- Sao lại thế này?
Chuyện này khiến cho cả Nguyên Anh của Trần Thanh Đế và Thao Sinh Nguyên cũng phải nhảy dựng.
- Khổng Tước minh vương phù quả nhiên là chí bảo trong cổ phù.
Ngược lại, Lạc Bắc thì mừng rỡ như điên.
Vào lúc này, bảy loại ánh sáng sau lưng hắn đã mất đi bốn loại. Nhưng
lúc trước Hoài Ngọc đã nói mỗi loại ánh sáng của Khổng Tước Minh vương
phù có thể ngăn cản một đạo pháp thuật của đối phương. Hiện tại mất đi
bốn loại ánh sáng chứng tỏ uy lực pháp thuật của Trần Thanh Đế và Thao
Sinh nguyên rất mạnh, chỉ với một làn ánh sáng không thể xóa bỏ được
hết. Đối với Lạc Bắc mà nói thì uy lực của cái cổ phù này đã vượt xa sự
dự đoán.
Rầm!
Cả cái Xích Đồng thiên thành lập tức giáng lên lồng ánh sáng bảo vệ của Cống Dát Kiên Tán và Cách Lan vương.
Mời vừa rồi màn ánh sáng của Hộ Trì bảo quang phù của Cống Dát Kiên Tàn
đã bị Lạc Bắc đánh nát. Vào lúc này, chỉ còn lại vầng sáng bảo vệ do ánh sáng của Phật quang xá lợi ngưng tụ lại.
Bị Xích Đồng thiên thành với kích thước khổng lồ húc phải rồi đột nhiên
nó tản ra khí Xích Đồng bao phủ lấy toàn bộ màn ánh sáng màu trắng. Cùng lúc đó, Thúc Anh hắc vân nang cũng hóa thành đám mây đen mà tản ra.
Nhất thời chỉ thấy một đám mây mù màu xích đồng và mây đen quay cuồng
không ngờ giống hệt như làn sương trắng do Mê Thần ngân phù tạo ra bao
phủ lấy Cống Dát Kiên Tán và Cát Tường Sinh khiến cho đám người Trần
Thanh Đế cơ bản không xác định được chính xác vị trí của Lạc Bắc và Hoài ngọc.
- Không hay.
Cùng với lúc bị khí xích đồng của Xích Đồng thiên thành bao phủ, Cống
Dát Kiên Tán và Cách Lan vương chợt thấy có chín đạo kiếm cương và một
tia sáng bạc lao tới. Sau đó còn một tia sáng màu tím mang theo khí tức
hủy diệt của Tử Lôi thần châm vừa mới phá một cái pháp bảo của Cách Lan
vương rồi đánh chết Vương Diễm Dương. Cả hai vị pháp vương Hoa giáo cũng kinh hãi. Trong tay Cách Lan vương lập tức xuất hiện một cái bảo bình
tản ra ánh sáng màu xanh từ miệng ngăn cản chín đạo kiếm cương và tia
sáng màu bạc, đồng thời một vầng s màu vàng cũng xuất hiện ở ngực của
Cống Dát Kiên tán sau đó hóa thành một đóa hoa sen va chạm với Tử Lôi
thần châm khiến cho cả hai biến mất.
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên bẩy vầng sáng đỏ như máu xuất hiện
trên đỉnh đầu hai người rồi bao phủ lấy cả vầng sáng màu trắng của họ.
Trong khoảng khắc, bên ngoài màn sáng màu trắng phủ đầy một lớp băng
tinh đỏ như máu rồi nó ngưng tụ lại thành một đóa hoa Mạn Đà La. Hai cái hóa thân khổng lồ của Cống Dát Kiên Tán và Cách Lan vương không thể
động đậy bị phong ấn trong đóa hoa đó.
Ngay lập tức đóa hoa Mạn Đà La liền hóa thành một điểm sáng rồi bay vào mi tâm của Lạc Bắc.
