Nạp Lan Nhược
Tuyết và Thái Thúc ở bên cạnh hắn đang nhắm mắt tu luyện. Xung quanh ba
người trong phạm vi mấy chục trượng có bố trí hơn mười cái ngọc phù màu
vàng. Nhưng cái ngọc phù đó chính là những cái mà Lạc Bắc đã sử dụng ở
giới Niết Bàn. Mặc dù hiện tại trên bề mặt của chúng đã có những vết rạn nhưng sau khi bố trận xong, công hiệu che giấu khí tức và hình ảnh cũng chỉ còn bẩy thành. Có điều với bảy thành đó cũng đủ để cho toàn bộ
người tu đạo đi ngang qua không phát hiện được ba người.
Hiện tại cái huyền bảo màu lam lấy được của Băng Trúc Quân đang lơ lửng
trước mặt Lạc Bắc. Thi thoảng Lạc Bắc lại thả ra một vầng sáng màu trắng bao phủ lấy nó để từ từ luyện hóa cái huyền bảo thượng cổ này.
Mà phía sau lưng đám người Lạc Bắc chừng hai mươi trượng là một làn
sương trắng. Làn sương trắng đó tản ra khiến cho trong khu rừng xung
quanh ba người bốc lên từng đám sương mù. Nếu từ bên ngoài nhìn vào có
thể thấy được trong làn sương trắng thi thoảng lại lóe lên một chút ánh
sáng.
Thứ ánh sáng đó chính là ánh sáng của trận pháp thượng cổ bao phủ Nam thiên môn.
Có thể nói vị trí của cả ba người hiện tại gần ngay bên cạnh trận pháp
của Nam thiên môn. Chỉ cần đi chừng hai mươi trượng trong làn sương
trắng là có thể bước vào khu vực bao phủ của trận pháp.
Ngoại trừ mười tám con đường của Nam Thiên môn ra thì từ nơi khác để đi
vào là điều không thể được, bởi vì sẽ bị mất phương hướng. Vào lúc này,
Lạc Bắc chọn ở đây cũng là vì để thử xem trận pháp này cố hiệu quả đối
với thần cung Toái Hư hay không.
Trước khi không có câu trả lời, Lạc Bắc cũng không dám vào trong Nam
Thiên môn, bởi một khi vào đó, nếu như trận pháp của nó không có tác
dụng với thần cung Toái Hư mà Lạc Bắc không thể sử dụng pháp thuật hay
pháp bảo thì chắc chắn sẽ bị nó đánh chết.
Lúc trước, Lạc Bắc có thể nhận ra được thần tiễn của thần cung Toái Hư
chỉ bắn theo một đường thẳng. Nhưng vì uy lực và tốc độ kinh người cho
nên mới khó né tránh. Nhưng lúc trước, khi lần đầu tiên Lạc Bắc ngăn cản tiễn quang nhờ vào bản mệnh kiếm nguyên và pháp thuật tránh được nó.
Còn tiễn quang trượt xuống bên dưới, xuyên thủng một ngôi đền sau lưng
hắn.
Dựa theo đặc tính của thần cung Toái Hư, Lạc Bắc chỉ cần tránh được tiễn quang, chắc chắn nó sẽ xuyên thẳng vào trong trận pháp của Nam Thiên
môn.
Với uy lực cực mạnh của thần cung Toái Hư, chỉ cần trận pháp của Nam
Thiên môn có tác dụng thì uy lực phản lại của nó đủ để giết chết người
sử dụng thần cung. Như vậy, cho dù Côn Luân có nhiều người sử dụng cũng
không dám dùng thứ này để đối phó với Lạc Bắc.
Nhưng điều khiến cho Lạc Bắc không thể ngờ được là vào cái ngày mà mình
rời khỏi giới Niết Bàn tới Nam Thiên môn thì thần cung Toái Hư cũng như
mất tích không còn thấy bóng dáng.
