Chẳng qua ma đế mặc dù là quân cờ, vậy cũng là cỡ tốt có đủ phân lượng.
Ma đế phẩm cấp thấp ở ma giới khẳng định không phải ít. Dù sao nhiều năm
như vậy tích lũy xuống, số lượng ma đế đến tột cùng có bao nhiêu, chỉ sợ cũng ngay cả ma tôn cũng không rõ ràng.
Năm gã dùng pháp bảo
tiến vào trong Thiên Tuyệt trận. Chỉ thấy trong trận không màu không
bóng, vô tướng vô ngã. Xa xa tầm mắt có thể thấy được cắm ba cây cỡ
phiên. cỡ phiên vừa chuyển, đại trận bình tĩnh lập tức nơi nơi đều tràn
ngập tiếng sét đánh đáng sợ. Ngay sau đó điện quang nhỏ như ngón út càng lúc càng nhiều.
Trí nhớ tinh thạch ghi lại chi tiết tất cả biến hóa này. Điện quang bốn phương tám hướng điên cuồng công kích tới khu
vực chỗ năm người. Bọn họ căn bản ngay cả một bước cũng không bước ra,
mỗi thời mỗi khắc đều có lôi điện lấy hàng trăm hàng ngàn để tính đánh ở trên phòng ngự pháp bảo. Cũng không biết vì sao, những lôi điện này có
lực phá hoại cường đại.
“Oành... Bốp tạp...” Một tràng tiếng sấm nổ vang, một kiện phòng ngự ma khí rốt cuộc báo hỏng.
Vòng phòng ngự lộ ra lỗ hổng, nhất thời nghênh đón đả kích cường lực. Cũng
may, dựa vào pháp lực mạnh mẽ, lấy hộ thể chân nguyên chống đờ, bốn
người còn lại nhanh chóng co rút lại vòng phòng ngự, cản lại công kích
còn thừa.
Tất cả trong trận phản ứng chi tiết ở trên Huyền Quang Kính của Dương Thiên Vấn. “Thế nào. Hiện tại thú vị rồi chứ?” Dương
Thiên Vấn quay đầu hỏi Tiểu Bạch.
“Ừm, Còn được. Chẳng qua bọn
họ ngược lại cũng phối hợp ăn ý. Bằng không vừa rồi một lần kia, bọn họ
đã xong đời rồi.” Tiểu Bạch gật đầu nói.
“Ông chủ. Uy lực cái trận pháp này của người cũng không tránh khỏi quá lớn chứ?” Bạo Viên kinh ngạc hỏi.
“Cái này kêu là lớn? Nói cho ngươi, ta đây dùng là Thập Tuyệt trận, chia làm Thiên Tuyệt trận, Địa Liệt trận, Phong Hống trận, Hàn Băng trận, Kim
Quang trận, Hóa Huyết trận, Liệt Diễm trận, Lạc Hồn trận, Hồng Thủy
trận, Hồng Sa trận. Chính là thượng cổ sát trận. Lúc này mới bày xuống
Thiên Tuyệt, Địa Liệt, Phong Hống ba tuyệt. Nếu bày xuống mười tuyệt,
chỉ sợ cửu phẩm ma đế đỉnh phong cũng khó ngăn cản một giờ ba khắc! Mười tuyệt hợp nhất, tiên ma diệt hết. Trận tên là tuyệt, kẻ vào trận chỉ
chết không bị thương.” Trên mặt Dương Thiên Vấn mang theo tươi cười nói.
“Cái gì, Thập Tuyệt trận? Ông chủ, ta bắt đầu có chút thương những người là
địch với ông chủ rồi.” Bạo Viên nghe xong sửng sốt hồi lâu mới nói ra
những lời này.
Dương Thiên Vấn buông hai tay, bất đắc dĩ cảm
thán nói: “Thật ra ta rất hiền hòa. Nhưng mà có người không cho ta hiền
hòa, luôn muốn tìm ta làm phiền.”.
Bạo Viên nhìn nhìn Huyền Quang Kính, không tự giác rụt đầu.
