Loại pháp thuật đó độc ác ở chỗ nếu đối thủ không biết mà ra tay tấn công vầng sáng sẽ bị chính pháp thuật của mình phản lại.
Nhưng U Minh huyết ma không biết Lạc Bắc đã từng giao thủ với thứ pháp thuật
này, hơn nữa những công pháp quỷ dị của y như là Trừu Tủy đoạt nguyên
quyết, U minh huyết trì, Thiên Ma huyết thị, thần quang huyết ảnh độn,
Phệ hồn huyết tiến cũng đều được họ biết qua tiểu Trà.
U Minh
huyết ma đoán một khi sử dụng cái pháp thuật này, Nạp Lan Nhược Tuyết sẽ bị tổn thương. Nhưng y không thể nào ngờ được vừa thấy Phản phệ thần
quang huyết mạc bao phủ, Nạp Lan Nhược Tuyết cũng chẳng hề sợ hãi, chỉ
thả Đại diệu thanh liên, đồng thời sử dụng pháp thuật phòng ngự cơ bản
không ra tay tấn công cái quầng sáng đỏ như máu đó.
Vốn U Minh
huyết ma đánh lén thành công nuốt được Nguyên anh của Tiên Hồ đạo quân
xong, tu vi cũng không hề kém Nạp Lan Nhược Tuyết. Hơn nữa pháp thuật
của y đều quỷ dĩ rất khó ngăn cản. Nhưng Nạp Lan Nhược Tuyết có sự giúp
đỡ từ Mạc Thiên Hình cùng với Nguyên anh thứ hai của Lạc Bắc, trong tay
lại có Hoàng Sa thần đao, Cửu Thiên tinh thần pháo cùng với Thanh Đế
thần thương.
Cho dù bị U Minh ma huyết bao phủ nhưng Hoàng sa
thần đao cũng không nó ma hóa ngay lập tức. Cửu Thiên tinh thần pháo thì tương đương với pháp thuật cùng lại thần cung Toái Hư, cơ bản không bị U Minh ma huyết ma hóa. Còn Thanh đế thần thương thì có sức tấn công yếu
nhất nhưng lại có khả năng xuyên qua không gian tấn công. Với tốc độ của nó, U Minh huyết ma cũng không thể sử dụng pháp thuật bao phủ mà ma
hóa.
Hơn nữa trong khi đấu phép, U Minh huyết ma hoàn toàn không
hiểu biết gì về Nạp Lan Nhược Tuyết, còn nàng lại hiểu rõ pháp thuật của y. Hơn nữa, quan trọng ở đây chỉ đối phó với một người, nên y không thể đánh chết người khác để hấp thu chân nguyên khiến cho mỗi khi phóng ra
một cái pháp thuật lập tức mất đi một chút U minh ma huyết mà không được bổ sung. Vì vậy mà trong khoảng thời gian ngắn, U Minh huyết ma chống
lại Nạp Lan Nhược Tuyết cũng không chiếm được lợi thế mà bị ngăn chặn
chặt chẽ, cơ bản không rảnh tay tham gia vào trận chiến của Lạc Bắc và
đám người Trần Thanh Đế.
....
Rầm rầm rầm oành ... ...
Bị lực lượng kinh người tản ra khiến cho cả ngôi điện lớn không chịu nổi,
vầng sáng màu lam dao động liên tục. Trên đỉnh của ngôi điện cũng phát
ra những tiếng nứt vỡ rồi toàn bộ nửa trước bắt đầu sập xuống.
- Cái gì?
Nhưng điều khiến cho ánh mắt Lạc Bắc hơi lạnh là vì hai đạo pháp thuật cộng
lại khiến cho uy lực gần như vượt qua cả bản mệnh kiếm nguyên, huyền bảo màu lam vậy mà chỉ làm cho làn ánh sáng màu vàng kim lõm xuống không
vượt qua được.
Xoẹt!
Vương Dĩnh ở bên trong quầng sáng màu vàng cũng vẫn hết sức khẩn trương. Y lại lập tức sử dụng cái bùa thứ
hai mà Huyền Vô Thượng đưa tới.
