Dương Thiên Vấn mượn la bàn lần này mở ra hướng, thoáng cái đột phá cửa
ải hiện giờ, đột phá tới cảnh giới hạ vị thần, cũng chính là cấp bậc la
thiên thượng tiên.
Dương Thiên Vấn hưng phấn đến độ chạy ra đất
trống bên ngoài phủ, thân hình chợt lóe, ba Dương Thiên Vấn xuất hiện ở
trên đất trống, mặc dù ở mặt bộ dáng giống nhau như đúc, nhưng vẻ mặt
còn kém xa, người thật vẻ mặt tươi cười, phong độ bất phàm, còn kính
tượng biến ra lại cực kỳ lãnh khốc, dường như biểu hiện chính là một
loại tính cách khác của Dương Thiên Vấn.
Kính tượng cũng không có linh thức, Dương Thiên Vấn đành phải phân tâm tam dụng để khống chế
chúng nó, lúc ban đầu, còn có chút khó khăn, nhưng dần dần đã quen
thuộc.
Từ từ, Dương Thiên Vấn liền không còn hứng thú, không phải là Dương Thiên Vấn mau chán, mà là món đồ này còn kém hơn cả quân cờ
con rối trên bàn cờ Trân Lung. Có điều dùng để chạy trốn cũng không tệ,
bởi vì có một thứ con rối không có ưu thế, đó chính là hết thảy như khí
tức đều phục chế người thật của Dương Thiên Vấn, cho nên thiệt giả khó
phân biệt. Còn khí tức của con rối ở trong hoàn cảnh cao thủ Thần giới
như mây, chỉ cần hơi cẩn thận phân biệt là có thể phân ra thật giả.
Trong thần thông của tiên gia có một môn thần thông thân ngoại hóa thân, sau
khi tu luyện tới cảnh giới tối cao mới gọi là thần thông nghịch thiên,
chính là hai phần linh hồn, cùng vinh nhục, một người hai thể, phân thân cùng bổn tôn cũng có thể tu luyện đạt chí cảnh, cái đó cùng nhất khí
hóa tam thanh trong thần thông huyền môn có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Đáng tiếc chính là, yêu cầu tu
luyện môn thần thông này rất cao, Dương Thiên Vấn chỉ thèm thuống một
lát thôi. Nghiệm lại pháp lực bây giờ một phen, cảm giác vô cùng không
tệ. Trở về tĩnh thất, bắt đầu củng cố cảnh giới, thuận tiện nhồi khí hải toàn thân một lần nữa.
Hơn một vạn khí hải, Dương Thiên Vấn tốn
hơn một vạn năm mới hoàn toàn thu phục nó, không có cách gì, khí hải quá nhiều liền có khuyết điểm này. Nhưng chỗ tốt chính là thần lực của
Dương Thiên Vấn lúc đầy toàn bộ khí hải ở trong người đồng cấp tuyệt đối có thể nói đệ nhất! Thậm chí thần nhân cao hơn hắn một cảnh giới ở mặt
cực hạn pháp lực thuần túy cũng kém Dương Thiên Vấn.
Rất khó tưởng tượng, một Hạ Vị Thần có được thần lực hùng hậu như vậy,
hùng hậu đến mức có thể so với thượng vị thần! Cảnh giới đã tới, bây giờ đến phiên tăng lên về mặt lực lượng, đầu tiên là lĩnh vực thiểm thước
của pháp tắc về lôi, mọi người đều nói chỉ nhanh là không bị phá, mặc dù Dương Thiên Vấn cũng không cho là nhất định phải thế, nhưng tốc độ của
lĩnh vực thiểm thước lại chiếm hết tiện nghi vào lúc đánh nhau, cho nên
đề cao lực lượng lĩnh vực là chắc chắn.
Dương Thiên Vấn đã sớm từ chỗ mập mạp mượn đọc không ít thần quyết, đã thấy nhiều, tổng kết
xuống, đề thăng lĩnh vực, chính là ngưng luyện áp súc. Dùng đại pháp lực tiến hành ngưng luyện lĩnh vực vốn có, đạt tới lượng biến khiến cho
chất biến, đây chính là lĩnh vực tầng 2. Nhưng điều kiện tiên quyết là
phải hiểu sâu về cảm ngộ pháp tắc, cùng với cần tiến hành nguyên luyện
lực lượng tuyệt đối, nếu không sẽ cực kỳ khó khăn. Thần giới có một số
ác thần phát minh pháp môn dùng lực bổn nguyên pháp tắc ở trong thần
hạch trợ giúp áp súc, chính là vì thứ áp súc yên cầu không chỉ đơn giản
là cảm ngộ pháp tắc.
