"Huyền Mộc chi tâm tồn tại ở trong cánh rừng Huyền Mộc bao la bạt
ngàn vô tận này. Ở trong cánh rừng Huyền Mộc bao la bạt ngàn, có mộc chi tinh khí cùng với tức với sinh mạng nguyên lực, ngươi cũng cảm nhận
được không? Nhưng ở trong một khu rừng rậm thần kỳ như này lại không có
chút sinh linh tồn tại. Đây vốn là điều không hợp lý. Tất cả là bởi vì
nơi này chính là Mộc chi nhất tộc sinh ra. Ở trong cánh rừng Huyền Mộc
bao la bạt ngàn, tồn tại một loại Huyền Mộc chi khí, khi tức này thông
qua năm tháng vô tận với cánh rừng bao la bạt ngàn đặc thù hoàn cảnh
dưới sự kích thích, hình thành Huyền Mộc chi tâm." Kẻ chỉ dẫn la bàn dứt lời rồi không nói tiếp. Hiển nhiên nói đến đây đã đầy đủ. Những điều
còn sót lại cũng không phải là quyền hạn bây giờ Dương Thiên Vấn có thể
biết được.
Dương Thiên Vấn cũng không cưỡng cầu. Chỉ cần biết hiện tại bản thân mình đang ở chỗ nào, như vậy đủ rồi.
Nếu như nhìn thấy người. Dương Thiên Vấn thầm nghĩ trong lòng; Hay là quang minh chánh đại đi tới chào hỏi, sau đó hỏi đường ra, hay là thay đổi
một hướng khác, không cần phải đi tới nói mấy lời khách sáo?k,,
Cẩn thận suy nghĩ một chút. Dương Thiên Vấn quyết định quang minh chánh đại đi tới. Mặc dù nói Dương Thiên Vấn có phong cách hành sự khác nhau,
nhưng tóm lại hắn vẫn có thiên hướng về phạm vi quang minh lỗi lạc. Đối
mặt địch nhân, Dương Thiên Vấn không ngại sử dụng một ít thủ đoạn dị
thường, thế nhưng đối với người xa lạ không có cừu oán, bình thường
Dương Thiên Vấn chắc chắn sẽ không dùng một ít thủ đoạn ám muội.
Chỉ là lúc này, Dương Thiên Vấn xác thực vô cùng mà xoắn xuýt, nơi này
chính là người ta Mộc chi nhất tộc thánh địa, chính mình đột nhiên xuất
hiện ở nơi đây, nghênh ngang trên mặt đất tiến đến hỏi người ta đường
ra, chỉ sợ muốn không làm cho hiểu lầm cũng không có khả năng.
Không thể nói trước cuối cùng rất có thể khiến cho toàn bộ Mộc chi nhất tộc đồng thời xuất động để đối phó với mình.
Hiện tại Dương Thiên Vấn thật sự rất nôn nóng. Hắn nghĩ rồi hỏi vận mệnh la
bàn nói: "Ngài biết rõ phương hướng nào mới là đường ra chính xác nhất
không?"
"Ngươi không cần nghĩ. Cho dù biết phương hướng, ngươi
cũng không ra được, cánh rừng Huyền Mộc bao la bạt ngàn này chính là Mộc chi nhất tộc thánh địa. Toàn bộ cánh rừng bao la bạt ngàn đều bao phủ ở một tầng kết giới, không có Mộc chi nhất tộc mật pháp, ngươi căn bản
không ra được." Kẻ chỉ dẫn la bàn không chút nào nể tình mà nói.
Dương Thiên Vấn không còn gì để nói, vô lực mà hỏi: "Ta đi vào bằng cách nào?"
"Thiên địa dịch chuyển thần thông, bỏ qua tất cả kết giới thế gian! Vận khí
của ngươi thật sự quá may mắn " kẻ chỉ dẫn la bàn trêu chọc nói. Không
hỏi thêm gì nữa, Dương Thiên Vấn cất bước đi về hướng năm người trẻ
tuổi.
