Tài sản của Dương Thiên Vấn và Dư Nguyên Đông ứng phó một phí cho thuê vẫn là chuyện nhỏ.
Sau khi thuê sân, Dương Thiên Vấn liền cùng Dư Nguyên Đông phân biệt đứng trên một sân hình vuông chiếm diện tích hai dặm.
"Chúng ta hiện giờ không thể so lĩnh vực, so thử binh khí thì sao?" Dư Nguyên
Đông nói xong từ trong cơ thể lấy ra một Trảm Mã đao cao bằng một người, trên thân lộ ra một cổ khí phách kinh người.
Dương Thiên Vấn tâm niệm vừa động, một trường thương màu đen xuất hiện ở trên tay, khác
biệt với khí phách của Dư Nguyên Đông, Dương Thiên Vấn phát ra chính là
loại khí chất phiêu dật.
"Đao tên: Trảm hồn, nặng năm vạn sáu
ngàn cân". Dư Nguyên Đông khẽ giới thiệu, vừa nói vừa vỗ nhẹ thân đao
giống vuốt ve vật yêu quý.
Dương Thiên Vấn xoay thương một vòng,
trả lời: "Thương tên: Phá Diệt, nặng ngàn cân". Thân thương trọn vẹn một khối, nhìn không ra vẻ đặc sắc của nó.
Nhưng Dư Nguyên Đông cũng không dám xem thường thanh trường thương này, chỗ khủng bố của nó, Dư Nguyên Đông đã tận mắt thấy qua.
"Mời". Hai người cùng lên tiếng, vừa dứt lời, thân hình hai người đồng thời
hóa thành một đạo hư ảnh biến mất, ngay sau đó trên sân trống trải vang
lên từng trận âm thanh binh khí giao kích.
Dương Thiên Vấn ngay
lúc vừa mới giao thủ đã lâm vào bị động, những năm gần đây, trình độ cận chiến của Dương Thiên Vấn đã có đề cao vượt bậc, nhưng giao tủ với
người lão luyện như Dư Nguyên Đông ở phương diện này, liền thành không
có chút uy hiếp. Dương Thiên Vấn chỉ công kích chưa tới mười mấy chiêu,
đã trở ngược, hơn nữa chhir có thể ngăn công, không hề có lực hoàn thủ.
Dương Thiên Vấn cuối cùng cũng nhận ra chưa đủ, mặc dù tu hành nhiều năm,
thần thông vô số, nhưng nếu vứt hết mấy loại thần thông, trình độ cận
chiến thật sự rất rác rưởi. Đối với cường giả luôn bôn ba ở đại lục Thần giới, vào nam ra bắc, trải qua vô số lần cuộc chiến sinh tử, ở giữa lằn ranh sống chết trăm vạn năm như Dư Nguyên Đông mà nói, năng lực cận
chiến của mình thật sự không đáng nhắc tới.
Có lẽ lúc liều mạng,
át chủ bài trong tay Dương Thiên Vấn có thể ngạo thị Thần giới, chớ
quên, qua nhiều năm như vậy, hai con lôi giao dị chủng của Kim Giao Tiễn đều đang tu luyện trong kết giới do lò bát quái Thái Cực tạo thành,
không lâu sau chúng nó liền có thể hóa long thành thần, đến lúc đó, oai
của Kim Long Tiễn, sợ là mạnh hơn xưa rất nhiều. Hơn nữa còn có trận đồ
Thập Tuyệt Trận, thần ấn Tiểu Bạch. Dư Nguyên Đông cho dù che giấu thực
lực, Dương Thiên Vấn cũng có tự tin không kém gì hắn, nhưng ở phương
diện cận chiến, Dương Thiên Vấn lại có nhược điểm trí mạng.
Một
cường giả đỉnh cấp chân chính, không phải nhìn mặt mạnh, mà là mặt yếu.
Dù mặt mạnh của ngươi cường đại thế nào, ngươi luôn có nhược điểm, chỉ
cần người khác công kích nhược điểm của ngươi, ngươi dù cường đại hơn
nữa cũng không cách nào phát huy.
Dương Thiên Vấn đúng là một
người cố gắng đạt tới hoàn mỹ, mặc dù hắn biết rõ, hoàn mỹ tuyệt đối là
không có khả năng xuất hiện, nhưng tương đối mà nói, nhược điểm cận
chiến của mình cũng là một mục có thể bù đắp và tăng cường.
Bởi
vì hai bên cũng không dùng lĩnh vực, cũng không sử dụng lực lượng pháp
tắc, chỉ đơn thuần dùng binh khí và lực lượng thân thể tương đấu. Cho
nên mặc dù Dương Thiên Vấn rơi ở thế hạ phong nhưng vẫn ương ngạnh chống lại.
