"Sâm La Vạn Tượng, đều hóa thành hư vô, dùng danh nghĩa của ta, triệu hoán -- Địa ngục luyện hỏa trận!" Xích hắc sát Địa ngục hỏa theo chú ấn của Dương Thiên Vấn xuất hiện ở sân thi đấu, dùng Địa ngục luyện hỏa
cường thế bức đối thủ không chỗ dung thân, bị đốt thành tro bụi.
Khu vực đánh cuộc Hách Đông đảo, chính là vùng đất thí luyện tiếng tăm lừng lẫy thượng tầng Thần giới, chính thức đánh nhau sống chết, không nể
mặt. Ai có khả năng sống sót ở sân thi đấu, người đó mới là người thắng.
Dương Thiên Vấn vốn không muốn nổi danh quá mức, thế nhưng sau khi tỷ thí vài chục lần cùng Thương Lang Thần Vương, hắn mới biết rõ ràng thực lực
mình vẫn còn quá yếu. Vì vậy, theo đề nghị của thương Thần vương, Dương
Thiên Vấn mới tự mình đi tới sân thi đấu này, tham gia thi đấu cấp thiên thần không khác gì quyết đấu này.
Chỉ có tại thời khắc chính
thức sinh tử, mới có thể đạt được sự cường đại chính thức. Trước kia?
Theo như lời của thương Thần vương thì chính là hổ giấy, nhìn như cường
đại, kì thực không chịu nổi một kích.
Sau khi Dương Thiên Vấn khổ đấu mười trận ở sân thi đấu, cũng đã hiểu rõ chỉ có bản thân cường đại, mới thật sự là cường đại. Chính mình quá ỷ lại vào trận pháp, pháp bảo, mà không để ý đến một thân ma luyện. Đây là một loại lẫn lộn đầu
đuôi!
Cho nên, Dương Thiên Vấn ở sân thi đấu bên trong, tận lực
không sử dụng Tiểu Bạch thần ấn, thập tuyệt trận đồ, Kim Long tiễn, pháp bảo trận pháp cường lực.
Mà dùng các loại thuật pháp, thần thông, lĩnh vực đối chiến.
Đây là trận thắng liên tiếp thứ mười một mà Dương Thiên Vấn giành được! --.
-----.
Có thể mười thắng liên tiếp căn bản không coi là cái gì. Ở Hách Đông đảo,
có thể giành được liên tiếp một trăm trận thắng ở cấp Thiên thần mới
được xem như cao thủ nhất lưu. Ngàn trận thắng liên tiếp chính là đỉnh
cấp cường giả! Số này người ít càng thêm ít. Thần nhân bình thường sau
khi giành được trăm trận thắng liên tiếp xong cũng sẽ không lấy tính
mạng của mình ra đùa giỡn nữa.
Cao thủ thắng trăm trận liên tiếp
có thể miễn phí hưởng thụ mười năm ở Hách Đông đảo rồi sau đó tất cả
tiêu phí được ưu đãi bớt tám phần trăm. Người giành ngàn trận thắng liên tiếp càng cường đại hơn. Bọn họ không chỉ danh dương thiên hạ. Hách
Đông đảo miễn toàn bộ tất cả hưởng thụ. Hơn nữa cũng được các đại gia
tộc mời chào. Hơn nữa có thể được tiến vào Tàng điển các mà Hách gia lưu giữ từ thời thượng cổ đến này xem trong ba năm!
Những thứ còn
lại thì không có gì đáng nói. Hưởng thụ miễn phí toàn bộ căn bản không
là cái gì bởi vì một người thực sự đi đến cấp bậc kia, căn bản sẽ không
thiếu tiền. Nhưng nếu như có thể tiến vào Tàng điển các của Hách gia xem trong ba năm, đó mới là nguyên nhân khiến vô số người tranh giành bể
đầu.
Vì cái gì?