Dương Thiên Vấn Súc dùng Địa Thành Thốn thần thông, mặc dù là thế tốc độ cũng không kém hơn phi hành trên không trung.
Bên kia năm người trẻ tuổi Mộc chi nhất tộc vừa mới ăn hết thịt nướng, đang muốn tiếp tục đi tìm kiếm Huyền Mộc chi tâm. Một thanh âm từ đằng xa
truyền đến: "Chư vị, thật ngại, quấy rầy một chút."
“Ai vậy?" Mấy người trẻ tuổi lập tức phản ứng, thả thần thức ra ngoài dò xét, tuy nhiên lại không thấy hiện cái gì.
Lúc này, từ đằng xa xuất hiện một bóng người, mấy cất bước đã đi tới trước
mặt bọn họ. Mấy người trẻ tuổi sửng sốt một chút, lập tức phản ứng, liếc mắt nhìn, hỏi: "Tiền bối, ngài là?" Người có thể có thân pháp quỷ dị
như này khẳng định không phải là người bọn hắn có thể so sánh.
"Ta chính là Vấn Thiên cư sĩ. Một năm trước ta bị không gian loạn lưu
truyền đến đây, đang lo biện pháp đi ra ngoài. Không biết năm vị tiểu
hữu có bằng lòng giải thích nghi hoặc cho tại hạ hay không?" Dương Thiên Vấn mở miệng hỏi.
Đáng tiếc, mấy người trẻ tuổi chưa từng gặp qua các mặt của xã hội, nào biết đại danh Dương Thiên Vấn.
"Tiền bối ngài không phải là người tộc của ta?" Mộc Sam chần chờ một chút mở miệng hỏi.
"Dương mỗ gặp cường địch mai phục hơn một năm trước, liều chết dùng mật thuật
xé mở không gian, bị ngoài ý muốn truyền tống đến đây. Không biết năm vị tiểu hữu là người tộc nào? Nơi đây lại nơi nào?" Dương Thiên Vấn ra vẻ
không biết mà hỏi thăm.
Mấy người trẻ tuổi có chút khó xử, dựa
theo đạo lý mà nói, vị tiền bối này, nếu đúng như theo lời nói, vậy
không phải lỗi của hắn, thế nhưng quy củ trong tộc, bất luận người ngoại tộc nào cũng không được tiến vào thánh địa bổn tộc.
Mộc Uyển
đứng dậy trả lời: "Bẩm báo tiền bối, chúng ta chính là tộc nhân Mộc chi
nhất tộc, thái cổ Thần tộc, nơi này là thánh địa tộc của ta”
Dương Thiên Vấn ra vẻ kinh ngạc nói: "Cái gì, ta bị đưa đến thái cổ Thần
giới? Nhưng lại rơi xuống thánh địa trong tộc các người? Ách mặc dù
không phải cố ý mà đến nhưng tại hạ nguyện ý xin lỗi Mộc chi nhất tộc.
Ta xem năm vị tiểu hữu cũng không làm chủ được. Không bằng các người
mang tại hạ đi tìm người có thể làm chủ, tại hạ tự mình giải thích
nguyên nhân, hơn nữa trịnh trọng nói xin lỗi." Dương Thiên Vấn cũng
không phải là một người chết sĩ diện, có sai phải nhận , dám làm dám đảm đương. Dương Thiên Vấn cũng tạo ra cảm giác nhất định. Ít nhất vị tiền
bối này không hề giống một ít cao thủ thực lực cao cường cao ngạo, bất
phàm, không coi bọn họ, những Thượng vị thần tu vi thấp vào trong mắt.
"Vậy. Nếu không tiền bối như vậy đi, vãn bối báo cáo sự tình cho trưởng bối.
Mà tiền bối ngài một mực đi theo phương hướng này, liền có thể tìm thấy lối ra, chỗ đó tự nhiên có tiền bối trong tộc tiếp đãi ngài." Mộc Sam
ổn trọng lên tiếng đề nghị.
