Sau khi trở lại khách điếm, Dương Thiên Vấn vội vàng vào thế giới bảo
tháp, trong lúc nhất thời tìm được Thủy Thấm Lan, Thủy Thấm Lan vào lúc
này đang ở trong phòng đan, đắn đo hỏa hậu.
" Lan nhi, ngươi có thì giờ rãnh không? Ta có chuyện muốn nói". Dương Thiên Vấn khẽ nói với Thủy Thấm Lan.
"Có, vào đi". Thủy Thấm Lan ngừng lửa, từ trong phòng đan đi ra, "Chuyện gì?"
Dương Thiên Vấn kể lại kế hoạch cho Thủy Thấm Lan rõ, vừa mới nói xong, Thủy
Thấm Lan gần như một ngụm đáp ứng nói: "Tốt, thật tốt quá, ta tán
thành".
Dương Thiên Vấn sững sờ trong chốc lát hỏi: "Nếu như vậy ngươi có thể sẽ có chút vất vả".
"Không đâu, ta thích luyện đan, hơn nữa, có thể giúp được cho ngươi, dù cực
khổ hơn nữa cũng không sợ". Thủy Thấm Lan không thèm để ý chút nào mà
trả lời.
Dương Thiên Vấn cảm động, ôm chặt lấy Thủy Thấm Lan...
Ngày hôm sau, Dương Thiên Vấn liền mang theo Thủy Thấm Lan ra khỏi khách điếm.
Đương nhiên, phòng của khách điếm cũng trả lui, cản một chiếc xe ngựa lại, chạy thẳng tới hội liên minh đánh thuê.
Dương Thiên Vấn đã sớm quen thuộc thủ tục xin thần chức giả, sau khi mang
theo Thủy Thấm Lan xin, liền theo nàng chạy thẳng lên tầng 2.
Bởi vì thần chức giả mà Thủy Thấm Lan xin là Luyện Đan Sư, cho nên xét
duyệt tất nhiên không thể nào là đánh một trận với thượng vị thần. Ở
dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác minh hội, Dương Thiên Vấn cùng
Thủy Thấm Lan đi tới một gian tĩnh thất khác. Đi vào nhìn lên, hóa ra là phòng đan, bày mười đỉnh lô, những đỉnh lô này bắn đan khí bốn phía,
hiển nhiên đã sử dụng lâu.
" Vị cô nương này, xin chờ một chút,
đại nhân khảo hạch cho ngươi lập tức tới ngay". Nhân viên làm việc xoay
đầu lại nói với Dương Thiên Vấn, "Ngài cũng chờ một lát".
Qua một hồi lâu, một cô gái vóc người cao gầy xinh đẹp cùng nhân viên công tác kia đi đến, "Là nàng sao?"
"Ừm, đúng vậy, đại sư".
" Ngươi đi xuống đi, ở đây giao cho ta". Cô gái kia khua tay nói.
Dương Thiên Vấn cẩn thận đánh giá cô gái, tu vi nhìn không thấu, rất hiển
nhiên lợi hại hơn mình nhiều lắm. Trên cổ áo treo một khối ngọc bài, cẩn thận nhìn lên, mặt trên là hình thức đỉnh lô, phía dưới rõ ràng là hai
nguyệt. Con mắt Dương Thiên Vấn chớp chớp, cấp bậc thật cao, năm sao ba
nguyệt, cấp hai nguyệt đã coi như là hết sức cao, Dương Thiên Vấn cũng
chỉ là tay mơ mới cấp một sao mà thôi.
"Chào ngươi, tiểu cô
nương, ta tên Mông Thanh Thanh, bây giờ do ta phụ trách khảo hạch. Luyện Đan Sư không thể so với tiêu vệ, đẳng cấp của Luyện Đan Sư chính là
dùng trình độ luyện đan để quyết định, ngươi cứ việc thi triển, trình độ càng cao tất nhiên cấp bậc càng cao". Cô gái lên tiếng.
Kế tiếp, chính là khảo hạch, Dương Thiên Vấn bị đuổi ra.
