Dịch giả: hany
- Lạc Bắc! Ngươi muốn về La Phù?
Sau khi Bán Diện Nhân Ma, Linh Thích Thiên và Bắc Minh vương rời khỏi, Thái Thúc nhìn Lạc Bắc hỏi.
- Hoàng Vô Thần là một kẻ hết sức thâm trầm. Y có tu vi và dã tâm lớn như vậy nhưng vẫn chấp nhẫn ẩn náu. Cho dù cả Côn Luân bị phá hủy thì hắn
vẫn là nhân vật số một trong thiên hạ. Trận chiến này mặc dù giết chết
được một cái phân thân của hắn cũng dò ra một chút bí ẩn trong công pháp nhưng chúng ta cũng mất rất nhiều.
Lạc Bắc gật đầu. Hắn vung tay lên khiến cho một vầng sáng màu hồng tản ra. Cái pháp bảo bản mệnh của
Mạc Thiên Hình hình cây roi ngắn, thân thể của Thi Thần cũng lơ lửng gần trước mặt hắn và đám người Thái Thúc.
- Vốn ta muốn dùng Nguyên
Anh của Trần Đồ Long để luyện tiếp một cái Nguyên Anh thứ hai. Tu vi của y tới Nguyên Anh hậu kỳ, muốn tạo thành cái Nguyên Anh thứ hai không
mất nhiều thời gian. Đến lúc đó để cho nó dung hợp với huyền bảo màu lam thì thực lực của ta còn tăng lên nữa. Tuy nhiên vì để bổ sung chân
nguyên, ta đành phải nghiền nát Nguyên Anh, tương đương với mất đi một
cái Nguyên Anh thứ hai. Hơn nữa, hiện tại toàn bộ đan dược luyện từ
Thạch Nhũ quỳnh dịch trong tay chúng ta cũng đã dùng hết. Những đan dược khác mặc dù có thể bổ sung chân nguyên nhưng lại không nhanh bằng.
Nghe Lạc Bắc nói vậy, Đông Nhan cũng nhíu mày.
Nàng hiểu rõ với tu vi của Hâm Duyệt thì nhiều lắm chỉ sử dụng thần cung
Toái Hư được hai lần. Là một đại sư trong vấn đề đan dược cho nàng nàng
hiểu rõ hơn bất cứ ai hết rằng mình luyện chế đan dược bổ sung chân
nguyên không khó nhưng thứ đan dược bổ sung chân nguyên trong nháy mắt
như Thạch Nhũ quỳnh dịch thì lại gần như không có. Như vậy thì tương
đương với mỗi lần đấu phép chỉ có thể sử dụng thần cung Toái Hư được hai lần. Điều đó tương đương với hiện tại nếu có trận chiến lớn nào xảy ra
thì Hâm Duyệt chỉ sử dụng thần cung Toái Hư được hai lần là bị loại ra
khỏi cuộc chiến.
- Lạc Bắc! Ngươi nói đúng. Cứ như vậy thực lực
bên phía chúng ta giảm xuống quá nhiều. Dù sao nếu như sử dụng thần cung Toái Hư được liên tục thì ngay cả Hoàng Vô Thần cũng chưa chắc đã ngăn
nổi. - Đông Nhan nhíu mày một lúc rồi nhìn Lạc Bắc nói:
- Tiếp
theo chúng ta phải nghĩ cách xem có thể lấy được Thạch Nhũ quỳnh dịch
nữa không, hoặc là để lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa xem có nắm được hơi thở của vài người trong Côn Luân. Làm vậy, chúng ta có thể ra tay
với họ như khi họ dùng thần cung Toái Hư với ngươi.
- Đúng là rất khó. - Lạc Bắc trầm ngâm rồi lắc đầu:
- Với tâm cơ của Hoàng Vô Thần chắc chắn sẽ nhận ra điều đó. Sau này y
càng kiếm soát Thạch Nhũ quỳnh dịch thêm chặt chẽ. Chỉ sợ chúng ta không có cơ hội lấy được nó từ đệ tử Côn Luân hay theo cách khác. Còn về các
nhân vật đứng đầu Côn Luân thì những kẻ như Từ Thạch Hạc ngay cả phần
lớn người trong Côn Luân còn khó thấy. Bọn chúng là những nhân vật thuộc loại vô cùng thần bí. Nếu muốn dùng thần cung Toái Hư với chúng thì chỉ khi đấu pháp lấy được thứ đồ gì từ người chúng mới được.