Cái bùa đó vừa mới được khởi động lập tức hóa thành một dải sáng màu đỏ thẫm. Nó như một mạch máu lan
tràn trong quầng sáng màu vàng kim.
Lúc này, Lạc Bắc chợt chỉ tay về phía trước nhưng vô số những đóa sen và pháp ấn di đà không hề xuất
hiện. Lúc này, hơn nửa ngôi điện không bị những đóa hoa sen và pháp ấn
di đà đẩy lên làm cho trùng xuống rồi không chịu nổi mà vỡ tan.
Theo cái chỉ tay của Lạc Bắc, bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ sậm cùng với huyền bảo màu lam lại xuất hiện giáng thẳng vào quầng sáng màu vàng kim.
Và từ vòng tròn những thanh kiếm màu vàng sau lưng Liệt Thiên kiếm tôn cũng lao ra một dải giống như đám mây những thanh kiếm.
Huyền tông chủ.
Trần Thanh Đế di chuyển xuất hiện trước mặt trận pháp. Vào lúc này, ánh mắt của y chẳng khác nào một con dã thú đang bị trói.
Mặc dù y có thể thấy được mức độ phòng ngự của hai cái cổ phù vượt qua Tự
tại ngọc bia của mình khiến uy lực tấn công của Lạc Bắc không vượt qua
được. Nhưng y cũng hiểu rõ cổ phù không thể sánh được với pháp bảo, chỉ
giữ được một thời gian ngắn. Hơn nữa, bản mệnh kiếm nguyên và huyền bảo
màu lam của Lạc Bắc tấn công khiến cho ánh sáng do hai thứ cổ phủ kia
tạo ra lại tối đi một chút.
Mà Lạc Bắc sử dụng bản mệnh kiếm nguyên và huyền bảo màu lam lại không mất nhiều chân nguyên.
Hiện tại cái trận pháp trong điện đã mất, chỉ cần hai lớp phòng ngự này tan
vỡ thì bọn họ sẽ phải đối diện với Lạc Bắc. Bất cứ người nào cũng không
chịu nổi một đòn của hắn, thậm chí muốn trốn cũng không được.
Ngay khi Trần Thanh Đế quát lên và lướt tới trận pháp, trong trận pháp tản
ra ánh sáng màu trắng lập tức rung động rồi vang lên âm thanh giống như
một làn nước tràn qua một cái lỗ hổng.Rồi thứ ánh sáng màu đen từ trong trận pháp tràn ra, ngay cả bóng dáng của
Huyền Vô Thượng cũng không còn. Từng cái pháp ấn màu đen xuất hiện mà in lên người Trần Thanh Đế.
Oành!
Thân thể của Trần Thanh Đế chấn động mạnh, miệng và mũi đều chảy máu đen. Nhưng cùng lúc những
ngọn lửa màu đen kia cũng bao phủ tạo thành một cái kén bọc lấy gã.
- A! Đây là Kim ngọc Thiên tướng của Ngọc Thanh tông thời cổ. Tại sao hắn lại có thứ pháp bảo này?
Băng Trúc Quân hoảng sợ.
Bởi vì vào lúc này, Lạc Bắc chợt vung tay ném ra mười lăm hạt đậu nhỏ màu
vàng rồi ngay lập tức mỗi một viên lại hóa thành một pho tượng cao hơn
một trượng sau đó hạ xuống đất. Pho tượng thần tướng đó như được tạo ra
từ Tinh kim và ngọc thạch, trên người tản ra pháp lực dao động cực mạnh. Uy thế của nó so với khi Lạc Bắc ở Thục Sơn, Băng Trúc Quân sử dụng Phi thiên thần tướng còn lợi hại hơn nhiều.
Đám kim giáp thần tướng
vừa chạm xuống đất, từ hai tay liền phóng ra những lưỡi đao sáng màu
trắng rộng hơn năm trượng lao thẳng tới những quầng sáng màu vàng kim
bao phủ Vương Dĩnh và Băng Trúc Quân.
