Địa Ngục Luyện Hỏa màu đỏ đen hợp thành một cột lửa ngất trời, từ từ khuếch tán, hễ là Dực Ngư thú bị cột lửa quét đến đều hóa thành tro
không hề có ngoại lệ.
Còn chưa kết thúc, thủ ấn của Dương
Thiên Vấn lập tức biến tành một loại ấn quyết khác, miệng lẩm bẩm:
"Thiên địa vô tận, đều hóa thành rét lạnh, lấy danh nghĩa của ta, gọi
về: Huyền Băng Thiên Hàn trận!" Ở ngay bên cạnh Địa Ngục Luyện Hỏa trận, một trận vuông kích cỡ đồng dạng tạo thành, lần này lơ lững chính là
huyền băng do hàn khí tạo thành, nơi này chính là bầu trời của vùng
biển, thủy linh khí sung túc, chỉ lát sau, từng khối huyền băng hết sức
nổi bật xuất hiện trong đàn thú, hễ là tinh thú chung quanh huyền băng
đều bị hàn khí đông thành băng.
Sau khi Huyền Băng Thiên Hàn
trận hình thành, đồng dạng bao phủ phạm vi một dặm, hơn nữa bắt đầu tuôn ra vô số khí đông âm trầm từ trong trận.
Địa Ngục Luyện Hỏa
trận và Huyền Băng Thiên Hàn trận, hai cái so sanhhs, lực sát thương đều xấp xỉ nhau, một mảng khu vực lớn trống rỗng. Phạm vi công kích của hai cái đều dùng trận tròn làm trung tâm, bắt đầu khuếch tán, dần dần hai
thứ đan vào với nhau.
Dương Thiên Vấn có thể cảm giác được
pháp lực trong cơ thể mình tràn ra như dòng chảy, có điều, cũng may đạo
pháp thuật, chính là dùng một phần lực của bản thân dẫn động mười phần
trăm phần lực thiên địa, cho nên tiêu hao của Dương Thiên Vấn cũng không có quan hệ trực tiếp với uy lực do hai loại pháp thuật tạo thành. Chỉ
có điều, hai loại trận thuật thuộc tính hoàn toàn bất đồng mới đưa tới
tốc độ tiêu hao pháp lực khủng bố như vậy.
Cũng may là, tiên
nguyên lực chính là kết quả sau khi dung hợp chân nguyên cùng chân lực
pháp tắc, thi triển loại trận thuật triệu hoán dẫn động thiên địa này,
đừng bảo là hai, cho dù là một cũng có thể hút khô Dương Thiên Vấn.
Băng hỏa đan vào nhau, nhưng không thấy làm tan lẫn nhau, mà vui sướng
xâm nhập phạm vi bao phủ của đối phương, từ từ, theo sự mở rộng không
ngừng của hai thứ, tạo thành lực sát thương khó có thể tưởng tượng cho
bầy tinh thú. Đối mặt với loại tinh thú số lượng khổng lồ ơn nữa sắp
hàng dày đặc như vậy, phương thức sát thương hữu hiệu nhất chính là dùng pháp thuật quần công.
Trong hơn ba nghìn vị hộ vệ của thương đội liên hợp, cũng có người am hiểu pháp thuật, nhưng so với trận thuật do Dương Thiên Vấn gọi về, quả thực chính là ánh sáng của hột gạo,
không thể so sánh nổi.
Dương Thiên Vấn cũng hấp dẫn ánh mắt
bất đồng như đố kỵ, sợ hãi, tôn kính, kinh ngạc của vô số người, nhưng
không thể nghi ngờ, Dương Thiên Vấn đã tạo ra danh tiếng rất lớn, hóa ra Dương Thiên Vấn luôn sống lặng lẽ, ở thời khắc này lại được đại bộ phận người nhớ kỹ. Không bàn những thứ khác, chỉ dựa vào lực sát thương
cường đại, phạm vi rộng lớn của pháp thuật này, đã đủ để cho bất luận kẻ nào không dám coi thường.
Đây chỉ mới là bắt đầu, phạm vi
hai đại trận thuật Địa Ngục Luyện Hỏa trận và Huyền Băng Thiên Hàn trận
vẫn đang tràn ra, đã có mấy vạn Dực Ngư thú trở lên chết oan chết uổng,
chỉ một mình Dương Thiên Vấn đã thu phục xong số lượng tinh thú, có thể
so sán với số lượng sát thương của ba nghìn người khác cộng lại, cho dù
có kém cũng không kém là bao.
" Mập mạp, chuẩn bị bảo mọi người phá vòng vây đi". Dương Thiên Vấn bình tĩnh nói với tên mập.
"Hả?" Tên mập cười khổ mà nhìn bầy tinh thú dày đặc xung quanh, điều
này nói dễ vậy sao? Không sai, mọi người tổng sát chúng, nhưng vậy thì
sao, chỉ chiếm một phần nhỏ trong bầy tinh thú mà thôi, chung quanh vẫn
như cũ có vô số tinh thú đang điên cuồng tấn công trận pháp phòng ngự.