Dương Thiên Vấn cũng không để ý, chỉ là đang cảm thán, thần giới này quả
nhiên tàng long ngọa hổ, cao thủ đông đảo. Hội liên minh đánh thuê này
tùy tiện kéo ra thần chức giả để khảo hạch cũng là cao thủ mình nhìn
không thấu.
Đợi đến khi xong việc nơi này, ít nhất cũng phải tu luyện tới thượng vị thần mới đủ cấp bậc.
Đối với thành tích khảo hạch của Thủy Thấm Lan trong phòng đan, Dương Thiên Vấn một chút cũng không lo lắng, Thủy Thấm Lan đầu tiên là kế thừa tông sư đan đạo đệ nhất Tiên giới Duy Ngã Tiên Tôn, học nghệ nhiều năm, dốc
lòng đan đạo, trụ cột vững chắc. Lại được đan đạo thượng cổ của mình,
đối với đạo luyện đan có thể nói đã khá thành thục và tinh thông. Nếu
Dương Thiên Vấn bỏ đan hỏa luyện tâm qua một bên, dùng thủ đoạn tầm
thường luyện chế đan dược, chỉ sợ thật đúng là có thể kém Thủy Thấm Lan! Hơn nữa Thủy Thấm Lan tu luyện lại là pháp tắc sinh mệnh, ở phương diện này lại càng khó lường.
Trải qua hơn năm canh giờ, cửa chính
phòng đan mới mở ra, Thủy Thấm Lan và Mông Thanh Thanh phụ trách khảo
hạch đi ra. Ánh mắt Mông Thanh Thanh nhìn về phía Dương Thiên Vấn hiển
nhiên cũng có chút quái dị.
Dương Thiên Vấn cũng không để ý những thứ này, mà lại quan tâm hỏi: "Thế nào, Lan nhi, thuận lợi không?"
Mông Thanh Thanh trả lời trước một bước: "Lan nhi muội muội rất lợi hại, đã
thông qua, các người trò chuyện trước, ta đi đem thủ tục còn lại làm hộ
Lan nhi muội muội". Nói xong đòi ngọc bài trong tay Thủy Thấm Lan rời
đi.
Dương Thiên Vấn cũng không quá rõ về hữu nghị giữa nữ nhân,
xưng hô tỷ tỷ muội muội này hoàn toàn đoán không ra quan hệ cụ thể giữa
hai người như thế nào. Nhưng lại không tiện mở miệng hỏi, chỉ đàn đưa
ánh mắt nghi hoặc nhìn Thủy Thấm Lan.
Thủy Thấm Lan băng tuyết
thông minh, mở miệng giải thích: "Mông tỷ tỷ rất tốt, chỉ ra cho ta
không ít sai lầm, nàng rất lợi hại". bạn đang đọc tại
Dương
Thiên Vấn nghe xong khẽ gật đầu, hai nguyệt mà, thần chức giả đan đạo
cấp bậc này, xưng là đại sư cũng không phải là quá đáng.
Dương Thiên Vấn mở miệng hỏi: " Vậy cấp bậc khảo hạch của ngươi là bao nhiêu vậy?"
Thủy Thấm Lan ngượng ngùng duỗi một đầu ngón tay ra, không nói gì.
Dương Thiên Vấn kinh ngạc nói: "Một sao?" Không phải chứ, Thủy Thấm Lan cho
dù là không biết loại thần kỹ đan hỏa luyện tâm thì cũng không kém nha,
ngay cả nàng cũng là một sao, vậy đan hỏa luyện tâm tầng tám của mình
nhiều lắm là mức ba sao. Mình ba sao? Như vậy những cao thủ đứng đầu hai sao ba sao kia lại có bao nhiêu tài nghệ đây? Chậc chậc chậc, Thần giới đúng là Thần giới.