“Lão đại, nên để cho bọn họ đem trí nhớ tinh thạch mang ra ngoài hay không?” Tiểu Bạch hỏi.
“Không có việc gì. Để cho bọn họ ném ra, cho người của Phương gia một cái suy
nghĩ. Ta cũng muốn xem một cửu phẩm ma đế có thể đủ phá cái Thập Tuyệt
trận này của ta hay không!” Dương Thiên Vấn cười tủm tỉm nói.
Con rối chủ trận trong Thiên Tuyệt trận vẫn luôn là nhắm chặt hai mắt, ngồi xếp bằng đột nhiên mở hai mắt. Dương Thiên Vấn tự mình khống chế nó.
Tiếng sét đánh càng thêm vang dội. Cùng với tiếng sét lướt qua, năm nhị
tam phẩm ma đế tính cả pháp bảo của bọn họ nhanh chóng giảm quân số hơn
phân nửa.
“Hay thay hay thay!” Dương Thiên Vấn cười ha ha. Cái
cảm giác tự mình chủ trận này chính là sảng khoái, vốn trong Thiên Tuyệt trận này ẩn giấu tiên thiên thanh khí, trong chứa hỗn độn chi tinh. Cái tiếng sét này cũng không phải là sét bình thường, chính là Hỗn Độn Thần Lôi có chứa một tia hỗn độn khí tức! Đương nhiên, nó không khoa trương
như Hỗn Độn Thần Lôi thật sự, nhưng cũng uy lực vô cùng. Đồng thời cũng
cho Dương Thiên Vấn không ít gợi ý.
Cao tầng Phương gia chờ
ngoài trận, nhìn ngọc đồng giản trong tay vỡ từng khối, tim cũng nhấc
lên tới cổ họng, sắc mặt trận pháp sư kia cũng không tốt. Cao thủ cấp
bậc ma đế đi vào, vậy mà trước sau chỉ có thể duy trì thời gian một nén
hương. Uy lực cái trận pháp này cũng quá mạnh rồi nhỉ?
Một quả trí nhớ tinh thạch ở cùng lúc một cái ngọc đồng giản cuối cùng vỡ nát được ném ra.
Phương Lang mừng rờ, nhanh chóng đem tinh thạch nhặt lên, mang theo mọi người về phòng đi thương lượng đối sách.
Cao tầng Phương gia, bao gồm một ít trưởng lão chưa lộ diện cũng đều đi ra. Nhìn hình ảnh trong trí nhớ tinh thạch, mỗi người cũng không dễ chịu.
“Niếp đại sư. Ngươi xem?” Phương Lang nhìn về phía trận pháp sư duy nhất nơi này hỏi.
Da đầu trận pháp sư cũng run lên, chẳng qua vẫn là mở miệng nói: “Uy lực
cái trận pháp này còn chưa hoàn toàn phát huy! Nhìn thấy ba cây cỡ phiên này không? Thiên, địa, nhân tam tài bày ra. Nhìn như đơn giản, thực ra
ảo diệu vô cùng. Trong trận một mảng tối tăm, lại có thể tra rõ nhìn
thấy ba cây cỡ phiên này. Nhưng mà lại không nhìn thấy người chủ trận.
Dựa theo ta phỏng đoán, cái trận pháp này phải tìm ra người chủ trận.
Giết là được.”.
Đám người Phương gia nghe xong, nhất thời thấy có lý.
Nhưng trên thực tế nào đơn giản như vậy. Phương pháp là đúng, nhưng mà thi
triển như thế nào? Người chủ trận ở nơi nào? Những vấn đề mấu chốt nhất
này, bản thân trận pháp sư cũng không biết.
“Được. Phái người thăm dò trận tiếp!” Phương Lang thấy được hy vọng phá giải.
“Chẳng qua...” Trận pháp sư chần chờ một lát, không biết nên nói hay không.
“Cái gì? Niếp đại sư có chuyện cứ việc nói thẳng.” Một trưởng lão Phương gia mở miệng nói.
