệp, tất cả những xí nghiệp cũng phải đại quy mô đóng
cửa.
Liên hợp hội chuyên môn phái đi một tiểu tổ để điều tra. Đáng tiếc cầm
đầu chính là một người tu chân Hợp Thể kỳ, với kiến thức của hắn căn bản không phát hiện được sự tồn tại của Tần Tiểu Thiên, trừ phi là tiên
nhân mới có thể tìm ra nguyên nhân khô kiệt của quặng mỏ, nhưng cũng sẽ
không tìm được Tần Tiểu Thiên, chỉ có thể kết luận là có sinh vật cường
đại tồn tại.
Sau khi tiến hành điều tra mấy tháng, thì coi như qua loa xong việc.
Tiểu tổ điều tra cho rằng, đây là khô kiệt tự nhiên, không phải hậu quả
do người tu chân tạo thành. Kết luận cuối cùng chính là lập tức di dời
tất cả nhân công và nhân viên, viên tinh cầu này chỉ có nguyên giới chi
chủ mới có thể khôi phục.
Hâm Tinh bởi vì Tần Tiểu Thiên mà suy bại, không tới thời gian một năm,
đại bộ phận các xí nghiệp lục tục di dời, mà đại bộ phận nhân viên công
tác cũng theo rời đi.
Rất nhiều thành thị bị phế bỏ, chỉ còn lại số ít con người còn kẹt ở lại trong mấy đại thành thị, chỉ có vài tòa đại thành thị còn giữ lại lồng
phòng hộ.
Tần Tiểu Thiên thông qua Tinh Thị Liên nắm giữ cả tinh cầu, đối với thành thị bị phế bỏ hắn cũng không bỏ qua.
Trong thành thị mặc dù đã không còn người nào, nhưng dù phế vật cũng có
thể lợi dụng, huống chi bên trong cũng không ít tài liệu không tệ. Hắn
phải giá cấu Tinh Liên thật đầy đủ, thì phải lợi dụng hết thảy những tài liệu có thể lợi dụng.
Tinh Liên giá cấu trong cơ thể cần phải hoàn thành, Tần Tiểu Thiên trải
qua thời gian dài quan sát, biết đó chỉ là bước đầu tiên.
Tinh Điểm tầng thứ nhất cỡ hạt đậu, tầng kế tiếp thì nhỏ hơn, xuống chút nữa thì chẳng qua chỉ là một hư ảnh. Chính thức Tinh Liên chỉ có hai
tầng là có chút ánh sáng, ngoài ra chỉ là hắc hắc mơ hồ.
Tinh Thị Liên ước chừng phân liệt thành hơn một trăm triệu sợi, đã đến
gần tầng dung nham điên cuồng cắn nuốt và phân giải hấp thu, tốc độ năng lượng dũng mãnh bắt đầu chậm lại.
Tần Tiểu Thiên cần thiết nguồn năng lượng quá mức khổng lồ, tư nguyên
của một tinh cầu cũng không thể thỏa mãn. Trong lòng hắn toát ra một ý
niệm: " Tốt nhất tìm một tinh cầu không người, tiếp tục thải tập tư
nguyên, ít nhất phải làm cho Tinh Liên hoàn toàn thành hình thì cũng đủ
năng lượng nhất định."
Trong đầu đột nhiên chợt hiện ra một tia linh quang, Tần Tiểu Thiên lập
tức buông tha cho việc việc thu hồi Tinh Thị Liên. Đây là trực giác,
phảng phất một khi đã thu hồi Tinh Thị Liên, sẽ thấy không thể phóng
thích ra Tinh Thị Liên phạm vi lớn như vậy. Với tính cách của hắn, hết
thảy đều phải cẩn thận, chuyện không nắm chắc sẽ không đi làm.
Tinh Thị Liên tiếp tục kéo dài xuống đất, cuối cùng có mấy Tinh Thị Liên đột phá nham tầng, thăm dò nhập vào trong nham tương, đây là Tinh Thị
Liên do Tần Tiểu Thiên nắm được trong tay phát xuất ra, hắn phải thử một chút ảnh hưởng của nham tương đối với Tinh Thị Liên.
" Trời ạ! Thứ này cũng không khỏi quá cường hãn rồi! Không ngờ...đây là
tầng nham tương a, ngay cả thứ này mà cũng có thể phân giải cắn nuốt, ta chẳng phải thành quái vật rồi sao...không đúng, lão tử bây giờ chính là quái vật! Cổ thần này rốt cuộc là đồ vật gì tu luyện thành? Khẳng định
không phải người!"