Rất đơn giản. Hách gia chính là một trong
Tam đại thượng cổ thế gia. Giữ rất nhiều hình ảnh tranh đấu của thượng
cổ đại thần, cùng với hình ảnh cuộc chiến chúng thần thời thượng cổ. Có
thể hiểu rõ sự cường đại của các thượng cổ đại thần sẽ có trợ giúp lớn
đối với tu luyện. Điều này quả thực không thể diễn tả bằng ngôn từ.
Dương Thiên Vấn vốn là định đấu với một nhóm thú Thần giới. Hắn lập tức bị
Thương Lang Thần Vương cự tuyệt không lưu tình chút. Vì cái gì? Bởi vì
bằng vào tu vi hiện tại của mình, Dương Thiên Vấn căn bản không có khả
năng vượt qua Nhân Thần giới tiến về Thú Thần giới. Sợ là không đến được thú Thần giới, hắn đã chết tha hương rồi.
Thương Thần vương đả
kích hắn mà không e ngại bất kỳ điều gì: "Chỉ bằng thân thủ này của
ngươi, còn dám vượt qua Nhân Thần giới? Thật sự là người không biết
không sợ. Nói cho ngươi biết, dọc theo con đường này nguy hiểm, đáng sợ
hơn xa so với trong tưởng tượng của ngươi. Ngươi thực muốn đi tới Thú
Thần giới, điều kiện tất yếu đầu tiên, chính là ma luyện thực lực bản
thân, trước lấy được ngàn trận thắng liên tiếp ở sân thi đấu rồi mới nói sau!" .
Vì vậy, Dương Thiên Vấn tạm thời gác lại kế hoạch tiến
về Thú Thần giới, ở lại Hách Đông đảo tu luyện, hơn nữa tiếp nhận huấn
luyện của Thương Lang Thần vương.
---------.
"Lĩnh vực
thời gian xuôi dòng!" Cùng với tiếng quát của Thương Lang Thần Vương,
Dương Thiên Vấn chỉ cảm thấy hoa mắt, ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, cả người đã gánh chịu một trọng kích, rơi xuống trên mặt đất, toàn
thân đau nhức. Hắn vừa định đứng lên, một thanh trường kiếm đã đặt trên
bờ vai Dương Thiên Vấn.
Đây là lần thảm bại một trăm mười bảy của Dương Thiên Vấn!
Những năm gần đây, Dương Thiên Vấn, ngoại trừ tham gia thi đấu sống chết trên sân đấu, hắn không ngừng khiêu chiến Thương Lang Thần Vương, đánh nhiều thắng nhiều, khi bại khi thắng.
"Tinh túy của Thiểm Thước lĩnh
vực, ngươi căn bản chỉ ngộ được một ít, quá nông cạn" Thương Lang Thần
Vương thu kiếm, duỗi một tay ra kéo Dương Thiên Vấn từ trên mặt đất đứng dậy, lời nói thấm thía mà dạy bảo: "Khi ra tay cùng kẻ địch, đơn giản
là tấn công địch, dùng sở trường của mình tấn công sở đoản của kẻ thù.
Ngươi nói đúng không?" .
Dương Thiên Vấn nghe xong, lập tức gật đầu đáp: "Không sai." .
"Thế nhưng người thực tu luyện đến trình độ của ngươi, sẽ còn có nhược điểm rõ ràng sao?" Thương Thần vương lại hỏi một câu.
". . ." Dương Thiên Vấn không còn gì để nói. Chính xác, thực tu luyện đến
cực hạn, nhược điểm mà nói chính là cạm bẫy dụ địch. Đây chính là do
Dương Thiên Vấn từ sân thi đấu, trải qua hơn mười cuộc chiến sinh tử có
thực lực tương đương mà tự nghiệm ra.