Bị bản mệnh kiếm nguyên,
huyền bảo màu lam cùng với Kiếm quang ẩn chứa Kim phong hỏa tuyến của
Liệt Thiên kiếm tôn tấn công, bản thân vầng sáng màu vàng đã gần như
không chịu nổi. Hiện tại uy lực những lưỡi đao của Kim giáp thần tướng
không kém gì pháp thuật mạnh nhất của người tu đạo Kim đan hậu kỳ. Mười
lăm con Kim giáp thần tướng cùng phóng ra khiến cho uy lực tương đương
với vài đạo pháp thuật của người tu đạo Nguyên anh sơ kỳ làm cho vầng
sáng vang lên những tiếng nổ.
- Làm sao bây giờ? Cái cổ phù này cũng không chịu nổi.
Thao Sinh Nguyên là nhân vật kiêu hùng, cấp bậc tông sư nhưng cũng bị Lạc
Bắc làm cho sợ hãi. Ngay cả Ngũ Ngục thần sơn của y cũng bị phá hủy.
Hiện tại nhìn thấy quầng sáng màu vàng kim do cổ phù tạo ra như không
chịu nổi, y liền hét lên sợ hãi.
Tách tách tách tách...
Theo tiếng hét của Thao Sinh Nguyên, quầng sáng màu vàng kim cũng lập tức xuất hiện vô số những vết nứt rồi biến mất.
- Không phải sợ.
Nhưng cũng lúc này, âm thanh của Huyền Vô Thượng cũng vang lên.
- Bên trong cái phù kia là Mạn Đà huyết phù, chỉ cần liên tục bổ sung
chân nguyên khiến cho uy năng của nó được giữ thì không dễ đánh tan như
vậy. Các ngươi chỉ cần đưa chân nguyên vào là được. Cố gắng chịu đựng
tới khi Vương Dĩnh chữa trận pháp xong, chúng ta truyền tống tới được
thì đối phó với người này cũng dễ.
Âm than của Huyền Vô Thượng
tràn ngập sự uy nghiêm và lạnh lẽo nhưng gần như nói từng chữ một cho
thấy y đang thi triển pháp thuật cũng phải cố hết sức.
- A!
Âm thanh của Huyền Vô Thượng còn chưa dứt, Băng Trúc Quân đã chỉ tay đưa
một làn chân nguyên vòa trong ánh sáng đỏ thẫm giống như những đường
kinh mạch.
Chỉ thấy dải sáng màu đỏ đột nhiên tản ra ánh sáng rực rỡ rồi hòa quyện lại với nhau tạo thành một vầng sáng đỏ như máu.
Bản mệnh kiếm nguyên, huyền bảo màu lam của Lạc Bắc, kiếm quang do Liệt
thiên kiếm tôn phóng ra cùng với những lưỡi đao sáng của Kim giáp thần
tướng lao tới chẳng khác gì chạm phải một cái túi da khiến cho quầng
sáng đỏ như máu đó biến hình nhưng không xuyên qua được. Có điều uy lực
của nó cũng bị giảm đi một chút.
Nhìn thấy cảnh đó, Thao Sinh Nguyên và Trần Lê Phù cũng như nổi điên, điên cuồng trút chân nguyên của mình vào trong quầng sáng.
Cái Mạn Đà huyết phù của Huyền Vô Thượng không biết được luyện chế từ thứ
vật liệu gì mà khi hóa thành quầng sáng đỏ như máu có lực phòng ngự rất
mạnh, hơn nữa có thêm cả chân nguyên khác nhau của Thao Sinh Nguyên và
Trần Lê Phù đưa vào nó cũng không bị xung khắc mà còn trở nên cứng cỏi
hơn.
Lạc Bắc hơi nheo mắt.
Qua Mạc Thiên Hình, hắn hiểu rõ thực lực của Thiên Lan hư không. Tổng số người tu đạo của Thiên Lan hư
không chưa chắc đã nhiều hơn số lượng người trong giới tu đạo hiện nay.
Nhưng số lượng người tu đạo đứng đầu thì lại hơn bọn họ rất nhiều. Hơn
nữa, Huyền Vô Thượng và đám Thần quân của Thiên Lan hư không đều có tu
vi hơn hắn.
Nếu như cái lối đi thông tới Thiên Lan hư không được sửa xong, người tu
đạo đứng đầu nơi đó nhất định sẽ nhanh chóng truyền tống tới nơi nay.