"Ta không có vấn đề" Dương Thiên Vấn
trả lời. Nói xong hắn liền đi theo hướng Mộc Sam chỉ dẫn. Dương Thiên
Vấn cũng lười nghe lén nội dung năm người trẻ tuổi báo cáo với trưởng
bối.
Mộc Sam lập tức dùng mật thuật trong tộc liên lạc với trưởng bối trong nhà. Năm người trẻ tuổi này đều là thành
viên hoàng tộc Mộc chi nhất tộc, trưởng bối trong nhà đều là đại nhân
vật chiếm địa vị cao trong tộc.
"Sam nhi, chuyện gì? Ngươi không
phải đang thí luyện ở thánh địa sao?" Một giọng nói trầm ổn mà thân
thiết vang lên."Chẳng lẽ các người nhanh như vậy đã thành công rồi hả?"
Cánh rừng Huyền Mộc bao la bạt ngàn ngoại trừ rộng lớn không biên giới,
cũng có không nguy hiểm. Chẳng qua Huyền Mộc chi tâm rất khó tìm mà
thôi. Cho nên người này cũng không lo lắng an toàn của năm người trẻ
tuổi.
"Phụ thân, chúng ta gặp một chút sự tình, báo cáo với người” Mộc Sam cung kính đáp.
"Ồ? Chuyện gì?" phụ thân Mộc Sam nghe xong, biết chắc là chính sự, nếu không con trai không nghiêm túc như thế.
"Là như vậy, phụ thân" Mộc Sam kể lại từ đầu tới cuối chuyện của Dương Thiên Vấn, không bỏ sót chút nào.
"Ngươi nói là người này tự xưng là Vấn Thiên cư sĩ?" phụ thân Mộc Sam nghe xong, hỏi xác nhận lại.
“Đúng vậy, hắn đại khái hai mươi sáu hai mươi bảy” Mộc Sam cẩn thận miêu tả dáng vẻ Dương Thiên Vấn.
"Thật sự là hắn?" phụ thân Mộc Sam kinh ngạc nói, trong giọng nói tựa hồ có vài phần kinh ngạc.
"Phụ thân, vậy Vấn Thiên cư sĩ là người nào, sao người lại cao hứng như vậy? Nhưng hắn đột nhiên xuất hiện trong đất thánh của tộc ta, người cũng
phải cẩn thận xử lý chuyện này" Mộc Sam cũng không ngốc, sở dĩ hắn không hỏi dò đề cập việc này, là bởi vì sức nặng với thực lực của mình
không đủ, nói ra sợ chọc đối phương nổi sát tâm.
"Ừ, đột
nhiên xuất hiện ở trong thánh địa? Cái này có chút phiền toái, chỉ là
cũng không có gì. Ở trong thánh địa cũng không có bảo bối. Ta tin tưởng
Huyền Mộc chi tâm cũng không phải người ngoại tộc có thể đơn giản tìm
được." phụ thân Mộc Sam trả lời, kỳ thật Mộc chi nhất tộc coi cánh rừng
Huyền Mộc bao la bạt ngàn như là thánh địa, kỳ thật đa phần là một biểu
tượng. Ý tứ trong đó là dù sao Mộc chi nhất tộc sinh ra ở trong đó, đi
qua mấy kỷ tiến hóa, Mộc chi nhất tộc không còn ý ỷ lại, trọng yếu đối
với cánh rừng Huyền Mộc bao la bạt ngàn như lúc mới sinh ra. Những nhân
vật quan trọng trong tộc cũng bắt đầu có ý thức coi cánh rừng Huyền Mộc
bao la bạt ngàn có ảnh hưởng đối với Mộc chi nhất tộc.
Cho nên
cánh rừng Huyền Mộc bao la bạt ngàn này đã trở thành thánh địa. Không để người bình thường tiến vào, chỉ có người tuổi trẻ có thể ở trong đó
trăm năm, tìm kiếm cơ duyên, tìm được là vận khí, tìm không thấy cũng
không có quan hệ.
