Nếu Dương Thiên Vấn chân chính sử đụng thực lực cứng đối cứng với Dã Hồ
thì tuyệt đối là thua nhiều thắng ít thế nhưng Dương Thiên Vấn đâu ngốc
đi liều mạng chứ? Thiên Thần lĩnh vực so với Thượng Vị Thần cường đại
hơn gấp trăm lần, cứng cỏi gấp trăm lần.
May là pháp bảo và phi
kiếm của Dã Hồ đã bị Dương Thiên Vấn thu hết, thập thành thực lực nay
chỉ còn lại có phân nửa. Không có nghe nhầm, thật sự là phân nửa, Thiên
Thần cường đại vi đâu? Lĩnh vực của họ có thể bám lên Thẩn khí đề mà
ngoại phóng, loại tình huống này tương đương với có thể đồng thời sử
dụng đặc tính của lưỡng chủng lĩnh vực.
Bị Dương Thiên Vấn thu
mất vũ khí, Dã Hồ nay chỉ có thể mình trần ra trận, thực lực tự nhiên
đại suy giảm. Dương Thiên Vấn tâm trạng cảm thán, những Thiên Thần cao
thủ này quả nhiên là không giống bỉnh thường, nếu như không phải mình
dần đã thích ứng được với pháp tắc uy năng cường đại thì sợ rằng một
thân pháp lực sẽ bị áp chế hơn lưỡng thành.
Kỳ thực, Ngũ Sắc Thần Quang vận dụng không chỉ có "Đẩy” đơn giản như vậy, nó còn có cách dùng khác như bàn, vặn, kéo, trói, chỉ là không cần sử dụng đến mà thôi, bởi vì Ngũ Sắc Thần Quang chỉ cần đẩy cũng đã đủ rồi. Bởi vì loại thần
thông này thực sự quá vô lại, chỉ cần hai bên thực lực không phải hơn
kém quá xa thì người có Ngũ Sắc Thần Quang tuyệt đối là ở vào thế bất
bại chỉ địa.
Dương Thiên Vấn thí nghiệm cũng thí nghiệm được rồi, hắn bèn tế ra Ngũ Sắc Thẩn Quang, Ngũ Sắc hợp nhất trực tiếp chính điện nhắm về phía Dã Hồ đẩy đi. Trong nháy mắt Ngũ Sắc Thần Quang hợp nhất,
một cỗ lực lượng cường đại trực tiếp đánh nát lĩnh vực của Dã Hồ, hết
thảy phong nhận đều tiêu thất.
Dã Hồ sắc mặt đột biến, loại cảm
giác nảy khá quen thuộc, đó chính là lực lượng này, nhiều năm trước đây
hắn đã từng gặp phải loại thần thông có thể đánh nát lĩnh vực lực này.
Hơn nữa Dã Hồ có thể cảm thụ được, đạo ngũ sắc quang mang này lực lượng
so với kẻ năm đó cường đại hơn nhiêu. Bởi vì nó xuất hiện trong nháy mắt đã đánh nát lĩnh vực còn kẻ năm đó phải giao phong một trận mới đánh
nát được lĩnh vực của mình.
Dã Hồ đã không có lĩnh vực nhưng
không phải là ngồi chờ chết, hắn còn có một thân cường đại thần lực.
Triệu tập địa linh khí xung quanh hắn điên cuồng hướng về phía Ngũ Sắc
Thần Quang huy quyền đánh ra, quyền kình này có lực lượng đủ để hủy diệt một cái tinh cầu ở hạ giới thế nhưng, Dã Hồ lại thất vọng vì vô luận
hắn đánh mạnh cỡ nào thì cũng không có chút tác dụng nào, đoàn Ngũ Sắc
quang mang này thật giống như bọt biển vậy, đem hết thảy lực lượng hấp
thụ hết.
Nói thì chậm mà diễn biến thực thì nhanh..
Dã Hồ
động tác rất nhanh, dù sao hắn cũng tu luyện Phong chi pháp tắc nên tốc
độ sao có thể không mau được thế nhưng hắn mau mà Ngũ Sắc Thần Quang còn nhanh hơn! Quang mang vừa hạ xuống thì Dã Hồ liền bị phong bế nguyên
thần, một thân thần lực cường hãn cũng bị phong ấn. cả người đặt mình
trong một cái không gian vô danh không thể động đậy.
Dương Thiên
Vấn cũng sửng sốt một chút, Ngũ Sắc Thần Quang có thể đẩy nhân thế nhưng Dương Thiên Vấn mới đẩy qua pháp bảo, đẩy qua thuật pháp, đẩy qua lĩnh
vực chỉ là chưa từng có trực tiếp đẩy người.