"Kẻ mạnh chính thức, không
có nhược điểm, chỉ có phân chia cảnh giới cao thấp! Cho nên, khi giao
thủ, chính thức đánh bại kẻ địch thường thường dựa vào quyết định đánh
vỡ cân đối địch ta trong nháy mắt." Thương Lang Thần Vương tận tâm giải
thích cho Dương Thiên Vấn: "Vừa rồi, thời gian xuôi dòng, nhanh hơn
trong lĩnh vực thời gian lưu tốc, mà theo thời gian thay đổi, động tác
của ngươi vốn vô cùng hoàn mỹ, thế nhưng tại thời điểm này động tác lại
đột nhiên nhanh hơn, mà ngươi nhanh, ta còn nhanh hơn so với ngươi, cho
nên ngươi thua. Kỳ thật, ngươi không nên thua nhanh như vậy, vào thời
khắc thời gian của ta gia tốc xuôi dòng, nếu như ngươi dùng Thiểm Thước
lĩnh vực, tránh sở trường của ta thì có thể tái chiến." .
Dương
Thiên Vấn giống như ngộ ra điều gì đó, hắn ngây ngốc đứng tại chỗ, không nhúc nhích. Đợi đến lúc hắn tỉnh lại, mới phát hiện Thương Lang Thần
Vương đã sớm rời đi. Cho tới nay, đại đa số thời điểm Dương Thiên Vấn
đều đóng cửa khổ tu. Nếu có tranh đấu cùng người, coi như là có mà thôi, hắn sẽ dùng thực lực tuyệt đối áp chế, hoặc là dùng tuyệt thế trận pháp ra bắt nạt.
Khi ở Tiên Ma Yêu giới, cường giả chân chính khiếp
sợ uy lực trận pháp của hắn, lại không có xung đột lợi ích, cho nên ít
có gây chuyên cùng hắn. Khi đi đến Thần giới, tựa hồ cũng giống như thế, đến nỗi khiến cho Dương Thiên Vấn quá mức ỷ lại ngoại vật, không để ý đến tu luyện bản chất. Bế môn tạo xa (xa rời thực tế, nhắm mắt làm
liều) thức tu luyện, cho dù là tu luyện ngàn trăm vạn năm, cũng không
có khả năng lấy được cái gì là thành tựu quá cao.
Thương Lang Thần vương chính là kỳ tài xuất
thân từ loạn thế Tiên Ma Yêu giới, thân kinh bách chiến, sinh tồn tu
luyện ở trong loạn thế, loạn thế xuất anh hùng, so với Dương Thiên Vấn,
tiểu bối lớn lên ở "Niên đại hòa bình ", không đi cùng đường, trải
nghiệm cũng hoàn toàn khác nhau. Mà có thể ở trong ngàn vạn năm ngắn
ngủn, tu luyện pháp tắc thời gian đạt tới cảnh giới Thần Vương, càng
không giống bình thường --.
----.
Dương Thiên Vấn đã học
được từ Thương Lang Thần Vương rất nhiều thứ trước kia chưa từng học
được, đó là những của cải vô cùng quý giá. Đạo tâm của Dương Thiên Vấn
càng kiên cố, vững chắc hơn, rõ ràng tâm gặp tính, đạo hạnh tiến thêm
một bước lớn.
Dương Thiên Vấn từ trong cốc đi ra, đi dọc theo con đường nhỏ trong rừng, trở về tiểu trúc bên hồ, quả nhiên thấy Thương
Lang Thần Vương đã chuẩn bị rượu ngon, món ngon.
"Tiền bối." Dương Thiên Vấn ngồi xuống.
"Còn có thu hoạch gì sao?" Thương Lang Thần Vương bóc lớp xi gắn, rót hai chén Thần Tửu, lập tức mùi rượu tràn ngập ra bốn phía.
"Thu hoạch rất phong phú." Dương Thiên Vấn gật đầu trả lời.
