Trên thực tế giờ này, Trần Thanh Đế đang dốc hết sức điều khiển Cửu Thiên Tinh thần pháo và Tự Tại Ngọc bi để đối phó với phân thân. Cống Dát Kiên Tán cũng vậy. Còn Cách Lan Vương thì bị Lạc Bắc phá vỡ Thất bảo diệu chi. Nên tới lúc này, Lạc Bắc chỉ thấy có Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương là "rảnh tay", có thể uy hiếp cho nên mới liếc mắt nhìn hai người.
Chỉ một cái liếc mắt, nhưng Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương cảm thấy ánh mắt sắc bén như hai thanh kiếm lạnh thấu xương đâm trúng hai người.
Trong nháy mắt, bị ánh mắt của Lạc Bắc liếc qua, cả hai đều ớn lạnh, có cảm giác như bị Kiếm nguyên của hắn chém thành hai đoạn khiến cho bọn họ khựng người lại.
Trong khoảng khắc cả hai người ngây ra đó, Vũ Sư Thanh và Nạp Lan Nhược Tuyết cũng được đón vào trong Yêu vương liên thai.
- Cách Lan Vương! Trần Cung chủ. Con ma vật này ta có thể đối phó, các ngươi cứ dốc sức đối phó với Lạc Bắc.
Cùng lúc đó, phân thân của Lạc Bắc bị Tự Tại Ngọc Bi đánh nát cả ngàn cánh tay đồng thời sau lưng cũng tản ra huyết quang rực rỡ. Cống Dát Kiên Tán ném viên Phật quang xá lợi trong tay lên cao. Toàn bộ phật quang xá lợi giống như bị hòa tan, hóa thành cả vạn tia sáng rực rỡ, tạo thành một tấm màn sáng bao phủ phân thân đang tản ra Ma huyết vào bên trong. Mặc khắc, y cũng giơ tay vỗ lên đỉnh đầu. Chỉ thấy trong ánh sáng màu vàng rực rỡ tản ra xung quanh thì ánh sáng trên người Cống Dát Kiên Tán cũng ảm đạm đi nhiều. Hiển nhiên là chân nguyên của y mất đi không phải là ít. Sau khi vỗ đầu một cái, một chiếc đèn màu vàng cũng từ trong Thiên Linh của Cống Dát Kiên Tán bay ra.
Cây đèn màu vàng đó có hình dạng giống như một đóa hoa sen ở giữa tản ra ánh sáng chói mắt. Khi nó xuất hiện, một luồng lửa màu trắng liền từ trong vầng sáng đó bay ra xuyên thẳng vào trong màn hào quang màu trắng kia.
Màn hào quang màu trắng của Phật quang xá lợi bao phủ toàn bộ Ma Huyết vào bên trong không cho nó bay ra. Tuy nhiên luồng lửa màu trắng bay vào bên trong lại không hề có lấy một chút cản trở. Hơn nữa, khi nó đi vào, lập tức lao thẳng lên trên người phân thân.
Ngọn lửa màu trắng vừa mới dính vào lập tức ùng nổ thành một làn khói nhẹ. Có thấy được cái pháp bảo của Cống Dát Kiên Tán không chỉ đánh tan Ma huyết mà còn thiêu đốt, luyện hóa nó.
Phân thân bị bùng bổ bốc lên từng làn khói nhẹ lập tức gào lên nhưng nó lại không thể thi triển bất cứ một thứ pháp quyết nào.
Dưới sự tấn công của Cửu Thiên Tinh thần pháo và Tự Tại ngọc bi, phân thân đã bị mất quá nhiều Ma huyết khiến cho bây giờ chỉ cần một mình Cống Dát Kiên Tán cũng có thể ngăn cản.
- Lạc Bắc! Bây giờ không có cái phân thân kia xem ngươi còn dám to miệng nữa không.