- Ngươi để cho họ giả bao vây Côn Luân còn mình thì nhân cơ hội quay về La Phù. Bây giờ ngươi còn lấy Thi thần và cái pháp bảo này ra làm gì? - Thái
Thúc cau mày gật đầu rồi nhìn cái pháp bảo bản mệnh của Mạc Thiên Hình
và Thi Thần mà lên tiếng hỏi Lạc Bắc.
- Hiện tại trong tay chúng
ta gần như hết sạch cổ phù, ngay cả Phá pháp thần châu cũng mất. Mỗi cái cổ phù đó đều chỉ có một. Tu vi của ta so với Hoàng Vô Thần vẫn không
hề chiếm ưu thế, lần này phần lớn chúng ta phải dựa vào cổ phù mới tiêu
diệt được y. Nếu không cho dù có lực lượng của sư tôn để lại trong thân
thể ta làm cho y bị thương nặng thì chúng ta cũng không phải là đối thủ.
- Quan trọng nhất là hiện tại gần như toàn bộ pháp bảo, tu vi, thực lực
của chúng ta thế nào đã bị lộ hết. Y chỉ cần một cái phân thân để đổi
lấy điều đó có thể nói là kiếm lớn.
- Hiện tại chúng ta ở vào
hoàn cảnh rất xấu. Nếu để cho y có thời gian thì ngay cả Nam Thiên môn
chúng ta cũng không giữ được. Tới lúc đó, Tử Kim hư không sẽ rơi vào tay y, chúng ta không còn cơ hội để xoay chuyển. Hiện tại, cơ hội duy nhất
của chúng ta là phải nâng cao thực lực để cho y tính sai một lần nữa.
Sau khi nói những lời đó, một làn pháp lực dao động khiến cho người ta cảm
thấy sợ từ quả cầu màu vàng trong tay Lạc Bắc xuất hiện.
Rắc!
Theo một tia sáng vàng từ tay Lạc Bắc bắn vào quả Lôi cầu màu vàng, nó
lập tức bị ép lại thành một hạt châu tròn xoe giống hệt một viên đan
dược.
- Thái Thúc! Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu sử dụng sấm chớp trên chín tầng trời sẽ hơn hẳn sấm chớp bình thường. Ngưng tụ được sấm
chớp trên chín tầng trời thì uy lực pháp thuật càng mạnh thêm. Cái pháp
bảo của Mạc Thiên Hình được ngưng luyện từ sấm chớp trong không gian
loạn lưu có thể phóng ra sấm chớp trong chín tầng thời. Những thứ này là do khi ta đấu phép với y thu được. Ta đã luyện hóa một chút. Ngươi
luyện hóa toàn bộ sấm chớp trong pháp bảo bản mệnh của y, có lẽ đủ để
đột phá tới Nguyên Anh trung kỳ.
Ánh mắt của Lạc Bắc trở nên hết sức sắc bén và vững vàng.
Sau khi nói với Thái Thúc xong, hán lập tức chộp một cái vào khoảng không.
Vô số những tia sáng vàng từ tay hắn lao ra tạo thành một cái bàn tay.
Cái bàn tay đó thò vào trong bụng của Thi thần nắm lấy một thứ nhìn
giống như trứng ngỗng tản ra ánh sáng màu vàng nhạt cực lạnh. Nhìn qua
thì dường như là nội đan.
