La Phù

Chương 523: Chương 523: Cảnh tượng thiên kiếp. Đuổi lửa




Nhưng ý của Chung Vân nói trên tấm ngọc phù là rất có thể Hoàng Thiên tông đã thua. Bởi vì sau đó y phát hiện ra ngay cả trận pháp truyền tống của họ cũng bị phá hủy. Mà trong vòng hai trăm năm tiếp theo không hề có đệ tử Hoàng Thiên tông nào còn quay lại Tử Kim hư không nữa.

Trong vòng thời gian trăm năm, y cũng tìm được trận pháp truyền tống của một tông môn khác nhưng trên người lại không có pháp tinh, không thể khởi động trận pháp đó được. Mà Tử Kim hư không lại không có pháp tinh. Vì vậy mà tương đương với việc y bị nhốt lại ở đây. Trong hai trăm năm tiếp, mặc dù y có được một vài may mắn nhưng chỉ với một mình nên không bằng được cả tán tu. Bởi vì tán tu ở trong cuộc sống còn có cơ hội giao lưu với người tu đạo khác, để có được thứ gì đó mà mình muốn. Còn y ở trong Hoàng Thiên tông lại không biết phương pháp luyện đan dược và pháp khí cho nên mặc dù có tìm được một vài thứ linh dược hiếm cũng không thể luyện ra được đan dược. Vì vậy mà trong hoàn cảnh không có sự giúp đỡ, tu vi của y không thể đột phá mà chết ở đây.

Mục đích của y để lại cái ngọc phù màu xanh này trước khi chết là bởi vì Chung Vân biết mình mà chết có khả năng toàn bộ Hoàng Thiên tông sẽ biến mất trên thế gian. Ôm mộng để cho Hoàng Thiên tông được truyền lại, y cầu khẩn nếu có người tu đạo tiến vào khu đất phong này, phát hiện được cái ngọc phù của mình thì giúp Hoàng Thiên tông thu một tên đệ tử rồi truyền lại mấy thứ pháp thuật ghi trong Hoàng Thiên thần tháp cho tên đệ tử đó. Để tỏ lòng đáp tạ, bùa chú và pháp bảo có trên tầng thứ hai và thứ ba của Hoàng Thiên thần tháp, người đó cứ lấy mà dùng.

Ngoại trừ việc đó ra, Chung Vân còn viết lại rất nhiều chuyện về Hoàng Thiên thần tháp. Đại khái nói rằng ở tầng thứ nhất của Hoàng Thiên thần tháp có ghi lại một ý pháp thuật của Hoàng Thiên tông. Tầng thứ hai đặt một ít bùa và đan dược. Còn tầng thứ ba là để pháp bảo. Đệ tử của Hoàng Thiên tông lập công trong Tử kim hư không liền được ban thưởng, phân biệt đưa vào từng tầng một. Có thể lựa chọn pháp thuật, pháp bảo hoặc là đan dược. Nhưng sau khi rút hết toàn bộ đệ tử từ Tử Kim hư không để quyết chiến, tất cả đan dược trong đó đã được đưa đi. Mà đệ tử của Hoàng Thiên tông rất đông, nhưng phương pháp luyện pháp bảo của họ mất rất nhiều thời gian. Vì vậy mà bùa và pháp bảo trong Hoàng Thiên tông rất quý. Ngoại trừ một ít đệ tử thân truyền có tương lai rực rỡ và trưởng lão ra thì tất cả đệ tử chỉ có thể mang một cái pháp bảo công và thủ. Nếu như có nhiều pháp bảo sẽ phải cống hiến.

Sở dĩ có quy định như vậy cũng là vì pháp bảo thì ít mà đệ tử có quá nhiều. Tránh cho rất nhiều đệ tử không có pháp bảo sử dụng. Đồng thời để cho đệ tử của Hoàng Thiên tông khi có được một thứ pháp bảo lợi hại hơn liền thay thế cái pháp bảo yếu kém trước đó cho đệ tử khác sử dụng. Như vậy sẽ giúp cho lực lượng của những đệ tử còn lại tăng lên và thực lực tông môn sẽ mạnh thêm.

