La Bàn Vận Mệnh

Chương 661: Q.7 - Chương 661: Ca ca mua đường cho ngươi ăn




Đông thị huynh muội bị tiết mục một người trẻ tuổi biến làm đứa nhỏ kinh ngạc ngây ngẩn cả người, sau đó lại bị Dương Thiên Vấn một phen trách móc ngầm, kết quả thật là có chút cảm giác nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch. Đông Anh Thạch có chút xấu hổ giải thích: “Dương huynh tuyệt đối không nên hiểu lầm, cái này...” Cái này thật đúng là không dễ giải thích.

“Hừ, thiệt cho Dương mỗ còn coi Đông huynh là bàng hữu cùng chung chí hướng, đáng kết giao, lại không ngờ được các ngươi bỉ ổi như thế. Dương mỗ ngược lại muốn xem, trăm năm không gập, thực lực các ngươi mạnh như thế nào!” Dương Thiên Vấn mượn đề tài để nói chuyện của mình, hôm nay không hiển lộ một chút thực lực, sao có thể thuận lợi mời gọi được con tiểu thần thú này?

“Dương Vệ, lấy binh khí của bổn tọa đến” Dương Thiên Vấn buông ra tay trái nói.

Dương Vệ khống chế phi hành pháp khí giữa không trung, không nói hai lời, lấy ra một cây trường thương màu đen ném cho Dương Thiên Vấn.

Dương Thiên Vấn tiếp nhận trường thương, vãn một cái hoa thương nói: “Đến!”.

Đông Anh Thạch vội vàng trong lòng. Đây vốn chỉ là một hồi hiểu lầm, nếu lại ra tay nháo lớn mà nói, sẽ không là hiểu lầm, mà là sẽ kết thù lẫn nhau. Một cái hiểu lầm này mà kết thù, đây cũng không phải là chuyện sáng suốt gì.

Đông Anh Thạch bình tĩnh ngăn lại Đông Anh Như, muốn giải thích rõ ràng.

Dương Thiên Vấn cũng sẽ không sáng tạo cho bọn họ cơ hội giải thích. Không ở nơi này đánh một trận, sao có thể hiển lộ thực lực của ta?

Đông Anh Như truyền âm nói: “Ca, huynh yên tâm. Muội có Nguyệt Kim Luân hộ thân, vừa lúc nương cơ hội này thử một chút thực lực Dương Thiên Vấn này. Muội tự có chừng mực”.

Đông Anh Thạch vừa nghe, trong lòng ý niệm xoay chuyển trăm lần, rốt cuộc thở dài một tiếng nói: “Bỏ đi, làm một trận đã rồi nói sau” Hiện tại Dương Thiên Vấn đang nổi nóng, nói cái gì cũng uổng công, cứ để cho bọn họ đánh một trận đi. Dù sao có mình ở chỗ này, hai bên ai cũng không làm gì được ai, cũng có thể nhân cơ hội này xem xét một chút thực lực của Dương Thiên Vấn.

Đông Anh Như khống chế một vòng bánh xe hình trăng lười liềm, mang theo khí thế cường đại hướng Dương Thiên Vấn đánh úp lại, khí thế như hoằng.

Dương Thiên Vấn không nhường bước, trong mắt tinh quang chợt lóe, một thương đâm ra!

Đông Anh Như cười lạnh trong lòng, đây chính là Nguyệt Kim Luân một trong thần giới thập bảo, hơn nữa là pháp bảo am hiểu công kích nhất. Pháp bảo binh khí bình thường gặp phải nó, chỉ có một đường tổn hại.

Thương luân giao kích, một tiếng tĩnh bào vang dội: “Tạch —” Toàn bộ thân thể Dương Thiên Vấn không khỏi từ chỗ đứng bị một cỗ lực lượng đẩy lui hai thước, Nguyệt Kim Luân lại bị đánh bay toàn bộ.

Đông Anh Như chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, ngực nặng nề, nhìn bị Nguyệt Kim Luân đánh về, cùng với trường thương màu đen trong tay Dương Thiên Vấn hoàn hảo không tổn hao gì, không khỏi chấn động, điều đó không có khả năng! Binh khí có thể đờ Nguyệt Kim Luân hơn nữa cứng đối cứng đánh lui, tuyệt đối không phải vật vô danh.

Dương Thiên Vấn cảm thán trong lòng, may mắn lão tử dùng là Phá Diệt Chi Thương, nếu không cho dù thần binh lợi khí cấp bậc cực phẩm Thiên Thần khí, cùng nó cứng rắn va chạm, cũng sẽ chịu tổn thương trình độ nhất định.