Cận chiến nhìn không chỉ là kinh nghiệm, nền tảng cận chiến vẫn ở thể thần có cường đại hay không. Mà nền tảng của Dương Thiên Vấn ở phương diện này không thể nghi ngờ là vững chắc vô cùng. "Đại Đạo Thiên Diễn Biến" dung hợp thần công luyện thể "Thần Long Cửu Biến" của Long
tộc, nói cách khác, cường độ thân thể của Dương Thiên Vấn sánh bằng
cường độ thân thể của Long thần đồng cấp khác.
So với cường giả luyện thể nhân loại mà nói, cường độ thân thể như vậy đủ để được xưng là cường hãn đến cực điểm.
Cho nên đây mới là nguyên nhân căn bản mà Dương Thiên Vấn có thể chống đỡ
Trảm Hồn đao, phải biết rằng Trảm Hồn đao trong tay Dư Nguyên Đông nặng
năm vạn sáu ngàn cân, lại thêm lực lượng của Dư Nguyên Đông lúc vung
chém, hai thứ cộng lại, chỉ sợ mỗi nhất kích cũng không thấp hơn mấy
chục vạn cân. Đổi là thần nhân bình thường, cho dù là thân thể thần nhân cũng khó có thể chịu đựng được.
Thương Phá Diệt trong tay Dương
Thiên Vấn chỉ mới cởi bỏ tầng phong ấn thứ hai, sức nặng cùng lắm đạt
tới ngàn cân, vừa so với Trảm Hồn đao đã thấy rõ cao thấp.
Trong
trường hợp đó, Dương Thiên Vấn có thể dưới tình huống bất lợi, chống đỡ
đến độ một giọt nước không lọt cũng làm cho Dư Nguyên Đông rất giật
mình.
Hai người dùng tốc độ cực nhanh giao phong ở trong sân đấu, không ai nhường ai, Dương Thiên Vấn vẫn như cũ chỉ có lực chống đỡ,
nhưng theo thời gian trôi qua, lại có vẻ không còn chật vật nữa. Dương
Thiên Vấn là một thiên tài, thiên tài tuyệt đối, đặc biệt là sau khi
trải qua linh tuyền cải tạo thân thể, càng là thiên tài trong thiên tài. Học thứ gì cũng đều nhanh vô cùng, điều này có liên quan với năng lực
học tập và ngộ tính hơn người của hắn.
"Tốt, thống khoái". Chỉ
chốc lát sau, hai người đã giao thủ hơn một ngàn hiệp, bất phân thắng
bại, Dư Nguyên Đông hưng phấn mà hét lớn. Lực đạo trên tay cùng với khí
thế không ngừng kéo lên, đánh sâu vào Dương Thiên Vấn.
Dương
Thiên Vấn giống như con thuyền trong bão tố, ương ngạnh theo gió mà lắc
lư, mặc dù nhỏ yếu, nhưng hết sức bền bỉ. Giống như chiến ý cùng khí thế cường đại của Dư Nguyên Đông, Dương Thiên Vấn đều không nhìn thấy, có
tai như điếc, căn bản không chịu chút ảnh hưởng.
Tiếng thương và
đao giao kích không ngừng vang lên, tốc độ Dư Nguyên Đông vung chém
nhanh, tốc độ Dương Thiên Vấn chống đỡ cũng nhanh. Tốc độ Dư Nguyên Đông vung chém chậm, tốc độ Dương Thiên Vấn chống đỡ cũng chậm. Dương Thiên
Vấn đang nhân cơ hội, học kỹ xảo cận chiến của người khác, sau đó biến
thành của mình.
Dư Nguyên Đông không ngừng gia tăng lực độ công
kích, tuy nhiên nó không hiệu dụng chút nào, vào lúc này, Dư Nguyên Đông cũng cảm giác được Dương Thiên Vấn hình như càng ngày càng thả lỏng,
thỉnh thoảng còn có thể phản kích một hai chiêu, mặc dù một hai chiêu
này cũng không thể tạo thành khó khăn gì, nhưng hắn có thể cảm giác được rõ ràng Dương Thiên Vấn đang phát triển cực nhanh.
"Ồ, Thiên Vấn huynh, ngươi đúng là khiến người ta kinh ngạc". Dư Nguyên Đông vừa hâm
mộ vừa bội phục nói, hâm mộ năng lực thích ứng của Dương Thiên Vấn cùng
với bội phục năng lực học tập của Dương Thiên Vấn.
"Cảm ơn đã
khen ngợi, Dư huynh cũng thật khiến ta giật mình". Dương Thiên Vấn vừa
nói vừa xoay tròn thân thương, cầm kiếm quét ngang, đỡ được công kích
của Dư Nguyên Đông. Lời này đúng là nói thật lòng, thực lực cận chiến
của Dư Nguyên Đông khiến Dương Thiên Vấn cũng mặc cảm, may là thương Phá Diệt không thể phá vỡ, nếu không một phen đánh nhau chết sống như vậy,
cho dù là thần khí thượng phẩm cũng khó ngăn cản. Công kích thật ngang
tàng, thật khí phách.