Đây cũng là nguyên nhân khiến phụ thân Mộc Sam
cũng không coi trọng Dương Thiên Vấn xông vào cánh rừng Huyền Mộc bao la bạt ngàn, hắn càng quan tâm tới chính bản thân Dương Thiên Vấn.
“Vấn Thiên cư sĩ người này là là …" phụ thân Mộc Sam nói ra uy danh Dương Thiên Vấn.
Năm người trẻ tuổi biết được, không khỏi ngây ra như phỗng. Bọn họ cũng
không nghĩ ra. Một nhân vật phong vân Thần giới như vậy mà bọn họ lại
gặp được, lại còn đứng gần như vậy. Điều càng khiến bọn họ không ngờ tới là, như vậy một tông sư đan đạo đỉnh phong lại có thể bình dị gần gũi
như thế.
Năm người không khỏi cảm thán một hồi. Đây mới thực sự là phong phạm tông sư.
"Không nói nữa, ngươi cũng không nên hỏi việc này. Hiện tại ngươi chủ yếu nhất là hoàn thành thí luyện." phụ thân Mộc Sam nói xong cũng kết thúc cuộc
nói chuyện.
Mạng lưới vừa kết thúc, phụ thân lên đường tiến về
phòng nghị sự trong tộc, báo cáo tộc trưởng đại nhân. Với thân phận lúc
này của Dương Thiên Vấn, thật sự phải tiếp đãi hắn, nhất định phải tộc
trưởng tự thân xuất mã mới được, nếu không đủ cấp bậc lễ nghĩa thì chính Mộc chi nhất tộc sẽ bị chê cười.
Với tư cách một trong Thái cổ
Thần tộc, hoành hành thái cổ Thần giới mấy kỷ, Mộc chi nhất tộc nếu như
thất thố đương nhiên sẽ bị người khác chê cười.
Đả kích danh dự
đối với Mộc chi nhất tộc là trọng đại nhất. Thái cổ Thần tộc cao ngạo,
so với Thú Thần giới, thập đại thần thú gia tộc mạnh nhất cũng không có
nhiều yếu kém. Bọn hắn vô cùng coi trọng phương diện danh dự, không thể
để cho người ngoài tùy ý chửi bới. Hơn nữa một phương diện nữa là cần
thảo luận vấn đề xin lỗi với bồi thường tiến vào thánh địa, một phương
diện khác chính là dùng quy cách tương ứng đón tiếp Dương Thiên Vấn,
tông sư Thần giới.
Tiến vào Mộc chi nhất tộc thánh địa. Chuyện này nhưng lớn nhưng đi qua một
loạt thảo luận về sau, Mộc chi nhất tộc, thái cổ Thần tộc cũng không nắm lấy không tha. Bởi vì thái độ Dương Thiên Vấn vô cùng thành khẩn. Hắn
bày tỏ nguyện ý xin lỗi, người ta nể tình, mà thánh địa Mộc Tộc bây giờ
là biểu tượng lớn hơn là ý nghĩa thực tế, lại không có gì cơ mật với bảo vật. Chỉ cần chịu nhận lầm xin lỗi, sau đó lại tùy tiện bồi thường, một chút lợi nhuận, chuyện này coi như bỏ qua. Đương nhiên, chỉ có thể là
lợi nhuận nhỏ. Nếu như công phu ngoạm sư tử, đó chính là đắc tội với
người. Đường đường Thái cổ Mộc Thần nhất tộc, lại đuổi tận cùng, yêu cầu làm người khánh kiệt, vậy đã ném tất cả mặt mũi đi rồi.
Ba tháng sau, Dương Thiên Vấn từ trong kính Huyền Quang, đã thấy được phần cuối
cánh rừng bao la bạt ngàn, trong lòng rất vui vẻ. Rốt cục hắn có thể đi
ra khỏi địa phương quỷ quái này rồi, thật sự làm cho người khó chịu.
