Mỗi tông phái đều có khí tức đặc biệt của riêng mình. Giống như Thiên
phong Thục Sơn kỳ tú lúc ẩn lúc hiện, so với rất nhiều môn phái nguy nga trán lệ, khí thế phi phàm, Từ Hàng Tĩnh Trai giống như một đào nguyên
thắng địa ẩn nấp trên thế gian. Dọc theo triền núi kiến tạo nhiều cung
điện, phòng ốc, ngoại trừ mấy gian phía trước sơn đạo tương đối cao lớn
ra thì còn lại tất cả đều là trang viện, giống như có rất nhiều người
khác nhau ẩn cư tại đây.
Cả Từ Hàng Tĩnh Trai tản ra khí tức đặc
biệt yên bình an hòa, ngoại trừ làn khí tức đặc biệt, sơn đạo trắng
tinh... Rất nhiều viện lạc mộc mạc, vách tường thanh nhã, tạo thành cho
người ta một thứ cảm giác từ bi.
Ở ẩn vì thanh tịnh, trường kiếm vì từ bi.
Tuy nhiên Từ Hàng Tĩnh Trai làm cho người ta có ấn tượng ở chỗ vẫn luôn ở
ẩn không ra, cực ít khi hành tẩu trên thế gian, nhưng trên thực tế lúc
tai hoạ hoành hành, cũng có bóng dáng đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai hành tẩu
thế gian .
Bảy mươi năm trước lúc Hoàng Hà vỡ đê, một thiếu nữ áo trắng từ phía đông lướt sóng mà đến, cứu tế nạn dân, sau tai nạn quyên
góp tiền, tu bổ đê bờ, khai thông thuỷ lợi, khiến cho vạn dặm đầm lầy
biến thành ruộng tốt.
Sáu mươi năm trước, giặc cỏ Đông Hải làm
loạn, một thiếu nữ áo trắng từ trên biển, một người một kiếm giết chết
toàn bộ hơn vạn tên cướp nổi tiếng đang chiếm giữ trên hải đảo .
Năm mươi năm trước, Thông Châu xảy ra ôn dịch lây lan, một thiếu nữ áo
trắng bôn tẩu các nơi ở thông châu , thi thuật bố dược, cứu tính mạng
của ngàn vạn người.
Những thiếu nữ áo trắng này, tồn tại trong
rất nhiều truyền thuyết thế gian, đều được truyền thuyết coi các nàng là hóa thân của Quan Âm Bồ Tát, nhưng trên thực tế, những người đó đều là
đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai.
Trong một tòa trúc lâu nho nhỏ, Vân Viện cùng Thi Kiếm đang ôm Tiểu Trà mà khuôn mặt đầy kính ý ngước nhìn một
thiếu nữ trước mặt.
Mà thiếu nữ mặc trang phục bằng tơ trắng lại nhìn Vân Viện cùng Thi Kiếm với ánh mắt yêu thương.
Thiếu nữ áo trắng nhìn bất quá chừng ba mươi tuổi, mái tóc đen dầy của nàng
được buộc lại bằng một sợi lụa trắng buông sau lưng. Làn da nàng nhẵn
nhụi như sứ trắng. Nhưng bất luận kẻ nào lần đầu gặp nàng, đều sinh ra
một loại cảm giác muốn quỳ bái.
Bởi vì thiếu nữ áo trắng trước
mặt, rất giống với hình dạng Quan Âm trong rất nhiều miếu thờ trên thế
gian Nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện nàng thật ra so với tượng Quan Âm trong
miếu thờ có sự khác biệt rất lớn.
Chỉ bởi vì, trên người nàng tự nhiên tản mát ra một thứ phong thái từ bi nói không nên lời.
Tên của nàng là Minh Nhược, chưởng giáo Từ Hàng Tĩnh Trai .
Minh Nhược yêu thương nhìn Thi Kiếm vốn hoạt bát thiện lương, có đôi khi lại có tính trẻ con, đồng thời đệ tử sôi nổi nhỏ nhất, thiếu nữ thanh xuân
động lòng người. Mỗi khi nàng nhìn thấy Thi Kiếm là lại nhớ tới chính
mình lúc còn trẻ , nhớ tới những ngày bản thân còn chưa trở thành chưởng giáo Từ Hàng Tĩnh Trai.