Bây giờ đẩy người Dã Hồ liền tiêu thất. Ngũ Sắc Thần Quang có thể dụng bảo thu bảo, bên
trong tự nhiên có một cái ngũ hành không gian tồn tại thế nhưng nay
Dương Thiên Vấn mới biết được, nguyên lai vật còn sống cũng có thể đẫy
vào được.
Đinh Ẩn sửng sốt một lát, là người bàng quan nhưng mà
càng bàng quan hắn lại cảm giác phi thường cường liệt, Thiên Thần cường
đại tại trước mặt năm đạo quang mang cư nhiên hoàn toàn không chịu nỗi
một kích, mà chủ nhân Ngũ Sắc quang mang này chỉ bất quá là một Thượng
Vị Thần. Đinh Ẩn trong lòng sự sùng bái đối với Dương Thiên Vấn thêm sâu sắc, thậm chí như đã tới sự tín ngưỡng rồi.
Dương Thiên Vấn lẳng lặng mà đứng ở giữa không trung không nhúc nhích, hắn lẳng lặng mà tự
hỏi, hồi tưởng lại tất cả, thuận tiện tự hỏi về sự biến hóa của Ngũ Sắc
Thần Quang.
So với nhiều năm trước Ngũ Sắc Thần Quang hiện tại
cường đại hơn nhiều! Cường đại đến mức Dương Thiên Vấn không cần đến
thần ấn của Tiểu Bạch, không cần đến Thập Tuyệt Trận, không cần đến Kim
Long Tiễn, không cần đến Tử Tiêu Thần Lôi cũng đã có thể dễ đàng đánh
nhau với một Thiên Thần ! cái này đại biểu cho việc thực lực của Dượng
Thiên Vấn tuyệt đối cường đại hơn một Thiên Thần, hay là chỉ có tối đỉnh Thiên Thần mới có thể là đối thủ của Dương Thiên Vấn ?
Dương
Thiên Vấn suy nghĩ một hồi lâu rồi chuyển niệm thả Dã Hồ ra sau đó nhẹ
giọng hỏi: "Thế nào? Ngươi thua rồi, thần phục bản tọa đi!".
Dã
Hồ sau khi đi ra thì cười khổ, hắn nghĩ không ra người mình muốn ám sát
là loại nhân vật yêu nghiệt biến thái đến mức này, thật sự hắn muốn đem
người tuyên bố nhiệm vụ này giết chết, cái gi mà Thượng Vị Thần chứ? Đây là kẻ có thể sánh với Thiên Thần siêu cấp cao thủ mà, nghìn vạn Thần
tinh? Thối lắm! Không có hai mươi ức, không làm Thần Vương cấp động tâm
thì đừng mơ đến việc làm tổn thương đến một sợi tóc của người ta, huống
chi người kia còn là một trận pháp đại sư.
“Ngài có đủ thực lực
làm ta bị thuyết phục, tôn kính cường giả, phục tùng cường, đây là vinh
hạnh của ta Dã Hồ tuy rằng không muốn mất đi tự do thế nhưng nếu phải
chọn giữa tự do và tính mệnh thì thân là một Thiên Thần sống mấy trăm
vạn năm, một sát thủ hàng đầu, hắn chưa thể coi tính mệnh như cặn bã,
cũng không muốn từ bỏ tính mệnh. Mấy trăm vạn năm hay hơn một nghìn vạn
năm tu hành tuyệt đối không phải nói từ bỏ là có thể từ bỏ được.
"Ha ha ha... Hảo, tốt!" Dương Thiên Vấn cười to. người này thực lực xác
thực không phải là tốt mã đế cùi, hắn chỉ là vận khí bất hảo, gặp phải
mình chứ nếu chống lại người khác thì đối phương cũng là một Thiên Thần, cũng có chiến lực rất mạnh.
Còn có một chút nữa, đó là có thể
khẳng định, người này tuyệt đối không phải là một Thiên Thần vô danh vì
người mới đột phá Thiên Thần không có khả năng đã có được lưỡng chủng
lĩnh vực, hơn nữa lưỡng chủng lĩnh vực đều đã cô đọng tới đệ ngũ trọng
rồi. Trong ba loại lĩnh vực của Phong chi pháp tắc, Phong nhận lĩnh vực
và Phong phược lĩnh vực đã nhìn thấy hắn sử dụng qua, như vậy loại tối
hậu, cũng là loại tối cơ sở đơn giản nhất là Khống phong lĩnh vực, người này nhất định cũng đã lĩnh ngộ rồi. Nói trắng ra là: người này đã lĩnh
ngộ ra ba loại lĩnh vực, kém chỉ là việc dung hợp mà thời.