Phía trước thương đội liên hợp, phạm vi của hai đại trận thuật đã lan
tràn tới, phạm vi bao phủ gần hai dặm, nói cách khác, hai trận thuật đã
gần như hoàn toàn đan vào với nhau.
Dương Thiên Vấn hét lớn một tiếng: "Bạo!" Ấn quyết của hai tay biến thành ấn diệt, hai kết thành một.
Một luồng ánh sáng mạnh xuất hiện, giống như vũ trụ nổ tung, sau khi
ánh sáng biến mất chính là sóng xung kích sau khi nổ mạnh bắt đầu điên
cuồng tràn ra bốn phía.
Hàn băng và luyện hỏa đan vào với
nhau, chính lúc này, trời chợt tối sầm, hình ảnh băng hỏa đan vào nhau
này liền cực kỳ chói mắt. Vô số Dực Ngư thú chết oan chết uổng, đây là
dạ tiệc của băng và hỏa, lại phảng phất như ánh sáng trước bình minh.
Mọi người đều bị màn này làm chấn động, trong khoảng thời gian ngắn mọi người không ngờ quên cả công kích, giống như đã tính toán tốt, dư âm nổ mạnh vừa vặn lan đến gần trước trận pháp phòng ngự liền biến mất. Phía
trước được dọn sạch thành một lối đi rộng rãi.
Tên mập phản ứng lại đầu tiên, rống lớn nói: "Xông ra!"
May là phản ứng của mọi người cũng không chậm, nghe được thanh âm, đồng thời ý thức được đây là một cơ hội cực tốt, có thể đột phá vòng vây,
gần như đồng thời, đưa vào pháp khí phi hành của mình năng lượng mạnh
nhất, đề cao tới tốc độ nhanh nhất.
Mọi người liền dựa vào lỗ hổng sau khi hai đại trận thuật nổ mạnh mà xông ra ngoài, hóa thành một đạo lưu quang, dần dần mất hẳn ở phía chân trời.
Dương Thiên Vấn lập tức tê liệt ngã xuống, đương nhiên một nửa là giả, một nửa là
mệt thật, đây là lần đầu tiên thi triển loại pháp thuật phạm vi lớn như
vậy, hơn nữa đồng thời khống chế hai loại, không mệt mới là lạ.
Cuối cùng đã hữu kinh vô hiểm, bài trừ ở trước trận pháp phòng ngự, phá vòng vây mà ra. Tất cả mọi người xem như là tìm được đường sống trong
chỗ chết.
Bọn người mập mạp nhìn chằm chằm Dương Thiên Vấn giống như nhìn quái vật.
Dư Nguyên Đông cảm thán: "Đã sớm biết được Thiên Vấn huynh tinh thông
pháp thuật, không nghĩ tới hôm nay chứng kiến hóa ra là oai pháp thuật
có thể cường hãn đến mức này".
Đúng vậy, ở một khắc khi hai
loại trận thuật đan vào dung hợp nổ mạnh, uy lực trong nháy mắt đó thậm
chí vượt qua một kích toàn lực của trung vị thần bình thường, có thể so
với thượng vị thần! Mà người khởi xướng hết thảy chỉ là một Hạ Vị Thần.
Mọi người sau khi nghe xong đều gật đầu tán thành.
"Ha ha, đâu có, loại pháp thuật đại uy lực phạm vi lớn này, căn bản
không thực dụng, nhìn thì thấy uy lực cường đại, thật ra sau một kích sẽ không còn khí lực". Dương Thiên Vấn suy yếu cười đáp. Đây là lời nói
thật, loại pháp thuật này, tương đối với người khác ở trong thực chiến,
căn bản không có chút tác dụng. Có điều, bất kỳ pháp thuật gì, bất kể là pháp thuật đơn thể uy lực nhỏ cũng được, hay là trận thuật phạm vi đại
uy lực cũng tốt, ở vào thời điểm đặc biệt thì uy lực có thể phát huy tất nhiên cũng không giống nhau.
Mấy thương đội lớn trong thương đội liên hợp đều phái đại biểu tới tỏ vẻ cảm ơn và an ủi.
" Mập mạp, ngươi giúp ta ứng phó những người kia, ta phải đả tọa khôi
phục nguyên khí. Ta lần này chính là liều mạng tổn hao nguyên khí mới
làm ra được một màn như vậy". Dương Thiên Vấn nói xong, tên mập tất
nhiên nghĩa bất dung từ mà giúp Dương Thiên Vấn ngăn trở những nhân tố
bên ngoài quấy rầy.
