Trên đời không có không bức tường hoàn toàn kín gió, huống chi ngũ đại
thế gia bảo tồn nhiều bí mật lại bị Khương gia nhị thiếu tiết lộ ra
ngoài, Tham Lang Thần Vương có thể không biết về sự tồn tại của Minh
Nguyệt Ma Cầm thế nhưng hắn lại biết ngũ đại thế gia nắm giữ một cái
thượng cổ bí cảnh. Chỉ cần lộ ra thì sẽ có vô số người và thế lực động
tâm.
Về phần Minh Nguyệt Ma Cầm thì tin tưởng là ngũ đại thế gia
cũng đồng dạng giữ không được bao lâu, bất quá ngũ đại thế gia có thể
giữ bí mật về thượng cổ bí cảnh này hơn một nghìn vạn năm thì có thể
thấy bọn họ cũng không phải là ngọn đèn hết dầu, loại kỹ thuật bảo mật
này coi như là thiên hạ ít có.
Dương Thiên Vấn hiện tại đối vói
tất cả biến hóa ở ngoại giới đều không rõ ràng lắm thế nhưng Dương Thiên Vấn có thể thôi diễn ra một ít manh mối. Dương Thiên Vấn tựa như một
người đứng xem vậy, trốn ở một bên xem kịch.
Về tin tức, kỳ thực
tại Thần giới việc đem tin tức truyền đi cũng là một việc trắc trở,
huống hồ ai cũng không phải ngu ngốc, loại cơ mật quan trọng này cho dù
có ai biết được thì cũng sẽ bưng kín.
Trên thực tế, xác thực là
như vậy, lân cận Thuận Dương Phủ, hai đại gia tộc tại hai châu phủ cạnh
đó mượn cớ kết thông gia mà tìm tới cửa.
Trong Thời Không Bảo
Tháp trăm vạn năm đã trôi qua. Không cần nghĩ, việc đàm phán thông gia
mất một trăm năm là một chuyện rất bình thường. Thần giới thần nhân căn
bản không coi thòi gian là chuyện lớn, để truy cầu lợi ích lớn nhất loại chuyện này đương nhiên là cần nói đi bàn lại rồi, dù sao song phương
cũng đều kỳ kèo cả.
Dương Thiên Vấn lúc này đã tham ngộ được tổng cộng mười loại trong mười lăm loại lĩnh vực rồi, phi thường bình quân,
mỗi pháp tắc hai chủng lĩnh vực, bởi vì Dương Thiên Vấn biết rõ đạo lý
cân đối hài hòa nên tận lực bình hành tiến độ giữa các pháp tắc.
Đương nhiên, ngũ hành pháp tắc chỉ là biểu lộ ra ngoài còn chân chính trọng
điểm của Dương Thiên Vấn đặt ở trong nguyên thần mà tìm hiểu pháp tắc.
Rất khó tưởng tượng ra, toàn bộ tinh lực của Dương Thiên Vấn đặt ở trên
này thế nhưng tiến độ so với tìm hiểu ngũ hành pháp tắc còn muốn trắc
trở hơn. Về phần Lôi Chi Pháp Tắc, Dương Thiên Vấn tạm thời buông xuống, có lẽ tạm Thời Không đếm xỉa tới.
Dương Thiên Vấn khi đó ngưng
kết Lôi Chi Pháp Tắc với ước nguyện ban đầu chính là để đề thăng uy lực
của thuật pháp, bởi vì Dương Thiên Vấn tối am hiểu là Lôi thuật nên đối
với Lôi Chi Pháp Tắc tìm hiểu càng sâu, tương ứng thì uy lực của Tử Tiêu Thần Lôi cũng càng mạnh và việc tu luyện cũng lại càng dễ hơn một ít.
Vì vậy khi Lôi Chi Pháp Tắc mở ra lĩnh vực thì Dương Thiên Vấn xem ra
vậy là đủ rồi.
Người Thần giới tu luyện bí quyết không giống Tiên gia, Tiên gia công pháp tuy rằng đồng dạng có thể ngộ đắc pháp tắc chi
đạo thế nhưng biểu hiện ra ngoài lại không giống thần nhân.
Thần
nhân là từ việc nắm giữ pháp tắc chi sơ, lấy lĩnh vực làm hình thức mà
xuất hiện còn Tiên gia công pháp cũng lấy pháp tắc thông thiên đạo, tu
tập chư bàn thần thông nhưng muốn chân chính nắm trong tay cũng như sử
dụng được pháp tắc thì phải đợi đến khi pháp tắc đại thành mói được. Sở
dĩ vậy Tiên gia hầu như không gì làm không được, tuyệt đối là vạn năng
còn Thần nhân lại là nhân tài chuyên nghiệp, chuyên nhất một thứ thôi.
Dương Thiên Vấn tổn hao mất ba trăm sáu mươi lăm triệu vô thuộc tính Thần
tinh, lấy Tiên thiên Bát quái lô làm mắt trận mà bày ra Thiên Luân Linh
Trận. Trong trận, linh khí gấp bên ngoài ba trăm sáu mươi lăm triệu lần
và ở trong này tốc độ tu luyện gấp bên ngoài ức bội!