Thế
nhưng dung hợp lại không dễ: có Thiên Thần mất hơn một nghìn vạn năm
cũng không dung hợp thành còng, tối hậu phải từ bỏ dung hợp, sau khi tu
luyện đến Thần Vương, dự định tới Thần Vương chỉ cảnh rồi tái dung hợp
nhưng cũng có Thiên Thần cố chấp, bởi vì tại Thiên Thần giai dung hợp
lĩnh vực so với tại Thần Vương chỉ cảnh đễ hơn, tỷ lệ thành công cũng
lớn hơn một chút. Do đó có một số hiện tượng kỳ quái, tối đỉnh Thiên
Thần mà thực lực so với một số Thần Vương còn muốn lợi hại hơn!
Cái này kỳ thực không khó hiểu, thật giống như một Địa tiên cảm ngộ được
thiên địa pháp tắc đạt đến chí cảnh có thể chiến thắng được một Đại La
Kim Tiên vậy. Hai người mặc dù trên pháp lực và tu vi có hơn kém nhau
thế nhưng tại cảm ngộ cảnh giới chính là hơn nhau một cấp bậc. Đương
nhiên, nếu như Đại La Kim Tiên này trong tay có Kim Giao Tiễn, Hỗn
Nguyên Kim Đâu, loại cường đại Tiên thiên linh bảo này hoặc là có Ngũ
Sắc Thần Quang như của mình thì lại không nói.
Dương Thiên Vấn
hiện tại so với Dã Hồ lợi hại hơn, vì sao? Bởi vì người ta thần thông đủ mạnh, pháp bảo đủ ngoan độc, hơn nữa pháp tắc cảm ngộ cũng không kém.
Dương Thiên Vấn quăng ra Khế ước thần phù mỡ miệng nói: "Ngươi tên là gì?" Đánh lâu như vậy mà cư nhiên quên hỏi tên.
"Tại hạ danh hiệu là Dã Hồ, ngài có thể xưng hô ta là Dã Hồ hoặc là lão Hồ”. Dã Hồ cung kính mà hồi đáp.
"Nga, Dã Hồ: cầm cái này dung nhập vào thần hồn đi”. Dương Thiên Vấn không có giải thích nhiều mà cầm Khế ước thần phù ném qua nói.
Dã Hồ trên mặt không có lộ ra bất luận dị sắc gì: kỳ thực nếu như Dương Thiên Vấn
không hạ cấm chế thì mới kỳ quái. Tất nhiên, Dã Hồ đem Khế ước thần phù
trở thành một loại khống thần cấm chê, thức thời mới là tuần kiệt, nếu
Dã Hô đã quyết định vì bảo mệnh mà thần phục thì trong lòng cũng đã
chuẩn bị bị cấm chế rồi.
Lúc này, trong Vấn Thiên Cư, Dương Thiên Vấn ngồi ngay ngắn tại chủ vị, Đinh Ẩn ngồi ở phó Vị phía dưới còn Dã
Hồ vẫn đứng, hắn hiện tại còn thiếu khuyết tư cách để ngồi.
"Chủ thượng”. Dã Hồ đã đỗi giọng nói.
"Ân, ngồi đi rồi giới thiệu cho ta một chút về Huyết Sát Môn”. Dương Thiên Vấn là một người phi thường thông cảm cho thuộc hạ.
"Tạ ơn chủ thượng ban tọa”. Dã Hồ nghĩ, xem ra chủ nhân này cũng không phải khó hầu hạ, sau khi ngồi xuống cạnh Đinh Ẩn hắn mỡ miệng nói: “Huyết
sát Môn chia làm nội đường và ngoại đường..."
Sau một phen giới
thiệu, Dương Thiên Vấn đối cái tổ chức sát thủ thần bí mà cường đại này
đã có nhận thức đại khái, nguyên bản hắn muốn đánh trả thì nay tạm thời
bỏ đi cái ý niệm này trong đầu, trước tiên tránh thoát đệ tam ám sát đã, sau này đợi khi Thiên Võng lớn mạnh thì đem Huyết Sát Môn này khai đao
cũng không trễ.
Sau khi hàn huyên một hồi, trước khi trời sáng
Dương Thiên Vấn để Dã Hồ ly khai. Dã Hồ về tới Huyết Sát Môn phân đường
tuyên bố nhiệm vụ thất bại rồi liền ly khai.
Ba lần ám sát đã
thất bại hai lần, cái này đối với Huyết sát Môn mà nói là sự tổn hại
danh dự rất lớn, bây giờ sát thủ giới tại Thuận Dương Phủ đều đã biết
đến uy đanh của Vấn Thiên Cư, rất ít khi Huyết Sát Môn có hai lần thất
bại, bởi vì ba lần thất bại có ý nghĩa từ nay về sau người này không cần lo lắng bị Huyết sát Môn uy hiếp nữa, chỉ cần ngươi không đến trêu chọc Huyết Sát Môn thì như vậy từ nay về sau, Huyết Sát Môn sẽ không nhận
nhiệm vụ có liên quan đến ngươi nữa.