" Thiên Vấn huynh, chúng ta đánh tiếp như
vậy, cho dù là đánh tới mười ngày mười đêm cũng không phân thắng bại,
chi bằng Thiên Vấn huynh lĩnh giáo bí quyết một thức đao do ta chế ra
này thử xem?" Dư Nguyên Đông trong lúc vung đao có lưu đường sống nói.
"Được, tại hạ liền rửa mắt mong chờ". Dương Thiên Vấn cũng có chút hưng phấn,
trận tỷ thí này mặc dù chỉ đánh một canh giờ, nhưng một canh giờ này so
với mình săn giết ác thần ở bên ngoài còn hữu hiệu hơn, chỉ cần cho mình một chút thời gian tiêu hóa những gì hôm nay, nhất định sẽ vô cùng hữu
ích.
"Đón một đao thiên địa của ta!" Dư Nguyên Đông giơ đao lên
cao, dùng xu thế bổ đôi Hoa Sơn áp xuống. Chiêu thức đơn giản, nhưng lại dung hợp rất nhiều yếu tố, dung nhập hết thảy khí thế, thắng bại, tín
niệm, pháp tắc vào, đây là một đao tuyệt mệnh, đây là một đao cuối.
Đao còn chưa đánh xuống, Dương Thiên Vấn đã cảm giác được thần trí của mình hoàn toàn không cách nào dò xét, một cổ tín niệm bất khuất bất bại khóa chặt mình, Dương Thiên Vấn đã minh bạch, chiêu này còn đáng sợ hơn so
với khóa không gian, cho dù ngươi chạy ra hàng tỷ dặm, một đao kia cũng
sẽ vượt qua thời không truy đánh.
Đây là một kích trúng đích tuyệt đối, một đao vận mệnh tránh không được, trốn không thoát.
Dương Thiên Vấn cũng đồng dạng trốn không thoát, ở thời khắc này, Dương Thiên Vấn chỉ biết lần tỷ thí này, là mình thua. Thua tâm phục khẩu phục!
Đao là thức bổ chém cực mạnh, mà Dư Nguyên Đông phát huy một thức này đến
vô cùng tinh tế, thậm chí còn vượt qua cực hạn, một kích này cho dù là
thượng vị thần cũng tuyệt đối không cách nào tránh thoát. Dư Nguyên Đông bây giờ chỉ mới trung vị thần, sau này, uy lực một thức này sẽ càng
thêm cường hãn.
Bổ xuống một đao, thẳng tiến không lùi, có điều thân đao lại bỏ qua thân thể Dương Thiên Vấn, vừa phát lại thu.
Đây là công kích mà Dương Thiên Vấn từ lúc xuất đạo đến nay lần đầu tiên
không tránh được, lần đầu tiên trơ mắt nhìn đao đối phương hạ xuống, may không phải là kẻ địch, nếu không mạng nhỏ cũng không còn. Đương nhiên,
Dương Thiên Vấn tránh không thoát, không có nghĩa là nhất định sẽ ngồi
chờ chết. "Có thể phát có thể thu, tại hạ bội phục!" Dương Thiên Vấn quả thật khó có thể tưởng tượng, lực khống chế cực chính xác, nói về lực
khống chế, Dương Thiên Vấn cho là mình tuyệt đối không yếu hơn bất luận
kẻ nào, nhưng bây giờ chứng kiến một thức tuyệt chiêu này của Dư Nguyên
Đông khống chế thu phát tự nhiên như vậy, khiến Dương Thiên Vấn được mở
mang vô cùng, khống chế chiêu số nhỏ không ngừng thì là cái gì, nếu
những tuyệt chiêu động cái liền hủy thiên diệt địa cũng có thể thu phát
được tự nhiên, vậy mới gọi là khống chế tinh chuẩn tuyệt đối.
"Nói tới thì là Dư mỗ chiếm tiện nghi mới đúng, Thiên Vấn huynh sở trường về pháp thuật, món pháp thuật có thể thu phi kiếm pháp bảo của người khác
kia, quả là lợi hại vô cùng. Nếu Thiên Vấn huynh xuất ra một chiêu kia,
thu binh khí trong tay ta, vậy thắng bại sẽ đảo ngược". Dư Nguyên Đông
cũng không chút khách khí mà chỉ ra thiếu sót của mình.
Mù quáng
tự đại chỉ biết sẽ tự chịu diệt vong, cho nên Dư Nguyên Đông có thể nhận thức được rõ ràng sở trường và khuyết điểm của mình, cùng với phân tích chỗ bản thân chưa đủ, tiến hành bù đắp.
"Thiên hạ không có chiêu thức vô địch, cho dù pháp thuật của ta tinh diệu hơn nữa, cũng có lúc
không thể làm gì". Dương Thiên Vấn khẽ mỉm cười trả lời, "Chúng ta đã
nói trước, chỉ so binh khí, không luận thần thông".