Lại qua mấy ngày, Dương Thiên Vấn đã có thể dùng mắt thường nhìn thấy tầng
kết giới trong suốt, cũng nhìn thấy tình hình bên ngoài kết giới. Không
nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình, bên ngoài kết giới, đứng mười
mấy người, mỗi người nhìn qua đều không đơn giản, mà bọn họ đều dáng
tươi cười, mặc trang phục lộng lẫy
Điều này làm cho Dương Thiên
Vấn có chút ngoài ý muốn. Từ trang phục, khí độ cũng nhìn ra được, mười
mấy người này tuyệt đối là cao tầng Mộc Thần tộc, đều là thượng vị giả
chức vị cao!
Nhiều người tụ tập ở bên ngoài kết giới, hiển nhiên
là vì mình mà đến, Dương Thiên Vấn xem xét một chút nhưng hắn thật sự
không nhận ra được mục đích của những người này.
Nói bọn họ sinh
lòng ác ý, nhưng trang phục nhìn qua vô cùng chính thức với long trọng,
giống như đang hoan nghênh một khách nhân trọng yếu. Thế nhưng hết lần
này tới lần khác Dương Thiên Vấn có cảm giác cổ quái. Bản thân mình mới
tới nơi đây, căn bản không có liên quan đến Mộc Thần tộc, hơn nữa từ ý
nghĩa nào đó mà nói, chính mình xông vào thánh địa đối phương, xem như
có chút mạo phạm đối phương.
Cho dù đối phương không động thủ,
cũng không cần phải long trọng hoan nghênh như này. Sự tình, ở bên trong Mộc Thần nhất tộc, chấp sự chính là quản lý toàn bộ. Theo tin tức cao
tầng trong tộc, lúc này Mộc Thần nhất tộc chính là do tộc trưởng với
mười hai vị chấp sự cùng nhau quản lý toàn bộ nhân tộc Mộc Thần. Mà cơ
cấu quyền lực lớn nhất Mộc Thần nhất tộc chính là Tối cổ Trưởng Lão Các
bất quá mấy người đó bình thường không để ý tới sự tình, một lòng tu
luyện, trừ phi trong tộc gặp chuyện mà tộc trưởng với mười hai vị chấp
sự cũng không xử lý được chuyện trọng đại hoặc là Mộc Thần nhất tộc rơi
vào tình cảnh sống chết tồn vong nếu không bọn họ sẽ không xuất thủ.
Về phần trong Trưởng Lão Các đến tột cùng có mấy vị trưởng lão, vậy cũng không cần biết.
"Đại chấp sự, Vấn Thiên cư sĩ đi ra. Có thể mở kết giới sao?" phụ thân Mộc
Sam chính là Đệ Ngũ chấp sự Mộc Thần nhất tộc, từ con trai Mộc Sam đã
được biết dáng vẻ đại khái của Dương Thiên Vấn, chứng kiến thân ảnh
Dương Thiên Vấn liền lên tiếng hỏi.
"Mở kết giới!" Đứng ở kết giới chỗ ba vị chấp sự, hợp lực mở kết giới ra, mở ra một lỗ hổng có thể dung nạp hai người ra vào.
"Thái cổ Mộc Thần nhất tộc, hoan nghênh Vấn Thiên cư sĩ Dương Thiên Vấn,
Dương cư sĩ quang lâm tộc ta." Đệ Ngũ chấp sự đứng ở bên người Đại chấp
sự khách khí cao giọng hô.
"Chư vị thần hữu, quá khách khí. Dương mỗ ngộ nhập quý tộc. Thật sự là tình thế bất đắc dĩ. Dương mỗ nguyện ý
tạ lỗi Mộc Thần nhất tộc chư vị, hơn nữa nguyện ý bồi thường phí tổn
thất" danh dự Dương Thiên Vấn vô cùng lên trên nói, trực tiếp đưa ra lời xin lỗi với bồi thường. Trên thực tế, Dương Thiên Vấn phải không muốn
lại được tội Mộc Thần nhất tộc như vậy một quái vật khổng lồ rồi, bởi vì đã có một thế lực thần bí khiến cho Dương Thiên Vấn sứt đầu mẻ trán,
hắn cũng không muốn lại chọc một cự bá khác.