Sử dụng Xích Đồng thiên thành, Thúc Anh hắc vân nang che khuất tầm mắt,
thần thức rồi lấy Tử Lôi thần châm thu hút sự chú ý của Cống Dát Kiên
Tán và Cách Lan vương, sau đó Lạc Bắc lại sử dụng Đại Hắc thiên ma quyết một cách có hiệu quả phong ấn được cả hai vị pháp vương.
- Lạc Bắc! Cẩn thận.
Đúng vào lúc này, phía sau Lạc Bắc và Hoài Ngọc đột nhiên xuất hiện một
thứ sức mạnh vô hình. Rồi một tiếng nổ lớn vang lên khiến cho tai của
Lạc Bắc và Hoài Ngọc chảy ra tơ máu.
Toàn bộ Xích Đồng thiên thành lập tức hóa thành vô số những dòng khí màu xích đồng bắn ra xung quanh. Hơn nữa chúng cũng không bao giờ ngưng tụ
lại được nữa... Một cái cổ bảo hùng mạnh như vậy không ngờ bị nổ cho phá hủy hoàn toàn.
- Thú Sát bạo viêm phù.
Trong nháy mắt Lạc Bắc liền hiểu ra, Trần Thanh Đế đã sử dụng Thú Sát
bạo viêm phù. Nhưng còn chưa kịp có động tác gì thì một loạt tiếng nổ đã vang lên, mấy cái đại trận bên trong Thúc Anh hắc vân nang như bị tổn
hại khiến cho ánh sáng của nó tối đi. Còn Lạc Bắc thì như bị một cây
chùy đánh trúng. Mặc dù có sự phòng ngự của pháp y do thần kiêu pháp
giới tạo ra nhưng chân nguyên trong cơ thể của hắn cũng bị đánh cho xơ
xác, ngay cả da thịt cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt phun cả ra máu.
Nhưng đúng vào lúc này, Hoài Ngọc chợt chắn ở phía sau của hắn. Ánh sáng từ cái pháp y của nàng tản ra không bị đánh nát.
Chợt một tia sáng màu lam lao tới đánh nát vầng sáng từ pháp y của Hoài Ngọc mà giáng thẳng vào người nàng.
- Đi!
Gần như đồng thời, ánh sáng của Tự Tại Ngọc Bia phun ra rực rỡ nhanh chóng bỏ chạy xa khỏi vị trí của Lạc Bắc.
Một vầng ánh sáng màu lam bắn trở lại vào tay của trần Thanh Đế. Đó là một viên Ngọc như ý màu lam.
Không biết Khổng Tước Minh vương phù được luyện chế như thế nào, có
huyền diệu ra sao. Mặc dù nó có thể ngăn cản pháp thuật tấn công nhưng
đối diện với Thú Sát bạo viêm phù và pháp bảo tấn công của Trần Thanh Đế nó lại không hề có tác dụng.
Tuy nhiên mộ đòn không đánh trúng Lạc Bắc, bị Hoài Ngọc ngăn cản, Trần
Thanh Đế cũng chẳng hề do dự lập tức điều khiển Tự Tại Ngọc Bia điên
cuồng phi độn.
Sắc mặt của Thao Sinh Nguyên và Thiên Ngô Hầu trên Tự Tại ngọc bia tái
nhợt như người chết. Trong mắt cũng chẳng còn có lấy một chút tàn nhẫn
mà chỉ có sự sợ hãi vô cùng.
Bao nhiêu cao thủ Nguyên Anh kỳ bao vây Lạc Bắc, trong tay lại có rất
nhiều cổ phù khiến cho thực lực tăng lên nhiều nhưng cuối cùng Vân Hạc
Tử bị đánh nát thân thể, Nguyên Anh bị bắt. Băng Trúc Quân và Trần Lê
Phù chỉ có Nguyên Anh. Vương Diễm Dương bị chết. Còn lúc này, Thiên Ngô
Hầu cũng chẳng còn được bao nhiêu thủ đoạn. Thao Sinh Nguyên thi triển
bí pháp xong chân nguyên gần như không còn. Còn Trần Thanh Đế sau khi sử dụng Thú Sát bạo viêm phù, mặc dù có Tự Tại ngọc bia che chở nhưng bản
thân cũng bị tổn thương.