Cho nên ở tầng thứ hai và thứ ba khi xây dựng được mấy vị đại trưởng lão đặt thêm cấm chế khiến cho mỗi người chỉ có thể lấy được một cái pháp bảo. Hơn nữa trước khi xảy ra trận đại chiến, toàn bộ pháp bảo của Hoàng Thiên tông cũng đều có chưởng lão đặt thêm ấn ký. Vì vậy mà mỗi đệ tử của Hoàng Thiên tông tiến vào trong thần tháp nếu thấy thích cái pháp bảo này thì phải để một cái pháp bảo khác vào trong cấm chế nếu không thì không thể lấy được cái pháp bảo kia.

Chung Vân còn nói rằng từ tầng thứ tư trở lên là cấm đại đối với đệ tử Hoàng Thiên tông, chỉ có những nhân vật cấp trưởng lão và đệ tử thân truyền mới có thể ra vào. Ngay cả y cũng không được vào đó. Hơn nữa ở đó có rất nhiều cấm chế lợi hại, hy vọng người tu đạo nhìn thấy cái thanh phù này chỉ dừng lại ở tầng thứ ba, không nên tiếp tục xông lên nếu không sẽ gặp họa.

Đoạn chữ cuối cùng cũng là cách mà Chung Vân chỉ để ra vào Hoàng Thiên thần tháp.

....

- Trong truyền thuyết nói do phương pháp luyện khí hạn chế nên số lượng pháp bảo trong giới tu đạo thượng cổ cũng không nhiều nhưng uy lực đều rất cao. Bây giờ xem ra điều đó là đúng. Lúc ấy, Hoàng thiên tông đứng thứ hai vậy mà pháp bảo cho đệ tử còn ít như thế, chỉ cho mỗi người mang hai cái, nhiều hơn thì phải cống hiến.

Sau khi xem những gì ghi lại trên ngọc phù, Thao Sinh Nguyên híp mắt nhìn ngọn tháp uy nghi ở kia mà nói. Y và toàn bộ những người có mặt đều hiểu cái ngọn tháp màu vàng kia rõ ràng là Hoàng thiên thần tháp mà Chung Vân nhắc tới trong ngọc phù.

- Làm vậy thật ra rất hữu dụng. - Trần Thanh Đế chớp mắt. Y nghĩ nếu làm như vậy sẽ quyết định không có một cá nhân nào có nhiều pháp bảo. Hơn nữa đối với đệ tử cấp thấp cũng có thể có được hy vọng có được một cái pháp bảo tốt mà cố gắng vì tông môn. Tuy nhiên ánh mắt của y lại trở nên vô cùng lạnh lùng khi nghĩ tới Đại Tự tại cung bị phá hủy trong tay Lạc Bắc. Bây giờ y muốn xây dựng lại Đại Tự tại cung với một quy mô như thế thì cần không biết bao nhiêu thời gian?

- Hữu dụng thì hữu dụng. Nhưng sở dĩ phần lớn các tông môn thượng cổ bị xóa sổ cũng là vì bọn họ không có qua lại giao dịch mà cứ tự mình một phương khiến cho trong tay không có đủ thứ lại càng dễ để cho người tu đạo cướp đoạt mới dẫn tới trận đại chiến kia. Hiện tại về mặt này giới tu đạo của chúng ta đã tiến bộ hơn nhiều. - Băng Trúc Quân không để ý tới nét mặt của Trần Thanh Đế mà chỉ liếc nhìn bộ hài cốt rồi nói:

- Chỉ có điều Chung Vân vẫn đoán sai một chút. Trận đại chiến lần trước có lẽ không phải bên Hoàng Thiên tông thua mà cả hai bên đều thương nặng khiến cho phần lớn tông môn xóa sổ. Nếu không khi đó tiến vào được Tử Kim hư không có tới bảy, tám tông môn mà làm sao sau đó lại mai danh ẩn tích toàn bộ, không còn ai đi vào khiến cho nó như bị bỏ hoang thế này?