Nhưng tới lượt Dương Thiên Vấn, lại biến tạc cực kỳ dễ dàng, đầu tiên, cảm ngộ pháp tắc của Dương Thiên Vấn đã đạt
đến mốc lực gấp một vạn lần hạ vị thần bình thường, lĩnh vực áp súc đơn
giản chính là tiến hành ngưng luyện pháp lực cường đại mà thôi. Điều này đối với người khác mà nói rất khó khăn, dù sao lĩnh vực là biểu hiện
bên ngoài của pháp tắc, muốn ngưng luyện áp súc nó không phải cứ nói là
được. Nhưng mà đối với Dương Thiên Vấn mà nói, cũng tương đối dễ dàng.
Chừng một năm, Dương Thiên Vấn liền tăng lĩnh vực thiểm thước lên đỉnh phong
tầng 2, nếu không phải là cảm ngộ pháp tắc không đủ, Dương Thiên Vấn
thậm chí có thể áp súc nó đến tầng 3. Lại thêm mấy năm, áp súc lĩnh vực
cơ bản của ngũ hành pháp tắc một lần, uy lực của Ngũ Sắc Thần Quang cũng theo cảnh giới Dương Thiên Vấn tăng lên mà tăng lên. Nhưng dung hợp Ngũ Sắc Thần Quang mới luyện cùng lĩnh vực ngũ hành tầng 2 lại không phải
đơn giản như một thêm một bằng với hai. Chỉ riêng một loại thần thông
này, Dương Thiên Vấn cấp bậc hạ vị thần đã có tiền vốn khiêu chiến với
thượng vị thần, cho dù đánh không lại, chạy trốn vẫn không có bất cứ vấn đề gì.
Đối với việc dung hợp lĩnh vực ngũ hành và Ngũ Sắc Thần
Quang, kẻ chỉ dẫn la bàn từng nói, thuận theo tự nhiên. Dương Thiên Vấn
cũng là buông xuôi mặc kệ.
Tốt lắm, sáu loại pháp tắc thể thần
đều có đề thăng, nhưng khiến Dương Thiên Vấn buồn bực chính là đạo pháp
tắc thần bí không biết tên trong Nguyên thần kia. Rất hoang đường, Dương Thiên Vấn đã coi như là cảm ngộ được loại pháp tắc này, nhưng đến bây
giờ lại ngay cả nó là pháp tắc gì cũng không rõ, không, hẳn là không
biết nên gọi loại pháp tắc này ra sao, nó thực sự quá tối nghĩa, quá nan giải. Vì vậy, Dương Thiên Vấn chỉ có thể tìm hiểu, nhưng lại không thể
xác thực được tên cụ thể của loại pháp tắc này, hoặc là nói loại pháp
tắc này vốn không có tên, pháp tắc xuất hiện tên đều vì thứ chúng ấp
dụng mà thôi.
Nói cách khác quyền đặt tên loại pháp tắc không
biết này đều do bản thân Dương Thiên Vấn. Dương Thiên Vấn cũng không
biết mình rút trúng giải thưởng lớn, chiếm được pháp tắc không biết
trong ba nghìn đại đạo, chưa bao giờ từng xuất hiện ở Thần giới, nếu như nói mười đại pháp tắc là mười loại pháp tắc cường hãn nhất trong lịch
sử thần giới, vậy thì pháp tắc mà Dương Thiên Vấn cảm ngộ được này chính là một trong những pháp tắc đại đạo ẩn ngoài Thiên đạo.
Có điều
sơ học mới luyện, thành tựu nông cạn, lại không có tham chiếu, tìm hiểu
tất nhiên là có chút khó khăn, cho nên thể hiện chưa ra uy lực gì, nhiệm vụ nhiều nhất của Dương Thiên Vấn về sau, chính là chỉ có thể dựa vào
lực lượng của mình đi cảm ngộ nó, thần phù của la bàn không thể giúp
được gì.
Dương Thiên Vấn bế quan tu luyện ở trong bảo tháp một
vạn ba nghìn năm, đối với bên ngoài mà nói, chỉ mới qua mười ba năm mà
thôi. Đây là một con số có thể xem nhẹ không cần nhớ.
Dương Thiên Vấn từ trong bảo tháp nhảy ra ngoài, sau đó bắt đầu tế luyện Thời không bảo tháp, Thời không bảo tháp hiện giờ chỉ có thể sử dụng tầng thứ ba
mà thôi, cho tới nay Dương Thiên Vấn liền muốn mở không gian ba tầng
trên, nhưng pháp lực và cảnh giới không đủ, hiện giờ sau khi đột phá
bình cảnh, Dương Thiên Vấn lại nhắc lại chuyện xưa, thay thành hành
động.
