Dương Thiên Vấn hừ lạnh một tiếng nói: "Ai. Ra khỏi! Dấu đầu lộ đuôi.
Không thấy người sao?" Đang khi nói chuyện. Dương Thiên Vấn thu lại kiện pháp khí phi hành. Bản thân nó cũng không hỏng. Chẳng qua vòng bảo hộ
bị đánh vỡ mà thôi.
"Hừ. Đi ra đi!" Một giọng nói già nua lại
ngạo khí mười phần vang lên. Tiếng nói còn chưa dứt lời, bốn thân ảnh
phân chia Đông Tây Nam Bắc xuất hiện - trong tay mỗi người đều trong tay cầm một mặt kỳ phiên. Trên mặt mỗi người đều bình tĩnh dị thường.
Dương Thiên Vấn nhìn chung quanh, khẽ mĩm cười nói: "Bổn tọa tưởng rằng ai đó. Nguyên lai là bại tướng dưới tay!" .
Phương Lan không vui trong lòng, một cổ lửa nóng dâng lên thế nhưng hắn vẫn
tỉnh táo đè éo nóng tính xuống. Hắn cười tủm tỉm nói với Dương Thiên
Vấn: "Ngươi không cần kích ta. Giao ra pháp bảo của ngươi." .
"Bại tướng dưới tay. Ngươi không xứng! Đổi chủ của ngươi đến đàm phán cùng
ta." Dương Thiên Vấn miệng nhếch, khinh thường nói. Âm thầm thần thức
vang lên một giọng nói cho Mạnh Tiểu Kiếm: "Một hồi tìm cơ hội. Ngươi
với Chung Tình Nhi đi trước." Mạnh Tiểu Kiếm cũng nhìn thấy đối phương.
Trong mắt cũng xuất hiện một đạo hàn mang. Thần thức vang lên một giọng
nói trả lời: "Không. Chuyện vứt bỏ đồng bạn, Mạnh Tiểu Kiếm ta không làm được." .
"Ngươi. . ." Phương Lan như có núi lửa phun trào, bay thẳng thiên linh.
"Lão tam, bình tĩnh một chút." lão giả còng lên tiếng, hời hợt khiến tâm
tình Phương Lan ổn định lại, hóa giải kế sách khích tướng của Dương
Thiên Vấn.
"Xem ra. Ngươi, lão già này có thể là chủ?" Dương
Thiên Vấn biểu lộ nhẹ nhõm hỏi, hoàn toàn không khẩn trương với uể oải.
Nói lý ra thần thức truyền đạo: "Nơi đây quá nguy hiểm. Bọn chúng đều là đỉnh phong Thiên thần. Cho dù ngươi không sợ. Thế nhưng Chung Tình Nhi
có thể ngăn cản bọn chúng sao?" .
Mạnh Tiểu Kiếm hiểu rõ ý tứ
Dương Thiên Vấn. Hắn nhìnChung Tình Nhi. Thần thức vang lên một giọng
nói trả lời: "Không được. Ta sẽ không bỏ đi một mình. Nếu như ta cứ như
vậy rời đi. Từ nay về sau tu vi khó hơn có thể tiến thêm. Ta thu Chung
cô nương vào trong Thần Điện. Ngươi yên tâm." .
"Các người thương lượng xong chưa -" lão giả còng không có ngăn cản Dương Thiên Vấn với
Mạnh Tiểu Kiếm dùng thần thức nói chuyện. Tuy rằng lão không nghe được
nội dung. Lúc này đây chỉ là chuyện nhỏ bởi vì hai người này hiện tại
chẳng qua là cá trong chậu, căn bản không chạy thoát.
"Ừ. Còn không thương lượng xong." Dương Thiên Vấn thuận miệng đáp.
". . ." lão giả còng thấy khí thế trước mắt rất yếu. Lão sửng sốt một chút cũng không tìm được ngôn từ khác. Sau đó lão hừ lạnh một tiếng nói: "Ra khỏi trong tay các ngươi pháp bảo. Chúng ta là Tứ đại Đạo Vương chỉ cần giựt tiền, không cướp mệnh." Lão giả dùng thanh danh Đạo Vương thanh
danh gây sức ép lên mấy người Dương Thiên Vấn.
Đáng tiếc. Hắn sai rồi. Mạnh Tiểu Kiếm mới đi ra ngoài không bao lâu. Tứ đại Đạo Vương rất nổi danh ở Tuyết Vực lĩnh. Đương nhiên cũng rất có thanh danh ở phụ cận Lâm Giang đảo thế nhưng Mạnh Tiểu Kiếm không từng nghe nói qua, căn bản không có áp lực đáng nói. Mà Dương Thiên Vấn, cũng cùng tình huống với
Mạnh Tiểu Kiếm. Sinh không quen. Ai biết Tứ đại Đạo Vương là rễ hành?
Coi như là Thiên vương Lão Tử, Dương Thiên Vấn cũng sẽ không sợ hãi--.
