La Phù

Chương 683: Chương 683: Hôm Nay Ta Muốn Trời, Đất Này Phải Nghe Lệnh Ta




Đúng lúc này, điều khiến cho mọi người bất ngờ đó là Lạc Bắc chợt dừng lại như nhận ra điều gì đó mà ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Rõ ràng đây là thời cơ tốt để đánh chết Huyền Vô Thượng nhưng Lạc Bắc lại dừng lại.

Điều này khiến cho Huyền Vô Thượng cảm thấy bất ngờ.

Lúc này trong lòng bàn tay phải của Huyền Vô Thượng đã xuất hiện một điểm sáng màu đen. Vô số những điểm sáng trong đó khiến cho nó giống như một cái vũ trụ thu nhỏ.

Dù sao thì cũng là tầng thiên kiếp thứ tư, cho dù rơi vào hoàn cảnh thế này, Huyền Vô Thượng cũng nắm chắc bảy phần đánh chết Lạc Bắc.

Nhưng nếu y sử dụng cái pháp thuật này thì chắc chắn sẽ hết gần như toàn bộ chân nguyên. Tới lúc đó đám người Bán Diện Nhân Ma mà ra tay với y thì chưa chắc y đã chống lại. Cho nên nếu y phóng ra cái pháp thuật này thì chắc chắn là cùng chết với Lạc Bắc.

Lúc này, bản thân y đã tính toán cùng chết với Lạc Bắc nhưng y lại không ngờ hắn chợt dừng lại. Hơn nữa Lạc Bắc dường như cũng không chú ý tới y mà lại để ý về phía trên cao. Cảnh tượng này khiến cho y cũng không vội vàng thi triển pháp thuật phản kích lại Lạc Bắc mà lập tức cố gắng bình ổn chân nguyên dao động trong người.

- Lạc Bắc! Trong hoàn cảnh này mà ngươi còn phát hiện được sự tồn tại của ta. Có điều lần này ta cũng không đánh giá sai thực lực của ngươi.

- Huyền Vô Thượng! Vốn ta nghĩ với tu vi tầng thiên kiếp thứ tư của ngươi có thể tiêu diệt bọn chúng dễ dàng nhưng không ngờ ngươi lại rơi vào cảnh này.

Không trung phía trên đột nhiên có tiếng nói như thế vọng xuống.

- Hoàng Vô Thần?

Khi âm thanh đó vọng xuống rất nhiều người tu đạo chợt kêu lên. Bởi vì bọn họ nhận ra được thứ âm thanh mang theo hơi thở duy ngã độc tôn của Hoàng Vô Thần.

Theo âm thanh đó vọng xuống, mọi người đều thấy một ngôi thành màu bạc xuất hiện ở giữa không trung nhìn giống như một quả tinh cầu hạ xuống làm người ta cảm thấy áp lực.

- Hoàng Vô Thần! Không ngờ ngươi vẫn chưa chết?

Huyền Vô Thượng liếc mắt một cái rồi thốt lên âm thanh kinh ngạc ngay sau đó là khiếp sợ:

- Thiên kiếp thứ năm. Hoàng Vô Thần! Không ngờ tu vi của ngươi đã tới tầng thiên kiếp thứ năm.

- Thiên kiếp thứ năm.

Câu nói của Huyền Vô Thượng vừa mới dứt thì gần như toàn bộ người tu đạo có mặt đều kinh hãi.

Tu vi của Huyền Vô Thượng là tầng thiên kiếp thứ tư, vừa rồi y đã thể hiện có năng lực tiêu diệt đám người Bán Diện Nhân Ma. Nhưng hiện tại mọi người có mặt ở đây đều hiểu rõ tu vi tầng thiên kiếp thứ năm có ý nghĩa như thế nào.

- Từ Thạch Hạc?

Khi cái thành trì màu bạc tiếp tục hạ xuống, mọi người nhìn thấy rõ một cái bóng mặc trường bào đứng giữa ngôi thành thể hiện một phong thái không ai sáng nổi. Người đó đúng là Hoàng Vô Thần. Mà bên cạnh y còn có một cây pháp trụ có buộc Nguyên Anh của một người. Rất nhiều đệ tử Côn Luân cùng với người của huyền môn chính đạo liếc mắt nhận ra đó chính là Nguyên Anh của Từ Thạch Hạc.