Dùng thời gian suốt tám mươi năm mở tầng bốn của bảo tháp
ra, Dương Thiên Vấn biết mình đã gặp phải vận hên, bởi vì tầng bốn của
bảo tháp, dựa theo tình huống bình thường để tính, tất phải thượng vị
thần mới có thể mở ra, nhưng Dương Thiên Vấn lại mượn một thân pháp lực
mạnh mẽ cùng với sự trợ giúp của Tiểu Bạch, hơn nữa dưới sự cường hóa
của la bàn vận mệnh, mở ra tầng 4. Có điều bắt đầu từ tầng 5, thì sẽ
không dễ dàng như vậy.
Dương Thiên Vấn một lần nữa vào trong bảo
tháp, dời tiên phủ ở tầng 3 lên tầng 4. Không gian tầng 4, chỉ linh khí
đã mạnh hơn không chỉ gấp mười lần so với tầng 3, hơn nữa thế giới càng
thêm chân thật. Như vậy mọi người lại có thêm thời gian tu luyện gấp
mười lần, thành viên cơ bản của Dương Thiên Vấn quá ít, cũng chẳng có
nhiều tinh lực như vậy để chuẩn bị một đám thành viên cơ bản, cho nên
chỉ có thể đi lộ tuyến tinh anh.
Sau khi làm xong hết thảy, Dương Thiên Vấn cũng không bế quan nữa, con đường tu luyện của Dương Thiên
Vấn không giống người thường, đôi khi không phải là bế quan có thể giải
quyết.
Sau khi bỏ tiềng thuê phòng, Dương Thiên Vấn liền ra khỏi
thành, bắt đầu săn bắn một lần nữa, lần săn bắn này nếu so với trước kia thì dễ hơn nhiều lắm, bởi vì thực lực gia tăng, Dương Thiên Vấn đã bắt
đầu đánh chủ ý tới hạ vị thần, ngẫu nhiên đụng phải một Trung Vị Thần,
cũng không chịu nổi thực lực cường hãn của Dương Thiên Vấn mà trở thành
thuốc bổ cho thương Phá Diệt.
Theo kỹ thuật thương càng ngày càng thành thục, Dương Thiên Vấn bắt đầu có cơ hội lựa chọn kết hợp Lôi pháp mà mình khổ tu với thương Phá Diệt. Tám loại Lôi pháp của Tử Tiêu thần
lôi, Dương Thiên Vấn đều không bỏ cái nào, mỗi một lần pháp lực tăng
lên, Dương Thiên Vấn đều luyện thành Lôi pháp mà cấp bậc có thể tu
luyện, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào. Chỉ là đối thủ thật sự quá dễ xơi, hơn nữa vì thương Phá Diệt phải hấp thu đủ thần huyết để giải trừ
phong ấn, cho nên Dương Thiên Vấn chưa từng sử dụng qua Lôi pháp giết
địch, chính là sợ lãng phí thần huyết tươi lạ. Dương Thiên Vấn lúc ở
Tiên giới dùng trận pháp, pháp thuật ngăn địch nhiều, ít chống địch cự
ky gần, cho nên sau khi đi tới Thần giới, đặc biệt là sau khi có được
thương Phá Diệt, liền bắt đầu có ý thức tôi luyện thân thủ của mình, làm phong phú kinh nghiệm đánh nhau của mình, giống như săn bắn, gặp người
thực lực quá mạnh mẽ vẫn áp dụng ám sát đánh tan từng người, thực lực
không phải quá mạnh, Dương Thiên Vấn trực tiếp một mình xông vào tràng
diện.
Thương Phá Diệt sử dụng càng lâu, lại càng khó có thể buông tay, uy lực cùng độ sắc bén của nó, gần như có thể không đếm xỉa phòng
ngự của bất kỳ thần khí thượng phẩm nào. Hễ bị nó làm bị thương, miệng
vết thương đừng hòng khép lại trong thời gian ngắn, hơn nữa còn có một
cổ lực lượng thần bí bám vào trên thương, chỉ cần nguyện ý tùy thời có
thể thông qua thương Phá Diệt dẫn dắt cổ lực lượng này, hút khô máu tươi trong cơ thể đối phương! Uy lực to lớn, hiệu quả thượng thừa, chỗ
thương chỉ, không chỗ nào không phá, quả đúng là lợi khí giết chóc, chí
bảo vô thượng.
Theo thời gian trôi qua, trong mấy chục vạn dặm
ngoài thành Đông Trì, cường đạo ác thần ngã xuống trên tay Dương Thiên
Vấn, không một vạn cũng tám ngàn. Kinh nghiệm thực chiến của Dương Thiên Vấn đang nhanh chóng tích lũy, mặc dù nói những nhân thần này không
tính là cường giả chân chính gì, nhưng dùng để bồi luyện cũng không tệ.