Đông Anh Như khống chế Nguyệt Kim Luân lại đi lên đón, Nguyệt Kim Luân chính là pháp bảo trong Nhật Nguyệt Kim Luân, chuyên công kích, nó mỗi một lần công kích đều có âm hàn chi khí cường đại, những tiên thiên hàn khí này uy lực không phải tầm thường. Pháp bảo bình thường, chạm là hủy. Phá Diệt Chi Thương trong tay Dương Thiên Vấn, ở trên đẳng cấp cùng Nguyệt Kim Luân không sai biệt lắm, cho nên ai cũng không làm gì được ai, nhưng không nên quên, Nguyệt Kim Luân là khống chế cự li xa, mà trường thương trong tay Dương Thiên Vấn, khống chế cự li xa xa không lợi hại bằng so đấu sát người, cho nên Đông Anh Như tại phương diện này chiếm ưu thế nhất định.

Dương Thiên Vấn cũng biết mình nay gần người cùng Nguyệt Kim Luân va chạm, có chút nguy hiểm, mà Đông Anh Như xa ở hậu phương thì có thể yên tâm công kích.

Dương Thiên Vấn không hiển lộ một ít thủ đoạn sợ là sẽ bị xem thường.

Ý niệm vừa động, sau lưng dâng lên năm luồng ánh sáng màu, đò, lục, thanh, lam, hoàng, quang mang năm màu giống như đem cả trời đất đều chiếu rọi một lần.

“Thu!” Dương Thiên Vấn một thương gạt ra Nguyệt Kim Luân, đồng thời quát trầm một tiếng.

Năm đạo hào quang chợt lóe, hướng tới Nguyệt Kim Luân quét đi. Vốn Nguyệt Kim Luân này cấp bậc tiên thiên linh bảo, Ngũ sắc Thần Quang muốn quét vẫn là rất khó khăn, nhưng pháp bảo tốt cũng phải xem người. Đông Anh Như tu vi chẳng qua mới Thiên Thần đỉnh phong, Nguyệt Kim Luân do nàng khống chế vẫn là không thể ngăn cản ngũ quang đều xuất hiện, huống hồ Dương Thiên Vấn đây là có tâm tính vô tâm.

Đông Anh Như chỉ cảm thấy một cỗ đại lực truyền đến, ngực buồn bực, tâm thần một trận hoảng hốt, ngay sau đó liên hệ của mình cùng Nguyệt Kim Luân liền biển mất, Đông Anh Như ngay cả xảy ra chuyện gì cũng chưa làm rõ ràng.

Mà ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, Đông Anh Thạch lại là từ đầu nhìn đến đuôi, lúc nhìn thấy một màn Dương Thiên Vấn dùng năm đạo thần quang kia thu đi Nguyệt Kim Luân, trong lòng Đông Anh Thạch khiếp sợ quả thực không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt. Đồng thời, trong lòng lại thật sâu vì cái này kiêng kị, vốn bằng vào thực lực Dương Thiên Vấn đã đủ để cho hắn kiêng kị, cộng thêm Thời Không Bảo Tháp, Đông Anh Thạch hạ quyết tâm, nếu không cần thiết tuyệt đối sẽ không nhận một kẻ địch như vậy, mà nay lại gặp phải một màn này, cảm thấy thật không biết nên hình dung như thế nào.

“Dừng tay!” Đông Anh Thạch tuy giật mình, nhưng vẫn là phản ứng lại đúng lúc, kêu lớn, kêu chậm một chút nữa, chỉ sợ muội muội có nguy hiểm.

Hai bên đều ngừng lại.

“Dương huynh, ngươi thắng rồi, dẫn hắn đi đi” Đông Anh Thạch không giải thích nhiều, bởi vì thắng làm vua thua làm giặc, giải thích cũng là vô dụng.

Dương Thiên Vấn lại là chiếm một chữ “Lí”, trầm giọng nói: “Đông huynh, Dương mỗ kính ngươi là một hào kiệt, việc hôm nay chẳng lẽ Đông huynh không có một lời giải thích sao?”.

Đông Anh Thạch cười khổ, lắc lắc đầu nói: “Tại hạ cũng nói rồi, chỉ là một hồi hiểu lầm” Dứt lời, liền đem tiền căn hậu quả của sự việc nói một lần. Tuy không quá khẳng định Dương Thiên Vấn tin tưởng hay không, nhưng vẫn là nói ra.

Dương Thiên Vấn nghe xong, sắc mặt cổ quái, nhìn thoáng qua tiểu hài tử kia, trong lòng lại là cười lật trời, nhưng trên mặt lại là vẻ xấu hổ lắc lắc đầu, trả lời: “Nếu thật sự là như thế, hôm nay đến là Dương mỗ xúc động” Nói xong, hào quang chợt lóe, Nguyệt Kim Luân bị Dương Thiên Vấn lấy ra, hướng Đông Anh Như ném qua nói: “Đắc tội rồi”.

Đông Anh Thạch nhìn thấy tất cả cái này, không tự chủ được đối với Dương Thiên Vấn sinh ra một cỗ hảo cảm đặc biệt. Nhìn một cái, ngay cả Nguyệt Kim Luân loại bảo vật này cũng nói trả liền trả, đây là lòng dạ cỡ nào.

