Thần thể đột kinh ngũ biến, quá trình của nó quả thật nhanh hơn một
chút, nhưng thiểu một ít thời gian lắng đọng, cho nên cũng không cường
đại quá mức. Nhưng theo thời gian chuyển dời, cái ngũ biển này sẽ hiệu
quả, tất nhiên sẽ từ từ hiển hiện ra.
Dương Thiên Vấn muốn thần
thể cường đại không phải là để lấy thân thể ngăn cản công kích, đó là
cách làm của man nhân, Dương Thiên Vấn chưa bao giờ hứng thú. Cường hóa
thần thể, hiển nhiên là Dương Thiên Vấn cố ý, bởi vì Dương Thiên Vấn
biết rõ muốn thành đại đạo thì không thể để lại chút nhược điểm được.
Bất kể là thân thể, nguyên thần, hai cái đều phải cứng rắn. Làm một
người hiện đại, tư tưởng hoàn toàn khác với cổ tiên gia, kiến thức cũng
còn xa mới có thể sánh bằng cổ nhân.
Thần thể Dương Thiên Vấn
cường đại trừ bỏ mấy người thân cận biết ra, cũng chưa từng lộ qua. Bởi
vì Dương Thiên Vấn biết bí mật này không thể tiết lộ ra bên ngoài, bởi
vậy muốn cứu cái mạng nhỏ của chính mình thì theo thói quen có thể dấu
thì cứ dấu.
Dương Thiên Vấn một lần nữa thay quần áo, nghỉ ngơi
hồi phục một ngày rồi tiếp tục luyện hóa La Sát Hồn Châu. Dương Thiên
Vấn cùng Tiểu Bạch đều lựa chọn luyện hóa viên có đường kính ngoài năm
li.
Không phải vì ích kỷ, mà bởi vì La Sát Hồn Châu có đường kính ngoài năm li luyện hóa không dễ. Đám người Bạo Viên, Bích Nhi chỉ lĩnh
ngộ pháp tắc huyền ảo, không tu pháp lực, cho nên đan hỏa trong thân thể căn bản không làm gì được La Sát Hồn Châu có đường kính vượt qua năm
li, và nó cũng thuận tiện cho Dương Thiên Vấn và Tiểu Bạch.
Ồ,
đúng rồi, không chỉ là Dương Thiên Vấn và Tiểu Bạch, còn có Thủy Thấm
Lan, tu vi của nàng đã đạt tới Thượng Vị thần, cách Thiên Thần chỉ có
nửa bước, La Sát Hồn Châu có đường kính ngoài năm li này cũng rất thích
hợp với nàng.
Tốc độ luyện hóa Hồn Châu của Dương Thiên Vấn so
với Tiểu Bạch nhanh hơn một chút, lượng cần thiết cũng nhiều hơn. Tiểu
Bạch sau khi luyện hóa mấy vạn viên La Sát Hồn Châu ba ngàn năm liền hóa thành một đạo hào quang tiến đến và nhập vào trong cánh tay trái của
Dương Thiên Vấn. Bế quan tiêu hóa đi, không chừng có thể đột phá đến hậu kỳ thành thục.
Dương Thiên Vấn trở nên lợi hại, ngũ khí tinh
luyện trong lồng ngực phải dùng tổng cộng hai triệu La Sát Hồn Châu năm
vạn năm, sau đó lại bắt đầu luyện hóa La Sát Hồn Châu kết tam hoa thượng đỉnh, chuẩn bị đột phá cảnh giới Thiên Thần trung giai.
Phải nói một câu: “Tu luyện không dễ!” Đạo tu luyện không thể qua loa và hồ đồ
nửa điểm. Dương Thiên Vấn lần này dùng La Sát Hồn Châu pháp lực cảnh
giới tăng lên, khiến cho vài đạo cửa ải khó khăn thật lớn ở trên đường
tu luyện cứ như vậy bị mà đi qua. Tuy rằng nói La Sát Hồn Châu này không có tác dụng phụ, nhưng trên thực tế, quả thật thực lực mới tăng trưởng
này không thể nắm giữ quen thuộc trong khoảng thời gian ngắn, phải cần
một thời gian nhất định để lắng đọng lại.
Biến hóa chắc chắn là
có, ngũ khí trong lồng ngực hình thành tuần hoàn bên trong liền khiến
cho thuật pháp thần thông của Dương Thiên Vấn nâng lên không biết bao
nhiêu lần.
Đối với ngũ khí trong lồng ngực thì Thiên Vấn còn dừng lại ở mặt ngoài, cái này cũng cần có thời gian để nghiên cứu. Bên ngoài thì năm năm thì bên trong năm vạn năm, đối với Dương Thiên Vấn cần thời gian năm vạn năm này để tăng pháp lực và cảnh giới của chính mình, hơn
nữa quen thuộc thực lực tăng trưởng xong, còn muốn tu luyện thần thông
cùng thuật pháp mới quả thật có chút gấp rút.
