Dương Thiên Vấn đối Kim Long Tiễn tân thăng cấp cảm thấy thập phần thỏa
mãn, thượng phẩm Thần khí cộng thêm một Thượng Vị Thần bị một kích miểu
sát, quả nhiên không hổ là Thượng cổ sát lục chí bảo!
BỊ Dương
Thiên Vấn uy hiếp như thế còn ai có lòng dạ tiếp tục nữa? Dương Thiên
Vấn này đã thấy được việc không nên nhìn, nghe được việc không nên nghe, vốn hắn nên bị diệt khẩu thế nhưng bởi vì biểu hiện ra thực lực cường
đại nên trong khoảng thòi gian ngắn cũng không ai dám làm gì hắn.
Hiện tại thanh bào trung niên đang hối hận, vốn lúc ban đầu người ta nói
phải đi đáng ra mình không nên ngăn cản, bây giờ thì tốt rồi, hiện tại
đâm lao phải theo lao.
"Di, các ngươi không tiếp tục nữa hả? Vậy ta đi đây !" Dương Thiên Vấn đứng dậy thu ghế rồi vỗ vỗ mông chuẩn bị rời đi.
Mọi người trong lòng đều không hẹn mà thở phào, sát tinh này ly khai rồi, đó là điều hay nhất rồi.
"Vị đạo hữu này, chậm đã, ngươi đã thấy được việc ngày hôm nay, bọn họ sẽ
không bỏ qua cho ngươi đâu”. Khương Thiên Vi gọi Dương Thiên Vấn nhắc
nhở nói sau đó lại tiếp tục nói: "Khương mỗ chết không đáng, chỉ cần đạo hữu giúp Khương mỗ truyền tin cho Khương gia thì tin tưởng Khương gia
trên dưới đều cảm kích vạn phần”.
Lời này nói ra trước mặt nhiều
người như vậy rõ ràng là muốn dụ dỗ Dương Thiên Vấn. Tuy nhiên Khương
gia nhị công tử cũng là một kẻ thẳng thắng lưu loát, hắn trực tiếp quyết định nói: "Diệt khẩu!".
Hơn ba chục Thượng Vị Thần, ngoại trừ
thanh bào trung niên nhân và Khương gia nhị công tử ra, tất cả đều mơ hồ lao lên vây lấy Dương Thiên Vấn.
Dương Thiên Vấn có chút lo
lắng, một hai Thượng Vị Thần thì còn có thể ứng phó được nhưng nay hơn
ba chục Thượng Vị Thần thì thực sự khó choi rồi.
"Các ngươi muốn tìm chết hả?" Dương Thiên Vấn mắt lạnh đảo qua trầm giọng hừ nói.
Một tiếng hừ này thật ra chỉ hù dọa đám Thượng Vị Thần này thôi tuy nhiên
cũng đủ làm cho trong khoảng thời gian ngắn không kẻ nào dám động thủ
trước, rất hiển nhiên, kẻ động thủ trước khẳng định sẽ bị chém chết.
Thanh bào trung niên nhân có chút khó khăn mà mở miệng nói: "Khương nhị
thiếu, chúng ta tựa hồ không nên tùy ý gây thù hằn, vạn nhất trêu chọc
vào cường giả mà ngay cả chúng ta cũng không đối phó được thì thực sự là cái được không bù đắp đủ cái mất”. Thần giới tàng long ngọa hổ, cường
giả như vân, nhìn uy thế của người trước mặt này hiển nhiên cũng là
cường long quá giang, tuy rằng nói cường long bất áp địa đầu xà bọn hắn
nhưng nhìn chung là không nên đi trêu chọc vào quá giang long đi?
"Nếu để chuyện hôm nay truyền ra ngoài thì ngươi và ta đều không chiếm được
chỗ tốt nào!" Khương nhị thiếu hiến nhiên có khuynh hướng sát nhân diệt
khẩu nói.
"Một tán tu thôi, ai có thể tin tưởng chứ? Một chút lời đồn đãi truyền ra thì có là cái gì đâu?" Thanh bào trung niên nhân lơ
đểnh, đây tám phần mười là một tán tu hoặc là cường long ngoại lai, đắc
tội với người như thế là tối đau đầu.
"Khương Thiên Vi kia? Cho
ta một nghìn vạn vô thuộc tính Thần tinh, ta sẽ giúp ngươi đối phó với
bọn họ, cứu ngươi một cái mệnh!" Dương Thiên Vấn truyền âm hỏi.
Khương Thiên Vi nghe xong thì hoảng sợ, một nghìn vạn Thần tinh, số lượng
không nhỏ nhưng sau khi suy nghĩ một chút, hắn cắn răng đáp ứng nói:
"Hảo, một nghìn vạn thì một nghìn vạn, thành giao!".
Tiên hạ thủ
vi cường, hậu hạ thủ tao ương, Dương Thiên Vấn cũng không muốn đợi ba
mươi mốt Thượng Vị Thần này đồng thời tiến công, như vậy thì hơn phân
nửa mình không chết cũng sẽ trọng thương.