“Ài... Chẳng lẽ mọi người không nhìn ra sao? Thiên Tuyệt trận này tuy lợi hại, nhưng lại không phải trận pháp lợi hại thật sự của một trận pháp tông
sư. Nó căn bản là chưa hình thành trận pháp không gian.” Trận pháp sư
thở dài nói.
Mọi người yên lặng. Một cái trận pháp chưa hình
thành trận pháp không gian cũng đã lợi hại như vậy. Thực bày lên một cái đại trận trận pháp không gian, vậy càng thêm không thể phá.
Trận pháp tông sư quả nhiên là mạnh đến biến thái!
Tâm tình mọi người đều có chút sợ. Cho trận pháp sư thời gian, bọn họ có
thể lấy một địch trăm, thậm chí lấy một địch vạn. Cho một trận pháp tông sư thời gian, nói không chừng có thể địch được ngàn vạn ma đế, thậm chí là Ma Tôn. Đây là nhận thức chung của tiên ma yêu giới. Chẳng qua chưa
từng có người đi trêu chọc nhóm người đại sư chỉ biết nghiên cứu trận
đạo, lại không có bất cứ ích lợi quan hệ gì này. Nhưng hiện tại Phương
gia ngoài cửa đã chặn một trận pháp tông sư. Ai biết hắn là đang dùng
vài cái trận pháp trước cửa kéo dài thời gian hay không?
“Phái
người vào trận tra xét nữa. Nhất định phải điều tra rõ hư thật hai trận
còn lại. Cơ nghiệp mấy chục vạn năm, danh dự gia tộc Phương gia ta,
tuyệt đối không thể hủy hoại chỉ trong chốc lát.” vẫn không lên tiếng,
ngồi yên trên vị trí gia chủ chính là phụ thân của Phương Lang, Phương
gia đệ nhất cao thủ, Phương Cao.
Phái người thăm dò trận, nói
trắng ra chính là phái người vào trận đi chịu chết. Cấp bậc ma quân đi
vào chổng đỡ không được bao lâu đã bị tiêu diệt, ngẫu nhiên còn có thể
ném ra một hai viên trí nhớ tinh thạch. Nhưng mà không hề ngoại lệ chỉ
có hình ảnh một cảnh tượng. Bởi vì bọn họ tựa như cũng chưa đi đến chỗ
sâu.
Phương gia bất đắc dĩ đành phải phái cấp bậc ma đế vào
trận. Trung thấp phẩm ma đế của Phương gia tổng cộng chỉ có hơn bốn mươi vị. Nếu không phải nhân số thượng giai ma đế không ít, Phương gia nhiều lắm chỉ có thể tính là nhị lưu gia tộc.
Một tháng trôi qua,
Phương gia tổn thất một nửa hạ giai ma đế, cuối cùng là thăm dò ra một
ít hư thật của ba trận. Cái dò xét này so với không thăm dò còn làm cho
người của Phương gia càng thêm trầm trọng hơn. Vì sao? Trước không nói
tổn thất cực lớn, chỉ nói Thiên Tuyệt, Địa Liệt, Phong Hống này. Ba trận hợp nhất, chính là sát trận tuyệt đối. Trừ phi có người từ bên ngoài
phá trận, nếu không cửu phẩm ma đế đi vào, chỉ sợ cũng không có được cái gì tốt. Chủ yếu nhất là, hai cửu phẩm ma đế của Phương gia đều không
dám lấy thân vào nguy hiểm. Cùng cao thủ đánh nhau, còn có thể liều cái
ngươi chết ta sống. Nhưng cùng một cái trận pháp phân cao thấp, thua
chính là chết. Cho dù có thể thắng cũng phải trả giá đắt tương ứng.
Nhưng phá được một trận, người ta còn có thể bố trí một trận nữa. Cái
này tính đi tính lại chính là không có lời.
