La Phù

Chương 357: Chương 357: Đối diện không nhận ra




Người tu đạo đó có gương mặt dài nhỏ, tuổi chừng ba mươi mấy. Y mặc một tấm áo bào màu đen, đầu đội mũ nhọn cao. Tấm áo choàng của y dài quá bàn chân kéo phía sau nhìn giống như một đám mây đen. Phía trước của tấm áo chia ra làm bốn nhìn giống như bốn thanh trường kiếm, hết sức kỳ lạ. Người tu đạo đó cũng chính là chưởng giáo Âm Thần Tử của Âm Vu Giáo.

Nhìn thấy con Dạ Xoa bước tới đâm về phía mình, Âm Thần Tử cũng không hề hoảng hốt, giơ hai tay bắt pháp quyết. Đám mây đen bên dưới chân lập tức bay lên. Nhìn kỹ thì ra đó toàn là sâu độc nhỏ như con kiến với vô số hình dạng khác nhau. Đám sâu độc tạo thành một làn mây đen bao phủ lấy Âm Thần Tử rồi đưa y lướt sang ngang với một tốc độ nhanh hơn bình thường mấy lần. Cùng lúc đó, hai vầng sáng đen cũng lập tức bắn về phía tiểu Trà.

Hai vầng sáng màu đen đó giống như lưỡi dao cắt trong không khí, đồng thời tản ra một mùi tanh hôi. Hiển nhiên ngoại trừ chân nguyên ra thì nó còn có độc dược rất mạnh.

Âm Vu Giáo chuyên về độc cổ thuât. Mà chưởng giáo Âm Thần Tử thi triển pháp thuật bảo vệ mình cũng thể hiện phong thái của người đứng đầu một phái, đồng thời phóng ra pháp quyết tấn công Tiểu Trà.

“ Xoẹt! “ Xoẹt!

Ngay khi hai vầng sáng của Âm Thần Tử lao tới, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số những tiếng gió rít.

Ngoại trừ năm, sáu vầng sáng có màu sắc khác nhau ra, hơn mười con rắn nhỏ màu lục cũng lao thẳng về phía tiểu Trà và tiểu Ô cầu.

Đạo pháp thuật này của Hàn Vô Kỳ mất rất nhiều chân nguyên. Hơn nữa, một người có Nguyên Anh bắt đầu tan vỡ như lão thì mỗi lần điều động chân nguyên quá mạnh lại khiến cho sự tan rã của Nguyên Anh tăng thêm một chút. Nhưng lúc này, Hàn Vô Kỵ biết tiểu Trà và tiểu Ô Cầu là đối thủ không thua gì Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết cho nên không dám lưu thủ, nhanh chóng phóng ra pháp thuật mạnh nhất của mình.

Đám người Hàn Vô Kỵ và Vân Hạc Tử liên thủ tấn công, nếu Kỳ Liên Liên Thành không có Hạo Thiên Kính thì cũng bị tổn thương.

Con rắn nhỏ của Hàn Vô Kỵ giống như một cây gậy, trong nháy mắt khi nó xuất hiện trong không trung thì trên người tiểu Trà đột nhiên tản ra ánh sáng màu hồng rực rỡ, chiếu rọi xung quanh. Nhất thời trong phạm vi mấy trăm trượng chỉ toàn là một màu đỏ khiến cho thần thức và tầm mắt của mọi người mất đi bóng dáng của nàng. Cùng lúc đó, một tiếng cười yêu dị chợt vang lên. Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hơn mười cái bóng đỏ như máu, nhào về phía Âm Thần Tử.

Huyết quang nhất lưu.

Những cái bóng máu đó nhào lên người của Âm Thần Tử liền xuyên qua. Tuy nhiên khi nó xuyên qua xong, trong nháy mắt Âm Thần Tử trở nên nhẹ nhàng giống như máu thịt trong người bị chúng lôi hết ra khỏi cơ thể, chỉ còn lại một tấm da.

- Thần Quang huyết ảnh đại pháp! Sao có thể như vậy?

Lần này, đừng nói là Hàn Vô Kỵ, ngay cả Vân Hạc Tử vẫn luôn âm trầm cũng thét lên kinh hãi.