Nói không chừng hiện tại có rất nhiều cường giả đang đứng đối diện với
trận pháp, chờ được truyền tống tới đây.
Nếu như cái trận pháp
này mà được sửa thành công thì hắn chắc chắn không địch lại. Hơn nữa
người tu đạo của Thiên Lan hư không vốn như bầy sói đói, chẳng khác nào
thiên ma từ nơi khác giáng xuống. Sự ảnh hưởng của họ đối với người tu
đạo bây giờ chỉ sợ còn hơn cả U Minh huyết ma.
Nhìn thấy bản mệnh kiếm nguyên của mình tấn công không phá được màn sáng màu đỏ, Lạc Bắc
lập tức bất chấp tiêu hao chân nguyên, lại sử dụng Thập tam thiên di đà
ấn.
- Lạc Bắc! Sao lại thế này? Trận pháp trong Yêu vương liên thai của ngươi tại sao không mở ra được?
Nhưng cũng vào lúc này, một âm thanh từ phía chân trời chợt vọng tới. Theo âm thanh đó, một cái bóng màu hồng và màu lam tản ra pháp lực dao động
khủng bố cũng xuất hiện trên thung lũng.
- Linh Thích Thiên! Hàn
Huyết Y. Các ngươi tới rồi. U Minh huyết ma đang ở đây. Hán liên thủ với người của Thiên Lan hư không đang định sửa chữa trận pháp nối thông tới đây. Các ngươi nhanh chóng ra tay cùng ta đánh tan cái màn sáng này để
phá hủy trận pháp.
Vừa thấy hai bóng người đó, âm thanh của Lạc Bắc cũng vang lên.
Vào lúc này, người tới đúng là thống lĩnh Dạ Ma chúng và Huyết Diêm La - Linh Thích Thiên và Hàn Huyết Y.
Vì tiêu diệt U Minh huyết ma, hai người trong ba người đứng đầu của Trạm
Châu Trạch Địa cũng đích thân tới. Sau khi cả hai nhận được tin từ Ly
Nghiên Ly đã nhanh chóng tới giới Niết Bàn, định sử dụng trận pháp nối
thông với Yêu vương liên thai mà tới đây giúp Lạc Bắc đánh chết U Minh
huyết ma. Nhưng hai người không biết trận pháp trong Phong Khư lại làm
cho trận pháp truyền tống trong Yêu vương liên thai không thể sử dụng.
Vì vậy mà khi tới dây, đang định hỏi Lạc Bắc xem tại sao, nhưng mới nghe thấy hắn nói vậy, cả hai cùng biến sắc.
Với tu vi và thân phân của cả hai người lập tức hiểu được sự nghiêm trọng của tình hình.
Cả hai cũng không dài dòng lập tức thấy ngay Nạp Lan Nhược Tuyết đang kịch chiến với U Minh huyết ma. Linh Thích Thiên giơ tay vẽ một cái khiến
cho màn sáng màu đỏ thâm trên không đột nhiên biến thành hai màu đen
trắng. Còn Hàn Huyết Y hơi cử động tay, một quyển hình cũng lập tức xuất hiện trước mặt.
Trên màn ánh sáng màu đỏ thẫm, phía không gian bên trái biến thành màu trắng bệch còn phía bên phải thì tối đen như mực.
Một tia sáng trong suốt đột nhiên từ nơi tiếp giáp giữa hai không trung đen trắng sinh ra mà chém thẳng xuống quầng sáng đỏ như máu.
Cùng
lúc đó, bức họa trước mặt Hàn Huyết Y cũng mơ ra. Bên trong là một bức
họa vẽ một vùng núi liên miên bao phủ đầy lửa và khí đen, dưới chân núi
có nước vàng uốn lượn. Theo từng làn pháp lực dao động tản ra, những
ngọn núi lớn từ bên trong bức hình đột nhiên xuất hiện, biến thành thật
mà từ trên độ cao mấy trăm trượng rơi xuống quầng sáng màu đỏ thẫm.