Trong lòng Tần Tiểu Thiên không ngừng phát ra tiếng than sợ hãi. Tinh
Thị Liên căn bản không nhìn độ nóng của tầng nham tương, chẳng những
tiếp tục cắn nuốt tài liệu hữu dụng, hơn nữa bởi vì độ nóng cao, tốc độ
phân giải vật chất chiếm được sự tăng trưởng thật lớn, lập tức, càng
nhiều Tinh Thị Liên tham nhập vào trong nham tầng.
Dần dần, năng lượng truyền trở về bao hàm một ít ấm áp, nhất khởi cùng
nhau chảy vào một Tinh Điểm, Tần Tiểu Thiên vẫn một mực không cách nào
phân giải, trong không gian một trăm lẻ tám Tinh Điểm hấp thu vật gì.
Lần này hắn biết, trong đó chỉ một Tinh Điểm tựa hồ có thể hấp thu hỏa
năng lượng, tâm niệm lập tức truy tung mà vào.
Hỏa năng lượng có thể chảy vào Tinh Điểm thứ mười bảy, thông qua một
tầng thấp hơn thì lại tiến vào Tinh Điểm thứ mười tám, một đoạn đường
thông hành, mãi cho đến khi đạt bảy mươi bảy tầng thì mới dừng lại,
nhanh chóng bổ sung đi vào, Tinh Điểm kia trong nháy mắt lóe sáng lên,
cũng phát ra quang hoa yếu ớt.
Bởi vì lấy được quá nhiều vật chất, mặt ngoài viên tinh cầu bắt đầu sụp
đổ, mà nham thạch cũng vỡ tan, dần dần đến tầng nham tương, núi lửa bắt
đầu phún phát tiểu quy mô.
Không được nửa tháng thời gian, núi lửa phún phát ngày càng nhiều, hình
thành đại quy mô sự sụp đổ di động, mấy tòa đại thành thị còn sót lại
của Hâm Tinh cũng bắt đầu lui lại, viên tinh cầu này đã hoàn toàn không
thích hợp cho con người ở lại.
Tần Tiểu Thiên rất hưng phấn, hắn đã có chút rõ ràng sự huyền bí của Tinh Điểm.
Hỏa tính năng lượng hấp thu tiến vào một chủ rễ ở trong một rễ phụ rất
nhỏ, cũng đại lượng bị tồn đọng lại, rễ phụ kia ước chừng có trăm vạn
Tinh Điểm.
Hỏa tính năng lượng theo Tinh Thị Liên truyền đưa vào chủ hệ (rễ chủ),
sau đó lại nhảy vào chi hệ( rễ phụ), tốc độ hấp thu càng nhanh hơn, chi
hệ Tinh Liên hình thành mấy vạn hình loa mà đỏ nhạt, đây là do năng
lượng hỏa tính trữ tồn. Như vậy, những năng lượng khác cũng có thể có
chi hệ Tinh Liên tương ứng.
Còn có một Tinh Liên khiến cho Tần Tiểu Thiên chú ý, đó là một chi hệ
Tinh Liên, chẳng những so sánh với năng lượng hỏa tính Tinh Liên thì dài hơn, còn ủng hữu nhiều Tinh Điểm hơn, chừng hơn một ngàn vạn điểm. Hắn
xác định đó là năng lượng kim hệ.
Tất cả tinh thạch năng lượng sở hữu cũng đều dùng để giá cấu Tinh Điểm,
nhưng số lượng vẫn còn xa không đủ, rất nhiều Tinh Điểm chẳng qua chỉ là hư điểm, không có năng lượng nào tiến vào.
Cả Hâm Tinh đã bị Tinh Thị Liên thẩm thấu, sau khi toàn bộ loài người
của Hâm Tinh rút đi, đại thành thị còn thừa cũng bị Tinh Thị Liên phân
giải cắn nuốt.
Bây giờ Hâm Tinh có thể xưng là hỏa sơn tinh – nham tương dưới mặt đất
đã mất đi mặt đất áp chế, mãnh liệt phún phát, đại hình núi lửa liên tục xuất hiện, trên Hâm Tinh là một cảnh tượng của thế giới ngày cuối cùng.
Tần Tiểu Thiên âm thầm may mắn, nếu đang ở Viêm Tinh mà có hành động lớn như vậy, nhất định sẽ đưa tới cao thủ can thiệp, tự mình có thể trúc cơ thành công hay không cũng không nhất định.