Đông gia huynh muội nhìn nhau một cái, cũng không tiện dây dưa không ngừng nữa, vốn chuyện hôm nay chính là một hồi hiểu lầm, hiểu lầm đã làm rò, như vậy từ bỏ đi.

Quan trọng nhất là thực lực Dương Thiên Vấn quá sâu không lường được.

“Chúng ta đi” Dương Thiên Vấn vung tay lên, nhảy lên phi hành pháp khí. Bạo Viên ôm đứa nhỏ kia cũng cùng nhau nhảy lên phi hành pháp khí. Dương Vệ ở trước tiên khống chế phi hành pháp khí quay đầu độn xa mà đi.

“Ca, ta...” Đông Anh Như muốn nói cái gì, lại phát hiện cái gì cũng nói không nên lời, bề ngoài cao ngạo bị Dương Thiên Vấn lấy thực lực cường đại xé ra, bên trong lại vẫn là một nữ tử yếu ớt.

“Ài, cái này không trách muội, cũng may mắn đã xảy ra hiểu lầm này, nếu không thật có một ngày, lúc chúng ta cùng hắn đứng ở mặt đối lập, quang mang năm màu kia của hắn lại là khắc tinh của chúng ta” Đông Anh Thạch kiêng kị nói. Phải, nếu không phải hôm nay kiến thức được năm đạo hào quang kia lợi hại, ngày sau thực chống lại mà nói, Nhật Nguyệt Luân có lẽ ở trong một cái chớp mắt sẽ bị đối phương thu đi.

Nghĩ đến một màn Dương Thiên Vấn lấy quang mang năm màu thu Nguyệt Kim Luân, hai người nhìn nhau không nói gì...

“Ông chủ, ngươi sao lại đem pháp bảo trả lại cho bọn hắn? Kiện pháp bảo kia cũng không phải mặt hàng bình thường?” Bạo Viên hỏi, có chút tiếc Nguyệt Kim Luân kia.

“Không sai, đó là Nguyệt Kim Luân một trong Nhật Nguyệt Kim Luân trong thần giới thập bảo, nếu không phải dựa vào Phá Diệt Chi Thương trên tay, thật bị nó sát người, ta cũng phải tránh lui ba phần” Dương Thiên Vấn gật gật đầu trả lời.

“Vậy, ngươi vì sao phải...” Bạo Viên lại hỏi một lần nữa. Thần giới thập bảo, nói như thế nào trả liền trả, cái này không giống Dương Thiên Vấn.

“Nhật Nguyệt Kim Luân là cường đại, nhưng chỉ có một Nguyệt Kim Luân lại là không có lực hấp dẫn quá lớn, chỉ có nhật nguyệt hợp nhất mới xưng được là thần giới thập bảo thật sự. Cho dù ta cướp được Nguyệt Kim Luân, cũng chỉ là bài trí mà thôi. Hơn nữa, mục đích của ta không phải là nguyệt hoa nhãn Nhật Nguyệt Kim Luân, cần gì làm điều thừa?” Dương Thiên Vấn làm việc luôn luôn rất có tính mục đích, rõ ràng mục tiêu của mình. Mục tiêu của Dương Thiên Vấn một lần này là Cốt Dực Thiên Giao.

Nhật Nguyệt Kim Luân, rõ ràng đại biểu âm dương hai cực chi lực, Dương Thiên Vấn biết chỉ bằng tu vi hiện tại của Đông thị huynh muội, còn chưa phát huy ra uy lực của chúng nó, thậm chí còn tế luyện cũng không thể không xa rời nhau tế luyện, thần giới thập bảo nào có dễ dàng nắm giữ như vậy? Thời Không Bảo Tháp của Dương Thiên Vấn cũng không phải chưa hoàn toàn luyện hóa sao? Phong ấn của Phá Diệt Chi Thương mới giải một nửa mà thôi, căn bản không phải bảo vật trạng thái đầy đủ.

Bạo Viên vẫn là vẻ mặt nghi hoặc.

“Huống hồ, ngươi không cho ràng làm cho thần giới này quá lạnh lẽo sao? Giữ lại hai huynh muội bọn họ, có lẽ sẽ có trò hay đáng xem, nhân thần giới này cũng sẽ càng thêm náo nhiệt một ít” Mục đích căn bản của Dương Thiên Vấn vẫn là muốn đục nước béo cò. Thần giới càng loạn, đối với Dương Thiên Vấn liền càng có lợi!

“Tiểu oa nhi, ngươi tên là gì? Cha mẹ ngươi đâu?” Dương Thiên Vấn ngược lại làm lên quái thúc thúc dụ dỗ tiểu bằng hữu.

“Ta không có tên, cũng không có cha mẹ” Tiểu hài nhi cảm kích Dương Thiên Vấn cứu mình một mạng, cho nên mới thành thật trả lời.

“A, ngươi thật đáng thương, về sau liền đi theo ca ca, được không? Ca ca mua đường cho ngươi ăn” Dương Thiên Vấn phát bệnh dày da mặt mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.