Ý niệm động, mười đạo kỳ phiên từ xung quanh mọc lên.
"Bất hảo, chạy mau!" Khương nhị thiếu hiển nhiên vừa nhìn đã hiểu đây là cái gì bèn không quản gì nữa mà hóa thành một đạo huyết quang độn đi. Tuy
nhiên ngay sau đó hắn va vào kết giới bình chướng của đại trận, trước
ngực một khối ngọc bội đột nhiên sáng ngời, cả người lao qua thừa dịp
trận pháp chưa hoàn toàn triển khai mà xông ra ngoài.
Dương Thiên Vấn thấy một màn như vậy thì kinh ngạc mà di một tiếng, trong lòng thầm than: "Người này phía sau hẳn là có cao thủ chỉ điếm!" Mặc dù Thập
Tuyệt Trận chưa hoàn toàn triển khai thế nhưng kết giới bình chướng bao
phù trận pháp cũng không phải là người bình thường có thế xông ra được,
ngọc bội phát quang kia nhất định là do một trận đạo đại sư luyện chế
ra, hơn nữa tu vi không cạn.
Thanh bào trung niên nhân lại không
có bổn sự này, sau khi va vào trận pháp kết giới thì bị hất trở về, lúc
này thân hình Dương Thiên Vấn đã tiêu thất sau khi tái xuất hiện thì đã ở cạnh Khương Thiên Vi, hắn nắm vai Khương Thiên Vi mà biến mất.
Thập khỏa quân cờ theo Dương Thiên Vấn phân phó đã đứng vào các kỳ vị, Địa Thủy Phong Hỏa nối lên mà tàn sát bừa bãi.
"Không, không có khả năng, đây là cái gì vậy?" Một Thượng Vị Thần bị hồng sa bao phù kêu lên thảm thiết mà chết.
"... Không, ta không muốn chết”. Đây là một Thượng Vị Thần khác trước khi bị tam muội chân hỏa thôn phệ khóc thét lên.
Trước đây Dương Thiên Vấn pháp lực còn thấp nên căn bản vô pháp phát huy ra
uy lực cường đại của Thập Tuyệt Đại Trận, nay Dương Thiên Vấn đã có tu
vi của thần, so với trước đây cường đại hơn không biết bao nhiêu lần thì Thượng cổ sát trận này mói lộ ra uy lực của nó.
Đây là cái hay
của trận pháp, nó lấy Thiên địa chi lực mà phát huy ra lực lượng cường
đại hơn xa thực lực của người bày binh bố trận, lực sát thương kinh
khùng tái diễn ra hỗn độn Địa Thủy Phong Hỏa.
Dương Thiên Vấn
xuất ra một viên Nguyệt Tục Mệnh Đan đưa cho Khương Thiên Vi ăn vào rồi
nhẹ giọng nói: "Nhớ kỹ, ngươi thiếu ta một nghìn vạn vô thuộc tính Thần
tinh đó”.
Khương Thiên Vi sau khi ăn vào đan dược thì ngồi đả tọa nghỉ ngơi một phen, khi hắn khôi phục lại nhìn về phía Dương Thiên Vấn
trong mắt đã hiện lên vẻ tôn kính không chút che giấu và khách khí vạn
phần nói: "Đa tạ vị tiên sinh này đã cứu mạng, xin hỏi tính danh tiên
sinh ?".
"Vấn Thiên cư sĩ!" Dương Thiên Vấn trả lời, sau khi suy
nghĩ một chút hắn lại mở miệng nhắc nhở nói: "Ngươi hay nhất là sớm trở
về đi, bằng không ngươi có thế biến thành kẻ phản bội Khương gia đó. Bởi vì đứa hảo cháu trai kia vận khí tốt đã chạy mất rồi”.
"Xin hỏi
cư sĩ ở noi nào, một nghìn vạn Thần tinh kia Khương mỗ xác thực là cần
thời gian chuẩn bị, nửa tháng sau ta sẽ tự mình đưa tới cho cư sĩ!".
Khương Thiên Vi cũng là một người giữ chữ tín hơn nữa Dương Thiên Vấn
biểu lộ ra thực lực cũng làm cho Khương Thiên Vi không dám đổi ý. Kỳ
thực một nghìn vạn vô thuộc tính Thần tinh đúng là lớn thế nhưng cái này quan hệ đến hưng suy đại sự của Khương gia nên Khương Thiên Vi cũng
đành lòng vậy, so sánh với hưng suy của Khương gia thì nghìn vạn lần
Thần tinh cũng đáng lắm.
"Thanh Thanh Biệt Viện”. Dương Thiên Vấn trực tiếp hồi đáp, nghìn vạn lần Thần tinh là nhất bút đại sinh ý đó,
hắc hắc... Có khoản này rồi ta sẽ không cần đi bán Cửu Chuyến Hoàn Hồn
Đan nữa, thứ tốt nên giữ lại cho mình dùng”. Thương thế của ngươi ba
tháng sau lại tái phát nhưng ta nghĩ Tổng hội của Thuận Dương đệ nhất
thế gia sẽ có cách chữa trị cho ngươi?".