- Không ai vào mới tốt.

Thiên Ngô Hầu nhìn Hoàng Thiên thần tháp với ánh mắt tham lam.

- Nếu như có ai vào đây thì chúng ta còn lấy được cái gì nữa? Theo người này nói thì khi chúng ta vào nhiều lắm chỉ có thể lấy được hai cái pháp bảo một công một thử đúng không?

- Đi vào xem sẽ biết. - Băng Trúc Quân cười cười:

- Có điều không biết các vị có muốn giúp Hoàng Thiên tông thu đệ tử hay không?

- Thu một tên thì có làm sao. - Vân Hạc Tử cũng cười cười:

- Đối với chúng ta cũng chẳng làm sao. Có điều phải để chúng ta xem xong ở trong kia rồi nói. Nếu không có gì hữu dụng thì chẳng lẽ đi phí sức để giúp cái xác chết cả mấy ngàn năm này hay sao?

...

Một lát sau, Băng Trúc Quân lấy miếng lệnh bài màu đen trong Bách Bảo như ý đánh vào đại môn cao tới năm mươi trượng của Hoàng Thiên thần tháp. Theo dòng chân nguyên tiền vào từ lệnh bài, cái cửa to cũng bắt đầu tỏa ra ánh sáng màu vàng.

Nhưng đúng vào lúc này, cách đám người Băng Trúc Quân chừng mấy trăm dặm trong một đám thiên thạch, Lạc Bắc dưới sự bao phủ của đám mây đen đang xuyên qua đó.

Trong bãi thiên thạch đó có đầy sao băng và bụi sao di chuyển với tốc độ khác nhau khiến cho người ta có cảm giác một cái tinh cầu bị đánh nát nhưng lại không tản ra mà chỉ tập trung trong một phạm vi nhất định từ từ di chuyển về một hướng.

Khí sắt thép bên trong sao băng rất nhiều. Vào lúc này, trong đám mây của Lạc Bắc đã có rất nhiều tinh kim và tinh thạch.

Hạt châu màu bạc to bằng nắm tay đang nằm trong tay Lạc Bắc. Dựa vào nó trong nửa giờ qua, Lạc Bắc đã lấy được rất nhiều tinh kim và tinh thạch đưa vào trong đám mây đen do Thúc Anh hắc vân nang biến thành.

Với lực hút độc đáo của hạt châu màu bạc, Lạc Bắc có thể hoàn toàn hút tinh kim từ trong sao băng. Nhưng lấy nhiều cũng sẽ làm giảm lực lượng trận pháp trong Thúc Anh hắc vân nang vì vậy mà Lạc Bắc cũng phải lựa chọn lấy những thứ có phẩm chất cao, thích hợp luyện chế pháp bảo.

Bất ngờ, đang ở trong đám thiên thạch, Lạc Bắc chợt cảm giác có một đám mây màu đỏ ập xuống từ trên đỉnh đầu. Một chút kinh ngạc chỉ kịp lóe lên trong mắt rồi Thúc Anh hắc vân nang lập tức đưa hắn bay ra ngoài.

Xuyên qua đám bụi ra ngoài, Lạc Bắc chỉ thấy trên đỉnh đầu đã biến thành một màu đỏ thẫm.

Giống như trên không trung xuất hiện một cái lỗ thủng rồi từ đó tản ra rất nhiều những dải lửa nhìn giống như đuôi của con phượng hoàng. Hàng ngàn hàng vạn vầng lửa không biết xuất hiện từ bao giờ đang bay tới với một tốc độ cực nhanh.

- Cái này là do sao băng lao vào trong Tử Kim hư không rồi vỡ vụn sinh ra mưa sao băng. Nhưng ta không nghe thấy tiếng nổ của nó không biết là nó nổ ở cách đây tới mấy ngàn dặm. Nói không chừng đã va chạm với Tử Kim hư không lâu rồi nhưng tới lúc này đám mưa sao băng này mới tới đây mà thôi.

