Hùng Thiên Diễm có năm thân phận lớn:
Thứ nhất, hắn là cường giả nửa Hồn Tỉnh.
Thứ hai, hắn là luyện dược sư nổi danh.
Thứ ba, hắn là thường vụ trưởng lão hiệp hội luyện dược sư Thiên Nam Thành.
Thứ tư, hắn là thân đệ đệ của tướng quân phủ Thiên Nam Thành - tướng quân Hùng Băng.
Thứ năm, hắn là người góp vốn lớn phía sau thị trường luyện dược Thiên Nam, sở hữu rất nhiều dược liệu cùng với sản nghiệp.
Năm thân phận này, cái nào không khiến người kính ngưỡng sùng bái? Sau khi thương hội Nam Vân lưu lạc và trở thành thương hội tuyến thứ hai, căn bản không có cơ hội leo lên kết nối với một nhân vật như Hùng Thiên Diễm! Hiện tại khen ngược, Hùng Thiên Diễm tự mình tìm tới cửa, không ngờ còn tuyên bố muốn bái Mộng Oánh Oánh làm thầy, sao có thể không khiến Mộng Kinh Vũ cảm thấy khiếp sợ?
Không thể tưởng tượng được!
Khó có thể tin!
Nếu như thương hội Nam Vân có ô dù như Hùng Thiên Diễm, kẻ thù nào còn dám trắng trợn táo bạo đối phó với nàng?
Quyết định kinh người này, thật ra đã khiến Hùng Thiên Diễm sau khi suy nghĩ cặn kẽ một trận mới nghĩ ra được. Sở Thiên mới chân chính là cao nhân, nếu như Sở Thiên không thu nhận đồ đệ, vậy vì sao không áp dụng chiến lược vòng tròn, bái Mộng Oánh Oánh làm thầy, sau đó học tri thức của Sở Thiên từ trên người Mộng Oánh Oánh?
Một dược si chân chính, vì thuật luyện dược cao thâm, chút mặt mũi này thì tính là gì?
Nếu có ba người cùng nhau đi bộ, một trong số họ có thể dạy được điều gì đó. Nếu như người khác hiểu được, bản thân mình không hiểu, vậy đáng giá để học.
Điều này vốn dĩ vẫn luôn là tác phong của Hùng Thiên Diễm!
Ngoài ra, Mộng Oánh Oánh còn trẻ tuổi nhưng đã là Luyện Thể tầng thứ tư đỉnh, nếu thật sự muốn so sánh về thiên phú, nàng tuyệt đối không hề thua kém so với Hùng Thiên Diễm!
Mộng Kinh Vũ uyển chuyển khéo léo dò hỏi: “Mộng gia là một gia tộc nhỏ, Hùng trưởng lão là nhân vật thành danh, làm như vậy chỉ sợ sẽ tổn hại tới thanh danh của ngài? Hơn nữa, ta còn không biết bản lĩnh của Mộng Oánh Oánh hay sao, nàng ấy ngay cả tư cách trở thành đệ tử của Hùng trưởng lão cũng đều không có.”
Hùng Thiên Diễm đập bàn một cái: “Nữ nhân các ngươi thật rườm rà, lão Hùng ta nói ra những lời này, nếu như hôm nay ta không thể bái sư, lão Hùng ta sẽ ăn vạ nơi này không đi!”
Mộng Kinh Vũ là một người cực kỳ cẩn thận, bởi vì đấu đá và mưu mô với người một thời gian dài, khiến nàng không dám dễ dàng tin tưởng bất luận điều gì. Nếu nàng không biết rõ sự tình, nàng sẽ không dám tùy tiện đưa ra quyết định. Vì vậy, nàng muốn đưa ra một kế hoãn binh: “Oánh Oánh vừa về đến nhà đã đi nghỉ ngơi, hay là chờ nàng tỉnh lại, ta sẽ trả lời ngài?”
“Sư phụ đã ngủ rồi sao? Vậy để sư phụ nghỉ ngơi xong hãy nói tiếp, ngươi không cần quấy rầy nàng trước! Ta có rất nhiều thời gian!”
Ngay cả người luôn tu dưỡng bản thân như Mộng Kinh Vũ, lúc này cũng muốn mắng chửi người!
Hùng Thiên Diễm có thể xem như một nhân vật có uy tín danh dự.
Sao có thể da mặt dày thế này?!
Thương hội Nam Vân vừa mới bắt đầu thâm nhập vào thị trường dược vật, Hùng Thiên Diễm không thể nghi ngờ là đối tác phát triển có lợi lớn. Nhưng, nàng không tin có chuyện tốt trên trời rớt xuống chiếc bánh có nhân. Vì vậy, trước hết để Hùng Thiên Diễm ổn định lại, nàng đi tìm muội muội hỏi cho rõ ràng, sau đó sẽ đưa ra quyết định.
“Đại tiểu thư, tiểu thư Nam Cung Vân, đại sư Trương Lập Thanh tới chơi!”
Triệu quản gia thở hồng hộc chạy tới.
Cái gì?
Nam Cung Vân?
Trương Lập Thanh!
Mộng Kinh Vũ nghe thấy tiếng ong ong trong đầu, giống như đã bị đảo loạn thành bột nhão. Hùng Thiên Diễm đã là người không đơn giản, hiện tại còn tới hai nhân vật lợi hại hơn. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Những sự tình này có liên quan tới nhau hay sao?
Nam Cung Vân, nữ nhi duy nhất của thành chủ, thiên phú cực kỳ kinh người, Nguyên Hồn của nàng là Hỏa phượng hoàng, khiến nàng danh chấn bốn phương tám hướng. Người này đã chú định trở thành một cường giả đứng đầu, tiềm lực gần như vô hạn.