Cảnh tượng như vậy khiến cho nhiều người tu đạo của Huyền môn chính đạo đều ngơ ngác.

- Hoàng Vô Thần! Ngươi muốn chúng ta liều tới mức lưỡng bại câu thương rồi ngươi một mình quản lý giới tu đạo này? Chỉ tiếc ngươi phải thất vọng.

Lúc này, âm thanh lạnh lùng của Lạc Bắc cũng vang lên.

Lạc Bắc hiểu rõ bây giờ Hoàng Vô Thần xuất hiện coi như không còn che giấu dã tâm của mình. Hắn nói vậy cũng như vô nghĩa. Nhưng câu nói của Lạc Bắc lại là nói cho đám người Huyền Vô Thượng và huyền môn chính đạo không biết.

Lúc này, Hoàng Vô Thần chính là kẻ địch lớn nhất của họ.

Tuy nhiên bây giờ chân nguyên của đám người Lạc Bắc đã tổn thất quá nhiều rất nhiều pháp thuật và pháp bảo nghịch thiên cũng không sử dụng được. Mà từ pháp lực dao động và khí tức tản ra từ người của Hoàng Vô Thần đối với Lạc Bắc mà nói thì chỉ dùng mấy từ kinh tâm động phách để hình dung.

Từ khi khai chiến tới giờ, chuyện đám người Lạc Bắc lo lắng nhất đã xảy ra.

Quả nhiên Hoàng Vô Thần vẫn chưa chết hơn nữa tu vi của y còn vượt xa sự dự đoán của đám người Lạc Bắc. Chỉ có bắt tay với người Thiên Lan hư không thì mới chống lại được Hoàng Vô Thần.

- Hoàng Vô Thần! Không ngờ ngươi vì dã tâm của bản thân mà làm cho nhiều đệ tử Côn Luân phải chết.

Cùng lúc đó đám người Lý Dã Hạc của Côn Luân cũng rống to.

- So với sinh linh trong thiên hạ này thì đừng nói là tính mạng của vạn người, hy sinh cả giới tu đạo thì có sao?

Hoàng Vô Thần vẫn nhắm mắt mà nói với đám người Lý Dã Hạc. Theo âm thanh của y vang lên, dường như có một vòng tròn vô hình đánh trúng người Lý Dã Hạc khiến cho tất cả bọn họ loạng choạng và phun máu.

- Bắt đầu từ hôm nay ta muốn tạo ra một thời thịnh thế. Kẻ thuận ta thì sống, đối nghịch lại ta thì chết.

Hoàng Vô Thần nói như vậy thật thản nhiên giống như mọi người trong mắt y đều là con kiến có thể giết bất cứ lúc nào.

- Hoàng Vô Thần! Mặc dù tu vi của ngươi vượt qua thiên kiếp thứ năm nhưng ngươi có dám chắc với sức một người giết hết được tất cả người tu đạo ở đây hay không? - Huyền Vô Thượng hơi nheo mắt lại mà cười lạnh.

- Nếu như bình thường ta cũng không chắc. Nhưng bây giờ thì khác, chân nguyên của các ngươi đã tổn thất nhiều như vậy huống chi người ta e ngại nhất đã bị các ngươi giết.

Hoàng Vô Thần quay đầu nhìn Bắc Minh vương hiển nhiên người mà y e ngại chính là người đàn ông đầu trọc kia. Sau khi dừng một chút y lại nói tiếp:

- Theo ta được biết thì đạo pháp thuật của Bắc Minh vương gần như phải mất hết toàn bộ chân nguyên mới có thể sử dụng. Bây giờ ngươi cũng đừng mong phóng được cái pháp thuật đó nữa.

- Hơn nữa ta cũng không chỉ có một người.