Trong nháy mắt, Lạc Bắc liền hiểu ra.

Hơn nữa Lạc Bắc đồng thời phán đoán cho dù hắn đứng yên ở đây thì trận mưa sao băng cũng chỉ xẹt qua đầu, những mảnh nhỏ ở bên ngoài có tới người hắn cũng khó uy hiếp được.

Nhưng vào lúc này, khi những vầng lửa kéo theo dải khói thật dài bay tới với tốc độ vô cùng khủng bổ khiến cho không gian dao động tạo thành gợn sóng mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Cái cảnh tượng hủy diệt có thể biến mất vạn dặm trở thành thời nguyên thủy như thế này chỉ có khi Thiên kiếp mới thấy được. Cho nên mặc dù phán đoán bản thân không có gì nguy hiểm nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng đó Lạc Bắc vẫn phải biến sắc.

Tuy nhiên sắc mặt chỉ thay đổi một chút, ánh mắt của Lạc Bắc trở nên kiên nghị. Hắn chẳng những không tránh ra xa cho an toàn mà còn phóng thẳng lên phía trên đỉnh đầu.

Tựa như có cả vạn con hỏa long rít lên lao tới. Trong nháy mắt, mấy vạn vầng lửa đã nối thành một vầng ánh sáng màu hồng lao thẳng tới trước mặt Lạc Bắc.

- Không hay.

Lạc Bắc biến sắc. Chỉ mới xông thẳng tới gần vầng lửa, Thúc Anh hắc vân nang của hắn đã không còn cảm giác.

Thấy tình hình không ổn, hắn liền dừng lại rồi hạ xuống chừng trăm trượng. Từng quả cầu lửa gần như lướt qua trước mặt hắn.

Khi những quả cầu lửa khủng bố đó xuyên qua kéo theo vô số những cơn gió chẳng khác nào có cả ngàn con sư tử trong suốt lao thẳng vào trong đám mây mà Thúc Anh hắc vân nang hóa thành.

Nhìn toàn thể đám mây giống như bị thổi tan nhưng chỉ thấy từ bên trong đó bắn ra một vầng sáng màu bạc lập tức đẩy tách những cơn gió đó sang một bên không cho chúng ập tới đám mây. Cùng lúc đó, đám mây đen cũng hóa thành một dải sáng mà bám thẳng theo mấy quả cầu lửa vừa mới bay qua.

Bên trong đám mây, Lạc Bắc cầm hạt châu màu bạc liên tục sử dụng ánh sáng của nó để đẩy tách những cơn gió trong suốt. Hơi lửa ấp tới khiến cho toàn thân hắn đỏ ửng như đang ở trong lò lửa, có cảm giác sắp bị nướng cháy tới nơi.

Nhưng Lạc Bắc vẫn cắn răng đuổi theo mấy quầng lửa đó.

Sở dĩ Lạc Bắc làm vậy là vì Na cổ Tát Mãn từng nói với hắn rằng thiên thần tinh thạch chỉ xuất hiện trong Thiên ngoại lưu tinh có độ cứng rất cao, lại chịu nhiệt rất tốt. Cho dù bị Thiên hỏa bao phủ cũng không bị nung chảy. Vì vậy mà khi đột nhiên phát hiện ra trận mưa lưu tinh, Lạc Bắc liền muốn tới xem trong đó có Thiên thần tinh thạch hay không. Bởi vì nó không bị nung chảy nên càng dễ phát hiện ra hơn.

Mà ngay vừa rồi, hắn nhìn thấy trong mấy ngàn ngọn lửa bay qua có hai ngọn lửa dường như xen lẫn vài thứ tinh thạch sáng bóng. Hơn nữa ở trong ngọn lửa, chúng không hề có dấu hiệu bị mềm đi hay đốt cháy.

Đó chính là hai ngọn lửa mà hiện tại Lạc Bắc đang đuổi theo.