Chẳng qua gấp rút
thì gấp rút, Dương Thiên Vấn cũng phải nắm chắc mà hoàn thành. Bởi vì
Dương Thiên Vấn biết thời gian của mình chỉ có năm năm, đương nhiên hoàn thành cái này càng sớm càng tốt.
Thủy Thấm Lan mười phần nhu
thuận, biết rằng Dương Thiên Vấn rất bận rộn. Xem như luyện hóa La Sát
Hồn Châu cũng không quấy rầy hắn.
Thời gian năm vạn năm đủ để thay đổi rất nhiều chuyện.
Nói ví dụ như: Ba người Bích Nhi, Bạo Viên, Dương Vệ lần lượt xuất quan,
sau khi đem La Sát Hồn Châu có đường kính dưới năm li chia đều, lại tiến nhập tĩnh thất bế quan.
Nhưng thật ra Bích Nhi khó được xuất
quan một lần, Dương Thiên Vấn cùng nàng ở trong thế giới nhỏ vui vẻ mấy
tháng, tiểu biệt thắng tân hoan, mấy tháng này trôi qua rất nhanh, cũng
rất thoải mái.
Mấy tháng sau, Bích Nhi lưu luyến không muốn rời
khỏi mà tiến vào tĩnh thất bế quan. Dương Thiên Vấn lại bắt đầu luyện
hóa La Sát Hồn Châu. La Sát Hồn Châu không chỉ có thể làm gia tăng pháp
lực mà còn có thể làm gia tăng cảnh giới. Nhưng đối với Dương Thiên Vấn, quả thật La Sát Hồn Châu không thể tăng trưởng cảnh giới, cảnh giới
tăng trưởng không được nhưng thật ra cũng được không ít đạo hạnh.
Đạo hạnh này càng sâu thì các thuật pháp thần thông sử dụng càng lợi hại.
Nói ví dụ như huyền quang thuật, thiên nhân cảm ứng các loại thần thông. Huyền quang thuật thể hiện ở chỗ phạm vi của nó được mở rộng và có thể
nhìn thấu một ít cấm chế. Cái thiên nhân cảm ứng này có điểm khó nhận
biết, nhưng dù sao cũng chắc chắn là có ưu việt. Không dám nói là có thể biết trước được tương lai, nhưng nếu có người tính kể với mình hoặc có
sự tình liên quan đến sự an nguy của bản thân thì đều cảm ứng được.
Thời gian vội vàng, bất tri bất giác đã hơn bổn năm trôi qua, bổn năm này,
lời đồn về Vấn Thiên cư sĩ càng ngày càng ít, thậm chí không còn ở Hải
Thiên Nguyên. Đương nhiên, điều này đối với những người khác thì chính
là chuyện tốt, dù sao bớt một người ăn thì nhiều thêm một phần.
***
Nguyên thần tam hoa, Dương Thiên Vấn nguyên bản ban đầu tu luyện “Tinh”,
“Khí”, “Thần”, đem tinh, khí, thần hợp làm một, hóa thành Nguyên thần.
Đến hiện tại, ba cái hợp thành một thể, lấy hình thức hoa khai liên
tượng biểu hiện ra ngoài, khiến cho Nguyên thần đạt được một trình tự
thăng hoa khác.
Thần Vương sở dĩ có thể phân thần thân, là bởi vì thần hồn của bọn họ so với Thiên Thần lớn mạnh hơn nhiều. So sánh với ở dưới, thần hồn của Thần Vương hoàn toàn là một cấp bậc khác.
Nguyên thần không thể thăng cấp, cũng không thể qua loa. Giống như ngũ khí
trong lồng ngực có thể dùng vô thượng pháp lực trước luyện hóa mà ra,
sau đó từ từ cường hóa lớn mạnh.
Nguyên thần thăng hoa, cũng là
lượng thay đổi dẫn đến thay đổi về chất. Lực lượng La Sát Hồn Châu cũng
không cần phải vận dụng tiên nguyên lực trong đại đan điền, mà trực tiếp thông qua hạ đan điền, trung đan điền, sau đó chuyển hóa thành Nguyên
thần lực. Từ từ tẩm bổ Nguyên thần, quá trình rất thong thả.
Qua
bổn vạn bảy ngàn năm, Dương Thiên Vấn hai đóa Nguyên thần nở rộ. Trong
Nguyên thần thức hải, hai bên đều có một đóa hoa sen nở ra. chẳng qua
một đóa cánh hoa sen nhiều một ít, một đóa thiểu một ít, còn lại nụ hoa ở chính giữa chưa nở ra.