Theo câu nói của Hoàng Vô Thần một đoàn bóng người mặc pháp y màu xám từ trong ngôi thành lướt ra đứng sau Hoàng Vô Thần.

Số bóng người mặc pháp y màu xám đó có ít nhất hơn trăm người, hơn nữa đều tu vi Độ Kiếp kỳ.

Hơn trăm người tu đạo tu vi Độ Kiếp kỳ.

Ánh mắt của Lạc Bắc cũng híp lại.

Mà lúc này âm thanh của Hoàng Vô Thần giống như những ngọn núi ập tới:

- Thuận ta thì sống, chống ta thì chết.

- Hắn muốn cả giới tu đạo nghe theo lệnh của hắn?

Thủ lĩnh của huyền môn chính đạo lúc này là nhân vật còn tàn nhẫn hơn cả cự ma vạn cổ. Rất nhiều người của huyền môn chính đạo đều không tin vào cảnh tượng mà mình đang chứng kiến.

- Huyền Vô Thượng! Chỉ có hai bên chúng ta bắt tay với nhau thì mới đánh chết hắn được. Hơn nữa lần này hắn tự cho mình tiêu diệt chúng ta. Đây chính là chân thân của hắn, nếu lần này chúng ta không giết được hắn thì bất kể bên nào thắng cũng đều bị ảnh hưởng.

Cùng lúc đó âm thanh của Lạc Bắc cũng vang lên trong đầu Huyền Vô Thượng.

- A?

Những lời nói đó của Lạc Bắc được sử dụng bí pháp để truyền âm cho Huyền Vô Thượng, người ngoài cơ bản không nghe được nhưng Hoàng Vô Thần lại nghe thấy được câu nói của Lạc Bắc. Y hơi kinh ngạc:

- Lạc Bắc! Ngươi nhận ra chân thân của ta?

- Ta không chỉ biết pháp thuật của ngươi có thể tu luyện được phân thân còn nhận rõ được chân thân của ngươi. Ta còn biết ngươi có thể sử dụng linh khí để nâng cao tu vi của người khác. - Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Hoàng Vô Thần:

- Hơn nữa ta còn biết ngươi có thể xóa bỏ tâm niệm của người khác khiến cho họ nhận lấy ý chí của mình rồi biết thành tượng gỗ của ngươi. Ta còn biết mỗi lần ngươi vượt qua thiên kiếp thì trong một thời gian ngắn tu vi sẽ giảm xuống tới tầng thiên kiếp thứ nhất cần từ từ hồi phục.

- Nguyên Thiên Y nói cho ngươi biết sự ảo diệu trong công pháp của ta cho ngươi, nếu không ngươi không biết được điều đó.

Hoàng Vô Thần vẫn nhắm mắt nhưng y cũng hiểu ngay ra ý của Lạc Bắc:

- Lạc Bắc! Ngươi đúng là truyền nhân mà Nguyên Thiên Y chọn. Lúc này ngươi nói ra là muốn cho mọi người biết nhược điểm trong công pháp của ta, để sau này có người biết mà đối phó. Có điều cũng vô ích. Chỉ cần ta loại bỏ ngươi và Huyền Vô Thượng thì trên thế gian này chẳng còn ai uy hiếp được ta. Từ hôm nay, ta muốn trời này, đất này phải dịch chuyển theo ý chí của ta.

- Ha ha! Hoàng Vô Thần! Ngươi nghĩ ngươi là ai?

Nhã Dịch thần quân cất tiếng cười điên cuồng.

Nếu trong trận chiến với Thiên Lan hư không, Hoàng Vô Thần chiến thắng thì có lẽ lúc này Nhã Dịch thần quân cũng e ngại tu vi của Hoàng Vô Thần mà không dám có động tác nào.

Nhưng Hoàng Vô Thần giả chết làm cho bọn họ chiếm được Côn Luân, khiến cho họ giao chiến với Lạc Bắc rồi sau đó mới chuẩn bị tới để thu dọn. Hành vi âm hiểm như vậy cho dù thành công thì nhiều lắm cũng chỉ là một kẻ gian hùng. Tuy nhiên lúc này Hoàng Vô Thần vẫn ngông cuồng như một vị thần nắm trong tay cả thiên hạ khiến cho Nhã Dịch thần quân không nhịn được.