Tuy rằng không biết
chi tiết về thế lực thần bí. Chỉ là cái này Mộc Thần nhất tộc uy danh
thế nhưng đã sớm nổi tiếng đã lâu, người ta tự mình Thần giới sinh ra
đời chi tế. Liền tung hoành ở Thần giới, mấy kỷ đến nay, vẫn là một
trong thế lực luôn đứng hàng cao cấp nhất Thần giới, không thấy chút dấu hiệu đi xuống. Bởi vậy có thể thấy được quái vật khổng lồ như này vẫn
nên kết giao, huống hồ lúc này đây quả thật chính mình không nể tình,
Mộc Thần nhất tộc tự nhiên không có khả năng dây dưa không tha.
"Nào có, nào có, nếu như Dương cư sĩ đã xin lỗi, hơn nữa nguyện ý bồi
thường, vậy chuyện này coi như bỏ qua, không cần nhắc lại." Đại chấp sự
Mộc Thần nhất tộc nói.
Dương Thiên Vấn nghe nói như thế, trong
lòng vui vẻ. Hắn lập tức lấy ra một lọ chứa một viên cửu chuyển hoàn
hồn, đưa bình ngọc tới nói: "Tại hạ trong lòng vội vàng cũng không tìm
thấy bảo vật gì. Trong bình này có một viên Cửu chuyển hoàn hồn đan do
tại hạ luyện chế. Hy vọng quý tộc xin vui lòng nhận cho."
Uy danh của Cửu chuyển hoàn hồn đan với Tạo hóa Vô Cực đan đã sớm truyền khắp
Thần giới. So sánh mà nói, hai loại thánh đan này đều là ước mơ của
người trong thần giới.
Mười hai vị chấp sự Mộc Thần nhất tộc
chứng kiến Dương Thiên Vấn xuất ra bảo vật này để bồi thường, trong lòng hoàn toàn buông xuống một chút bất mãn. Bồi thường này đã hoàn toàn
thỏa mãn yêu cầu của mọi người.
Mười hai vị chấp sự Mộc Thần nhất tộc liếc mắt nhìn, đều lộ vẻ dáng tươi cười, hoan nghênh Dương Thiên
Vấn đến đô thành Mộc Thần nhất tộc.
Thái cổ ngũ đại Thần tộc,
chia đều diện tích rộng lớn của Thái cổ Thần giới. Người sinh sống ở nơi này, ngoại trừ tộc nhân ngũ đại Thần tộc, còn có vô số chi nhánh thái
cổ Thần tộc. Bọn họ phụ thuộc vào ngũ đại Thần tộc chiếm giữ vùng đất
đó. Ở thái cổ Thần giới. Quan hệ trong ngũ đại Thần tộc tựa như năm quốc gia.
Cho nên, có thể coi toàn bộ thái cổ Thần giới như năm đại
đế quốc, cũng không quá đáng. Mặc dù thủ lĩnh những quốc gia này không
gọi là quốc vương, mà gọi tộc trưởng. Nhưng hình thức so với một ít đế
quốc trên thế gian cũng không khác nhau quá lớn.
Dương Thiên Vấn
theo sau mười hai vị chấp sự Mộc Thần nhất tộc, tiến về thành thị phồn
hoa nhất Mộc Thần nhất tộc, đồng thời cũng là nơi ở tộc trưởng Mộc Thần
nhất tộc.
Mộc chi thành, ở bên trong cung điện khổng lồ trong thành, Dương Thiên Vấn gặp được tộc trưởng Mộc Thần nhất tộc.
Sau khi mọi người lớn tiếng chào hỏi, phân chủ khách ngồi xuống.