Vừa thấy phân thân bị Cống Dát Kiên Tán ngăn chặn, Trần Thanh Đế liền nhướng mày, rồi từ trong Cửu Thiên Tinh thần pháo lập tức bay ra một cột sáng bạc về phía Yêu vương liên thai. Cùng lúc đó, Tự tại ngọc bi tỏa ra vầng sáng màu vàng nhạt giống như một con thuyền lớn lao thẳng về phía Yêu vương liên thai.
- Uy thế của Tự Tại Ngọc bi quá mạnh. Cho dù lúc này ta có gọi đám người Cầu Thương Dương ra thì cũng có nhiều người bị chết.
Lạc Bắc nghĩ vậy lập tức phóng bản mệnh kiếm nguyên để cho nó va chạm với cột sáng mà Cửu Thiên tinh thần pháo phát ra. Nhưng đồng thời, Tự Tại Ngọc Bi cũng lập tức lao thẳng vào Yêu vương liên thai.
- Tại sao?
Trong cú va chạm đó, Yêu vương liên thai bị rung chuyển bay thẳng ra phía sau. Ánh sáng màu đen bên ngoài của nó tản mát nhưng Lạc Bắc lại giật mình.
Lúc trước, mặc dù Lạc Bắc có thể sử dụng bản mệnh kiếm nguyên giao chiến với cột sáng màu bạc của Cửu Thiên tinh thần pháo nhưng uy lực hội tụ lực tinh tú của nó quá mạnh. Mỗi lần giao chiến cũng khiến cho chân nguyên và khí huyết của Lạc Bắc tán loạn, toàn thân gần như tê dại. Phải tập trung điều tức một chút mới có thể khống chế được lực lượng chân nguyên. Cái này cũng liên quan tới lực lượng chân nguyên và tâm niệm do Lạc Bắc tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh và Tĩnh Niệm Thông Minh quyết.
Cột sáng màu bạc của Cửu Thiên Tinh thần pháo có tốc độ kinh người, vượt qua phần lớn độn pháp và cả tốc độ của Yêu vương liên thai. Cho nên hiện tại, Lạc Bắc chỉ có thể giao chiến mà không tránh được. Nhưng sau lần giao thủ này, mặc dù toàn thân nhức mỏi nhưng khí huyết và chân nguyên lại không tản mát. Nếu không, khi Tự Tại Ngọc Bi lao tới, Lạc Bắc sợ không khống chế được Yêu vương liên thai mà bị đánh văng ra ngoài.
Mà vào lúc này, sau khi Tự Tại Ngọc bi và Yêu vương liên thai va chạm, Lạc Bắc cảm nhận rõ ràng mặc dù toàn thân như bị điện giật nhưng cơ bắp và khí huyết lại dường như mạnh hơn.
- Vẫn còn chịu được? Mau húc nó cho ta.
Đương nhiên, lúc này, Trần Thanh Đế không biết tới cái cảm giác quái đản của Lạc Bắc. Vì vậy nhìn thấy ánh sáng trên Yêu vương liên thai bi mất, Lạc Bắc như bị điệt giật thì y nở nụ cười lạnh lẽo. Không hề chần chừ, Cửu Thiên Tinh thần pháo trong tay Trần Thanh Đế lại phát ra một cột sáng màu bạc, đồng thời Tự Tại ngọc bi tiếp tục lao về phía Yêu vương liên thai.
Oành!
- Lạc Bắc! Hôm nay nếu ngươi không chết thì ta chết.
Nhưng một vầng sáng màu trắng còn nhanh hơn cả Trần Thanh Đế. Ngay khi Cửu Thiên Tinh thần pháo vang lên tiếng động ầm ầm, nó lập tức giáng trúng Yêu vương liên thai.
Vầng sáng màu trắng đó chính là do Cách Lan vương phóng ra.
Liên tiếp bị Lạc Bắc giết chết hai vị Pháp vương, rồi lại phá hủy vài cái pháp bảo khiến cho Cách Lan vương đã không còn phong độ của một vị Pháp vương nữa. Y chỉ hận muốn xé Lạc Bắc thành từng mành nhỏ, làm cho hắn biến thành tro bụi.