Vào lúc này, một đòn tấn công của Trần Thanh Đế không trúng, tất cả bọn
họ cảm giác được chân nguyên bị đánh tan trong thân thể Lạc Bắc gần như
ngưng tụ trong nháy mắt. Bên ngoài cơ thể bắt đầu có pháp lực dao động.
Vì vậy mà cơ bản bọn họ cũng chẳng còn ôm mộng giết được hắn. Tất cả chỉ còn sự hoảng sợ không biết lần này có thể trốn thoát được không.
Một đám mây đen thu lại trong tay Lạc Bắc.
Vào lúc này, không chỉ có ánh sáng từ đám mây u ám mà ngay cả nguyên Anh của Vân Hạc Tử bị bao phủ ở trong đó cũng dường như mất hết linh tính.
Hiển nhiên vừa rồi khi Thú Sát bạo viêm phù bùng nổ không chỉ có cái cổ
bảo mà ngay cả Nguyên Anh của Vân Hạc Tử bị trấn áp trong trận pháp cũng bị tổn thương.
Khổng Tước Minh vương phù ở phía sau Lạc Bắc chỉ còn chút sáng mờ nhưng
vẫn chưa biến mất. Với chút chân nguyên còn sót lại của Lạc Bắc muốn
đuổi kịp đám người Trần Thanh Đế cũng là chuyện không thể. Hơn nữa trong tình hình phân thân không bị tổn thương, Lạc Bắc có thể đánh chết đám
người Trần Thanh Đế cũng khó. Nhưng nhìn hướng Tự Tại Ngọc bia bỏ trốn,
một tia sáng lạnh lùng chỉ lóe lên trong mắt nhưng Lạc Bắc cũng không
đuổi theo mà tản ra một thứ lực lượng hiền hòa, lao về phía Hoài Ngọc.
Vào lúc này, nhờ có pháp y bảo vệ nên nhìn bề ngoài của Hoài Ngọc cũng
không bị thương. Tuy nhiên ngực của nàng hơi lõm xuống, hơi thở dường
như cũng chẳng còn.
Không hề chần chừ, cái bình đan dược màu đỏ có chứa Bổ Thiên đan của Hoàng Thiên tông lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Vừa bay về phía cái hố to, Lạc Bắc vừa đổ hết toàn bộ hơn mười viên đan
dược ra tay. Một tiếng động vang lên, hơn mười viên Bổ Thiên đan bị Lạc
Bắc sử dụng chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh bóp nát rồi
dung hợp vào trong chân nguyên màu vàng của hắn.
Lạc Bắc chỉ tay một cái, thứ chất lỏng hòa lẫn chân nguyên Vọng Niệm
Thiên Trường Sanh kinh của hắn lập tức thấm vào trong cơ thể của Hoài
Ngọc.
Sau đó, một làn chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh liên tục từ tay Lạc Bắc tràn ra chui vào trong cơ thể của nàng.
Chỉ trong thời gian chốc lát, Lạc Bắc hơi lắc lư, sắc mặt cũng trở nên
xám trắng không còn chút huyết sắc. Nhưng hắn vẫn không hề dừng tay để
cho chân nguyên tiếp tục rót vào trong cơ thể của Hoài Ngọc.
Một cảnh tượng khó xinh xuất hiện, phần bụng trên của Hoài Ngọc từ từ
hồi phục lại nguyên trạng và một chút sức sống cũng bắt đầu quay về với
cơ thể của nàng.
Mất một lúc sau, Hoài Ngọc hơi chớp chớp mi mấy cái rồi mở mắt không nói gì, im lặng nhìn Lạc Bắc.
Nhìn thấy ánh mắt của Hoài Ngọc như vậy Lạc Bắc chỉ cụp mắt xuống thôi
không rót chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh nữa. Hắn bắt một
cái pháp quyết rồi ngồi xếp bằng bắt đầu điều tức.
- Hóa ra chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh mà ngươi tu luyện còn có công hiệu chữa trị tổn thương cơ thể.