- Chân nguyên của Thi thần tương đương
với người tu đạo Nguyên Anh hậu kỳ, lúc đấu phép hoàn toàn nghe theo sự
điều khiển của ta. Có thể nói nó tương đương với một tên hộ vệ. Hơn nữa
thân thể của nó rất mạnh, nếu sử dụng tốt thì ngay cả người tu đạo tu vi Độ Kiếp hậu kỳ cũng không phải là đối thủ. Hiện tại nó bị Hoàng Vô Thần làm cho biến thành thế này cũng không thể luyện lại. Tuy nhiên đại đan
của nó vẫn còn nguyên. Đại đan là nơi cất chứa tinh hoa của thi thần.
Hơn nữa hiện tại trong cơ thể của ta vẫn phong ấn U Minh ma huyết của
tiêu Ô Cầu và tiểu Trà. Số lượng U Minh ma huyết đã vượt qua cả một viên Huyết Xá lợi chủ và một viên Huyết xá lợi bình thường. Nếu như luyện
hóa số U Minh ma huyết đó cho dù ta không tới gần thiên kiếp thứ hai thì cũng có thể dung hợp đại đan của thi thần để tạo ra một cái Nguyên Anh
nữa cũng được.
- Khi ở Hoàng thiên thần tháp ta cũng hiêu ra được nhiều điều. Bây giờ chính là thời điểm tốt nhất để ta tới nơi truyền
kinh thụ đạo của La Phù.
Lạc Bắc liếc nhìn lão Triệu Nam vẫn ngồi kính cẩn ở kia mà cảm thấy lo lắng. Mặc dù Bắc Minh vương không bạc đãi lao Triệu Nam nhưng hiện tại hắn có thể cảm nhận được tuổi thọ của lão
cũng không còn mấy.
Hơi ngừng một chút, hắn quay đầu nhìn Đông Nhan rồi nói:
- Đông Nhan! Trước tiên ngươi đưa lão Triệu Nam và tiểu Trà và giới Niết
Bàn, thuận tiện giao thân thể của Thi Thần cho Bích Căn sơn nhân. Cái
thân thể tàn phế này chính là nguyên liệu luyện khí tốt nhất của lão.
Chờ khi ta từ La Phù về sẽ dẫn bọn họ tới Hoàng Thiên thần tháp.
- Được! - Đông Nhan cũng không nói nhiều chỉ gật đầu.
- Lạc Bắc! Nếu vậy thì ta cũng về giới Niết Bàn trước. - Nạp Lan Nhược Tuyết liếc nhìn Lạc Bắc:
- Ta cũng bế quan để luyện hóa Hóa Hình yêu đan mà Hoài Ngọc đưa cho để
nâng cao tu vi. Hâm Duyệt! Ngươi và Lạc Bắc về La Phù được rồi.
Lạc Bắc liếc nhìn Nạp Lan Nhược Tuyết rồi gật đầu. Lúc này, hắn hơi vẫy tay một cái, một vầng sáng màu hồng lóe lên rồi Yêu vương liên thai xuất
hiện trước mặt họ.
Lúc này, thứ ánh sáng màu xanh lục bám trên
Yêu vương liên thai đã biến mất. Lạc Bắc vung tay lên, Yêu vương liên
thai liền tản ra ánh sáng màu đen rực rỡ như hóa thành một đóa sen to.
- Nạp Lan Nhược Tuyết! Chúng ta đi thôi. Lạc Bắc! Ngươi cẩn thận nhé. -
Đông Nhan đứng lên nói với Lạc Bắc xong liền bước vào trong vầng sáng
của Yêu vương liên thai rồi biến mất.
- Thiếu chủ! Bộ công pháp
trong Tam Thiên Phù Đồ có lẽ chính là Toái Hư vạn kiếm quyết của Thục
Sơn. Nếu thật sự tu luyện được nhiều kiếm nguyên thì với tu vi một lần
thiên kiếp đối đầu với ba, bốn lần thiên kiếp cũng là điều có thể. - Lão Triệu Nam cười toe toét nhìn Lạc Bắc như nhìn thấy Nguyên Thiên Y ngày
trước. Tuy nhiên lão cũng không vội đi theo Đông Nhan vào trong vầng
sáng mà khẽ vươn tay. Một tia sáng màu xanh lục lóe lên rồi hóa thành
một thanh phi kiếm tản ra pháp lực dao động kinh người.