Thời gian đang chậm
rãi qua đi. Dương Thiên Vấn vẫn là từ ngày đến đêm tìm hiểu tập luyện
thuật pháp, tu luyện đại đạo, chiết xuất chân nguyên, khai thác huyền bí của bản thân, đối với chuyện Phương gia cũng không để bụng như thế nào. Vì sao? Dương Thiên Vấn cẩn thận phỏng đoán một chút. Cho dù cửu phẩm
ma đế có thể từ bên trong phá trận, đó cũng chẳng qua là phá một cái
trận pháp trong đó. Nhưng mà vị lão huynh phá trận kia không nghỉ dường
mấy trăm năm, gần như không thể. Mà Phương gia chỉ có hai cửu phẩm ma
đế, căn bản phá không được ba trận.
Cho dù bọn hắn phá trận rồi, Dương Thiên Vấn cũng có thể phái một con rối nữa đi qua, bày trận một
lần nữa. Dù sao trận đồ cùng địa mạch tương liên, tùy thời có thể bày
trận nữa. Nhiều lắm cũng chỉ là hao tổn nguyên khí trận đồ. Nhưng mà ba
tháng qua, hấp thu tinh vô cùng tinh phách của hơn hai mươi vị hạ giai
ma đế, cộng thêm rất nhiều Ma quân dường phân cũng đủ bổ sung nguyên khí hao tổn.
“Nhị đệ, ta đến rồi. Ngươi ở nơi nào.” Lý Thừa Phong đưa tin nói.
“Ồ. Ta ở trong khe núi nhỏ ở ngoài mười vạn dặm phía nam Phương gia. Ngươi tới tìm ta đi.” Dương Thiên Vấn thuận miệng đáp.
Không đến nửa ngày, bóng người Lý Thừa Phong đã xuất hiện ở trên không sơn
cốc. Nơi này vốn cũng rất dễ tìm, càng đừng nói Lý Thừa Phong có ma thức cấp bậc ma quân, có thể tìm tòi khắp nơi. Lý Thừa Phong không phải một
mình, phía sau còn đi theo mấy tên thủ hạ.
Nhìn thấy Dương Thiên Vấn, hung hăng đấm bả vai Dương Thiên Vấn một quyền.
“Thế nào, ngươi xuống tay với Phương gia rồi?” Lý Thừa Phong cười tủm tỉm nói.
“Coi như vậy. Cũng không coi như vậy.” Dương Thiên Vấn nhún vai trả lời.
“Rốt cuộc có phải hay không?” Lý Thừa Phong cho Dương Thiên Vấn một cái
trợn mắt hỏi.
“Tự ngươi xem đi.” Dương Thiên Vấn nói xong, nhẹ
nhàng chỉ một cái. Một đạo Huyền Quang Kính đột ngột xuất hiện, tình
huống trước cửa lớn của Phương gia nhìn một cái không sót gì.
Lý Thừa Phong sửng sốt trong chốc lát,
đặc biệt nhìn tám chữ to trên bia ngọc, điên cuồng cười lên: “Ha ha
ha... ta nói Nhị đệ, đánh người không đánh mặt. Ngươi ngược lại chuyên
đánh mặt. Phỏng chừng Phương gia không từ cửa lớn đi ra ngoài, về sau
cũng đừng nghĩ ở Ma giới lăn lộn nữa.”.
Dương Thiên Vấn bĩu môi một cái, khinh thường nói: “Chọc ta, bọn hắn cũng tương tự đừng nghĩ ở Ma giới lăn lộn nữa.”.
“Ừm, Người đâu. Đi, đi chỗ cửa lớn của Phương gia. Đi qua dùng trí nhớ tinh
thạch, đem cảnh tượng này ghi lại chân thật. Đến lúc đó trở về cũng dễ
để cho các anh em còn lại vui một chút. Nói không chừng còn có thể bán
được giá tốt.” Lý Thừa Phong quay đầu đối với người phía sau phân phó.
“Vâng, Thập Thất thiếu gia.” Một thanh niên gật đầu đáp, tung người bay đi.
“Cẩn thận một chút. Trong phạm vi một dặm của cửa lớn Phương gia, cũng không nên tiếp cận. Nếu không đi vào liền không ra được nữa.” Dương Thiên Vấn cố ý đến một câu như vậy.