Hiển nhiên tộc trưởng Mộc Thần nhất tộc đã biết Dương Thiên Vấn dùng một
viên Cửu chuyển hoàn hồn đan làm đại giá, hơn nữa chân thành xin lỗi Mộc Thần nhất tộc, cho nên cũng không có ý làm khó Dương Thiên Vấn, ngược
lại còn nói: "Hoan nghênh Dương cư sĩ quang lâm hoàng cung Mộc Thần nhất tộc”
"Tộc trưởng khách khí, lần này tại hạ ngoài ý muốn đến đây, có nhiều mạo phạm. May mắn quý tộc thông tình đạt lý, nếu không tại hạ
thật khó đối đãi" thái độ Dương Thiên Vấn thấp đi một chút, đối mặt một
cao thủ cấp bậc Thần Hoàng, lại là tộc trưởng Mộc Thần nhất tộc, Dương
Thiên Vấn vẫn phi thường nể tình.
"Sự tình trước kia không cần
nói tới. Lần này Dương cư sĩ ngoài ý muốn quang lâm, cũng đúng là may
mắn của chúng ta. Mộc chi nhất tộc ta trời sinh có được Mộc chi pháp
tắc, ưa thích sinh hoạt một chỗ cùng cây cối, đối với đạo luyện đan cũng tự thành nhất mạch, hơi có chút tâm đắc. Nghe qua danh tiếng Vấn Thiên
cư sĩ là đan đạo Thánh Sư, hy vọng Dương cư sĩ có thể ở tộc của ta bồi
hồi mấy ngày, giao lưu một chút đan đạo tâm đắc” tộc trưởng Mộc Tộc
khoát tay chặn lại nói.
Dương Thiên Vấn nghe xong. Lời này rất rõ ràng chính là một cái cớ, muốn giữ mình lại, xem ra không có ác ý,
chính là có việc muốn nhờ.
"Nếu như tộc trưởng đã có mời, tại hạ ở lại quý đô quấy rầy mấy ngày." Dương Thiên Vấn cũng không cự tuyệt, hạ
quyết tâm ở lại nhìn xem đến cùng là chuyện gì.
Dương Thiên Vấn ở hoàng đô Mộc Tộc trong Mộc Thần thành, chỉ là bởi vì hoàng cung quá mẫn cảm, hắn, một người ngoại tộc không thích hợp ở trong đó, cho nên Dương Thiên Vấn liền ở tại bên ngoài hoàng cung, trong một tòa đình viện
thành đông, phong cách kiến trúc Mộc Thần nhất tộc là dùng thô khoáng mà không mất đi tính nghệ thuật.
Bên trong đình viện không lớn này, diện tích thảm thực vật vượt qua 75%, mà ngay cả tường gian phòng cũng
bị dây leo quấn quanh. Thế nhưng duới tình huống như thế, lại hiện lên
vẻ không đơn điệu. Đi ở trong hoa viên , khắp nơi là màu vàng điểm phù
giữa không trung, xinh đẹp dị thường. Đây là một loại kỳ hoa dị phấn, có thể xuất ra Kim Quang hơi yếu, phiêu lãng theo gió, vô cùng xinh đẹp.
Hơn nữa ở trong đó, có thể rõ ràng cảm nhận được tràn đầy linh khí dị
thường, vườn hoa tràn đầy linh khí thiên địa. Tuy rằng Đại Tụ Linh Trận
của Dương Thiên Vấn cũng có thể làm được điểm này, thậm chí còn làm được nhiều hơn thế nhưng hiển nhiên không có cảnh sắc xinh đẹp mê người như
thế này, thành phẩm thấp cũng không thể so với nơi này của Mộc Thần nhất tộc.
Dương Thiên Vấn ở đây, bình ổn tinh thần tiến nhập trạng
thái tu luyện, tại loại này cực độ gần sát thiên nhiên đình trong viên
tu luyện, tuyệt đối có thể làm chơi ăn thật.