Sau khi Tinh Thị Liên tham dò nhập vào nham tương, rất nhanh phân giải
và cắn nuốt tư nguyên hữu dụng, đồng thời cũng hấp thu năng lượng hỏa
tính.
Bởi vì nham tương dưới mặt đất thật dày, Tinh Thị Liên không đủ một lần
hấp thu, bởi vậy mới khiến cho núi lửa phún phát đại quy mô. Mà theo
Tinh Thị Liên nhanh chóng phân liệt, mấy trăm triệu Tinh Thị Liên xâm
nhập vào tầng nham tương, lấy ra đại lượng tư nguyên và nhiệt năng, dần
dần, nham tương phún phát bình phục xuống tới.
Lúc chủ hệ Tinh Liên hình thành, một trăm lẻ tám Tinh Điểm vận chuyển có tốc độ thoáng nhanh hơn thì một cỗ năng lượng thật lớn từ trong Tinh
Điểm dũng xuất, đánh sâu vào thân thể Tần Tiểu Thiên.
Trong thời gian ngắn, cỗ năng lượng kia đã đem thân thể do linh hồn
ngưng kết đánh sâu thành phấn mạt. Nhưng Tần Tiểu Thiên không có mất đi
khống chế, linh hồn hắn cơ hồ lúc thân thể vỡ vụn, thì dung nhập vào
trong cỗ năng lượng kia.
Tần Tiểu Thiên từng có một lần kinh nghiệm ngưng thể, một chút cũng
không bối rối, ở một khắc cỗ năng lượng hủy diệt thân thể, hắn đã hiểu
rõ ràng, lại lần nữa ngưng thể.
" Phải khống chế được!"
Đây là ý niệm duy nhất trong đầu của Tần Tiểu Thiên. Hắn không muốn
thuận theo tự nhiên, vạn nhất ngưng kết ra một con quái vật, thật sự là
sống không bằng chết.
Bởi vì linh hồn tán nhập vào trong cỗ năng lượng kia, bỏi vậy hắn không
có mất đi quyền khống chế, bằng vào lực lượng linh hồn, rốt cuộc đã đem
năng lượng trở lại làm sở hữu của chính mình.
Tần Tiểu Thiên rất hoài niệm bộ dáng lúc ở trên địa cầu của mình, hắn
cảm giác đó mới chính là mình, cho nên không chút do dự đem ý niệm rót
vào trong năng lượng.
Đầu tiên sinh thành chính là đầu lâu, sau đó có một xương sống kéo dài
từ đầu lâu ra, tiếp theo là xương cốt, rồi xương chậu, rất nhanh hình
thành một bộ xương giá cấu thành công.
Một trăm lẻ tám Tinh Điểm y phụ trên bộ xương khô, bên trên là ba mươi
sáu Tinh Điểm, bộ vị ngực bụng cũng là ba mươi sáu Tinh Điểm, mà hai bàn tay và hai chân cũng có ba mươi sáu Tinh Điểm.
Một trăm lẻ tám Tinh Thị Liên nhanh chóng quấn quanh bạch cốt, nội tạng, thần kinh và cơ thể nhanh chóng sinh thành, theo máu thịt ngưng kết, da tay cuối cùng cũng tự nhiên trưởng thành. Tần Tiểu Thiên rốt cuộc hoàn
thành ngưng thể lần nữa, lần này chính là nguyên dung mạo lúc hắn còn ở
trên địa cầu, nhưng bên trong đã hoàn toàn thay đổi.
Nhẫn trữ vật và thủ trạc lặng yên vỡ vụn, đồ vật bên trong cũng tiến vào trong một Tinh Điểm. Tần Tiểu Thiên lúc giật mình cũng không khỏi mừng
rỡ, nguyên lai tất cả Tinh Điểm đều có thể trữ vật, hơn nữa có thể phân
biệt mà cất giữ, dung tích bên trong lớn đến nỗi làm hắn khó thể tưởng
tượng.
Thể tích của Hâm Tinh càng ngày càng nhỏ, viên hành tinh đã đến bên bờ hỏng mất.
Tinh Thị Liên xuyên qua tầng nham tương trực đến tâm viên hành tinh,
giống như nơi đó có gì hấp dẫn bọn chúng. Tần Tiểu Thiên chỉ có thể ảnh
hưởng hướng đi của chúng, vẫn không thể hoàn toàn khống chế. Hắn phỏng
chừng, chỉ chờ khi Tinh Thị Liên co rút trở về, mới có thể hoàn toàn nắm trong tay.