Thủ bút bực
này cũng chỉ có Dương Thiên Vấn mói có thể làm được, chỉ có hai Kim long cùng với mười ba tên mói từ hạ giới phi thăng tu vi là Linh thần cộng
với Tiểu Bạch là được ở trong đó tu luyện. Tiểu Bạch đặt thần ấn phía
dưới lô đỉnh điên cuồng mà hấp thu thiên địa linh khí nồng hậu đến mức
gần như thực hóa. Từ xa nhìn lại cái này đâu phải là trận pháp mà quả
thực là một cái hồ bạc nhỏ, linh khí quá đậm bị mạnh mẽ đè ép lại mà
chuyến hóa thành linh hồ.
Dương Thiên Vấn bố trí Đại Diễn Tụ Linh Trận hấp thu thiên địa linh khí quanh đó vạn dặm mà cung cấp cho Thời Không Bảo Thắp.
Không phải chỉ Dương Thiên Vấn mới có tụ linh trận thế nhưng nói về hiệu quả
thì mấy nghìn hộ thần nhân và chủ quán quanh đó đều bị hắn đoạt mất linh khí. Bất quá bọn họ giận mà không dám nói gì vì linh khí này vốn là vật vô chủ, ngươi không đoạt được thì thôi, trách được ai?
Hơn nữa, nhân vật có thể bày ra loại tụ linh trận này căn bản bọn họ những phổ thông chủ quán này trêu chọc không được.
Khương Thiên Vi mỗi khi nhìn về phương hướng Vấn Thiên Cư thì lại cười khổ oán giận nói: "Tấm tắc, sách... Cư nhiên ngay cả linh khí của Khương gia
chúng ta cũng có thể cướp giật."
Trong nội thành Thuận Dương Phủ
chỉ có hai địa phương linh khí hội tụ, một cái là Khương gia đại trạch,
noi đó vốn có linh mạch di chuyển hội tụ, linh khí nồng đậm, lấy Khương
gia đại trạch bố cục mà hình thành Tụ linh đại trận vì vậy mà linh khí
bức nhân. Mà bây giờ địa phương thứ hai chính là Vấn Thiên Cư của Dương
Thiên Vấn.
Khương gia tụ linh trận thì ôn hòa phần lớn là vì bảo
đảm cho linh khí không bị tán ra ngoài nên có công hiệu trấn linh tụ khí thế còn Đại Diễn Tụ Linh Trận của Dương Thiên Vấn chính là kẻ cướp,
cướp đoạt trắng trợn, điên cuồng mà cướp đoạt.
Khương gia còn
thường xuyên có linh khí tràn ra ngoài phúc trạch tứ phương còn Vấn
Thiên Cư linh khí đi vào mà không có đi ra. Thậm chí còn cướp cả linh
khí của Khương gia. Bời vậy có thể thấy được, trận pháp tạo nghệ của
Dương Thiên Vấn rất chi là bí hiểm.
Ngoại giới trôi qua trăm năm
thế nhưng trăm năm này cũng làm cho Khương gia có chút đứng ngồi không
yên bời vì Lâm phù Nam Cung công nhiên tìm tới cửa, ân, là vì chuyện kết thông gia mà đến, loại sự tình này biểu hiện ra ngoài nhìn như nhất
kiện đại hảo sự.
Thế nhưng kỳ thực không phải, ngũ đại thế gia
lợi ích nhất trí, trăm nghìn vạn năm qua đều thông gia với nhau, mà đời
này, Khương gia trực hệ đích tôn có hai công tử, một là Khương Nguyên
Đông, còn kẻ kia cũng không đáng nhắc tới. Như vậy trong tứ gia còn lại, nhà có thế xứng đôi với Khương Nguyên Đông cũng chỉ có Mông gia thiên
tài thiếu nữ Mông Thanh Thanh thôi! Sở dĩ vậy, hai nhà sớm đã ăn ý muốn
ghán ghép hai người.
Thân là thế gia đệ tử, chuyện hôn nhân không có khả năng tự quyết định, vô luận là Khương Nguyên Đông hay Mông Thanh Thanh đều là người thông minh, bọn họ trong lúc đó cũng tương kính như
tân, dù chưa nói tới nùng tình mật ý nhưng cũng coi như là có hảo cảm
với nhau, dù sao hai bên đều không kém, tướng mạo thượng giai, môn đăng
hộ đối nên cả hai đều không có tư tường nổi loạn hoặc là muốn nghịch
thiên gì đó.
Thế nhưng Nam Cung gia lại đột nhiên chặn ngang tiến đến, tối trọng yếu là Nam Cung gia không phải tới đề thân mà là tới
muốn gả! Hơn nữa lễ cưới cực nhiều, không thể tường tượng nổi.