Vào lúc này, không ngờ tiểu Trà lại thi triển ra Thần quang huyết ảnh đại pháp của U Minh huyết ma.

Thần Quang huyết ảnh đại pháp là một trong những công pháp công kích lợi hại và độc ác nhất của U Minh huyết ma. Môn công pháp này có thể lập tức hóa ra mười cái bóng, nhào vào người đối phương. Chỉ cần nhào trúng người thì cho dù tu vi có cao tới đâu cũng bị hút khô máu huyết tới chết. Cho dù là Nguyên Anh cũng không thể chạy được. Mà thứ công pháp này có tốc độ cực nhanh khiến cho người ta rất khó đề phóng hay né tránh. Hơn nữa, nếu muốn đánh chết người thi triển thứ công pháp đó thì phải đánh chết toàn bộ mười cái bóng kia, nếu chỉ còn một cái thì người thi triển pháp thuật cũng chỉ bị thương mà Nguyên Thần không bị diệt.

Lúc trước, mọi người đều biết tiểu Trà bị ma khí trong Huyết Xá lợi xâm nhập nên biến thành như vậy. Còn Hàn Vô Kỵ và Vân Hạc tử cũng biết, nếu luyện hóa đủ một viên thì có thể có được một bộ công pháp của U minh huyết ma. Nhưng hiện tại tiểu Trà lại thi triển ra hai bộ công pháp.

Điều đó chỉ có thể nói chủ nguyên Huyết Xá lợi đúng là cao hơn huyết xá lợi khác, bên trong ít nhất ngưng tụ hai bộ công pháp của U Minh huyết ma.

“ Răng rắc! “

Xung quanh tiểu Trà chợt xuất hiện ánh sáng giống như thủy tinh. Tia nhiên một vầng ánh sáng màu hồng chợt lóe lên khiến cho ánh sáng như thủy tinh đang co lại quanh người nàng chợt vỡ nát.

Lần này, Vân Hạc Tử cảm thấy không ổn nên cũng ra tay hết sức, muốn giam cầm Tiểu Trà để cho những người xung quanh nhân cơ hội đánh chết. Nhưng đạo pháp thuật của y lại bị tiểu Ô Cầu phá vỡ.

“ Hi ... . “

Từ miệng tiểu Trà lại thốt ra âm thanh yêu dị. Ánh mắt nàng nhìn về phía Vân Hạc Tử như cười nhạo y không biết lượng sức. Cùng lúc đó, bóng nàng khẽ động lại hóa ra mười cái bóng đỏ như máu khiến cho Vân Hạc Tử sợ tới mặt tái mét, vội vàng ẩn nấp vào trong ngôi thành.

Nhìn thấy tiểu Trà lại thả ra những cái bóng màu đỏ, ánh mắt của đám người Hàn Vô Kỵ trở nên lạnh lùng, tập trung vào những cái bóng đó, đề phóng chúng bổ trúng. Nhưng những cái bóng đó vẫn không lao ra mà một tia máu chợt lao thẳng về một người tu đạo ở gần Hàn Vô Kỵ, khiến cho y biến thành một chùm sương máu.

Một đón kia của tiểu Trà cũng chỉ là hư chiêu mà thực sự tấn công lại là Phệ hồn huyết tiến của tiểu Ô cầu.

Chỉ đối mặt một chút thời gian, toàn bộ không trung đã trống trải hơn nhiều. Hơn mười người tu đạo có tu vi cao, tính cả Hàn Vô Kỵ và Vân Hạc Tử chỉ còn lại sáu người.

- Người kia là ai mà tu vi cao tới mức như vậy?

Đúng vào lúc này, đám người Vân Hạc Tử lại ớn lạnh bởi vì từ xa có một ngọn lửa màu lam đang lao tới với một tốc độ kinh người. Căn cứ vào pháp lực dao động thì có thể thấy tu vi của người đó còn cao hơn đám người Vân Hạc Tử.

- Sư huynh!

Liếc mắt một cái, thấy vầng sáng màu lam đó, sắc mặt của Hàn Vô Kỳ hơi giãn ra một chút. Người đang tới rõ ràng là một trong hai lão bất của của Đại Tự Tại cung vừa mới ra ngoài đuổi theo Nguyệt Ẩn - Phương Tam Bình.