Mặc dù sử dụng tốc độ kinh người phá vỡ những cơn gió và sóng xung kích để phi hành nhưng chân nguyên tiêu hao cũng rất nhanh. Tuy nhiên một khi đã phát hiện được Thiên Thần tinh thạch thì làm sao mà Lạc Bắc có thể bỏ qua.

Hơn nữa bám theo những vầng lửa đó, Lạc Bắc cũng chẳng cần phải lo phía trước có gì nguy hiểm. Bởi vì nếu có những khe không gian vô hình thì những ngọn lửa đó cũng sẽ va chạm trước và hắn ở phía sau có thể phát hiện được.

....

Từ xa nhìn lại chỉ thấy những quả cầu lửa bao phủ trời đất và ở giữa có một điểm đen bé nhỏ thấp thoáng ẩn hiện như có như không.

Cả hai bên bám theo nhau không biết đã vượt qua bao nhiêu đoạn đường.

Mới từ khi bắt đầu, cho dù Lạc Bắc có dốc hết sức cũng không thể đuổi kịp mà khoảng cách càng lúc càng xa. Nhưng khi thời gian tăng lên, thế của mấy vầng lửa từ từ giảm đi khiến cho tốc độ của chúng cũng chậm lại. Nhờ đó mà cuối cùng Lạc Bắc cũng từ từ kéo gần lại được khoảng cách với chúng.

Qua nửa canh giờ, Lạc Bắc chỉ còn cách hai quẩng lửa chừng mấy trăm trượng. Lúc này, hơi nóng liên tục ập tới khiến cho Lạc Bắc cũng không thể chịu nổi. Nhưng bất ngờ sau mấy tiếng nổ vang lên, mấy tua lửa kéo dài phía sau của chúng bị chém tách sang hai bên.

Kiếm cương phá thiên liệt.

Nhưng cũng vào lúc này, chín đạo kiếm cương Phá Thiên liệt của Lạc Bắc xẻ nát những hơi nóng và gió ngăn cản trước mặt.

- Mau lại đây cho ta.

Trong tíc tắc đó, Lạc Bắc như đối mặt với một đối thủ lợi hại khiến cho ánh mắt của hắn trở nên sắc bén. Chân nguyên bên ngoài cơ thể lưu chuyển tới mức cao nhất. Trong nháy mắt Thúc Anh hắc vân nang lại gần hai ngọn lửa kia hơn mười trượng.

Cùng lúc đó, một vầng sáng màu bạc cũng lập tức bao phủ quanh hai vầng lửa kia mà kéo mạnh chúng xuống.

Giống như hai người đang kéo co. Chợt một tiếng động vang lên, nhất thời vầng sáng màu bạc không kéo được hai vầng lửa. Mà chỉ hơi chậm lại một chút, hai vầng lửa tiếp tục phóng về phía trước. Tuy nhiên vầng sáng màu bạc lại tiếp tục bao phủ rồi kéo lấy lại khiến cho hai vầng lửa như dừng lại trên không trung rồi sau đó một chút mây đen nhanh chóng rơi xuống.

Hai vầng lửa và cả cái quầng lửa khổng lồ kia vừa mới tách ra, Lạc Bắc ở trong đám mây đen cũng vội vàng nuốt mấy viên đan dược.

Vào lúc này, Lạc Bắc ở trong đám mây đen mà sắc mặt trắng bệch. Pháp lực dao động bên ngoài cơ thể của hắn rất loạn cho thấy chân nguyên cũng tốn hơn nửa. Mà vừa rồi khi giằng cơ với hai ngọn lửa, thậm chí hắn vất tất cả tinh kim và ngọc thạch lấy được trước đó.

Tuy nhiên sau khi nuốt mấy viên đan dược, Lạc Bắc cũng không hề dừng lại mà ngẩng đầu lên nhìn về phía hai quầng lửa bị hắn kéo ra.

Cơ bản không để cho ngọn lửa kịp tắt. Lợi dụng mấy thứ lực lượng vô hình của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết xuyên vào trong đó mà kéo ra. Ngay lập tức sắc mặt của Lạc Bắc không giấu được sự mừng rỡ.