Địa tâm có mật độ cực kỳ cao, dù Tinh Thị Liên có thực lực mạnh mẽ cũng
chỉ có thể từ từ tham nhập vào, mà tài liệu nơi đó Tần Tiểu Thiên cũng
chưa từng nghe nói tới.
Cũng giống như ăn trứng, ngoại tầng cũng không ngon lắm, mĩ vị thật sự
chính là ruột trứng. Theo phân giải tiến hành, địa tâm bắt đầu kịch liệt chấn động. Cả Hâm Tinh chẳng những núi lửa bùng phát, động đất lớn cũng liên tiếp tới.
Đại địa run rẩy, từ trên vệ tinh có thể chứng kiến vô số khe nứt phát
triển ra, nham tương hình thành con sông lớn, tầng khí quyển phảng phất
như đang thiêu đốt, khói đen nồng đậm trực trùng tận trời.
Tinh Liên trong cơ thể tựa như chuỗi điện dâng lên, một đèn lại một đèn
sáng lên, năng lượng khổng lồ theo Tinh Thị Liên dũng mãnh vào.
Ở một khắc, Tần Tiểu Thiên cảm giác được thiên địa đều nắm giữ trong tay mình, một loại cảm giác thư thích chưa từng có làm cho người khác say
mê, trong lòng sảng khoái. Lúc này hắn mới hiểu rõ địa tâm mới chính là
bảo bối.
" A...sảng khoái quá.."
Thân thể Tần Tiểu Thiên khẽ run rẩy. Từ khi bắt đầu tu tiên, còn chưa
từng thoải mái qua như vậy, cảm giác có chút giống như hắc ma giới cắn
nuốt, nhưng cảm giác còn hơn vậy rất nhiều.
Hắn đối với công pháp của hắc ma giới cũng hiểu rõ. Công pháp tu luyện
của hắc ma giới, đặc điểm chính là cắn nuốt, nhưng so sánh với Tinh Thị
Liên, công pháp của hắc ma giới còn kém quá xa.
Cảm giác như thế làm hắn thích phi thường, năng lượng của địa tâm dũng
mãnh đi vào, một loại khoái cảm khắc cốt minh tâm giống như nước thủy
triều kéo tới.
" Nga da! Ta còn muốn...trời ạ, ta còn muốn! Cảm giác này...quá mỹ diệu..."
Đầu của Tần Tiểu Thiên như muốn hôn mê.
Địa tâm mất đi đại lượng vật chất, ngược lại bắt đầu bành trướng lên.
Tầng nham tương bị đè ép ra ngoại tầng, địa xác đã không còn cách nào
chống đỡ, áp lực bắn lên cao làm cho nham tương bắn ra ngoài, cao nhất
thậm chí còn đạt tới một ngàn công lý.
Tần Tiểu Thiên cũng không có tính toán sẽ rời đi Hâm Tinh. Có Tinh Liên
hộ thân, coi như hành tinh có nổ mạnh thì cũng không làm bị thương được
hắn, nắm chắc thời gian hấp thu năng lượng mới là nhiệm vụ căn bản. Hắn
nhanh hơn tốc độ phân liệt của Tinh Thị Liên, từ mấy trăm triệu đạt tới
gần ngàn triệu, làm cho càng nhiều Tinh Thị Liên tiến vào địa tâm.
Theo Tinh Thị Liên tự nhiên bãi động, sào huyệt bao vây Tần Tiểu Thiên
từ từ chìm vào dưới đất, dần dần tới gần địa tâm. Sau ba tháng, hắn tiến vào trung ương. Hành tinh tự chuyển cấp cho địa tâm mang đến áp lực
thật lớn, không gian do Tinh Liên chống đỡ lặng yên biến mất, một cỗ áp
lực vô cùng tiến vào trong Tần Tiểu Thiên.
Đột nhiên, Tần Tiểu Thiên hiểu rõ ràng, mình đã đến giấc ngủ.
Nhưng cảm giác vẫn như cũ, không có giấc mộng.
Sau khi Tần Tiểu Thiên tỉnh lại mới phát hiện, thời gian trôi qua thêm
tám năm, mà áp lực do địa tâm mở rộng lại yếu bớt rất nhiều.
