Phân tích tới phân tích đi. Dương Thiên Vấn đều cảm giác được chỉ cần
không có Thiên Thần đỉnh cùng với Thần Vương nhúng tay vào thì ứng phó
với đám ô hợp kia không phải chuyện gì quá khó khăn.
Có câu tục
ngữ, lão hỗ bất uy ngươi cho ta là bệnh miêu sao! Dương Thiên Vấn hiện
tại muốn cấp cho đám hỗn đản này một sự cảnh cáo nghiêm khắc, thật đúng
là khinh Dương Thiên Vấn ta là trái hồng mềm, muốn bóp thế nào cũng được sao.
Ta vốn muốn hạ thấp mình một chút nhưng hiện tại xem ra là
có chút vọng tưởng rồi, Thần giới này chính là một thế giới hiện thực,
cường giả vi tôn, quyền đầu ai to chính là lão đại, muốn không bị người
khi dễ thì phải có thực lực cường đại. sở đĩ đó, Dương Thiên Vấn muốn
mượn cơ hội này thể hiện uy phong của Vấn Thiên Cư, đem đám người xâm
lược này đánh cho tàn phế, đánh cho bọn họ không đám trò lại.
"Ai, kỳ thực ta là một người theo chủ nghĩa hòa bình, các ngươi vì sao phải
bức ta chứ?” Dương Thiên Vấn cảm thán, vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
Kỳ
thực, Dương Thiên Vấn nói rất có đạo lý, hắn bày ra Lưỡng Nghi Vi Trần
Đại Trận này vốn là có lòng từ bi. Lưỡng Nghi Vi Trần Đại Trận tuy rằng
lợi hại nhưng vẫn có sinh môn, vẫn lưu lại một đường sinh cơ và để phòng ngự là chính, khốn trận và ảo trận làm phụ, về lực sát thương thì kém
xa Thập Tuyệt Đại Trận và Cửu Khúc Hoàng Hà Đại Trận.
Dương Thiên Vấn nghe thế có hơn một nghìn người đến tập kích, vậy ta phải xuất ra
hai nghìn vạn Thần tinh rót vào Lưỡng Nghi Vi Trần Đại Trận khiến uy lực của nó để thăng gấp đôi.
Vì còn lo lắng, hắn lại xuất ra Thập
Tuyệt Đại Trận bố trí trong sân. Ngoại có Lưỡng Nghi Vi Trần Đại Trận,
nội có Thập Tuyệt Đại Trận, toàn bộ Vấn Thiên Cư không đám nói là nơi
đáng sợ nhất tại Thần giới nhưng có thể tiến vào Top 10 rồi.
Biến hóa tại Vấn Thiên Cư căn bản không phải ngoại nhân có khả năng biết
được và cũng không phải người bình thường có thể nhìn ra được.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, Dương Thiên Vấn vẫn như cũ ở trong bảo
tháp, lúc này nghiên cứu đối với Ngũ Sắc Thần Quang thật ra có một ít
khởi sắc, ngũ hành tuần hoàn không thôi, hợp làm nhất Ngũ sắc Thần
Quang, bên trong bao hàm đại thế giới, thế giới này là một thế giới hoàn toàn tĩnh, vô luận là đồ vật cũng tốt, vật còn sống cũng được, chỉ cần
bị bắt vào trong đó thì đều bị cấm chế, hết thảy tất cả đều bị cấm chế.
Dương Thiên Vấn đối với ngũ hành không gian lý giải càng sâu thì lý giải đối
với không gian nói chung và đối với ngũ hành pháp tắc cảm ngộ nói riêng
cũng lại càng sâu. Đồng thời, Dương Thiên Vấn cũng bắt đầu căn cứ vào
nhũng cảm ngộ này mà ứng đụng vào thực tiễn, bắt đầu luyện chế một ít
không gian Thần khí.
Luyện chế những thứ như Thần điện, Tiên phủ
là không gian Thần khí có thể dung nạp vật còn sống mới chân chính là
đại Thần thông. Mà có thề luyện chế được không gian Thần khí cấp bậc này mói chính là luyện khí chi đạo đại thành.
Dương Thiên Vấn đem
nghiên cứu vào thực tiễn hiệu quả khá khả quan, hắn đã có thể luyện chế
ra loại Thần khí có thể đặt vật còn sống vào thế nhưng nội bộ không gian vẫn vô pháp mỡ rộng ra, trong đó kích thước không gian chỉ mới có thể
đem Tiểu Bạch bỏ vào thế nhưng nếu như sửa thành luyện chế trữ vật giới
chỉ các loại thì lại có thể làm không gian mở rộng đến gần như vô hạn.