"Tốt, rất tốt, lão phu chính là thưởng thức ngộ tính, nghị lực với trí tuệ
của ngươi vượt qua người thường” Thương Lang Thần Vương cười lớn tán
dương: "Hai ngày nữa, chính là thời gian một trăm trận quyết đấu. Lúc
này đây đối thủ của ngươi tuyệt đối không như những đối thủ trước kia,
nhớ kỹ dùng toàn lực giao đấu, nếu không ngươi có khả năng chết ở trong
trận quyết đấu!" .
Mẹ nuông chiều thì con hư, Thương Lang Thần
Vương quả thực đối đãi với Dương Thiên Vấn như chính đệ tử với cháu trai của mình, nhưng tuyệt đối sẽ không dung túng cùng mù quáng. Muốn trưởng thành, thành tài nhất định phải dùng tánh mạng mà phấn đấu.
Cho
nên, Thương Lang Thần Vương cho Dương Thiên Vấn đi tham gia thi đấu sống chết. Điều ông ta muốn làm chính là dốc lực chỉ đạo từ bên cạnh, khiến
cho mỗi một trận đấu, rơi vào thời khắc trên bờ vực sinh tử mà lĩnh ngộ.
"Tiền bối yên tâm, ta sẽ không chết ở sân thi đấu. Ta nhất định sẽ giành
chiến thắng." Dương Thiên Vấn tự tin nói. Dương Thiên Vấn không lo lắng
gì. Hắn có thể toàn lực đánh cược một lần, dù sao sân thi đấu lên trên
đều là cao thủ cấp Thiên thần, cho dù gặp nguy hiểm, cũng sẽ không nguy
hiểm cho tánh mạng --.
---.
Sân thi đấu, chính là nơi đặc
sắc nhất Hách Đông đảo. Nơi đây thi đấu thể thao, chỉ có phân chia sống
chết, không phân chia thắng bại, không chết không thôi! Kẻ mạnh chính là kẻ bò trên vô số thi thể của kẻ yếu, mặc kệ ngươi hiện tại mạnh bao
nhiêu, có lẽ ngày mai ngươi sẽ trở thành đá đặt chân cho người khác.
Người tham gia loại thi đấu sống chết, không phải là người nhược trí, mà là
cao thủ. Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, tự nhiên là loại
người kia chiếm đa số.
Mà quy tắc sân thi đấu thì có thể nặc danh tham gia, cũng có thể che mặt tham chiến. Nói trắng ra là, không hạn
chế bất kỳ điều gì, chỉ hạn chế cấp bậc cao thủ tham gia. Ừ, Thiên thần
đấu Thiên thần, Thần Vương đối với Thần Vương, tuyệt đối không có khả
năng xuất hiện cảnh tượng Thần vương đấu với Thiên thần. Về phần cảnh
giới Thiên thần, cũng có phân chia hạ cấp, trung giai, thượng giai, đỉnh phong. Những điều này sẽ không bị hạn chế. Chỉ cần là Thiên thần, đó
chính là đồng cấp.
Dương Thiên Vấn ở trong vòng mười năm, lấy
được 99 trận thắng lợi. Kỷ lục này không cao cũng không thấp. Tính ra là thành tích trung đẳng, thế nhưng với một ít ghi chép về tui vi của
Dương Thiên Vấn, với tư cách hạ giai Thiên thần, thắng liên tiếp 99
trận, cũng gây ra chấn động nho nhỏ. Cho nên, Dương Thiên Vấn cũng coi
như có chút danh tiếng ở nơi này.
Hách Đông đảo, khu vực đánh
cuộc chiếm một phần mười diện tích Hách Đông đảo, chính là trong phạm vi sáu mươi ngàn dặm! Trong phạm vi khổng lồ như vậy, có vô số sân thi đấu lớn nhỏ, không thể kể hết.
Chia làm từng cấp bậc khác nhau, đấu sống chết chẳng qua là được hoan nghênh nhất, cũng là một loại tàn khốc nhất --.