Hắn xem xét biến hóa trong cơ thể. Một trăm lẻ tám Tinh Điểm tản mát ra
quang mang trong suốt, thể tích cỡ quả trứng chim, màu sắc ngũ thải tân
phân.
Thần niệm dọc theo Tinh Điểm đi vào trong tìm kiếm, chủ hệ Tinh Liên
hoàn toàn thành hình, chi hệ Tinh Liên cơ bản cũng gia cấu hoàn thành,
nhưng còn xa không bằng chân thật như chủ hệ Tinh Liên. Hắn đoán trúc cơ đã sắp hoàn thành.
Tinh Thị Liên vươn ra bên ngoài cơ thể càng không nói nổi, đã hoàn toàn
chiếm lĩnh tinh cầu. Tầng nham tương hoàn toàn biến mất, cả tinh cầu
hoàn toàn mất đi sức sống.
" Sách sách, lão tử cũng quá lợi hại rồi, hắc hắc, không ngờ lại có thể phế đi một viên hành tinh."
Trong lòng Tần Tiểu Thiên thầm sảng khoái, tự mình đã khôi phục lại
trình độ nửa tiên nhân như nguyên lai, hoặc là càng cao hơn. Mặc dù còn
không biết làm sao vận dụng năng lượng, nhưng bằng vào Tinh Liên trong
cơ thể, hắn xác tin tu vi của mình không kém.
Khó trách hắn tự xem thường trình độ của mình, cổ thần hồn mang đến cho
hắn chính là chính tông cổ tu thần pháp môn, chỉ là nhập môn, xa xa còn
cao hơn người khác.
Đã tới lúc thu hồi Tinh Thị Liên, năng lượng truyền trở về càng ngày
càng yếu ớt, không còn thỏa mãn điều hắn cần, bởi vậy hắn suy nghĩ nên
kết thúc mười năm tu luyện này.
Tinh Thị Liên theo thần niệm của hắn rút về rất nhanh, biến đổi lớn bởi vậy mà sinh ra.
Hâm Tinh đột nhiên nổ mạnh.
Ngàn triệu Tinh Thị Liên rút về, làm cho Hâm Tinh mất đi chỗ dựa, hơn
nữa Tinh Thị Liên vận hành tốc độ cao, làm cho tầng dưới chót phân ra,
mặt đất đột nhiên toàn diện chìm xuống, sau khi co rút nhỏ lại thì bành
trướng ra.
Một bộ phận vệ tinh của hằng tinh, theo lực đánh sâu khi Hâm Tinh nổ
mạnh đã hủy đi. Đoạn phim đó được đưa đến liên hợp hội, tu chân giới
không người nào có thể đoán ra nguyên nhân nổ mạnh của Hâm Tinh.
Tần Tiểu Thiên theo lực nổ mạnh đánh sâu vào, bay ra Hâm Tinh.
Tinh Thị Liên quay về Tinh Liên trong cơ thể, y theo một trăm lẻ tám chủ hệ Tinh Điểm, theo thứ tự co rút trở về vị trí cũ.
Tần Tiểu Thiê trong lòng hiểu rõ ràng, Tinh Thị Liên một khi trở về vị
trí cũ, sau này sẽ rất khó một lần nữa phát ra nhiều Tinh Thị Liên như
vậy, đây là một loại cảm ứng của bản năng.
Hắn âm thầm may mắn trên đường không có rút về Tinh Thị Liên, nếu không thì sẽ phiền phức.
Nếu như trên đường rút về Tinh Thị Liên, thì muốn đạt tới tu vi trước
mắt, ít nhất cũng phải tốn hao ngàn vạn thời gian tu luyện. Bởi vì sau
khi thu hồi Tinh Thị Liên, với tu vi bây giờ của hắn, nhiều nhất chỉ có
thể phát ra hai chủ hệ Tinh Thị Liên, mà không phải là một trăm lẻ tám
chủ hệ, hai bên so sánh, thật là kém quá xa.
Tần Tiểu Thiên nguyên lai đang trần trùng trục, tâm niệm khẽ động, mấy
chi hệ Tinh Thị Liên ở bên ngoài cơ thể tự nhiên hóa thành một bộ quần
áo.
Ở thái không trung phi hành được một khoảng cách, Tần Tiểu Thiên đột
nhiên nhớ ra một chuyện, không khỏi âm thầm kêu khổ: " Ai, sao ta lại
quên...không xong, vậy phải làm sao bây giờ?"