Chẳng lẽ đối phương biết hắn có sự chuẩn bị? Hay là trận pháp của Nam
Thiên môn thật sự có hiệu quả đối với thần cung Toái Hư cho nên đối
phương mới không dám sử dụng?
Nhưng những khả năng đó không lớn cho nên Lạc Bắc cũng không dám vào trong Nam Thiên môn mà chỉ ở đây từ từ luyện hóa huyền bảo.
Cứ tiếp tục như vậy...cho dù có thắng ở mặt đan dược thì Lạc Bắc cũng
vẫn không thể yên tâm. Nhưng đúng vào lúc này, không hề có dấu hiệu, sau nhiều ngay thần cung Toái Hư ẩn nấp, Lạc Bắc đột nhiên cảm giác Thần
kiêu pháp giới trên người đột nhiên có pháp lực dao động.
Đồng tử của Lạc Bắc lập tức co lại.
Không hề có một dấu hiệu, không khí trước mặt Lạc Bắc như chấn động mạnh rồi sau đó sập xuống nhanh chóng tạo thành một cái lỗ thủng dài tới mấy vạn trượng.
Một tia sáng mang theo cái chết từ trong đó bay ra mà đánh thẳng vào người Lạc Bắc.
Trước khi cái lỗ thủng đó xuất hiện, Lạc Bắc đã kịp phản ứng để cho Yêu
vương liên thai xuất hiện. Hai lớp ánh sáng lập tức bao phủ lấy hắn cùng với Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc vào bên trong.
Cùng với hai cái pháp bảo Kim quang hồ lô và Thiên sương kính, chín đạo
kiếm cương Phá Thiên Liệt trong suốt cũng xuất hiện trong nháy mắt đón
nhận cột sáng khủng bố với âm thanh ầm ầm của nó.
Chín đạo kiếm cương Phá Thiên Liệt với uy lực còn hơn cả bản mệnh kiếm
nguyên bình thường tiếp xúc với cột sáng lập tức tan vỡ. Không khí xung
quanh bị cột sáng ép cho nổ tung. Ngay lập tức nó chạm vào vầng sáng đầu tiên của Yêu vương liên thai. Nhưng khi tiến tới những tia sáng rủ
xuống bên trong thì một đạo bản mệnh kiếm nguyên chợt xuất hiện va chạm
với cột sáng.
Một loạt tiếng động vang lên. Trong phạm vi năm sáu trượng va chạm giữa
đạo bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ sậm và cột sáng, không gian như bị xé
nát, xuất hiện những vết nứt. Mà đạo bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ của Lạc Bắc vừa mới tiếp xúc cũng không tách ra mà nương theo phản lực đẩy lại
khiến cho Yêu vương liên thai vọt lên trên mấy trượng.
Cột sáng mang theo khí tức hủy diệt tiếp tục lao về phía trước, vượt qua Lạc Bắc mà vọt vào trong làn sương mù tạo thành một con đường sâu
thẳng. Lực lượng của nó quá mạnh khiến cho khi cột sáng biến mất rất lâu mà làn sương mù vẫn không thể nào lấp đầy được con đường đó.
Sau khi cột sáng vọt vào trong làn sương mù, âm thanh ầm ầm trước mặt Lạc Bắc vẫn không biến mất.
Lại một cột sáng từ trước mặt lao thẳng tới Yêu vương liên thai. Lần này bên trong Yêu vương liên thai có bốn màu xanh, vàng kim, trắng, đỏ sậm
lóe lên. Sau khi tấn công tới những dải sáng rủ xuống bên trong của Yêu
vương liên thai, cột sáng vỡ vụn tạo thành vô số những tia sáng đụng vào Yêu vương liên thai phát ra vô số những vầng sáng và những tiếng nổ.
Khi cột sáng tan ra, nguyên khí xung quanh liền từ từ trở lại yên tĩnh.