Dương Thiên Vấn đang tìm nguyên nhân trong đó để có thể đột phá được kích
thước không gian đạt đến trình độ như thượng cỗ thần điện vậy.
Xung quanh Vấn Thiên Cư có trận pháp thủ hộ, cái này đã không còn là bí mật
nữa, hơn nữa loại sự tình này chỉ giấu diếm được mấy tên thái điểu không tinh thông trận pháp, lần này đến đây có nhiều người như vậy, trong đó
có mấy người đối với trận pháp cũng có một chút nghiên cứu nên không thể lừa dối được. Tuy không quá tinh thông nhưng bọn họ ít ra có thể nhìn
ra một ít huyền điệu.
Rất đơn giản, muốn đi vào phải phá trận
bằng không đành phải cường hành xông trận. Rất hiển nhiên kinh qua một
tháng nghiên cứu; vẫn như cũ tìm không ra phá pháp, thậm chí ngay cả tên trận pháp cũng kêu không được, có thể thấy được trong lòng những người
này kinh ngạc và bất đắc dĩ thế nào. Đám sát thủ này tuy rằng nhân số
đông đảo thế nhưng đều làm theo ý minh, không có một ai nguyện ỷ hợp tác cùng người khác.
Dương Thiên Vấn gọi là một đám ô hợp, xác thực là sâu sắc đến mức tận cùng.
Bọn người kia xác thực là một đám không hiểu phối hợp, không có ai lãnh
đạo. Kỳ thực, bọn họ ở đây chờ xem ai nhịn không được mà xuống tay
trước, đáng tiếc, đám sát thủ này vô luận là ai đều không ngu ngốc, cũng không ai chịu đi làm pháo hôi nên việc này đành chậm rãi gác lại.
Đừng xem tại Vấn Thiên Cư là một tháng đi qua thế nhưng tại trong bảo tháp
đã là mấy trăm năm qua rồi. Dương Thiên Vấn vẫn không tìm ra biện pháp
mỡ rộng không gian, điều này làm cho Dương Thiên Vấn phi thường phiền
muộn, cứ để nó nghẹn ở trong lòng cũng không phải là một biện pháp.
Tối hậu, vẫn chỉ có Đinh Ẩn là hàng ngày oán giận, mỗi buổi tối đều có một
số đông người vây quanh Vấn Thiên Cư một chật như nêm cối nhưng không ai động thủ; điều này khiến cho Đinh Ẩn mỗi buổi tối phải canh gác mà
không được yên tĩnh.
Do đó mỗi tối. Dương Thiên Vấn lại ra khỏi
tháp lớn tiếng hò : "Uy, nhanh lên chút, các ngươi nếu như không tiến
công thì trở về trả lại nhiệm vụ đi để ta còn tiếp tục buôn bán”. Đây là khinh nhau mà, dù sao hắn tâm tình bất hảo nên tối đến mượn lời cạnh
khóe đám sát thủ bên ngoài, sau khi phát tiết một phen, tâm tình hảo rồi thì lại trở về bảo tháp tiếp tục nghiên cứu.
Cái này kéo dài nửa năm, lúc này nghiên cứu của Dương Thiên Vấn cũng đã có đột phá, bây giờ mà không gian đã có thể mỡ rộng chứa được hạ Tiểu Bạch rồi. Tuy rằng
không gian vẫn rất nhỏ thế nhưng đây cũng là tiến bộ trọng đại, chí ít
hắn đã tìm được phương pháp có thể mỡ rộng không gian rồi, chỉ cần tái
cải tiến thêm một phen sẽ thu được thành công lớn hơn nữa. Lại nói tiếp, lúc này tâm tình thư sướng linh cảm như suối chảy ra.
Một buổi tối trăng sáng nhô lên cao, Dương
Thiên Vấn đúng giờ xuất hiện tại chỗ tối cao của Vấn Thiên Cư đang muốn
"Diễn thuyết" thì.
"Động thủ!" Không biết những lời này là do ai
nói trước tiên bất quá hai chữ này đều được mọi người ở đây tán thành;
mọi người phảng phất như ăn ý mười phần đồng thời lao về phía Dương
Thiên Vấn đánh tới, động tác lưu loát, biểu tình thống hận, hai mắt
huyết hồng mà đánh về phía Dương Thiên Vấn, thật giống như Dương Thiên
Vấn là kẻ thù giết toàn gia bọn họ vậy.
Trùng thiên sát khí chợt
lóe lên. Tràng diện nguyên bản náo nhiệt không biết vì sao đột nhiên an
tĩnh xuống tới, chỉ còn lại có Dương Thiên Vấn một mình đứng trên Vấn
Thiên Cư ngắm nhìn lầu các phía xa xa hồi lâu mới mở miệng cảm khái nói: "Thế giới này thật thanh tĩnh”.