Thật ra Dương Thiên Vấn đang nghi hoặc, mặc
dù nói độ phổ biến linh dược của Thần giới cường đại hơn hạ giới một ít, nhưng trình độ đan đạo này không thể nào kém nhiều đến như vậy? Phải
biết mình mặc dù không dám nói đan đạo đã đạt tới đỉnh phong, nhưng coi
như là có chỗ đại thành, đại thành của đan đạo thượng cổ chỉ tương đương trình độ ba sao của Thần giới sao? Như vậy đan hỏa luyện tâm sau khi
tăng lên cấp mười, cũng nhiều lắm là cấp bậc một nguyệt, lại tăng lên
cũng không tăng lên tới đâu. Có khoa trương như vậy không?
Thủy Thấm Lan mở miệng phản bác: "Không phải là một sao, hình như là một nguyệt".
Dương Thiên Vấn nghe xong, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, trong lòng yên tâm,
nghĩ thầm: Vậy còn không tệ lắm, còn tưởng rằng trình độ đan đạo của
Thần giới quả thật vượt xa đan đạo thượng cổ rồi chứ. Vậy tính lên, bây
giờ mình cũng trình độ cấp hai nguyệt, đan hỏa luyện tâm sau khi tăng
tới cấp mười, có lẽ lợi hại hơn tông sư cấp ba nguyệt một chút.
Qua một hồi lâu, Mông Thanh Thanh lại trở lại, trong tay cầm một khối ngọc
bài thần chức giả Luyện Đan Sư, phía trên có một ánh trăng lưỡi liềm nho nhỏ.
" Lan nhi muội muội, đây là ngọc bài của ngươi, sau khi nhỏ máu nhận chủ, ngươi chính là đại sư luyện đan cấp một nguyệt chân
chính". Mông Thanh Thanh vẻ mặt tươi cười mà giao ngọc bài cho Thủy Thấm Lan, sau khi thấy nàng nhỏ máu nhận chủ, mới mở miệng giới thiệu: "Đại
sư luyện đan cấp một nguyệt tự động có được một quầy hàng ở tầng ba,
không cần giao bất kỳ phí tổn gì, hưởng thụ hết thảy đặc quyền của thần
chức giả cấp một nguyệt của minh hội".
"Ha ha, thật tốt quá, cám ơn Thanh Thanh tỷ". Thủy Thấm Lan cao hứng mở miệng tạ ơn.
Lại một hồi trò chuyện giữa nữ nhân, Dương Thiên Vấn chờ cuộc trò chuyện
này tới ngáp lên ngáp xuống, thật vất vả ai vị mỹ nữ mới tách ra.
"A, đúng rồi, Lan nhi muội muội. Ngươi nghỉ ngơi ở đâu? Có rảnh ta tới tìm ngươi chơi". Mông Thanh Thanh đột nhiên mở miệng hỏi.
Thủy Thấm Lan cũng trả lời không giấu diếm: "Ta và Dương đại ca còn chưa có
nơi ở, tí nữa có thể sẽ đi tìm một gian khách điếm ở tạm".
" Như
vậy sao được? Ngươi bây giờ chính là đại sư đan đạo cấp một nguyệt, sao
có thể giống những thần nhân bình thường kia ở khách điếm?" Mông Thanh
Thanh kinh ngạc kêu lên, "Như vậy đi, ta ở gần đây có một viện nhỏ, tí
nữa ta dẫn bọn ngươi qua, các người ở lại đó, thế nào?"
"Chuyện này..." Thủy Thấm Lan nhìn về phía Dương Thiên Vấn, ý là do hắn quyết định.
Mông Thanh Thanh lộ ra một nụ cười xinh đẹp tuyệt luân, nhìn về phía Dương
Thiên Vấn nói: "Không nên hiểu lầm, ta và Lan nhi muội muội vừa gặp đã
hợp, hơn nữa, viện kia lại không lớn, loại viện như vậy, ta có rất
nhiều, bây giờ muội ấy là đại sư đan đạo cấp một nguyệt, là người có
thân phận, sao còn có thể ở chỗ như khách điếm chứ?"