Mà nhìn Vân Viện, nàng là người được
Minh Nhược đánh giá là người thứ nhất có thể tu luyện Tĩnh Niệm Thông
Minh quyết đột phá đến tầng thứ tám, cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh, cũng là đệ tử thành tài được yêu thương nhất, tuy nhiên cùng so sánh phần
đông đệ tử thì dung mạo Vân Viện có vẻ bình thường nhất, bình thường đến nỗi không có gì lạ.
-Vân Viện! Con nói đúng, chuyện này thực sự
cũng không đơn giản. “ Minh Nhược nhìn Vân Viện tướng mạo cũng không
tính diễm lệ nhưng lại có vẻ thanh nhã, gật nhẹ đầu nói.
- Trừ
hai điểm con nói ra thì còn có một chút trùng hợp là năm đó khi ta tới
Thông Châu, có một người đối với ta cũng có ân cứu mạng, mà người kia
cũng là một Hoa Linh.
Vân Viện thoáng giật mình, cho dù đây cũng
là một điều trùng hợp, nhưng nhiều chuyện trùng hợp như vậy tập trung
lại, làm cho trong tâm Vân Viện cũng cảm thấy hơi ớn lạnh.
-Vân Viện, ngươi mang theo nàng tới Vân Lư. “ Minh Nhược nhìn Tiểu Trà trong tay Thi Kiếm, rồi nhìn Thi Kiếm nói ,
- Thi Kiếm, ngươi đi mời Yến Hồng sư tỷ cùng Bích Dao sư thúc ngươi tới Vân Lư.
- Tớii Vân Lư?
Vân Viện cùng Thi Kiếm đồng loạt chấn động,
- Sư phụ, người muốn. . . . . Cứu nàng? “
-Vì sao không cứu?
Minh Nhược đột nhiên nở nụ cười, hỏi ngược lại hai đệ tử mình yêu thương.
- Vì việc này có khả năng là có người có âm mưu đối với Từ Hàng Tĩnh Trai chúng ta . “ Vân Viện không nhịn được lên tiếng., Trong óc của nàng có
chút hỗn loạn, nhất thời không biết nói cái gì cho phải.
-Có người âm mưu đối với chúng ta,thì chẳng lẽ chúng ta sẽ không cứu sao? - Minh Nhược lắc đầu.
- Bởi vì mình gặp nguy hiểm mà không cứu người, thì trên đời thầy thuốc
như vậy tức là thiếucái tâm người thầy thuốc, mà đối với chúng ta mà nói thì chính là mất đạo tâm cơ bản.
Thi Kiếm ngơ ngẩn, trong nháy mắt nàng nghĩ tới rất nhiều sự tình.
Nàng biết rõ, năm mươi năm trước, Thông Châu xảy ra ôn dịch lây lan, có chút môn phái ma đạo nhân cơ hội làm loạn, chính nhờ sư phụ của nàng bôn tẩu tại các nơi Thông Châu màcứu được vô số người đời.
Qua nhiều năm như vậy, Minh Nhược vẫn thủy chung coi mình trở thành một thầy thuốc,
chứ không phải một người tu đạo thanh cao tại thượng .
Tĩnh Niệm
Thông Minh quyết của Từ Hàng Tĩnh Trai là một trong những pháp quyết có
uy lực manh nhất, huyền ảo nhất trong thế gian. Nhưng rất nhiều chỗ
trong đạo pháp quyết này, Thi Kiếm vẫn cơ bản không hiểu nổi. Chẳng lẽ
nói, chỉ người có cái tâm thanh tịnh đạm bạc, thủy chung mang một cái
tâm không tiếc bản thân từ bi tế thế, mới có thể lĩnh ngộ đạo pháp quyết này để đạt đến những cảnh giới kia?
“ Đa tạ sư phụ điểm tỉnh. “
Thời điểm Thi Kiếm còn ngơ ngẩn, Vân Viện đã cung kính thi lễ với Minh Nhược một cái. Trên thực tế Vân Viện cũng không phải thiếu t một cái tâm quên mình vì người. Nàng vô cùng rõ ràng năm đó Thông Châu bị ôn dịch chết
vô số người, trong ngàn dặm giống như biến thành một bãi tha ma lộ thiên lớn, có vài người Ma Môn thừa cơ thu thập thi cốt, tu luyện ma công.
