.
Haha, mọi người yên tâm đi, bạn Lý Thiện Tường này là kiểu người thứ ba mà đảm bảo fangirl chúng ta sẽ sôi ruột vì muốn kiếm một bạn thụ thật tử tế cho bạn ấy ^^ L cam kết chất lượng ^^
.
Là nam nhân thì quyết đấu đi!
Tác giả: Monolife
Chuyển ngữ: QT
Biên tập: Liar
.
Câu thứ hai mươi mốt – Ba bên quyết định (2)
.
Cùng lúc đó, Chúc Tử Lộ đang ôm áo khoác và cháo rau đến cho Lý Thiện Tường, ký túc xá của cậu ta vừa vặn chỉ dưới hai tầng mà thôi.
“Tử Lộ, cậu ăn đậu hũ sốt cay không? Cho cậu, ăn đi.” Lý Thiện Tường một tay đưa suất cơm đậu hũ sốt cay mới nhờ bạn cùng phòng mua về cho Chúc Tử Lộ, một tay nhận cái túi có áo khoác và chén cháo rau.
“Ăn chứ ~ cảm ơn nha, thật ngại quá, trả cậu áo khoác lại còn bắt cậu mời tôi ăn cơm.” Chúc Tử Lộ mặc dù có một chút tật ngại, nhưng vẫn cực kỳ sảng khoái nhận, kéo một cái ghế khác đến ngồi xuống, cùng ăn cơm trưa ngay trong phòng ngủ của Lý Thiện Tường.
“Không có gì, ăn cháo rau vừa hay có thể bổ sung dinh dưỡng, hơn nữa trao đổi cơm như vậy rất thú vị. Đúng rồi, cậu với Lạc Thiệu Dã cãi nhau sao?”
“Ừ.” Chúc Tử Lộ ưm trong cổ họng một tiếng ngắn gọn, cúi đầu chăm chỉ mở cơm ăn.
“Các cậu…hay cãi nhau như vậy, tình cảm sao còn có thể ~ khụ ~ tốt như thế?”
“Ai nói với cậu tôi và tên kia tình cảm tốt? Tôi với hắn căn bản là có thù có oán có biết không?”
“Thế nhưng…Các cậu không phải đang quen nhau sao?”
“A, cậu nói chuyện ở chung á? Đó cũng không phải chuyện tôi có thể quyết định, tôi cũng không muốn a.” ┐(┘▽└)┌
“Tôi là nói…đang quen nhau…hẹn hò, ý như người yêu…”
“~ phụt ~ Ôi ôi ôi! Tôi với…tôi với Lạc Thiệu Dã là người yêu? Cậu…cậu nghe ai nói vậy?” Chúc Tử Lộ bị dọa sợ đến phun đậu hũ vốn đã được nấu nhừ ra, có một loại cảm giác bị sét đánh ngay đầu. Mẹ ơi! Con mới nghe được cái gì? Đừng nói giỡn nha ~ đại ca. (⊙_⊙;)
“Ừ thì…Rất nhiều người.” Trong đầu Lý Thiện Tường lập tức hiện lên hình ảnh vào cái ngày ăn bữa sáng đó. Sau khi Lạc Thiệu Dã mang Chúc Tử Lộ trở về, gần như là chỉ trong chớp mắt, cậu cư nhiên bị cả biển người vây quanh.
[Lý Thiện Tường phải không? Tôi nói cho cậu biết, quan hệ giữa Lạc Thiệu và Bambi, tựa như chúng tôi như vậy…] Một nam sinh mắt một mí dáng người cao lớn bộ dạng sạch sẽ đứng dậy, cậu ta dừng lời lại một chút, vươn tay, một nam sinh người nhỏ nhắn vóc dáng thanh tú liền đưa tay cho cậu ta, hai người một kéo một đẩy giống như khiêu vũ, nam sinh vóc dáng nhỏ hai tay ôm ngực, nhào vào trong lòng nam sinh vóc dáng cao, ôm nam sinh đó, nét mặt nghiêm túc nhìn cậu bổ sung một câu cuối cùng: [Không phải là loại cậu có thể tưởng tượng đâu!] ( `□′)
Trên thực tế, người nói chuyện chính là Đại Trì, phối hợp cậu ta múa một đoạn không nhạc không lời vừa rồi, đương nhiên ngoài Tiểu Quất ra thì còn ai nữa.
[Các cậu nói như vậy có phải là hơi quá trừu tượng hay không? Trực tiếp nói cho cậu ta, bọn họ là ‘hiệu đội’ (tiếng lóng) không phải được rồi sao?] Một nam sinh ôm trong tay máy notebook, đứng đến là thẳng, hệt như sắp ra tranh cử vậy (◎_◎)
[Hiệu đội? Bọn họ ở trong đội bóng sao?] Lý Thiện Tường không quá hiểu nhìn một đám người đột nhiên nhảy ra trước mắt mình, ngoại trừ bị người ngoài hành tinh bắt đi, còn có chuyện gì so với không hiểu sao lại bị một đám người không quen vây quanh càng thêm bất thường hơn đâu?
[Ai da ~ nói như vậy quỷ mới nghe hiểu được! Nói thẳng bọn họ là một cặp toàn bộ trường đều công nhận không phải được rồi sao?] Một nam sinh tay ôm chén miến, đũa vẫn còn bận kẹp một sợi không kiên nhẫn nói tiếp.