Mấy viên tinh thạch bị hút ra trên bề mặt có ngân quang lấp lánh hết sức bóng không hề có lấy một chút dấu hiệu bị đốt. Đó đúng là Thiên thần tinh thạch, mục tiêu cao nhất của Lạc Bắc vào đây lần này.

Hơn nữa, mỗi một viên to chừng cánh tay dài tới cả mấy thước. Chỉ cần một viên cũng đủ chế được cả bộ Thiên thần ngân châm dùng trong trận pháp Thiên ngân.

Đã có Thiên thần tinh thạch.

Nhưng đúng vào lúc này, Lạc Bắc chơi giật mình. Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện ra cách đó về bên trái là một khoảng rộng lớn bao phủ bởi một vùng sáng màu lam.

Cái vùng sáng màu lam đó mang tới cho hắn cái cảm giác đầu tiên đó là do cấm chế tạo ra chứ không phải do tự nhiên hình thành.

Sau khi chần chừ một chút, Lạc Bắc cất Thiên thần tinh thạch rồi phi hành về phía vùng sáng kia.

Khu đất phong của Hoàng Thiên tông cách vị trí đám người Băng Trúc Quân truyền tống tới rất xa chứ chưa cần phải nói tới chỗ mà Lạc Bắc truyền tống đến.

Hơn nữa Tử Kim hư không đầy rẫy sự nguy hiểm. Nếu không có tinh đồ đầy đủ, chỉ sợ cho dù Lạc Bắc có ở trong Tử Kim hư không mấy tháng cũng không thể tới được khu đất phong của Hoàng Thiên tông.

Nhưng sau khi dốc hết sức đuổi theo quầng lửa, dưới sự may mắn, không ngờ Lạc Bắc lại nhắm thẳng tới hướng đất phong của Hoàng Thiên tông, có thể thấy được vầng sáng màu lam bao phủ của nó.

Mà ngay khi Lạc Bắc nhìn thấy quầng sáng đó, đám người Băng Trúc Quân và Trần Thanh Đế cũng đang đứng trong một cái điện lớn cao chừng hai trăm trượng.

Toàn bộ xung quanh đại điện nhìn giống như những bông tuyết, thấp thoáng một chút hoa văn và bùa chú vô cùng huyền ảo. Trong toàn bộ đại điện tản ra thứ ảnh sáng dịu dàng.

To..rộng...

Như có một vài người viết chữ nhỏ mà có rất ít người biết viết những chữ lớn. Hoàng Thiên tông khiến cho người ta có cảm giác đó là bọn họ không bó trí những cái trận pháp nhỏ mà cho dù là ruộc thuốc hay là trận pháp luyện đan cũng đều rất rộng.

Hơn nữa căn cứ vào uy áp từ nơi này tản ra có thể thấy lực lượng trận pháp ở đây còn hơn xa cả Liệt Khuyết lam quang trận.

Vào lúc này đám người Băng Trúc Quân đứng trong trận chẳng khác nào một con kiến.

Nhưng hiện tại ánh mắt của bọn họ đứng ở nơi đây hoàn toàn chỉ có một sự hưng phấn.

Trước mặt bọn họ có hai cái lồng ánh sáng màu đỏ nhạt cao tới hơn năm mươi trượng. Bên trong quầng sáng bên trái không có vật gì. Còn bên trong lồng ánh sáng bên phải từ trên xuống dưới lơ lửng cả gần ngàn cái bùa.

Hoàn toàn khác với bùa của giới tu đạo bây giờ. Phần lớn thứ cổ phù đó không đều sử dụng tinh kim ngọc thạch chế ra, nhìn giống hệt như lệnh bài. Mà một chút cổ phù lại sử dụng gỗ để tạo ra chỉ có điều thứ gỗ đó rất lạ. Cho dù với con mắt của đám người băng Trúc Quân cũng không nhận ra được. Thậm chí trong đó còn có cả những cái được tạo ra từ da thú, vảy, giáp xác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.