- Hỗn độn tinh mang.

Theo tiếng cười điên cuồng của Nhã Dịch Thần quân, từ cái thành trì màu bạc chỗ Hoàng Vô Thần đột nhiên xuất hiện một cái lỗ thủng rồi một tia sáng màu xanh lúc xuyên qua tạo thành một con mãng xà màu xanh.

Con mãng xà màu xanh lục đó còn to hơn cả ngôi thành. Từ trong không trung chui ra nó liền há to miệng định nuốt chửng cả Hoàng Vô Thần và ngôi thành.

- Chỉ mới vượt qua hai lần thiên kiếp mà cũng dám ra tay với ta? - Hoàng Vô Thần chỉ phất tay.

Oành! Quanh thân Nhã Dịch thần quân chợt xuất hiện vô số sợi tơ. Rồi sau đó thân thể của y như bị phong ấn trong một miếng thủy tinh. Nó lập tức vỡ vụn và tan biết.

Con mãng xà màu lục của Nhã dịch thần quân cũng đột nhiên bị một cái vòng tròn màu vàng trấn áp rồi nhanh chóng thu nhỏ lại chui vào tay Hoàng Vô Thần.

”Nhã Dịch Thần Quân!”

Đám người Nô Thú thần quân lập tức biến sắc,

- Lạc Bắc! Chuyện chúng ta sau này hãy giải quyết. Trước tiên bắt tay đối phó hắn.

Huyền Vô Thượng cũng biến sắc đồng thời thốt lên như thế.

Mới vừa rồi khi Hoàng Vô Thần đánh chết Nhã Dịch thần quân, Huyền Vô Thượng cũng thi triển pháp thuật chặn lại nhưng không chặn được. Y phát ra một quầng sáng màu đen tuy nhiên bị một thứ lực lượng xé rách tan vỡ theo Nhã Dịch thần quân.

Một nhân vật ở đỉnh của tầng thiên kiếp thứ hai như Nhã dịch thần quân vậy mà chỉ vừa mới giao chiến đã bị Hoàng Vô Thần giết chết.

Tu vi vượt qua thiên kiếp thứ năm đã có lực toái không.

Lúc này, chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể đánh nát được đối thủ ở trong phạm vi không gian của mình. Mà căn cứ từ việc Hoàng Vô Thần thi triển pháp thuật thì tu vi của y đã vượt qua trung kỳ thiên kiếp thứ năm.

Với tu vi như vậy ở đây không một ai có thể ngăn được y. Cho dù là ai thì một mình mà đối mặt với Hoàng Vô Thần cũng bị giết chết ngay chỉ trong một chiêu.

Hiện tại trên người Hoàng Vô Thần tản ra uy áp khiến cho hư không xung quanh trở nên giống như thủy tinh sáng bóng, thứ hơi thở và uy áp khiến cho không gian trở nên như vậy là như thế nào?

- Giết.

Lúc này, tất cả người tu đạo Thiên Lan hư không đều hiểu rõ với Lạc Bắc bọn họ còn có thể thương lượng, còn nói chuyện tình nghĩa nhưng với Hoàng Vô Thần thì cơ bản chẳng nói một chút tình nghĩa gì với họ. Chỉ có một thuận thuận ta thì sống mà chống ta thì chết. Tất cả những ai không theo sẽ bị y giết chết.

Bên phía Thiên Lan hư không, Huyền Vô Thượng, Nô Thú thần quân, Hắc Thạch thần quân, đều ra tay với Hoàng Vô Thần.

Vốn Thập Điện trấn hồn ca đã dừng lại bây giờ lại vang lên một lần nữa.

Bên phía Lạc Bắc, Lạc Bắc, Bán Diện Nhân Ma, Nạp Lan Nhược Tuyết, Linh Thích Thiên cùng với Hàn Huyết Y, Vũ Sư Thanh, Lý Dã Hạc đều ra tay với Hoàng Vô Thần.