Nguyên thần tam hoa thứ hai đã nở, cái đóa Nguyên thần thứ hai này hoa cũng nở rộ làm cho cảnh giới của Dương Thiên Vấn từ Thiên Thần trung giai trực
tiếp lướt qua thượng giai trở thành Thiên Thần đỉnh phong!
Kết
quả như vậy, bản thân Dương Thiên Vấn cũng không kịp chuẩn bị, có thể là vì ngũ khí luyện hóa trong lồng ngực, cũng có thể là vì Nguyên thần tam hoa mới nở một đóa. Nguyên thần tăng lên cũng không phải lớn bình
thường, đây chắc chắn là biển về chất.
Cảnh giới của chính mình
tăng lên, đương nhiên là chuyện tốt. Trải qua một khoảng thời gian củng
cổ và lắng đọng lại, Dương Thiên Vấn cũng yên tâm. Thực sự giống như lời của la bàn chỉ dẫn giả nói, La Sát Hồn Châu không có tác dụng phụ gì,
so với thượng cổ Kim đan còn thuần khiết hơn, có thể sánh với quả nhân
sâm, cây bàn đào loại thiên địa linh căn này.
Một thân tiên
nguyên lực của Dương Thiên Vấn một lần nữa lại bị tinh lọc, một thân
pháp lực hùng hậu ngũ khí tuần hoàn trong lồng ngực, chỉ cần đợi tam hoa tề phóng, Dương Thiên Vấn có thể đứng hàng Thần Vương. Đến thời điểm đó là có thể to gan lớn mật hoành hành thần giới. Mấy ngày tiếp theo trôi
qua, Dương Thiên Vấn đợi đến khi có thể đạt tới cảnh giới tam hoa tụ
đỉnh, ngũ khí triều nguyên là có thể đứng hàng Thần Hoàng. Đến lúc cánh
chim cứng cáp, sợ là chúa tể cũng không làm gì được Dương Thiên Vấn.
***
Dương Thiên Vấn từ bên trong thời không bảo tháp nhảy ra. Sau khi thu bảo
tháp, bấm ngón tay tính toán, hắc hắc, thật đúng là đã qua năm năm, ừm,
thời không bảo tháp rất tốt. Lần đầu tiên bế quan suốt năm vạn năm,
trước là luyện hóa hoàn hảo một chút ngũ khí trong lồng ngực, sau là lúc tu luyện Nguyên thần. Lần đầu bế quan suốt bổn vạn bảy ngàn năm, thực
sự hơi khoa trương một chút, ừm, không trách được thần nhân này, động
một chút là bế quan tu luyện mấy trăm vạn năm, không phải vậy sao?
Dương Thiên Vấn bắt đầu lo lắng tìm thời gian để đem thời không bảo tháp phá
vỡ tầng cấp thứ năm. Chẳng qua muốn phá vỡ cái tầng thứ năm này sợ là
phải mất không ít thời gian. Thời gian này là thời gian thật sự chứ
không phải thời gian bảo tháp. Giai đoạn hiện tại, Dương Thiên Vấn còn
chưa rút ra được thời gian. Quả thật có chút vấn đề, bất quá cái này
cũng không còn cách nào. Ai kêu Dương Thiên Vấn quá bận rộn, có thể một
năm hai năm cũng có thể mười năm hai mươi năm cũng không rút ra thời
gian rảnh, dù là trăm năm ngàn năm cũng không có thời gian rảnh. Thời
không bảo tháp tầng thứ năm cũng không phải dể tể luyện như vậy, Dương
Thiên Vấn dự đoán đánh giá, không có thời gian năm trăm năm thì không
thể đạt được mục đích. Cái duyên cớ này là vì sao mà Dương Thiên Vấn
chậm chạp không mở thời không bảo tháp tầng thứ năm ra tể luyện.
Đương nhiên, pháp lực càng mạnh, cảnh giới càng cao, thời gian cần để tể
luyện thời không bảo tháp cũng càng nhiều, cho nên Dương Thiên Vấn không vội vàng. Hiện giai đoạn thời gian một so với một vạn cũng đủ dùng, chờ tăng lên Thần Vương có thời gian rảnh mới mở ra ba tầng sau, lúc đó sức lực bỏ ra cũng đỡ hơn một chút.
Tuy rằng nói thời không bảo tháp cường đại nhưng không đơn giản là nó nghịch chuyển thời không, bản lĩnh làm người mệt mỏi của nó cũng nổi danh cường đại bên trong Thập bảo
thần giới, lấy lực của bảy tầng thời không bảo tháp, phổi với pháp lực
của một Thần Hoàng. Cho dù là chúa tể thì cũng khó có thể kiểm được ưu
việt gì, cái này cũng là nguyên nhân vì sao thượng cổ bát hoàng và chúa
tể có thể ngồi ngang hàng.