Dòng sông vàng dưới chân núi hắt lên trên quầng sáng màu đỏ vang lên những
tiếng động xèo xèo với mùi rất cay. Rõ ràng nó chính là Hoàng tuyền thi
thủy có tác dụng ăn mòn pháp bảo và chân nguyên, được luyện chế từ vô số xác chết của người tu đạo.
Hoàng Tuyền thi thủy rất khó luyện
chế. Cho dù trong Ma môn thì trên người cũng chỉ có mang một hoặc hai
chai, bất ngờ đem ra khi đối phương sử dụng pháp bảo. Nhưng dòng nước
vàng dưới chân núi thì không biết có tới mấy ngàn cân.
Còn đỉnh
núi cùng với những tảng đá lởm chởm màu trắng được bảo phủ trong lửa và
khí đen được luyện ra từ xương cốt của người tu đạo.
Khi hình ảnh bên trong bức họa hiện ra, cảnh tượng giống như Địa ngục đột nhiên giáng xuống trần gian.
- Âm Dương phân thiên.
- A Tị hoàng đồ.
U Minh huyết ma vừa nhìn thấy cũng biến sắc rồi lập tức hóa thành hơn
mười cái bóng đỏ như máu bắn ra xung quanh, cơ bản không dám đứng trong
sự bao phủ của Linh thích Thiên và Hàn Huyết Y.
Xoẹt!
Theo cái vẽ tay của Linh Thích Thiên, tia sáng trong suốt sinh ra từ không
trung hai màu đen trắng chém xuống quầng sáng màu đỏ khiến cho nó có một vết nứt rất sâu. Mà Hoàng tuyền thi thủy và những ngọn núi lớn giáng
xuống quầng sáng cũng khiến cho nó bị biến hình ép tới bẹp dúm, chỉ còn
cách đỉnh đầu đám người Băng Trúc Quân chừng năm, sáu trượng.”A a a a!”
Ba người Băng Trúc Quân, Thao Sinh Nguyên, Trần Lê Phù liền giơ tay lên,
bất chấp chân nguyên tổn thất. Quần áo của họ do chân nguyên phóng ra
đều phồng lên nhưng vẫn không ngăn được sự liên thủ của ba người Lạc
Bắc, Linh Thích Thiên và Hàn Huyết Y. Cái quầng sáng từ từ bị ép xuống,
gần như không chịu nổi, chuẩn bị nổ tung tới nơi.
- Vương Dĩnh! Tiếp tục sửa trận pháp.
Vương Dĩnh biến sắc định ra tay đưa chân nguyên vào đó thì tiếng quát của Huyền Vô Thượng cũng vang lên.
Theo tiếng quát của y, Trần Thanh Đế đang ở trong quầng sáng màu đen cũng
gầm lên rồi một ngọn lửa màu lam từ đỉnh đầu của y phóng ra biến thành
một đóa hoa sen chừng bảy mươi hai cánh. Đóa sen lay động tản ra vô số
tia sáng mờ. Trong giây lát, lại một ngọn lửa màu lam nữa bay ra, hóa
thành một cái bông sen.
Pháp lực dao động của Nguyên Anh tạo ra
hai đóa hoa sen chứng tỏ Trần Thanh Đế đã tới Độ Kiếp trung kỳ. Nhưng
vào lúc này, Huyền Vô Thượng vẫn chưa dừng tay, sau khi phóng ra hai đóa hoa sen lại phóng tiếp ra một vầng sáng màu lam nữa ngưng tụ thành viên Xá lợi.
Rầm!
Làn khí đen bao phủ quanh người Trần Thanh
Đế nổ tung tạo thành một ái ấn. Mà viên xá lợi được lực lượng tác động
cũng lập tức nở rộ hóa thành một đóa hoa sen.
Tu vi Độ kiếp hậu kỳ.
- Trần Thanh Đế đạo hữu...viên Phá nguyên pháp đan có thể bổ sung chân
nguyên nhanh chóng đồng thời cũng nâng cao lực lượng chân nguyên... Có
thể giữ chân họ để Vương Dĩnh sửa trận pháp hay không là nhờ vào ngươi.
Không ngờ được Huyền Vô Thượng lại giúp Trần Thanh Đế nâng tu vi lên tới Độ
Kiếp hậu kỳ. Mà vào lúc này, âm thanh của y rất yếu ớt, ngay cả bóng
dáng cũng không thể truyền tới được cho thấy đã phải trả giá rất nhiều.