Toàn bộ hư không lập tức tràn ngập nguyên khí trời dất hỗn loạn. Vô số những điểm sáng rực rỡ từ bốn phương tám hướng lao về phía ngôi thành màu bạc.

Bây giờ, vừa rồi rất nhiều pháp khi mà hai bên giao chiến đã liều mạng cũng được sử dụng. Bên phía Huyền môn chính đạo chủ yếu là pháp khí có hình kim thiềm còn bên Thiên Lan hư không thì sử dụng pháp khí có hình Ma thần thạch. Tất cả đều phóng ra vô số những quầng sáng bao phủ không trung.

Trong nháy mắt, mặc dù hai bên có rất nhiều người không đủ khoáng cách thi triển pháp thuật nhưng cả hai bên cộng lại cũng có vạn người tu đạo tấn công Hoàng Vô Thần.

- Vô ích.

Nhưng Hoàng Vô Thần lại hơi lắc đầu.

”Chưởng thiên Kim Luân!”

Một cái vòng tròn màu vàng khổng lồ đột nhiên xuất hiện bên trên ngôi thành. Theo cái vòng tròn đó xuất hiện một làn nguyên khí dao động khiến người ta khó có thể tưởng tượng từ trên trời giáng xuống. Toàn bộ đất trời lập tức rung chuyển.

Lúc này, trong phạm vi mấy ngàn dặm, người tu đạo thậm chí là Lạc Bắc và Huyền Vô Thượng đều cảm thấy trời đất như đảo lộn.

Hoàng Vô Thần tu luyện công pháp Vô Sắc Định đại hoa luân cũng không phải là pháp thuật loại Thần vực nhưng lúc này y dựa vào lực lượng kinh người để tạo ra lực lượng loại Thần vực.

Gần như toàn bộ pháp thuật công kích trong nháy mắt xuất hiện sự chệch hướng. Vốn chúng đang lao về phía ngôi thành thì bây giờ chệch hướng va chạm vào nhau khiến cho không trung xuất hiện vô số những quầng lửa.

Trên ngôi thành màu bạc kia, hơn trăm đệ tử tu vi Độ Kiếp kỳ do Hoàng Vô Thần lựa chọn đều phóng ra những bàn tay khổng lồ màu tím tạo thành một cái lồng ánh sáng.

Hơn trăm đệ tử mặc pháp y màu xám đó đều giống như Kỳ liên liên thành tu luyện Đại Đạo như thiên quyết.

Một số ít pháp thuật lao tới quầng sáng của ngôi thành bị những bàn tay khổng lồ do đám đệ tử đó phóng ra đánh nát.

Cùng lúc, hai cái vòng tròn màu vàng đột nhiên xuất hiện phía trên của những cái tượng đá bên phía Thiên Lan hư không và pháp khí hình con cóc của bên phía Huyền môn chính đạo.

Từ hai cái vòng tròn màu vàng đó đột nhiên bắn ra cả vạn tia sáng. Bất cứ người tu đạo nào bị những tia sáng đó quét trúng lập tức hóa thành tro bụi.

Hơn một ngàn người tu đạo.

Trong nháy mắt bên phía hai bên đã có hơn một ngàn người tu đạo bị hóa thành tro bụi.

Chỉ trong tích tắc Hoàng Vô Thần đã tiêu diệt hơn hai ngàn người tu đạo.

Đám người Lạc Bắc, Huyền Vô Thượng cũng không thể cứu viện kịp bởi vì tốc độ thi triển pháp thuật của Hoàng Vô Thần đã vượt xa đám người bọn họ. Thập Điện trấn hồn ca của Bán Diện Nhân Ma cũng không ảnh hưởng gì tới y.

Oành!

Từ trong vô số khiếu huyệt trên người Lạc Bắc tuôn ra vô số kiếm khí. Toàn thân hắn lại biến thành một đạo kiếm quang chém thẳng về phía Hoàng Vô Thần.

Lúc này Lạc Bắc cũng gần như nổi điên.