Chung quanh Vấn Thiên Cư năm
mươi thước vuông đều là phạm vi bao phủ của Lưỡng Nghi Vi Trần Đại Trận, bọn người kia chạy vào phạm vi này tự nhiên là tất cả đều xông vào
Lưỡng Nghi Vi Trần Đại Trận, chỉ là đi vào dễ đi ra thì khó.
Trên thực tế, Dương Thiên Vấn vẫn đánh giá cao bản lĩnh của sát thủ này,
theo như lời Đinh Ẩn thì một trăm triệu Thần tinh cộng thêm trung phẩm
Thiên Thần khí nhìn qua thật là giá trên trời nhưng thực tế chỉ là một
cái giá không cao cũng không thấp; loại giá này vị tất đã đả động được
chân chính cường giả, mà trong sát thủ giới, có đỉnh Thiên Thần tồn tại
nhưng tuyệt đối không phải tại Thuận Dương Phủ nhỏ bé có thể tìm được,
loại sát thủ trong truyền thuyết này cũng không phải một trăm triệu Thần tinh có thể mời được.
Thần giới cũng xác thực không thiếu thiên
tài, trong số hơn 1000 người tiến vào Lưỡng Nghi Vi Trần Đại Trận cũng
có hơn mười vị ngạnh sinh sinh mà xông vào sinh môn trong hoặc là tại
trong Tử môn vượt qua sinh tử khảo nghiệm mà thoát khỏi sự ràng buộc của đại trận mà tiến nhập vào nội viện.
Dương Thiên Vấn thấy tất cả
cái này nên đột nhiên hắn nảy tâm ái tài, có thể đi qua Sinh môn và Tử
môn khảo nghiệm, nếu không phải có tuyệt hảo tâm tính hoặc trận pháp tạo nghệ không cạn, hoặc là do vận khí đánh bậy đánh bạ mà đi ra được,
nhưng vô luận thế nào thì bọn họ đều là nhân tài trong nghìn chọn một.
Những người còn lại kết cục thế nào có thể nghĩ được.
Đáng tiếc,
Dương Thiên Vấn sớm có chuẩn bị, trong nội viện bày Thập Tuyệt Đại Trận
càng thèm kinh khủng bất quá do Dương Thiên Vấn có ái tài chỉ tâm nên
lúc này đem Thập Tuyệt Đại Trận đỗi thành Cửu Khúc Hoàng Hà Đại Trận.
Thập Tuyệt Đại Trận có lực sát thương quá mạnh mẽ, thường thường lúc muốn
thủ hạ lưu tỉnh thì đã chậm. Vào trận tức là tuyệt, thập tử tuyệt vô
sinh. So sánh với nhau mà nói, Cửu Khúc Hoàng Hà Đại Trận biến hóa từ
tâm và càng thêm dễ khống chế.
Tiểu Bạch Thần ấn từ khi sinh ra
tới nay, tính toán những năm gần đây trước sau đã trải qua bốn lần tiến
hóa, có thể nói về phẩm cấp đã không dưới Kim Long Tiễn rồi, chí ít cũng là cực phẩm Thiên Thần khí!
Kỳ thật Cửu Khúc Hoàng Hà Đại Trận
so với chính thống đại trận cũng không kém chút nào. đồng dạng có thể di chuyển ý niệm trong đó. đem một người Thần thông quảng đại tước thành
một phàm nhân bình thường.
có thể xông vào nội viện tổng cộng có
mười người, không nhiều không ít, vừa vặn mười người, trong đó Thiên
Thần có tám người, Thượng Vị Thần hai người! có thể từ trong ảo cảnh bao vây trùng điệp đột phá sinh tử môn khảo nghiệm mà tiến vào nội viện,
trong một ngàn sát thủ cũng chì có mười người bọn họ mà thôi, những
người còn lại đều đang bị vây ở trong Lưỡng Nghi Vi Trần Đại Trận, bất
động thì hoàn hảo, chỉ cần khẽ động là sẽ rơi vào ảo cảnh vô cùng và tự
giết lẫn nhau.
Sát nhân và bị người giết, cái này cũng là một
loại nhân quả báo ứng ? Lạm sát kẻ vô tội tất nhiên sẽ có nhân quả triển thân, quá nhiều nhân quả có thể làm cho tu sĩ tu luyện thêm gian nan,
sở dĩ nói vô luận là Đạo Phật hay Ma đều có biện pháp hóa giải nhân quả
vừa nói chỉ là các môn phái thì phương pháp không đồng nhất mà thôi.