"Mạnh huynh. Trước khi đánh nhau. Ngươi trước tiên thu Chung Tình Nhi vào
trong Thần Điện." Dương Thiên Vấn đồng ý phương pháp của Mạnh Tiểu Kiếm. Chỉ có điều này sẽ có thể bại lộ tồn tại của Thần Điện. Thần Điện còn
mê người hơn so với pháp bảo.
Trừ phi một chiếc pháp bảo có thể
đạt tới đẳng cấp như Thần giới thập bảo. Dù là tam lưu Tiên Thiên linh
bảo cũng chỉ có thể gia tăng thực lực người sử dụng nhưng Thần Điện lại
khác, có thể bảo vệ tánh mạng, còn có năng lực khiến cho tu vi tiến
nhanh.
Không cần hoài nghi. Thần Điện là một chiếc thần khí đặc
thù. Nó cũng không đơn thuần chỉ là dùng cho thần nhân. Thần Điện ở liên quan tới thời kỳ Thái cổ. Thời kỳ đó Thần tộc Thái cổ có được lực lượng cường đại. Bọn họ lấy được không ít thiên phú với năng lực. Thường
thường một Thần vương cổ Thần tộc có thể chống lại một Thần Hoàng bình
thường.
Nhưng Thần tộc thái cổ thực sự có Tiên Thiên cường đại
tai hại. Đó chính là tiến giai khó khăn đến cực điểm. Hầu như đạt tới
Thần vương, sẽ không tiến giai. Cũng chính là nguyên nhân này, Thái cổ
Thần tộc bởi vì người không vượng mà không thể chiếm giữ vị trí thống
trị tuyệt đối ở Thần giới.
Mà trong thần tộc thái cổ, một thiên
tài kinh thế xuất hiện, giải quyết xong vấn đề này. Người này phát minh
Thần Điện. Mà thần nhân ở trong thần điện, có thể gia tốc cảm ngộ pháp
tắc, chạm đến cảnh giới rất cao. Mà người này cũng bằng vào Thần Điện đã trở thành một trong năm đại chúa tể thái cổ Thần tộc! Hắn chính là Thẩm Phán chúa tể sớm khơi mào cuộc chiến chúng thần thượng cổ.
Mà
tới được niên đại này, Thẩm Phán chúa tể vẫn mất tích. Loại tuyệt mật kỹ thuật này đã gần như thất truyền. Lại cũng không ai có thể dựa vào Thần Điện trở thành tân chúa tể. Nhưng nếu như có thể có được một tòa thượng cổ Thần Điện, lại là có thể dựa vào nó trở thành Thần Hoàng. Đó cũng
coi như không tệ.
Lúc này Thần Điện, so với thượng cổ Thần Điện
có dáng vẻ không bằng. Nhưng cũng như là Thiên thần. Đặc biệt là đỉnh
phong Thiên thần theo đuổi chí bảo. Bởi vì vây khốn ở cảnh giới đỉnh
phong này đã vô số năm rồi. Có thể có được một tòa Thần Điện, đó chính
là mấu chốt cho bọn họ đột phá bình cảnh. Thế nhưng Thần Điện, cho dù là hiện tại Thần Điện phỏng chế, cũng cực kỳ trân quý, thường rất thưa
thớt. Đặc biệt là người Thần giới. Trong tam đại thần giới, số lượng
Thần Điện rất ít. Nhu cầu số lượng lớn nhất --.
~--~--~.
"Ah. Muốn đoạt bảo? Vậy để mạng lại đổi?" Dương Thiên Vấn thấy phương pháp
khích tướng vô dụng. Hắn cũng lười nói nhảm, trực tiếp làm mạnh cho rồi. Hắn còn chưa dứt lời, vô số thương mang từ quanh thân Dương Thiên Vấn
xuất hiện tản ra, chia làm bốn phương tám hướng công tới bốn người.
Mạnh Tiểu Kiếm cũng không cố kỵ Thần Điện xuất hiện. Bàn tay nâng lên, một
tòa Thần Điện nhỏ trang nghiêm phong cách cổ xưa xuất hiện ở bàn tay.
Sau đó hướng Chung Tình Nhi bấm tay một chút, khẽ quát một tiếng: "Thu!" .
Thân hình Chung Tình Nhi càng đổi càng nhỏ sau đó chui vào trong Thần Điện. Bàn tay Mạnh Tiểu Kiếm nắm chặt thu Thần Điện vào.
Màn này khiến cho Thương mang Đạo Vương đang ứng phó Dương Thiên Vấn nhìn
thấy suýt chút nữa chảy nước miếng. Thần Điện, đối với bọn hắn mà nói,
càng có lực hấp dẫn so với kiện pháp bảo trong tay Dương Thiên Vấn.
Phương Lan càng hối hận. Nên biết rằng Mạnh Tiểu Kiếm chính là con dê béo mà
hắn nhìn trúng. Nếu như lúc ấy giải quyết xng Mạnh Tiểu Kiếm như vậy
Thần Điện này chính là độc thuộc về hắn rồi. Có tòa Thần Điện này hắn
tuyệt đối sẽ sớm đột phá bình cảnh, tiến vào cảnh giới Thần vương.