[Một cặp?] Lần này thì cậu thực sự khiếp sợ rồi, không nghĩ ra Tử Lộ và Lạc Thiệu Dã sẽ là loại quan hệ này, tuy rằng cậu cũng không phải không thể tiếp thu đồng tính, thế nhưng…trong lòng cứ luôn thấy có một chút khó có thể chấp nhận, không quá nguyện ý tin tưởng điều này.
[Không tin sao? Nhân chứng!] Nam sinh kẹp miến vừa mở miệng, một tay vẫn còn cầm đũa liền tự nâng lên, biển người vây quanh Lý Thiện Tường toàn bộ đều cũng nâng cao tay.
[Cái tên giơ chân bên kia, thả xuống được chưa? Đừng có ép tôi phóng đũa!] Nam sinh kẹp miến khóe miệng co giật hai cái, thiếu chút nữa bắn đũa trong tay ra, chỉ thấy giữa biển tay có một cái chân run run chậm rãi hạ xuống (╋ ̄皿 ̄)
Nhìn biểu tình kinh ngạc của Lý Thiện Tường, nam sinh kẹp miến cười cười, đắc ý nói tiếp: [Còn có vật chứng.]
Những lời này mới nói xong, toàn bộ thành viên đều lấy điện thoại di động ra, nam sinh mang theo máy notebook thậm chí rất nhanh mở máy, sau đó liền thấy trên màn hình của mọi người đều phát ra một hình ảnh từ các góc độ bất đồng.
[Cậu thật tốt ~ hôn một cái.] Không sai, hình ảnh được phát chính là nụ hôn đầu lấp lánh rạng ngời của Lạc Thiệu Dã và Chúc Tử Lộ, mới vừa được xếp vào một trong mười tin hot nhất năm nay.
(⊙///3ε//// ̄)→ nhìn u mê luôn…đúng không?
[Cho nên? Các cậu muốn tôi làm gì?] Tuy rằng trong lòng còn đang mắc ở trạng thái khiếp sợ không gì sánh được, thế nhưng Lý Thiện Tường vẫn cố gắng trấn định, bày ra một vẻ tươi cười.
[Bảo trì cự ly.] Một nam sinh cao lớn đứng dậy, ngón trỏ không khách khí chỉ về Lý Thiện Tường, sau đó hai tay đan lại, các đốt ngón tay phát ra âm hưởng cách cách cách cách, nói tiếp: [Tự giữ an toàn!]
Ý tứ bên trong lời này, như là ‘ai’ phải bảo trì cự ly, ‘ai’ tự giữ an toàn, nhờ khuôn mặt dữ tợn cùng với giọng nói bất thiện, không cần nói cũng hiểu.
“~ hít sâu ~ Cậu nói rất…rất nhiều người là bao nhiêu?” Chúc Tử Lộ giật mình đến nỗi nói cũng có một chút run run, hít vào thật mạnh, thấy trong óc mình hiện rất thiếu dưỡng khí (⊙o⊙)
“Cũng không ít, còn kém không nhiều lắm thì toàn bộ trường đều biết.” Cứ nhìn đội hình đó thì hình như trong trường học người không biết chẳng có bao nhiêu, hơn nữa, lúc trước mình đã từng là một trong số ít người không biết, hôm nay, nhân số ‘không biết’ lại giảm đi một người, ‘đã biết’ thì khẳng định là đang không ngừng tăng lên.
Nếu như không nghe lầm, đám kia người hình như còn nói với cậu trên mạng đã thành công lập được trang web chính thức của Tử Lộ và Lạc Thiệu Dã, hoan nghênh cậu tùy thời gia nhập làm hội viên.
Nếu như thực sự có cái thứ đó tồn tại, toàn bộ thế giới đều biết cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
“Toàn bộ trường đều biết?” Chúc Tử Lộ khiếp sợ đến mức mắt cũng sắp rớt ra, đê-xi-ben cũng không thể khống chế mà tăng vọt (” ━□━)/
Lần đầu tiên thấy Tử Lộ biểu tình khoa trương như thế, cái loại như chịu đủ kinh hách và chấn động này không phải giả vờ, Lý Thiện Tường giật mình, không hiểu sao lại thấy có một chút vui vẻ.
“Kiền! Lạc Thiệu Dã! Tôi thực sự…A a a! Đi chết đi! Đi chết đi! Đi chết đi!” Áp lực tâm lý kích động không thể chịu nổi nữa, Chúc Tử Lộ phát điên hai tay cầm cái gối trên giường, nhắm tường và ván giường quăng quật dữ dội.
A A A! Cư nhiên bị truyền thành cái loại này! A! Lạc Thiệu Dã tôi thực sự bị cậu hại chết! Cơm gà cơm thịt cơm đậu hũ đều cút xuống địa ngục hết cả đi ~!!! q( `□′)p
Nhìn Chúc Tử Lộ không khống chế được hành động, Lý Thiện Tường không chỉ không bị dọa sợ, trái lại lộ ra mỉm cười hiểu rõ, cầm cái gối khác chuyển qua.
“Tử Lộ, cậu có muốn đổi thành cái này không? Cái kia…là gối của bạn cùng phòng tôi.”
“!” Giữa cơn phẫn nộ và khiếp sợ, trong lòng Chúc Tử Lộ hạ một quyết định rõ ràng, chính là: bài trừ lời đồn!
.
.
.
— oOo —