Một búng máu từ miệng Trần Thanh Đế tràn ra nhưng y lại liếc nhìn Lạc Bắc
đầy oán độc. Y giơ hai tay vẽ một cái rồi một luồng chân nguyên màu lam
còn mạnh hơn trước tới mấy lần tràn vào trong màn hào quang màu đỏ.
A!
Cùng lúc đó, Vương Dĩnh cũng nhào tới trận pháp, đóng nó lại rồi bắt đầu sửa chữa.
Chân nguyên của Trần Thanh Đế đưa vào đó khiến cho toàn bộ vầng hào quang
phình lên cùng lúc đó y lại nuốt viên đan dược ngưng tự hình dạng giống
như một đóa hoa sen mà Huyền Vô Thượng truyền tống tới cho.
Ngay
lập tức pháp lực dao động quanh người của Trần Thanh Đế lại càng thêm
mạnh mẽ. Màn ánh sáng màu đỏ nhìn như dầy hơn, vững vàng hơn để ngăn cản lại Linh Thích Thiên, Hàn Huyết Y và Lạc Bắc tấn công.
- Lạc Bắc! Lão tam! Có lẽ cần phải thêm một chút lực nếu không đối phương có thể sửa chữa trận pháp thành công.
Sắc mặt của Linh Thích Thiên vẫn không hề thay đổi. Y vừa nói với Lạc Bắc
và Hàn Huyết Y như vậy vừa há miệng phun ra một viên xá lợi màu trắng.
Mới phun ra viên xá lợi đó, khí tức trên người Linh Thích Thiên chợt như bị kiềm chế, sử dụng chân nguyên phải cố hết sức. Mà trong viên xá lợi màu trắng lại tản ra những dòng khí trắng cuồn cuộn tạo thành ngàn vạn Di
đà giống như đàn châu chấu bao bọc màn ánh sáng màu đỏ thẫm. Cả ngàn vạn pho tượng di đà ngồi trong đài sen đều bắt pháp ấn phóng ra vô số những cái đầu lâu trắng tấn công quầng sáng.
Cảnh tượng pho tượng phật Di đà lại phóng ra vô số những cái đầu lâu màu trắng khiến cho người ta ngây người, khinh thường. Tuy nhiên dưới sự tấn công của nó, trên cái
màn ánh sáng màu đỏ lập tức xuất hiện những cái hố to. Mỗi một cái đầu
lâu làm cho màn ánh sáng lõm xuống cả trượng, uy lực không thua già Lạc
Bắc sử dụng pháp quyết ngưng lôi thành trận.
Lạc Bắc, Hàn Huyết Y và Linh Thích Thiên như hiểu ý của nhau. Trong mắt Lạc Bắc chợt lóe lên tia sáng rồi cái lôi trận hoa sen to bằng ngón cái cùng với một đống
pháp ấn Di đà xuất hiện. Cùng lúc đó cái vòng tròn kiếm sau đầu Liệt
Thiên kiếm tôn cũng chợt hóa thành chín đạo kiếm cương bằng vàng ròng
bay xuyên qua cả ngàn vạn pho tượng di đà màu trắng của Linh Thích Thiên mà tông thẳng vào màn hào quang màu đỏ.
- Lão nhị! Hậu sinh khả úy. Sau này chúng ta có lẽ không thể đuổi kịp Lạc Bắc.
Vừa nhìn thấy Lạc Bắc ra tay, Hàn Huyết Y chợt lắc lắc đầu nói chuyện rồi
cũng phun ra một vầng sương máu vào thẳng A Tị Huyền Hoàng đồ đang ở
trước mặt mình.
Mới phun ra ngụm máu đó, sắc mặt của Hàn Huyết Y
trở nên trắng bệch còn A Tị huyền hoàng đồ thì nổ vang sau đó vô số lá
phù màu vàng lao ra. Cùng lúc đó những đỉnh núi cũng ngưng tụ lại thành
một cái bia mộ màu vàng rồi từ từ đè xuống quầng sáng màu đỏ.