"Nhưng mà vô
công bất thụ lộc..." Dương Thiên Vấn cũng không rõ cô nàng này đến tột
cùng có chủ ý gì, là đơn thuần do tình tỷ muội mà xuất thủ tương trợ
sao, hay là bận tâm thanh danh của đại sư đan đạo, hay là có ý tứ chiêu
dụ? Cái này cũng không chắc lắm, dù sao cấp bậc của Thủy Thấm Lan còn
chưa cao bằng nàng.
" Như vậy đi, viện kia coi như là ta cho các
người thuê, như vậy được chứ? Ngươi là nam nhân, quyết đoán một chút,
không nên lề mề". Mông Thanh Thanh nói xong không ngờ bắt đầu có dấu
hiệu bực bội.
"Được rồi, Mông đại sự thật không ngờ trượng nghĩa
giúp đỡ, tại hạ liền thụ lễ". Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút cũng
quyết định. Có trụ sở riêng của mình, đây vốn là chuyện không thể tốt
hơn, địa phương như khách điếm, tam giáo cửu lưu, long xà hỗn tạp, đúng
là hơi phức tạp, rất nhiều chuyện cũng không dễ làm. Có trụ sở riêng của mình, liền không giống trước, hết thảy đều thuận tiện hơn rất nhiều.
"Ha ha... Vậy liền được rồi, đi, Lan nhi muội muội, ta dẫn ngươi đi xem
phòng". Mông Thanh Thanh đi tới, kéo Thủy Thấm Lan đi xuống lầu.
"Nhưng mà, Mông tỷ tỷ ngươi không phải là còn công việc sao?" Thủy Thấm Lan kỳ quái hỏi.
"Ồ, ta không muốn làm thì liền không làm, hôm nay là nghe được người phía
dưới nói, có một mỹ nữ xinh đẹp muốn tới khảo hạch Luyện Đan Sư, phải
biết rằng nữ tử thích luyện đan, là hết sức ít ỏi. Hiếm khi gặp một
người gây hứng thú, cho nên ta liền đồng ý". Trả lời thản nhiên, vừa đi
vừa nói chuyện, đã đi tới cửa minh hội.
Dương Thiên Vấn nhún vai đi theo phía sau.
Xe ngựa dừng ở cửa một biệt viện, Dương Thiên Vấn chờ ba người xuống xe,
Dương Thiên Vấn dùng thần thức quét qua, không khỏi có chút kinh ngạc, ở đây là phòng nhỏ sao? Đây chiếm diện tích ít nhất cũng gần vạn mét
vuông, là một gian phủ đệ vô cùng độc đáo. Thanh Thanh biệt viện, chính
là tên của phòng ốc này.
Đi vào nhìn thử, đối với hoàn cảnh mà
nói, là vô cùng tốt, ít nhất tốt hơn khách điếm trăm ngàn lần, Dương
Thiên Vấn cũng không bắt bẻ. Chỉ là cấm chế của phủ đệ này thật sự chưa
ra hình dáng gì, chẳng lẽ nói trị an của Thuận Dương phủ ở thần giới này quả thật tốt như vậy? Cấm chế vụng về như vậy, không ngờ không ai đi
vào trộm đồ?
Đi dạo một vòng xuống, Dương Thiên Vấn đối với nơi
này vẫn phi thường hài lòng, gật đầu tạ ơn nói: "Đúng là phải đa tạ Mông cô nương, biệt viện này chúng ta vô cùng yêu thích, không biết thuê chỗ này cần bao nhiêu?"
"Ừm, ngàn năm một kỳ, một kỳ một vạn thần tinh vô thuộc tính, thế nào?" Mông Thanh Thanh mở miệng nói.
Dương Thiên Vấn cũng không biết giá tiền này là nhiều hay là ít, những không
muốn đi so đo nhiều như vậy, trực tiếp lấy ra năm ngàn Thần tinh vô
thuộc tính cùng một vạn Thần tinh thuộc tính đưa tới: "Đang nghèo, mong
Mông cô nương trì hoãn thêm mấy ngày".
Mông Thanh Thanh nhìn Dương Thiên Vấn một cái, gật đầu nhận lấy.