Một tia sáng lóe lên trong mắt Lạc Bắc. Pháp lực dao động của hắn cũng
tản ra xung quanh liên tục khiến cho như xuất hiện những đóa hoa màu
vàng đang nở rộ.
...
- Trận pháp thượng cổ của Nam Thiên môn dường như không có tác dụng đối với thần cung Toái Hư.
Khi núi rừng từ từ trở lại yên tĩnh, Thái Thúc nhìn cột sáng thứ hai xuyên qua sương mù mà vẫn còn sợ hãi.
- Chắc chắn không có tác dụng. Nếu không đối phương không thể đánh tiếp
lần thứ hai. - Nạp Lan Nhược Tuyết gật đầu, sắc mặt cũng hơi khó coi.
Thần cung Toái Hư biến mất nhiều ngày như vậy không ngờ lại xuất hiện đúng vào lúc này.
Vốn Lạc Bắc cùng với Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc đợi ở đây nhiều
ngày cũng là để chờ thần cung Toái Hư xuất hiện. Nhưng vào lúc này khi
nó xuất hiện, cả ba không hề có lấy một chút vui sướng. Bởi vì vừa rồi
Lạc Bắc cố tình khống chế để cho phát thứ nhất của thần cung toái Hư đâm vào trong trận pháp thượng cổ của Nam Thiên môn.
Nếu cái trận pháp này có hiệu quả phản lại với cái pháp bảo như thần
cung toái hư thì sau lần công kích đầu tiên, người sử dụng nó chắc chán
phải chết... Cho dù là Lạc Bắc tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh cũng không thể chịu nổi uy lực phản lại của thần cung toái hư, càng
không thể dùng nó để đánh tiếp lần thứ hai.
Hai phát tấn công của thần cung Toái Hư diễn ra liên tục như vậy chỉ có
thể nói người sử dụng là một người. Nếu không cho dù người thứ nhất sử
dụng thần cung Toái Hư bị giết, người thứ hai sử dụng tiếp cũng không
thể tấn công nhanh như vậy được.
Như vậy chứng tỏ trận pháp của Nam Thiên môn đối với tiễn quang xuyên
qua hư không không có tác dụng. Lạc Bắc muốn sử dụng trận pháp ở đây để
đối phó với thần cung Toái Hư là hoàn toàn thất bại.
- Lạc Bắc! Ngươi bị thương? Có nặng lắm không?
Sau khi thôi không nhìn theo cột sáng nữa, Nạp Lan Nhược Tuyết liếc mắt
thì thấy pháp lực dao động quanh người Lạc Bắc liền biến sắc vội vàng
hỏi.
Vào lúc này, pháp lực dao động quanh người Lạc Bắc hết sức tán loạn. Hơn nữa nhìn sắc mặt có thể thấy hắn bị thương không hề nhẹ.
- Không sao. - Lạc Bắc nhìn Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc mà nhíu mày:
- Lần này uy lực của thần cung Toái Hư so với những lần ở giới Niết Bàn lớn hơn nhiều.
- Cái gì? - Cả Thái Thúc và Nạp Lan Nhược Tuyết đều biến sắc cùng nhìn
Lạc Bắc. Ba người nhất thời không nói gì nữa. Nhưng giờ phút này cả Nạp
Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc đều ớn lạnh.
Trên thực tế khi ngăn cản phát thứ nhất của thần cung Toái HƯ, Lạc Bắc
cảm giác được uy lực của nó so với trước mạnh hơn nhiều. Cho nên lần thứ hai, dưới sự trợ giúp của Đại Diệu Thanh liên, Kim quang hồ lô và Thiên sương kính, Lạc Bắc còn sử dụng cả bản mệnh kiếm nguyên nhưng cũng suýt không ngăn nổi. Mặc dù như vậy, nhưng sau hai lần, Lạc Bắc cũng bị tổn
thương.