Trong hoàng cung
Mộc Thần tộc, vốn là mười hai vị chấp sự, chỉ để lại ba gã ở bên trong
hoàng đô, còn lại từng người đều quay về phủ đại thành mà bọn họ trấn
thủ. Lúc này, trong hoàng cung. Tộc trưởng Mộc Thần tộc đang tụ tập ba
vị chấp sự, cùng nhau thương thảo công việc.
Chỉ nghe một vị
trong ba vị chấp sự nói: "Tộc trưởng, luyện chế Mộc trần đan, chúng ta
nhất định phải cầu trợ ở người ngoài sao?" Trong giọng nói có một chút
bất mãn với tiếc nuối
"Nhị vị cũng nghĩ như vậy hay sao?" tộc trưởng Mộc Tộc cũng không trả lời mà dò hỏi.
"Không, ta cho rằng luyện chế Mộc trần đan chính là đại sự hàng đầu, quan hệ
tới tương lai của tộc chúng ta, cho nên mặc kệ biện pháp gì, coi như là
cầu trợ người ngoài, chỉ cần có thể luyện chế ra, vậy tất cả đều không
trọng yếu." Đại chấp sự lắc đầu phản bác.
“Đúng vậy, ta cũng nghĩ như vậy, tuy rằng chúng ta luyện chế không được Mộc trần đan, cần cầu
trợ người ngoại tộc, có chút mất mặt, nhưng vì tương lai của tộc chúng
ta, chút thể diện ấy không coi là cái gì." Cuối cùng một vị chấp sự gật
đầu phụ họa với Đại chấp sự.
"Được, các người có thể nghĩ như
vậy, ta rất vui mừng. Mộc Tộc chúng ta tuy nổi tiếng dùng đan đạo Thái
cổ Thần giới, thế nhưng cũng không có nghĩa là chúng ta có thể miệt thị
tất cả. Chỉ cần là núi đá đều có thể có ngọc, đạo luyện đan của nhân
thần đều có chỗ huyền diệu. Chỉ tính riêng Cửu chuyển hoàn hồn đan này,
mấy người các vị có nghĩ rằng tộc chúng ta có thể luyện chế ra loại đan
này không?" Với tư cách tộc trưởng, tuyệt đối không có đại trí tuệ, tộc
trưởng Mộc Tộc hiểu biết vô cùng rõ ràng ở phương diện này.
Mộc
Thần nhất tộc có thiên phú không gì sánh kịp, từng tộc nhân, bất luận là hoàng tộc hay là tộc nhân bình thường, sinh ra đều là thần! Thiên phú
như vậy mặc dù là thần thú gia tộc cũng kém hơn. Nhưng tuy rằng Nhân Tộc không có thiên phú ở phương diện này. Nhưng năng lực học tập với chế
luyện của Nhân Tộc thì các tộc khác không thể bằng.
"Không cần
gấp, trước tiên cần chắc chắn đối đãi Vấn Thiên cư sĩ, hơn nữa giao lưu
một phen, đợi đến lúc hai bên giao tình thâm hậu hơn một chút, chúng ta
nhắc ra lời thỉnh cầu cũng không muộn." tộc trưởng Mộc Tộc tỉnh táo đáp.
"Vậy chuyện này đến dựa do lão phu đến xử lý a." Đại chấp sự đứng dậy chủ
động xin chỉ thị. Với địa vị của hắn, tự mình tiếp đãi Dương Thiên Vấn
càng chứng tỏ thành ý của Mộc Thần nhất tộc. Hơn nữa, hắn cũng thuộc
mười hai chấp sự, là người có đan đạo tu vi cao nhất. Tuyệt đối không có khả năng để cho tộc trưởng Mộc Tộc tự mình đi chiêu đãi Dương Thiên Vấn cho nên chỉ cần Đại chấp sự xuất mã là thích hợp nhất."Vậy làm phiền
Đại chấp sự " Mộc Tộc tộc trưởng thoả mãn gật đầu nói.