Trong bốn người ngoại trừ lão giả còng, ba người còn lại đều rời bỏ chỗ đứng. Đồng thời tự chủ đánh tới hướng Mạnh Tiểu Kiếm.
"Đáng giận các người làm gì. Mau trở lại!" Lão giả mắng to. Hiện tại bốn
người đều cầm kỳ phiên bố trí trận pháp, hình thành xu thế bao vây, bắt
con ba ba. Thế nhưng trận pháp còn không hoàn toàn khởi động, ba cái
phương vị đã từ bỏ vị trí. Trận pháp này sắp sụp đổ, không giam cầm được nữa. Còn bố trí cái rắm. Bắt con ba ba cái rắm!
Dương Thiên Vấn
cười thầm. Một nhấp nháy hắn đã tới bên người Mạnh Tiểu Kiếm, nắm cánh
tay phải Mạnh Tiểu Kiếm, lại là một lập loè, thoát khỏi bao vây. Mấy lập lòe hoàn toàn cách xa vòng vây.
"Mạnh huynh. Chạy trốn. Chúng ta trao đổi phương thức liên lạc sau đó tách ra chạy trốn, thế nào?" Dương Thiên Vấn nhẹ giọng nói.
"Rất tốt." Mạnh Tiểu Kiếm gật đầu đáp.
Tiểu Kiếm vẫn nắm chắc đường đi-. hắn lại có thần điện nơi tay. Bảo vệ
tánh mạng cũng không có vấn đề. Đỉnh phong Thiên thần muốn bắt hắn, rất
khó khăn. Bởi vì bọn họ không đánh tan phòng ngự Thần Điện.
Hai người lập tức trao đổi phương pháp liên lạc. Mà lúc này bốn người đằng sau đã đuổi sát theo --.
Lúc này. Hai người trao đổi phương thức liên lạc xong, chia làm hai phương
hướng trống đánh xuôi, kèn thổi ngược. Từng người chạy trốn.
Tốc độ Mạnh Tiểu Kiếm so với vừa rồi còn nhanh gấp mấy lần.
Dương Thiên Vấn cũng tốt. Hắn cầm thần phù tốc độ, tốc độ cũng tốt nhanh gấp mấy lần.
Tứ đại Đạo Vương đang truy kích ngừng trong chốc lát. Hầu như tất cả đồng
thời đánh về phía Mạnh Tiểu Kiếm, hoàn toàn không để ý Dương Thiên Vấn.
Giờ phút này trong suy nghĩ của bọn hắn, Dương Thiên Vấn, ngoại trừ một
bảo vật Phương Lan đã nhìn thấy, những pháp bảo còn lại đều chưa xuất
hiện- căn bản kém sức hấp dẫn hơn nhiều so với vật thực tế đã nhìn thấy, Thần Điện. Bốn kẻ này là đỉnh phong Thiên thần, vô cùng hiểu đạo lý lấy hay bỏ. Pháp bảo cũng chỉ là ngoại vật, trừ phi đạt tới cấp bậc Thần
giới thập bảo. Thế nhưng Dương Thiên Vấn hiển lộ ra Kim Long tiễn lại
không phải là Thần giới thập bảo. Nhưng có Thần Điện, tức có cơ hội với
hy vọng tấn chức Thần vương. So đấu đương nhiên là lựa chọn người kia
rồi.
Dương Thiên Vấn sững sờ ngừng lại nhìn Tứ đại Đạo Vương mãnh liệt truy kích Mạnh Tiểu Kiếm, trong miệng thầm nói: "Sao. Hắn còn có
lực hấp dẫn hơn so với ta?’ Dương Thiên Vấn phi thăng không lâu. Đối với lực hấp dẫn của Thần Điện cũng không rõ ràng lắm. Cho nên Dương Thiên
Vấn căn bản không hiểu bức thiết trong lòng bốn đỉnh phong Thiên thần
này.
Tiểu Bạch cười thầm. Cuối cùng thật sự không nhịn được, cười lăn qua lăn lại trên không trung, nó cười lớn nói: "Lão đại. Đó là bọn
chúng không sáng suốt. Nếu không ngài mang Thời không bảo tháp ra. Bọn
chúng nhất định sẽ quay đầu lại truy ngươi." .
Dương Thiên Vấn
đảo con mắt một vòng, thở dài: ". Vốn là muốn tách bọn chúng ra. Đánh
bại từng kẻ một. Như vậy cũng không cần lộ quá nhiều thực lực, cũng
không cần cố kỵ sử dụng thủ đoạn. Thế nhưng hiện tại xem ra kế hoạch này là tính sai. Mẹ. Không thể nghĩ tới lực hấp dẫn của Mạnh Tiểu Kiếm rõ
ràng lớn như vậy. Bốn người, không cần suy nghĩ cứ thế đuổi theo."