Hơn nữa lần kết thông gia này có thể kết minh với một đại thế gia khác, mà
Nam Cung gia khống chế cũng là nhất phù chi địa nên địa vị không kém gì
Khương gia.
ít nhất, Nam Cung gia bọn họ hầu như tương đương với
một nhà độc bá nhất phù, nhà còn lại chính là kẻ phụ thuộc, không giống
như Thuận Dương Phủ ngũ đại thế gia, tuy Khương gia mạnh hơn một ít
nhưng cũng hữu hạn, hơn nữa còn có quan hệ bí cảnh nên ngũ gia luôn có
quan hệ phi thường mật thiết.
Thượng tầng Khương gia sau khi trải qua vài lần nghị luận cuối cùng lựa chọn ký kết quan hệ thông gia với
Nam Cung thế gia, cũng may là Khương Nguyên Đông cũng chưa có hôn ước
với Mông Thanh Thanh, hơn nữa hai bên cũng chưa có đạt đến trình độ
luyến ái, bằng không chuyện này có thể gây ra đại sự. Lễ cưới của Nam
Cung đồ nhiều đến mức coi như là Khương gia cũng vô pháp cự tuyệt, thế
nhưng đồng thời Khương gia cũng không phải kẻ ngu si, đại khái tự hỏi
một phen là có thể suy tính ra rất nhiều khả năng.
Khả năng lớn
nhất là bí cảnh hoặc là Minh Nguyệt Ma Cầm mà đến, Khương gia cũng suy
nghĩ, nếu như chi là vì thượng cổ bí cảnh kia thì cũng không có vấn đề
gì, mọi người cùng vào không sao mà đó là chuyện mười vạn năm sau nữa.
Cả Khương gia ở bên trong, ngũ đại thế gia đều minh bạch, sự tồn tại của
Minh Nguyệt Bí Cảnh có lẽ đã bị lộ thế nhưng Minh Nguyệt Ma Cầm thì chưa chắc đã lộ.
Cái này kỳ thực rất dễ suy đoán ra. Vô luận là Tham
Lang Thần Vương chạy trốn hay Khương gia nhị thiếu cũng không biết
chuyện đã phát sinh trong bí cảnh nên tự nhiên bọn họ cũng không có khả
năng biết được Minh Nguyệt Ma Cầm [ giả ] đã xuất thế. Sở dĩ, bọn họ
muốn tiết lộ tin tức thì cũng chỉ lộ tin về thượng cổ bí cảnh mà thôi,
mà Khương nhị thiếu căn bản là không có tiết lộ tên bí cảnh này vì hắn
không phải ngu ngốc, nếu như hai chữ "Minh Nguyệt" vừa phun lộ ra thì sợ rằng chí bảo bên trong căn bản là không có phần hắn nữa-.
Hôn sự của Khương Nguyên Đông và Nam Cung thế gia tam tiểu thư Nam Cung Phỉ
Yến cứ như vậy mà định xuống mà Khương Nguyên Đông cũng thân bất do kỷ.
Trong khi đó Dương Thiên Vấn đang tổn hao cự tài mà bồi dưỡng cho đám Đinh
Ẩn. Đám Đinh Ẩn bời vì có Dương Thiên Vấn tu vi cường đại mà chiếm được
rất nhiều chỗ tốt, tu luyện thì tu Thượng cổ thần bí quyết, phối họp với Thiên Luân Linh Trận nên kinh qua trăm vạn năm khố tu, thực lực đề
thăng rất mau, bọn họ cũng không như Dương Thiên Vấn tu luyện, nhiều
loại pháp tắc, cũng không như Bích Nhi, Thủy Thấm Lan chú trọng linh vực dung họp mà cường đại, bọn họ đơn giản là tu thần chi lộ bình thường,
truy cầu cô đọng lĩnh vực lực cường đại mà thôi.
Tổn hao trăm vạn năm thời gian tu luyện tới Thượng Vị Thần đỉnh, lĩnh vực của mỗi người
đều đạt đến đệ tứ trọng, chỉ cần đột phá lần nữa chính là đại biểu cho
đệ ngũ trọng lĩnh vực của cấp bậc Thiên Thần.
Thượng Vị Thần tại
Thuận Dương Phủ này coi như là cao thủ rồi, Dương Thiên Vấn cho bọn hắn
thêm tối thượng giai Thần khí và thần giáp, dành cho bọn họ đủ đan dược
và Thần tinh, mười ba người vừa qua thần kiếp mà thành thần nên có thể
nói, bọn họ đột phá Thiên Thần cũng không cần quá quan tâm, chỉ còn kém
hỏa hầu mà thôi.
Ngay sau đó, Dương Thiên Vấn truyền thụ bọn họ
họp kích chi thuật cùng với trận đạo cơ bản. Sau đó chỉ đế lại Đinh Ẩn
còn những người còn lại đều lĩnh đủ thần thạch và Thần tinh rồi tự tản
ra, hoặc là gia nhập vào các thế lực khác, hoặc là lấy thân phận tán tu
đi thu thập tin tức tình báo ở Thần giới.