Dương Thiên Vấn từ từ hấp thu linh khí
chung quanh, từ từ khôi phục tiên nguyên lực. Lần này đã dùng hết hơn
bảy mươi chân nguyên khí hải. Mặc dù khí hải trong cơ thể Dương Thiên
Vấn trên thực tế số lượng đã hơn vạn. Nhưng khí hải chân chính có thể
vận dụng lại không quá ba trăm sáu mươi lăm. Nói cách khác, "Dạ tiệc
băng hỏa" phạm vi lớn giống như vừa rồi, Dương Thiên Vấn ở dưới tình
huống tâm thần cho phép, chỉ có thể thi triển năm lần.
Danh
tiếng của Dương Thiên Vấn lần này cực lớn, trong thương đội khác đều
đang bàn về biểu hiện của Dương Thiên Vấn, mặc dù nói pháp thuật của
Dương Thiên Vấn lúc giao chiến với người khác, cũng không thực dụng,
nhưng nếu vào lúc thương đội vào Nam ra Bắc, trong đội ngũ có một cao
thủ pháp thuật như vậy, không thể nghi ngờ là khiến cho tính an toàn của thương đội càng cao.
Ở Thần giới bởi vì quan hệ lĩnh vực,
nhân tài am hiểu pháp thuật vô cùng thưa thớt, bởi vì ở dưới sự bao phủ
của lĩnh vực người khác, pháp thuật thật ra rất khó sinh ra lực sát
thương với người khác. Trừ khi pháp thuật của ngươi cường đại đến mức có thể phá vỡ lĩnh vực, nhưng điều này nói dễ vậy sao? Lại nói tiếp, pháp
thuật của thượng vị thần cũng có thể không phá nổi lĩnh vực của một
Trung Vị Thần, chớ nói chi là giữa đồng cấp với nhau. Mà uy lực pháp
thuật của Dương Thiên Vấn có thể so với một kích của thượng vị thần,
điều này đối với Thần giới có nhân tài pháp thuật rất thưa thớt mà nói,
đã lộ vẻ rất bắt mắt.
Đây giống nư người tu luyện pháp tắc
sinh mệnh, tác dụng ở trong chiến đấu thì có hạn, nhưng hết lần này tới
lần khác hạ vị thần tu luyện pháp tắc sinh mệnh lại có địa vị cao ơn một số trung vị thần. Chính là vì người tu luyện pháp tắc sinh mệnh quá ít, hơn nữa người tu luyện loại pháp tắc này, am hiểu nhất chính là trị
liệu.
Đắc tội ai cũng không thể đắc tội với thầy thuốc, ở hoàn cảnh như Thần giới, địa vị những "Thầy thuốc" liền càng cao quý.
Tên mập đối với việc ứng phó xã giao, thì khá thuần thục, thường thường nói mấy câu đã đuổi một đại biểu tiến đến an ủi, lý do rất rõ ràng,
chính là Dương Thiên Vấn đang bế quan khôi phục nguyên khí, cho dù là kẻ ngu cũng hiểu rõ, thi triển loại pháp thuật khủng bố phạm vi lớn như
vậy, hơn nữa uy lực lại mạnh đến nổi biến thái, nếu nói Dương Thiên Vấn
sau khi thi triển còn có thể sinh long hoạt hổ, vậy mới là kỳ quái đó.
Đặc biệt là Dương Thiên Vấn chẳng qua là một Hạ Vị Thần.
Pháp lực của Dương Thiên Vấn sau khi hao tổn, biểu hiện cảnh giới đã hạ
xuống hạ vị thần trung kỳ. Thể hiện không chút che dấu ở trước mặt mọi
người, chỉ cần thần nhân hơi ngang hàng hoặc là mạnh hơn Dương Thiên Vấn một chút liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra.
Đợi đến khi
Dương Thiên Vấn từ trong nhập định tỉnh lại, tâm thần hao tổn đã bổ sung đầy, hơn nữa còn có chỗ tinh tiến. Pháp lực tiêu hao cũng bổ sung trở
lại, tốc độ khôi phục so với trước kia đã nhanh hơn nhiều lắm.
Mở hai mắt ra, trầm giọng bật hơi thu công, thu liễm pháp lực toàn
thân, cảm thụ cảm giác tiên nguyên lưu động trong cơ thể một chút.
"Ngươi đã tỉnh". Dư Nguyên Đông chào.
"Bây giờ chúng ta ở đâu?" Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu đáp, nhìn xuống
coi, một vùng thung lũng sông núi, đã rời khỏi vùng biển mênh mông.
"chúng ta đã sắp tới Thuận Dương phủ, ngươi nhập định lần này hơn một
tháng. Với tốc độ thương đội đi về phía trước, chưa tới nửa tháng, chúng ta liền có thể tới Thuận Dương phủ". Tên mập tiếp chuyện.
"Ồ? Thật nhanh nha!" Dương Thiên Vấn cảm thán nói, tốc độ của pháp khí
phi hành đúng là giác mã không thể so sánh, hơn nữa đoạn đường này ngoại trừ một vài lần bị Dực Ngư thú vây công ra, đều bình an vô sự.