Vầng sáng màu bạc đó là là một vật thể có hình cầu, bên trong liên tục xuất hiện những cảnh tượng như người đang canh tác, núi lửa dầu sôi, quỷ đói đầy đồng... Những cảnh tượng đó chính là cảnh tượng Luân hồi trong điển tịch Mật Tông. Mà trong vầng sáng đó không hề có lấy một chút khí sắt thép cho thấy Cách Lan vương biết bản mệnh kiếm nguyên và kiếm cương của Lạc Bắc nên không dám lấy ra pháp bảo mà chỉ dùng pháp thuật tấn công Lạc Bắc.
Tuy nhiên, do giận dữ nên pháp thuật mà Cách lan vương phóng ra không hề kém pháp bảo cấp kim tiên như Pháp nguyên kim tháp. Vì vậy mà khi nó oanh kích thỉ thấy Yêu vương liên thai rung chuyển, ánh sáng chớp tắt liên tục.
Oành oành!
Ngay khi vầng sáng chạm tới, bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc và cột sáng của Cửu Thiên tinh thần pháo lại va chạm rồi Tự Tại Ngọc bi tiếp tục húc trúng Yêu vương liên thai.
- Phải húc cho ngươi chết tươi.
- Thiên nhất thần thủy nổ.
Lần này, Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương cũng lập tức ra tay. Hai vầng sáng màu lam giống như con giao long lao thẳng vào Yêu vương liên thai rồi nổ tung khiến cho toàn bộ không trung đầy những giọt nước màu lam to bằng nắm tay.
Bên trong Yêu vương liên thai, ánh sáng màu đen rủ xuống xuất hiện rất nhiều lỗ thủng khiến cho những tia sáng giống như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào bên trong.
- Lạc Bắc! Ngươi có sao không? - Thái Thúc vội vàng kêu lên.
Dưới sự va chạm liên tục, thân thể của Lạc Bắc giống như bị những tia chớp liên tục tấn công mà rung chuyển. Nếu là Thái Thúc thì chỉ sợ chân nguyên và khí huyết đã tản ra, và thân thể bùng nổ từ lâu rồi.
Tuy nhiên âm thanh của Lạc Bắc vang lên vẫn hết sức bình tĩnh:
- Yên tâm! Ta không sao.
- Yêu vương liên thai thật sự rất mạnh. Thái Thúc! Các ngươi chỉ cần không để cho lực lượng pháp thuật xông vào phá hỏng phôi của Yêu vương liên thai là được. Pháp thuật và pháp bảo của chúng không làm gì được ta.
Hiện tại cảnh tượng của Lạc Bắc hết sức thê thảm nhưng hắn lại càng thêm bình tĩnh.
Trong sự chấn động kinh người, cảm giác run rẩy từ cơ bắp của Lạc Bắc càng lúc càng ít mà thậm chí toàn thân còn nóng lên như được ngâm trong làn nước nóng.
Hiện tại đối với Lạc Bắc đúng là nhân họa mà gặp phúc.
Khi đạo pháp thuật kia tấn công lên Yêu vương liên thai, Lạc Bắc suy nghĩ cẩn thận xem tại sao lại có sự thay đổi như vậy.
Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc là một môn pháp quyết thân thể thành thánh hoàn toàn khác với pháp quyết thân ngoại hóa thân hay nội đan đạo pháp.
Trong khi tu luyện nó luôn dùng chân nguyên để rèn giũa thân thể. Tu luyện như vậy khiến cho thân thể giống như một khối sắt luôn được nung nóng còn lực lượng chân nguyên là một cái chùy liên tục đập làm cho khối sắt đó được rắn chắc hơn, đồng thời đẩy những tạp chất bên trong ra ngoài.
Hiện tại, chân nguyên trong cơ thể của Lạc Bắc đã gần như biến thành những sợi tơ, có thể tới tận những chỗ ngóc ngách sâu nhất trong cơ thể.
Nhưng thường ngày tu luyện như vậy, cường độ cơ bản cũng kém so với khi chân nguyên và khí huyết bị chấn động mạnh.