Bởi vì Hoàng Vô Thần vừa mới tiêu diệt hơn một ngàn người tu đạo có cả những đệ tử Nga Mi mà hắn biết. Trong số bọn họ có rất nhiều người chính trực giống như Thái Thúc, Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ. Tuy nhiên bây giờ những người đó đã chỉ còn lại một chút tro bụi tản mát trên không trung.

Cùng lúc đó cây châm nhỏ bị Lạc Bắc phong ấn cũng được hắn thả ra. Huyền Vô Thượng vung tay lên một cái nó lập tức xuất hiện trên người Hoàng Vô Thần.

- Các ngươi không thể nào hiểu được tu vi Thiên kiếp thứ năm có sự chênh lệch với thiên kiếp thứ tư và thứ ba như thế nào.

Hoàng Vô Thần lại lắc đầu. Cây châm nhỏ ẩn chứa uy lực của cả một cái tinh cầu đã đâm vào một trong các khiếu huyệt của Hoàng Vô Thần. Tuy nhiên từ cái khiếu huyệt đó chỉ tản ra một chút tia sáng rồi một cái vòng tròn nhỏ màu vàng xuất hiện đẩy cái cây châm nhỏ bật ra ngoài.

Cùng lúc đó, Hoàng Vô Thần vung tay lên, tia sáng màu vàng hơi lóe lên, kiếm quang do Lạc Bắc hóa ra cũng bị đánh bay.

- Một một tầng thiên kiếp thực lực có sự chênh lệch mấy lần, mấy chục lần. Càng lên cao sự chênh lệch đó càng khủng bố. Đáng tiếc, các ngươi vĩnh viễn không có cơ hội vượt qua thiên kiếp thứ năm. Sự chênh lệch của nó như thế nào các ngươi không có cơ hội tự mình cảm nhận.

Cùng vào lúc này, đôi mắt vẫn đang nhắm chặt của Hoàng Vô Thần chợt mở ra.

Phù!

Đồng thời với lúc Hoàng Vô Thần mở hai mắt, bên phía Lạc Bắc, lão đạo Lý Dã Hạc của Côn Luân ngoài phóng ra cái Lục tiên chùy còn lấy ra một cái cổ phù màu tím.

Bên trên cái cổ phù đó có hơn mười cái vòng tròn kỳ lạ tản ra một làn hơi thở độc đáo từ thời hồng hoang. Vừa phóng ra cái cổ phù màu tím, chân nguyên từ trong cơ thể của Lý Dã Hạc cũng cuồn cuộn tuôn ra dường như để sử dụng nó phải dùng hết toàn bộ chân nguyên của lão.

Tuy nhiên khi Hoàng Vô Thần mở mắt, tất cả chân nguyên trong cơ thể của Lý Dã Hạc chợt ngưng tụ rồi một cái vòng tròn màu vàng chợt xuất hiện trước mặt đánh cho lão hóa thành tro bụi.

Thái thượng trưởng lão của Côn Luân lập tức bị Hoàng Vô Thần giết chết.

Cũng lúc đó, một tiếng nổ vang lên, không trung trên đỉnh đầu của Hoàng Vô Thần chợt xuất hiện một vết nứt rồi một quầng sáng màu bạc từ trong đó bay ra.

Một quả tinh cầu.

Vô số những dải nguyên khí tinh cầu bay lượn trên không trung phát ra những tiếng nổ. Mọi người có thể nhìn thấy quầng sáng bạc đó chính là một tinh cầu thật sự.

Một quả tinh cầu bị chân nguyên và lực lượng pháp thuật nén ép từ đường kính mấy ngàn dặm chỉ còn lại có vậy.

Trên bề mặt của cái tinh cầu đó tản ra nguyên khí cực kỳ nhiều. Thậm chí có thể thấy bề mặt của nó do vô số những thiên thạch va chạm làm xuất hiện những khe rãnh.

Vô số đạo quân cầm vòng tròn màu vàng đứng xung quanh nâng đỡ dẫn dắt cái tinh cầu đó.

Không ngờ được Hoàng Vô Thần sử dụng pháp thuật hút một quả tinh cầu xuống đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.