"Cư sĩ yên tâm, mặc dù Khương mỗ có chết thì cũng sẽ cho người cầm một
nghìn vạn Thần tinh đưa đến quý phủ”. Khương Thiên Vi nói xong xoay
người phi độn đi.
Trận pháp Thập Tuyệt Đại Trận vẫn duy trì liên
tục, Thượng Vị Thần đâu có dễ giết như vậy? Chó cùng cắn dậu, huống chi
là những Thượng Vị Thần mang trong mình đệ tứ trọng lĩnh vực này ? Nếu
biết được không còn hy vọng thoát chết thì đều có thể tự bạo mà phá vỡ
đại trận.
Nhưng bọn hắn không thông trận đạo, làm sao có thể
tưởng tượng ra Thập Tuyệt Đại Trận của Dương Thiên Vấn bố trí, từ bên
trong ngoại trừ có thể giết chết chủ trận bằng không thì không thể phá
được.
Mãi cho đến khi ba mươi mấy Thượng Vị Thần kia thần lực cạn kiệt mà bị giết chết, bao gồm cả thanh bào trung niên nhân kia cũng bị
khuất nhục mà chết ở trong đại trận. Bất tri bất giác đã qua tròn mười
ngày mười đêm, ba mươi mấy Thượng Vị Thần đều bị tru diệt trong đại
trận.
Dương Thiên Vấn ở bên cạnh thủ mười ngày cũng thực sự rất
mệt mỏi, mà cách đó hơn trăm vạn dặm Thuận Dương Phủ cũng đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Chính xác ra là thượng tầng Thuận Dương Phủ biến hóa cực lớn, phía dưới thì thần nhân phổ thông cũng không quá
xáo động. Dương Thiên Vấn thu thập một phen, Thập Tuyệt Trận này cái gì
cũng tốt mà cũng có một chút bất hảo, hiện trường ngoại trừ ba mươi mấy
cái thần hạch Thượng Vị Thần ra thì không còn lại cái gì nữa. Ngay cả
thần hồn cũng đồng dạng biến mất, tuyệt đối sạch sẽ.
Về tới Thanh Thanh Biệt Viện hắn đi vào rồi liên hệ với Thủy Thấm Lan, ngày hôm nay nàng cũng không có xuất môn.
"Lão đại, ngươi có tính toán gì không?" Tiểu Bạch lúc trước vẫn làm khán giả mà không xuất thù qua hỏi.
"Dự định hả? Khương nhị thiếu kia đích xác đủ ngoan độc, tuy rằng ta không
biết nguyên nhân sự tình nhưng kinh qua diễn biến sự việc thì có thế
đoán được một ít, đó là gia tộc phân tranh mà thôi, mà vị Khương nhị
thiếu này khá là ngoan độc, đáng tiếc là không có đầu óc, loại chuyện
tranh đấu bên trong gia tộc này kiêng kị nhất là chân ngoài dài hơn chân trong, ngươi có thể mượn hơi bất luận kẻ nào trong gia tộc nhưng không
thể cấu kết với ngoại nhân mà tính toán gia tộc. Nhị thiếu gia này ngay
cả điểm ấy cũng nghĩ không ra, thực sự là một kẻ nhược trí mà”. Dương
Thiên Vấn vẻ mặt xem thường nói.
Tiêu Bạch cảm giác rất có đạo lý gật đầu đáp: "Chí lớn nhưng tài mọn, Khương nhị thiếu này sợ là không được bao lâu”.
Kỳ thực Dương Thiên Vấn và Tiểu Bạch cũng không biết, Khương nhị thiếu này cũng là bất đắc dĩ thôi, chó cùng rứt giậu, một cái gia quy gia tộc từ
xưa đến nay tuyệt đối không phải dễ thay đổi, muốn đạt được mục đích nên bí quá hóa liều.
"Ngươi đã trở về rồi, Vấn ca”. Thủy Thấm Lan
bưng một ít thức ăn đi tới, từ lúc Dương Thiên Vấn nói sẽ về Thủy Thấm
Lan đã đi chuẩn bị những đồ ăn này: “tới đây, nếm thử đi”. Thủy Thấm Lan ôn nhu đứng ở phía sau Dương Thiên Vấn vuốt ve vai gáy hắn.
"Lan nhi, mấy ngày nay không nên xuất môn, bên ngoài không yên ổn đâu, chúng ta ở bên trong vẫn tốt hơn, ngoài ra trong hai tháng tới sẽ có người
đưa một nghìn vạn Thần tinh đến nên chuyện đi làm thuê gì đó có thể tạm
hoãn lại đi”. Dương Thiên Vấn thận trọng căn dặn nói.
"Một nghìn
vạn Thần tinh?" Thủy Thấm Lan kinh ngạc nhưng lập tức lại thản nhiên
tiếp nhận tin tức kinh người này, một nghìn vạn Thần tinh, một Hạ Vị
Thần cho hắn một nghìn vạn năm chỉ sợ cũng kiếm không ra nhiều như vậy,
trừ phi là vận khí cứt chó tìm được một cái Thần tinh quáng mà thôi.