- Ở đây xảy ra chuyện gì?

Phương Tam Bình nhìn thấy tiểu Trà tản ra ma khí kinh người thì sắc mặt không giấu được sự khiếp sợ, vội vàng hỏi Hàn Vô Kỳ.

- Phệ hồn huyết tiến?

Nhưng Hàn Vô Kỵ còn chưa kịp trả lời thì Phương Tam Bình đã nhìn thấy một tia máu lao về phía mình. Cảm nhận pháp lực dao động và ma khí từ trong nó, Phương Tam Bình biến sắc, không dám thi triển pháp thuật chặn lại mà vội vàng hạ thấp độ cao, tránh khỏi tia máu.

- Con Huyết mãng này là ma vật nào mà có được pháp thuật trong Huyết Ma yên ma quyết của U Minh huyết ma? Còn kia là Thiên Ma huyết thị đại pháp?

Phương Tam Bình tránh được tia máu bắn về phía mình thì cũng nhìn thấy được Huyết Dạ xoa mà tiểu Trà thả ra.

Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng nổ vang lên. Trong không trung xuất hiện vô số đạo kiếm khí trong suốt. Đồng thời trên bầu trời cũng bốc lên vô số ngọn lửa màu tím.

Một đòn đó là do Lạc Bắc và Kỳ Liên Liên Thành giao chiến với nhau.

Lạc Bắc thi triển kiếm khí vô hình va chạm với bàn tay to màu tím của Kỳ Liên Liên Thành làm cho cả hai tan vỗ. Nhưng trong tình huống liên tục chịu đòn, giao chiến một cái cũng khiến cho Lạc Bắc phải phun ra một búng máu, chân nguyên trong người sôi trào.

Còn Kỳ Liên Liên Thành thì đối diện với lực xung kích tản ra từ cú va chạm lại cơ bản không bị ảnh hưởng. Gần như ngay khi phát ra bàn tay to màu tím giao chiến với kiếm khí vô hình của Lạc Bắc, lại một làn pháp lực dao đông nữa xuất hiện.

Lúc này, do Nguyên Anh của Kỳ Liên Liên Thành dung hợp với pháp bảo, không giống như thân thể có thể sử dụng đan dược và pháp bảo khác bổ sung chân nguyên, chỉ có thể nhờ vào Nguyên Anh hấp thu nguyên khí trong trời đất để bổ sung chân nguyên. Tuy nhiên dưới tình huống đấu phép như thế này thì mức độ bổ sung nguyên khí của Nguyên Anh cũng như muối bỏ biển, cơ bản không bù đắp nổi. Cho nên mỗi lần Kỳ Liên Liên Thành phóng ra pháp thuật thì chân nguyên lại hao tổn. Mà chân nguyên càng hao tổn thì Nguyên Anh lại càng bị khí kim thiết làm cho tổn thương nặng.

Bất cứ người nào ở đây cũng có tu vi cực cao. Cho nên bọn họ hiểu rõ, Kỳ Liên Liên Thành làm như vậy chẳng khác nào biến mình thành cây nến, càng đốt cháy thì ngọn nến càng nhanh chóng ngắn lại. Thử hỏi có ai thấy mình giống như ngọn nến nhanh chóng bị đốt cháy mà không hoảng hốt? Nhưng Kỳ Liên Liên Thành lại dường như chẳng thèm để ý tới điều đó. Y vẫn không hề dừng lại, trong nháy mắt khi phát ra bàn tay to kia, y liền giống như một ngọn núi mà đè xuống vị trí của Lạc Bắc.

- A?

Nhìn thấy Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết không thể ngăn cản được một đòn của Kỳ Liên Liên Thành, nét mặt của tiểu Trà chợt xuất hiện chút lo lắng. Chút lo lắng đó dường như là cảm nhận được hơi thở quen thuộc mà lo lắng cho Lạc Bắc.

Sau một tiếng hừ nhẹ khiến cho người ta cảm thấy ớn lạnh, Huyết Dạ xoa đang tấn công đám người Vân Hạc Tử đột nhiên nhảy vọt lên rồi đâm thẳng về phía Kỳ Liên Liên Thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.