Trương Lập Thanh, nhân vật có ảnh hưởng ở Thiên Nam Thành, là hội trưởng phù thuật sư ở Thiên Nam Thành. Là người uy quyền nhất của Trận pháp học và chế phù học ở Thiên Nam Thành, tu vi sâu không lường được, mạng lưới xã hội rộng kinh người. Là đối tượng mà vô số người muốn nịnh bợ, ngay cả thành chủ cũng phải kính trọng ba phần.
Thậm chí Thương hội Nam Vân trong thời kỳ đỉnh cao, cũng không có được loại vinh dự thế này!
Mộng Kinh Vũ cố gắng trấn tĩnh lại, mặc dù nàng có sẵn kế hoạch nếu xuất hiện những điều khác thường, nhưng ngay cả Trương Lập Thanh cũng đều xuất hiện, kế hoạch của nàng đã giảm đi rất nhiều. Bởi vì với năng lực của Trương Lập Thanh và Nam Cung Vân, thật sự nếu muốn đối phó với Thương hội Nam Vân, căn bản không cần phải vạch ra âm mưu quỷ kế gì.
Một lão giả ăn mặc quần áo giản dị đứng ở bên ngoài.
Một mỹ nữ nóng bỏng với tóc đỏ váy đỏ đứng ở bên cạnh.
Mộng Kinh Vũ tự mình đi ra bên ngoài nghênh đón, có chút thấp thỏm chắp tay: “Trương đại sư, Nam Cung tiểu thư, Kinh Vũ không biết hai vị khách quý tới chơi, vì vậy không tiếp đón được từ xa, mong hai vị thứ lỗi.”
Mộng Kinh Vũ liếc mắt nhìn lão nhân lần nữa.
Quả nhiên là Trương Lập Thanh!
Đây là người rất có uy quyền trong lĩnh vực chế phù ở Thiên Nam Thành, cốt lõi của Thương hội Nam Vân chính là bùa chú, một nhân vật giống như ngôi sao sáng tới thăm như vậy, sao có thể không khiến nàng lo lắng, vì thế nàng không nhịn được nên hỏi một câu, “Nhị vị tới đây, không biết là có chuyện gì? Hay là Oánh Oánh đã làm điều gì sai, vì thế......”
Trương Lập Thanh mỉm cười lắc đầu: “Sự tình của Mộng Oánh Oánh chỉ là một sự hiểu lầm, hy vọng ngươi đừng để ở trong lòng.”
Để ở trong lòng?
Ta nào dám chứ!
Mộng Kinh Vũ vui vẻ trong lòng.
Hay là ông ấy chuẩn bị chấp nhận Mộng Oánh Oánh trở lại?
Nam Cung Vân ngắt lời: “Mộng Kinh Vũ tỷ tỷ, trước kia ta cảm thấy tỷ cũng không tệ lắm, hiện tại ta mới phát hiện ra, tỷ là người không phúc hậu chút nào!”
Trong lòng Mộng Kinh Vũ cả kinh, trên trán chảy ra mồ hôi!
Vì sao lại nói như vậy?
Nàng đã làm sai chuyện gì?
Hung danh của Nam Cung Vân không người nào không biết, nếu như nàng ấy nổi giận, cho dù dỡ xuống toàn bộ Mộng gia cũng có thể làm được. Nàng quả thật không thể nhớ rõ, bản thân mình đã đắc tội với sát tinh này khi nào!
Mộng Kinh Vũ có chút sợ hãi: “Kinh Vũ không biết mình đã sai ở đâu, xin Nam Cung tiểu thư chỉ giáo.”
Nam Cung Vân thờ ơ nói: “Nếu tỷ đã tìm được cao nhân chân chính, cần gì phải để Oánh Oánh trở thành môn hạ của lão nhân gia? Đây không phải là đang chế giễu người hay sao?! Quả thực là có ý định vũ nhục lão nhân!”
Trương Lập Thanh cũng mang vẻ mặt buồn bực gật gật đầu.
“A?”
Mộng Kinh Vũ cảm thất hụt hẫng. Cao nhân, cao nhân từ đâu ra? Chẳng lẽ Thiên Nam Thành còn có nhân vật lợi hại hơn so với Trương Lập Thanh? Cho dù thực sự có người như vậy, điều đó cũng không có khả năng liên quan tới Thương hội Nam Vân: “Ngài nói quá lời, ta...... không hiểu.”
“Được rồi, đừng giả vờ nữa! Chúng ta đều đã biết!” Nam Cung Vân vứt một cái bao tải nặng trĩu trên mặt đất, “Đây là mười hai vạn đồng vàng mà ta lượm lặt được. Để gom những đồng vàng này, ta thiếu chút nữa đã phải bán luôn cả quần chíp của mình. Mộng Oánh Oánh đang ở đâu? Ta muốn đầu tư, ta muốn nhập bọn, ta muốn hợp tác với nàng ấy!”
Nam Cung Vân muốn đầu tư với Mộng Oánh Oánh?
Gia tộc Nam Cung chính là một quý tộc quân chính (chính trị & quân sự) siêu cấp, không phải một gia tộc lính đánh thuê như Diệp gia có thể so sánh!
Nam Cung Vân là nữ nhi thành chủ, nàng ấy có địa vị rất cao ở Thiên Nam Thành, đừng nói tới tiền đầu tư nhập bọn, ngay cả một câu nói của nàng ấy cũng cực kỳ có trọng lượng, có thể khiến cho vô số thế lực kiêng kị. Phải biết rằng, Nam Cung Vân là thiên tài chân chính, mười tám tuổi đã bước vào Luyện Thể tầng thứ 9 đỉnh, hơn nữa còn có Nguyên Hồn cường đại Thần cấp, không có ai muốn đối nghịch với người như vậy.