Minh Nhược cũng bị đánh lén suýt chút tử vong. Nàng vô cùng rõ ràng năm
đó Minh Nhược hành tẩu tại Thông Châu mang theo một cái tâm từ bi, không quan tâm tới sống chết. Nếu là Vân Viện thì nàng cũng nhất định sẽ như
Minh Nhược năm đó. Thời điểm nàng đối mặt Tiểu Trà sở dĩ do dự đò còn
là vì Minh Nhược, vì Từ Hàng Tĩnh Trai.
Tu vi bản thân Vân Viện
nếu so với Thi Kiếm thì cao hơn rất nhiều, mà bây giờ Minh Nhược nói với Vân Viện, lại giống như một tấm gương, có thể cho Vân Viện thấy rõ
chính mình, cũng thấy rõ con đường chính mình sau này phải đi. . . để có thể tiếp cận hoặc là vượt qua tu vi Minh Nhược.
“ Đi thôi. “
Minh Nhược có chút thoả mãn nhìn hai nàng đệ tử. Trên thực tế nàng cũng
không hy vọng từng đệ tử của mình đều hành động giống như mình. Nếu cứ
lo lắng cho người khác nhiều thì bản thân mình lại không thể nào chú ý
tới được.
Nhưng là, quan trọng vẫn phải có một ít người nắm lấy trọng trách của Từ hàng tĩnh trai.
Nàng hiểu rõ, nếu như trong tâm mình bớt đi một chút ràng buộc đối với Từ
Hàng Tĩnh Trai , có lẽ Tĩnh Niệm Thông Minh quyết của mình sớm đã đột
phá đến cảnh giới kế tiếp .
Nhưng là người sống trên thế gian, có nhiều thứ đâu phải muốn bỏ là bỏ được.
Minh Nhược mỉm cười, tay phải theo thói quen đưa lên vuốt tóc. Nhìn nàng lúc này, ánh mắt của Thi Kiếm cùng Vân Viện trở nên sáng ngời. Minh Nhược
lại nhàn nhạt nói một câu.
- Các ngươi yên tâm đi. Từ ngàn năm
nay, người có mưu đồ đối với Từ Hàng Tĩnh Trai chúng ta không biết có
bao nhiêu, nhưng là Từ Hàng Tĩnh Trai chúng ta vẫn luôn tồn tại như
trước. “
Vân Lư là một cái cung điện được xây dựng trên sườn núi của Từ Hàng Tĩnh Trai , nằm ở trung tâm của tất cả các kiến trúc. Đây
là một ngôi tiểu lâu ba tầng màu trắng.
Giữa một gian phòng trên tầng cao nhất có một hàn ngọc màu lam dài đến một trượng.
Tiểu Trà vẫn hôn mê được đặt trên tấm ngọc. Trên bề mặt của tấm ngọc được
khắc một trận pháp làm cho hơi lạnh của nó thấm vào trong cơ thể Tiểu
Trà . Loại hơi lạnh này không làm tổn thương thân thể Tiểu Trà, nhưng có thể khiến khí huyết cùng cổ độc đang hoạt động trong cơ thể Tiểu Trà
xuống đến mức thấp nhất, như vậy cho dù trong quá trình cứu chữa có xảy
ra cái gì ngoài ý muốn, cổ độc cũng không lập tức bùng phát, làm cho
người cứu chữa không có thời gian phản ứng.
Ngoại trừ Minh Nhược, Vân Viện, Yến Hồng, Bích Dao, là ba người có tu vi cao nhất của Từ Hàng Tĩnh Trai. Cả ba song song ngồi xếp bằng ở trước hàn ngọc.
Theo
từng đợt pháp lực dao động phát ra. Trong đám người Vân Viện, Yến Hồng
cùng Bích Dao , vị Vân Dao ở giữa vung tay lên đầu tiên, phóng bảy mươi
hai cây kim châm li ti dài hơn một xích lên thân thể Tiểu Trà đánh.
“ Phải dùng kim châm truyền máu? Trách không được sư tỷ nói muốn cứu nàng thì phải tổn thương khí huyết! “
Thi Kiếm đứng ở gần cửa ra vào, vừa nhìn thấy Vân Viện phóng lên trên thân
thể Tiểu Trà nhiều cây kim châm li ti như vậy , sắc mặt lập tức trở nên
lo lắng.